Chương 4
Chương 4 - Một khắc nói yêu em
Loại chuyện ân ái này , hầu như đêm nào Ngô Thế Huân cũng đến phòng Lộc Hàm cùng làm cho đến khi cao trào nhất liền đứng dậy ly khai , mà không... cả ban ngày cũng làm . Nói chung là bất kể khi nào hắn muốn .
Tựa hồ hắn chỉ coi cậu như một đồ vật , cho dù làm đi làm lại mấy lần đi nữa hắn cũng không nhớ nổi , cho dù Lộc Hàm đau đớn cùng cực , nơi riêng tư không ngừng thương tổn . Như một thói quen , cứ đến giờ hắn lại hành hạ thân thể Lộc Hàm , tuyệt nhiên trong lúc hoan ái không hề nói ra một tiếng , cứ lạnh lùng xuyên xỏ như một kẻ điên .
Lộc Hàm bị áp dưới thân mắt mờ mờ , nhiều lần tưởng như đang ở quy môn quan , không thể chết đi nhưng cũng chẳng đủ dũng khí mà sống tiếp . Cậu cố sức chống cự , giãy giụa cuồng loạn mong muốn thoát ra khỏi cực hình đau đớn kia chung quy cũng chỉ là vô vọng . Ngô Thế Huân tức giận thôi không động nữa nhưng lại lôi cậu xuống giường chửi mắng một hơi , dẫm đạp không thương tiếc lên người cậu .
Sau đó hắn đi tới phía tủ tìm kiếm một thứ gì đó . Nhân lúc đấy , Lộc Hàm thối lui về phía sau , hai chân dù mỏi nhừ buốt xót dùng hết lực của bản thân đứng lên , dự định là chạy thoát ra cửa , chạy đi đâu cũng được miễn là thoát khỏi kẻ ác nhân điên cuồng kia .
Mới đi được hai bước liền bị một bàn tay to lớn nắm lấy cổ áo , hắn chẳng cần dùng lực nhiều liền kéo ngược cậu ngã về phía sau . Ngô Thế Huân khuôn mặt xám xịt tựa như hung thần , trên tay cầm những dụng cụ biến thái , tiến gần đến chỗ Lộc Hàm hơn .
" Đừng ...đừng tới đây " Cậu tâm hoảng sợ ra sức thối lui , đến khi cảm nhận sau lưng truyền đến cảm giác lạnh lẽo mới thực sự nhận ra mình đã ở tận góc tường rồi .
Hắn chậm rãi ngồi xuống trước mặt Lộc Hàm , đưa tay ra nâng lấy cằm cậu lên , một đường nhìn sâu vào mắt Lộc Hàm , hắn tựa hồ hài lòng cảm nhận cậu đang đổ mồ hôi lạnh .
Kẻ ngốc cũng đang hiểu chuyện gì đang xảy ra , những dụng cụ điều giáo biến thái trên tay Ngô Thế Huân vốn là muốn hành hạ Lộc Hàm đến chết . Nhìn dương cụ giả kia xem , nội bích nhỏ như vậy dùng nó đâm vào còn không đại thương tổn sao !?.
Cả roi da phía sau nữa , xem như hiên giờ trong mắt hiện giờ hắn đang coi cậu như súc vật , thoả sức mà đàn áp , thoả sức mà đánh đập tuỳ ý .
Vạn lần xin anh đừng hạ nhục tôi theo cách này , có thể thượng tôi , có thể nhục mạ tôi nhưng tôi không muốn đi tới quỷ môn quan mà không toàn thây - Lộc Hàm trong đầu suy nghĩ hỗn loạn , trong mắt ánh lên tia cầu xin đáng thương
" Chắc cậu cũng biết những cái này . Hắc hắc , lúc trước hành nghề nam xướng , hẳn là đã bị khách nhân chơi qua cái này "? Hắn trơ trẽn nói
"......"
