Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHẬP 2 : Ngô Tổng Biết Yêu !

^•^ Growl ^•^

* Nhân vật mới : Ngô Châu Hiền _ em gái út của Thế Huân & Bạch Hiền.

----------------- Chập mới --------------

Ba từ " Ngô Thế Huân " phát ra từ miệng anh khiến lũ người đó như chết trân tại chỗ , cho dù là ai chăng nữa . Trong giới xã hội đen ngầm này không ai không biết tới Thế Huân , hơn nữa lại biết rất rõ anh là người như thế nào.

- Thế..Hu..ân.... _ Tên cầm đầu giọng run run hỏi

- Phải ! Tôi chính là Ngô Thế Huân ! Nếu còn muốn sống thì hãy mau biến mất._ Anh trợn mắt nhìn chúng.


Dứt câu , cả lũ mau chóng chạy ra khỏi chỗ này.

Anh liếc nhìn chúng xong lại nhìn Lộc Hàm , tim thấy hơi nhói khi cậu ngồi co ro ở đó.

- Em có sao không ?

- Tôi...không...sao !

- LỘC HÀM ! Sao nóng quá !

Do quá mệt và sợ hãi nên cậu đã ngất xỉu hơn nữa lại đang sốt. Thế Huân hoảng hốt bế cậu lên đem vào xe rồi đưa về nhà mình.

.

.

.

Rón rén như ăn trộm bước vào nhà , vì giờ đã gần 12h chắc mọi người đều đi ngủ cả rồi. Anh ôm cứng ngắt cậu , lần mò đi đến phòng mình.

- Anh hai !

Ngô Thế Huân mém chút nữa là đã làm rớt cậu mất rồi. Quay lại nhìn con người nào đang gọi mình.

Đèn cầu thang bật sáng lên , đó là một cô gái rất xinh đẹp , mặc đồ ngủ vô cùng dễ thương.

- Châu Hiền tiểu thư à ! Cô hù tôi mém chút là rơi bảo bối rồi ! _ Anh nhăn mặt nhìn cô gái trước mặt.

- Anh đang ôm ai thế ?

- Nói nhỏ một tí ! Lấy giúp anh khăn lạnh với ly sữa nóng nha anh sẽ nói.

- Chờ em chút !


Đặt cậu nằm lên giường mình , anh tháo giày cho cậu ra rồi trùm chăn lại cho cậu.

- Anh hai ! Mau lấy chăn ra coi ! Sốt mà trùm chăn kín vậy thì càng sốt thêm đó.

Châu Hiền bưng thau nước vào , thấy Thế Huân đang lấy chăn trùm kín người cậu trai kia , mặt cậu ấy còn còn có vẻ nóng bừng hơn nữa.

- Vậy phải làm sao ? Châu Hiền nếu em biết làm thì giúp anh đi !

- Anh xê ra chút đi >_< Em làm cho.

Châu Hiền ngồi xuống giường , nhúng nhăn vắt ráo rồi để lên trán của cậu , xong lại đem cái chăn bông dày cộm bỏ ra khỏi người Lộc Hàm , rồi dùng cái khăn khác lau lên tay và cổ cậu.

- Xong rồi ! Giờ chỉ cần cho uống thuốc hạ sốt...Cơ mà anh ấy đã ăn gì chưa vậy ?

- Anh không biết...

- Anh gọi anh ấy dậy đi , em sẽ nấu cháo đem lên cho. _ Châu Hiền mỉm cười nhìn anh trai mình.

- Ừ...Vậy em nấu cháo giúp anh !

- Mà nè cậu ấy là ai vậy chứ ?

- Anh sẽ kể em nghe sau.

Nói xong , Châu Hiền bưng thau nước bước ra ngoài.


Thế Huân nhẹ nhàng bước tới giường định bụng là sẽ đánh thức cậu dậy một chút , nhưng khi ngồi xuống ngắm nhìn gương mặt cậu thì anh lại không gọi mà cứ ngồi say mê ngắm nghía , vô thức bàn tay vô thức mà vuốt nhẹ lên khuôn mặt của cậu. Đôi mắt nai long lanh , chiếc mũi nhỏ xinh , hai bờ má phấn nộn trắng nõn vô cùng đáng yêu , và đôi môi đỏ mọng đó đang câu dẫn anh , đã vậy lúc đang sốt mê man cậu còn chu mỏ lên làm Sehun nóng lên hừng hực , anh đang rất kiềm chế cái dục vọng đang dâng trào trong người mình.

Chịu đựng không nổi , Thế Huân liền cúi xuống hôn lên môi của cậu , vị dâu tây nhè nhẹ khiến anh chẳng thể nào muốn buông ra. Đang hôn ngọt ngào thì Lộc Hàm mở to mắt , nhìn anh kinh ngạc . Thế Huân nhìn thấy nhưng mặt dày trèo lên giường , nằm đè lên người cậu , tay giữ chặt tay cậu , môi lưỡi vẫn quấn quýt nhau , mặc cho cậu kêu gào. Hôn gần 10 phút , thấy cậu có vẻ thiếu dưỡng khí , anh mới luyến tiếc buông cậu ra.

- Bảo bối ~ thức rồi thì ăn cháo uống thuốc nha cưng ! _ Thế Huân hôn lên má cậu , nói giọng ngọt ngào.

- Anh...là đồ khốn ! _ Lộc Hàm liếc xéo mắng mỏ anh.

- Em khoan hãy mắng tôi như thế ! Bé cưng à !

Nói rồi anh leo xuống người cậu , ngồi vào cái ghế trước giường.

- Em đỡ sốt rồi ! Chờ tôi lấy cháo cho em ăn ! _ Thế Huân sờ trán cậu.

- À tôi...

- Em làm sao... ?

- Lúc nãy anh cứu tôi ! Tôi cảm ơn anh...Giờ tôi về được rồi mai còn đi làm !

- Em cứ nghỉ ngơi cho thoải mái ở đây...Tôi sẽ nói cho Tuấn Miên biết , cậu ta không dám đuổi việc em đâu ! _ Thế Huân cười ôn nhu với cậu.

- Anh biết Tuấn Miên ?

- Kim Tuấn Miên , đại gia lớn ! Là chủ của quán Bar Light Saber ! Ngoài ra còn đang là đối tác làm ăn với công ty anh ( Miu : Quào ~ anh cơ ! Huân : Ta sẽ tán mi ) có vợ là Trương Nghệ Hưng đúng chứ ?

- O.O

- Tôi là bạn Tuấn Miên mà... Em mau nghỉ ngơi...Tôi lấy cháo cho em...

Nói rồi Thế Huân ra ngoài , Lộc Hàm trong đây thì cảm thấy hơi cảm kích , anh có vẻ rất tốt với cậu .

--------------- End Chap -----------

Sorry nha~ra muộn~hihi~









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro