Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6

" Trình! Không cần chăm chỉ quá như vậy " nhìn xem, nhìn xem đứa nhỏ này lúc nào cũng xem công việc như mạng , bộ dạng này phỏng chừng cả ngày còn chưa ăn gì.

"Ca! "Thiếu niên vẻ ngoài còn chưa hoàn toàn trưởng thành , khuôn mặt ẩn hiện vài nét đáng yêu của trẻ nhỏ ,nhưng đừng bao giờ nhìn bề ngoài để đánh giá một con người. Ai đã từng hợp tác với Ruby sẽ rõ , vị tổng giám đốc trẻ tuổi đáng yêu này có thể dùng lời nói đè chết người . Nổi tiếng lạnh lùng trong giới kinh doanh nhưng khi đối diện với Lộc Hàm , vẻ ngây ngô cùng tính khí trẻ con hoàn toàn được phơi bày, thể hiện con người thật nhất của mình.

"Ca! Về khi nào ?không gọi em đón . "

"Sáng nay đã về đến rồi, bận một số việc vs Ân, Viễn nên giờ mới tìm em. "

Đinh Trình Hâm lúc này mới chú ý đến hai tiểu bảo bối đang mặt lạnh nhìn nhìn mình cảnh cáo. "Cậu nhỏ chính là vô tâm a~ , hai con đáng yêu thế này mà cậu nhỏ không nhìn thấy." . Lộc Viễn bộ dạng chính là đúng rồi, khuôn mặt ai oán tố cáo cậu nhỏ ngây thơ đang luốn cuống hết ôm lại hôn ," không nên giận cậu nhỏ a~,cậu nhỏ rất nhớ hai cháu, bảo bối. "

Hai tiểu ác ma nhìn thấy cậu nhỏ của mình luống cuống tay chân thì vô cùng vui vẻ, xem a xem a, cậu nhỏ đúng là ngây thơ mà.

"Trình! Em vẫn ngây thơ như vậy . Anh thật sự tò mò lời đồn đại ở ngoài nha, CEO của RuBy lạnh lùng độc miệng đâu rồi? "

"Ca! Pa con nhà các anh đừng trêu chọc em nữa được không a~"
Lộc Hàm cười đến nghiên ngã , cậu cảm thấy quyết định của mình tám năm trước không sai nha, nhớ lại khi đó trong lúc xâm nhập vào hang ổ của bọn buôn người vô tình va phải đứa bé gầy gò xanh xao, nếu thêm chút nữa có lẽ gió thổi sẽ ngã, nhưng ánh mắt lại thể hiện sự quật cường không dễ khuất phục
. Nhìn vào đôi mắt đó cậu như nhìn thấy chính mình ,cũng vì vậy cậu không ngần ngại mang nó ra khỏi đó.

Đã qua thời gian dài, đứa bé năm đó gầy gò xanh xao giờ đã là cậu thiếu niên được biết bao tiểu thư nhà giàu mơ ước ,tương lai sẽ là người đàn ông hoàng kim của giới doanh nhân nhưng đối với Lộc Hàm đứa nhỏ này vẫn ngây thơ như vậy.

"Cậu nhỏ! Tối nay đến nhà tụi con chơi có được không? Tối nay bảo bảo sẽ tới a~." Lộc Viễn kéo tay Đinh Trình Hâm làm nũng khiến cậu dù tối nay có hẹn với đối tác bàn về hợp đồng cũng không thể đi, ai bảo hai cái tiểu tổ tông này đáng yêu như vậy bất cứ ai cũng không thể từ chối.

"Hảo! Hảo! Tối nay cậu sẽ tới, hai đứa đừng làm vẻ mặt đó nữa, cậu chống đỡ không nổi a~".

Trong lúc hai tiểu bảo bối cùng Đinh Trình Hâm thảo luận về buổi tối thì Lộc Hàm nhận được điện thoại của Biện Bạch Hiền. Nội dung cũng không có gì đặc biệt so với dự tính ban đầu, lô vũ khí đi Bắc Á lần này vào Trung Quốc vì tránh rủi ro nên sẽ chia làm hai lượt,Lượt đầu sau khi hàng vào Bắc Kinh sẽ trực tiếp giao cho người bên Bắc Á, lượt còn lại chính là nhóm vũ khí mới để xem như làm quà, vì dù sao việc buôn bán vũ khí trên thế giới từ trước đến nay vẫn do Hắc bang đi đầu, còn tổ chức của cậu chỉ chuyên chế tạo vũ khí độc quyền theo yêu cầu số lượng giới hạn. lần này giao dịch trên địa bàn của họ cũng không thể không có chút thành ý.

Lần này Lộc Hàm trực tiếp ra mặt giao dịch, về phía Bắc Á cũng không có gì đáng ngại còn về Hắc bang nghe nói sẽ do lão nhị của họ ra mặt, như vậy Lộc Hàm cũng không còn gì nghi ngại chỉ cần không phải là hắn, cậu tự tin mọi chuyện sẽ êm đẹp.

Lộc Hàm kết thúc cuộc gọi thời gian cũng đã là 7h tối ,bên ngoài thành phố đã lên đèn nhìn cảnh đêm xuyên qua lớp thủy tinh trong suốt. 5năm, cậu rời thành phố này đã 5năm, thời gian hk tính quá dài nhưng cũng đủ để làm màu sắc trong cuộc sống cậu thay đổi, có hai tiểu bảo bối mỗi ngày đều sẽ cười, cuộc sống hk còn một màu trong cậu nữa.

Tiếng thúc giục của hai tiểu bảo bối lôi Lộc Hàm ra khỏi suy nghĩ, cũng nên về nhà rồi, đón tiểu hổ, chuẩn bị cho giao dịch ngày mai. Còn có trươc hết dùng cơm tối nữa. Nghĩ nghĩ gương mặt Lộc Hàm chợt thả lỏng đi đến bên hai bảo bối cùng Đinh Trình Hâm.

"Trình, Ân, Viễn ! Chúng ta đi thôi. "

............ .. ...........

Biệt thự trên núi về đêm không khí se se lạnh, con đường dẫn vào nhà chính nổi bật sắc đỏ của từng khóm hoa Bỉ Ngạn dưới ánh đèn. Lúc này ở sân sau của biệt thự khu đất trống ồn ào tiếng trực thăng hạ cánh, cửa cabin vừa mở một con Hổ trắng nhanh như chớp lao ra hướng thẳng về phía Lộc Hàm đang đứng,  ánh mắt nó sáng ngời cử chỉ lấy lòng mà đem đầu cọ cọ bên người Lộc Hàm.  Người ngoài nếu nhìn thấy cảnh tượng trước mắt ắt sẽ phải hốt hoảng, ai lại nuôi thú cưng dạng này cơ chứ.

Hai nhóc Lộc Ân, Lộc Viễn chơi đùa với tiểu hổ bảo bảo to gấp mười lần cân nặng của hai nhóc một lát thì đã lăn ra ngủ,  hậu quả của việc lệch múi giờ và chạy đi chạy lại cả ngày là vậy, dù sao hai nhóc vẫn còn là trẻ con đâu thể nào trâu bò như Papa mình được, đành chịu vậy....

..........

Tạm dừng hôm nay để hôm sau là một ngày dài có nhiều sự kiện xảy ra, lần gặp lại bất ngờ cùng chuỗi gian nan của lão công theo đuổi vợ ,hai ác ma bảo bối, em vợ độc miệng cùng dàn hoa si của lão bà. Ngô Thế Huân sẽ làm gì đây ?








Chap hơi ngăn nhỉ. 😞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #luhan#sehun