" Nói " Ngô Thế Huân trừng mắt nhìn Lộc Hàm
" Đừng ...đừng ..tôi ..không muốn " Cậu khó khăn lắp bắp mấy lời
" Không muốn ? Hảo , vậy phải ngoan ngoãn nghe lời , đã nghe chưa ?" Hắn cười cười ác độc , nắm chặt lấy cằm cậu mà lắc lắc
" Đứng lên " Thế Huân ra lệnh cho Lộc Hàm đang run rẩy trong góc tường
Nhưng cậu vẫn cứ thu lu một góc , tuyệt nhiên không đứng dậy . Điều này chỉ làm cho hắn càng thêm tức giận , hắn nắm lấy áo Lộc Hàm kéo dậy , cậu thấy như vậy càng cố sức trì nệ cơ thể kéo mình xuống chỗ cũ , nhất quyết không đứng lên
Không ngờ cả cơ thể lại bị Ngô Thế Huân ôm vào lòng . Hắn dùng thanh âm trầm thấp của mình nói nhẹ nhàng bên tai Lộc Hàm khiến tai cậu vừa nóng vừa ngứa
" Ngoan , đứng lên nào "
Lộc Hàm lúc này đột nhiên tâm trí rối loạn , chưa bao giờ nghĩ hắn sẽ nói với mình nhẹ nhàng như thế này liền ngước mắt lên lo lắng nhìn hắn
Cư nhiên lúc cậu mất cảnh giác liền bị Ngô Thế Huân đem nhấc bổng lên , nhưng sau đó hắn lại không ném cậu lên giường như mọi khi mà chậm rãi ngồi xuống , trên tay còn ôm Lộc Hàm trong lòng
Cậu thật không hiểu ý tứ của hắn , vừa mới lúc nãy còn như hung thần muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy mà hiện tại lại ôn nhu ôm mình như thế này , là sắp xảy ra chuyện gì sao ?
Tuy nhiên Lộc Hàm cũng không kháng cự nữa , tình cảnh hiện giờ nếu giãy giụa hắn lại phát điên lên , đem những dụng cụ biến thái kia thực nghiệm lên người mình ắt hẳn sẽ không còn đường sống cho nên coi như là khôn ngoan một chút đi
Hắn đưa tay xuống vuốt ve thân thể Lộc Hàm , sau đó xoay người đặt cậu xuống giường , mình tiếp tục thượng lên . Cậu cuối cùng cũng hiểu được hành động của hắn , cái gì mà ôn nhu ? cái gì mà tuyệt nhiên nhẹ nhàng? Tất cả đều là giả dối cả
Hắn chỉ là thừa cơ Lộc Hàm tư tưởng chạy được thoát liền bắt lại tiếp tục áp mạnh bạo
Lần này hắn khôn ngoan ghì chặt hai cánh tay cậu lại , không để cho cậu động làm hỏng đại sự của mình . Mỗi cú thúc dường như nhanh hơn , càng thúc càng chứng tỏ dục vọng điên cuồng của hắn
Nơi riêng tư mới đỏng vảy hiện tại lại tiếp tục trào huyết ra
Lộc Hàm rơi vào trạng thái mơ hồ , hai mắt mịt mờ , thân dưới đau đớn muốn tách đôi ra mà hắn vẫn chưa chịu ngừng lại . Hắn thoả mãn nhìn kẻ bên dưới đã không còn sức lực nào nữa , tựa hồ bất động như xác chết nhưng khoé mắt còn ươn ướt một thứ gọi là nước mắt . Trước đây hắn chưa có từng thấy qua Lộc Hàm khóc cho nên càng hào hứng đàn áp lên thân thể gầy gò mãnh liệt
Tình cảm mãnh liệt đi qua , hắn lạnh lùng đứng dậy , mặc áo rồi ly khai , không thèm liếc mắt lấy Lộc Hàm đang dở sống dở chết trên giường mà ly khai
" Tối hạ đẳng , cậu khóc cái gì chứ ? Làm như đây là lần đầu tiên ư ? Dù sao cậu cũng bị nhiều người thượng qua rồi , tỏ vẻ ẩn nhẫn đó làm gì cơ chứ ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro