Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9

Chương 9 - Một khắc nói yêu em

Phiên ngoại - Nếu anh hoá thành hồi ức

Trước đây tôi hành nghề nam xướng . Nói đến đây , chắc ai cũng nghĩ tôi bần tiện , đáng khinh thường . Thế nhưng đó không phải là ước muốn của tôi , tôi còn nhớ lúc ở quê gia đình tôi rất nghèo , cha mẹ làm lụng vất vả để trang trải cuộc sống cho tôi và Nghệ Hưng . Thậm chí tết đến tết đi còn không hay , chỉ biết lúc đó ăn còn không no , mặc không ấm.

Cho nên tôi quyết lên thành phố định sẽ tìm một công việc ổn định sau đó mỗi tháng đều có thể gửi tiền về cho cha mẹ . Số tôi quả là bất hạnh khi bị bọn buôn người lừa bán vào nhà thổ . Lúc đầu , tôi không chịu phục vụ liền bị đánh tới thụ thương , tôi đã suy nghĩ rất nhiều , tôi hiện tại một đồng không có , cũng không thể trốn chạy cho nên tôi đã làm việc mà người đời cho hạ đẳng .

Đau đớn rất nhiều , tôi đều cố không nói ra . Mỗi tháng cắn răng gửi về cho cha mẹ ở quê đồng tiền bẩn thỉu của mình . Khi nghe mẹ gọi điện thoại , tôi đã khóc vì nhớ mọi người .

Nghiệt duyên của tôi và Ngô Thế Huân xảy ra khi hắn say khướt . Trong bóng đêm , tôi nằm im tĩnh lặng để hắn luận động , cơ thể hắn quả thực khác với những kẻ khác . Như có một nguồn điện chạm đến tận sâu cơ thể tôi .

Sáng mai khi lượm quần áo dưới đất tôi nhìn thấy tấm card của hắn - Hắn là chủ tịch Ngô Thị . Không hiểu tại sao tôi lúc đó lại nghĩ ra kế hoạch gian xảo đến vậy , tôi chỉ mong hắn cứu thoát tôi ra khỏi động quỷ u tối này nên dùng hạ sách với hắn .

Tôi biết hắn không hề yêu tôi ....Thế nhưng tôi không quan tâm bởi vì cuộc hôn nhân này chỉ là lợi dụng thôi mà . Nữ nhân hắn yêu tên Triệu Nhược Yến , tôi không muốn chạm mặt nhiều với cô ta , sợ rằng lại có sự tình gì xảy ra tiếp theo .

Những tưởng sẽ sống sung sướng ở Ngô gia này , thế nhưng ....tôi đã nhầm , nhầm lẫn to lớn . Để được làm Ngô phu nhân ... không hiểu tôi đã đánh đổi bao nhiêu mạng sống của mình với thần chết .

Có lẽ Ngô Thế Huân vô cùng căm ghét tôi cho nên hắn luôn nghĩ ra vô vàn cực hình biến thái , những thứ thú ác hắn đều áp dụng lên người tôi . Cho đến khi tôi dần mất sức ngất đi hắn mới buông tha .

Bất kể khi tôi ốm hay khoẻ , mỗi đêm hắn đều tới thượng tôi . Giữa chúng tôi không hề tồn tại tình cảm cho nên khi hoan ái , tuyệt nhiên người thụ thương nhiều nhất là tôi . Hắn không hôn môi , không vuốt ve cơ thể tôi , chỉ trực tiếp áp tôi xuống giường sau đó luận động cường bạo .

Hai tai tôi nhàm chán mỗi khi nghe hắn lăng mạ . Thế Huân thường khinh thường tôi là kỹ nam bẩn thỉu , vạn kẻ thượng tới thượng tới , cả gia nhân trong nhà này cũng không coi tôi ra gì , vốn còn chưa bằng súc vật .

Ngô Thế Huân động tay động chân với tôi rất nhiều .....tôi còn không nhớ nổi . Ngay cả khi tôi không làm việc gì cả , hắn giận chó đánh mèo liền trút hết lên người tôi .

Tuy bị đánh đau đớn thế nhưng chưa bao giờ tôi mở miệng ra khóc lóc , cầu xin hắn . Tôi không muốn để hắn nhìn thấy nước mắt của mình , tôi không phải là kẻ yếu đuối .....

Hắn đưa nữ nhân lạ lẫm về nhà làm trò , ân ái trước mặt tôi nhưng tôi lại không thể quay đi được bởi vì hắn liền trói tôi lại , sau đó bắt tôi phải mở mắt to ra để xem .

Đêm tịch mịch , tôi an tĩnh đi vào giấc ngủ liền bị hắn lôi dậy tiếp tục công việc ban đêm thường ngày của hắn . Tôi như một công cụ thoả mãn sinh lí cho hắn , bị hắn áp , bị hắn áp dụng những biến thái lên người không khỏi khiến nơi riêng tư rỉ máu .

Thế nhưng hắn không bao giờ buông tha cho tôi , càng thấy tôi thống khổ bao nhiêu lòng hắn càng hả dạ bấy nhiêu . Đã nhiều lần tôi muốn bỏ trốn nhưng đều không thành , tôi không có tiền , lỡ đâu một lần nữa lại lọt vào động quỷ đó thì sao ?

Tôi không dám ăn trước mặt Ngô Thế Huân , sợ rằng hắn nổi cơn thịnh nộ lại đả thương tôi tiếp . Có một lần tôi ăn để cho hắn nhìn thấy được , hắn liền đả một quyền vào bụng tôi , sau đó tôi liền nôn ra hết . Hắn hả dạ đạp tôi vài cái sau đó bắt tôi dọn dẹp thứ bẩn thỉu đấy .

Tôi nghĩ số mệnh mình quả là cao . Nhiều lần khi đánh tôi , hắn nằm tóc tôi sau đó kéo vào tường , đập đầu tôi vào tường khiến trán tôi bầm tím , một tuần liền mới khỏi . Những ngày đó hắn vẫn đến thoả mãn sinh lí của mình , sáng mai liền ly khai . Tôi đau đớn nhưng không dám mở lời kêu ca .

Ngô Thế Huân trở thành cơn ác mộng mỗi đêm của tôi , hắn là hung thần đang cố gắng giết tôi . Chết cũng không được mà cũng không đủ dũng khí sống tiếp .

Nước mắt tôi rơi rất nhiều trong mộng , tựa hồ tôi cảm nhận được có một nguồn ấm áp đang bao bọc lấy tôi , nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mi mắt . Đưa tôi một lần nữa yên ổn ngủ .

Tuy tôi không biết đó là ai nhưng thực sự tôi vô cùng khấu tạ kẻ đó , bởi vì hắn muốn bảo vệ tôi trong vòng tay . Truyền đến cơ thể lạnh lẽo của tôi một chút ấm áp , tôi không rõ là thực hay hư nhưng trong giấc mộng , tôi đều mong chờ hắn đến ôm tôi rồi đưa tôi đi thật xa , thật xa thoát khỏi quỷ môn quan kia .

Dù chỉ là một chút hư ảo tôi vẫn muốn lưu giữ mãi mãi....

Cuối cùng điều tôi không bao giờ dám nghĩ đến cũng xảy ra . Người ôm tôi , vỗ về khi tôi mê sảng , nức nở mỗi đêm là Ngô Thế Huân . Kỳ thực , lồng ngực hắn rất ấm áp , khiến tôi cảm thấy như được bảo vệ .

Nhưng tôi luôn thắc mắc , hắn vốn là không có tình cảm với mình nhưng mỗi đêm đều nhẫn nãi ôm lấy thân thể tôi tới sáng mới ly khai . Tại sao ban ngày như hung thần , ban đêm lại ôn nhu đến vậy !

Tôi không chịu được liền run rẩy trong vòng tay hắn . Kết quả bị hắn phát hiện được liền tức khắc đem tôi ra đánh một trận nhừ tử , có thể tôi cảm nhận cả tứ chi đều bị rã rời .

Hình thức ngược đãi chấm dứt khi hắn có điện thoại với Triệu Nhược Yến

Thực sự ....

Là thực sự tôi không hiểu tại sao khi nghe hắn nói những câu từ yêu thương với cô ta , lòng tôi lại chua xót , cảm giác như bị kim đâm nghìn mảnh .

Đau đớn một nỗi , thế nhưng lòng tôi thống khổ gấp vạn lần , tôi khó chịu tâm tình , trộm rơi vào giọt nước mắt

Rút cục ...Là tại sao ?

Tại sao ? Tôi thực sự không rõ chính mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro