How I Met My Destiny [Chap 3.1]
Chap 3
Part 1.
Yoona ngạc nhiên tột độ khi nhìn người đang đứng sát cô lúc này. Là cô gái đã nhìn cô liên tục trong nhà hàng. Giữa hàng chục ánh mắt nhìn về phía Yoona, cô chỉ thấy mỗi ánh mắt của cô gái đó, da diết, cuốn hút và đầy ma lực.
“ Giám đốc Jung...”
- Xin lỗi, cô ấy phải đi với tôi.
Jessica nắm chặc tay Yoona và kéo đi. Dĩ nhiên tên quản lí và lão già đê tiện kia không dễ dàng để cho Jessica kéo con mồi của họ đi. Cả 2 cùng kéo tay Yoona lại với thái độ thô lỗ rồi quát vào mặt Jessica.
- Cô là ai chứ? Buông Yoona ra mau.
- Không thì sao?
- Đừng nghĩ cô là con gái thì chúng tôi không dám làm gì cô.
- Vậy sao? Cứ thử xem..
Tên quản lý tiến đến gần Jessica, ngay lập tức bờ vai hắn bị bóp mạnh đến nỗi phải hét lên đau đớn. Một người đàn ông lực lưỡng đang ghì mạnh tay vào người hắn kéo lại. Lão họ Kang hơi sững người khi thấy cảnh tượng trước mặt. Nhưng ngay lúc đó, lão ta phát hiện quản lí và nhân viên bảo vệ của nhà hàng đang kéo ra rất đông. Lão ta liền nhếch mép rồi chỉ vào mặt Jessica với người quản lí nhà hàng :
- Anh đến thật đúng lúc, mau đuổi cô ta đi, cô ta đã quấy rối tôi và bạn tôi đây.
Nhưng anh chàng mới đến còn không liếc đến lão ta lấy 1 lần. Tất cả họ đều cung kính cúi chào Jessica trước ánh mắt ngạc nhiên của nhiều người xung quanh.
- Tiểu thư, tôi xin lỗi vì đã ra trễ. Là do nhân viên bảo vệ ở đây không biết cô.
- Nhớ mặt 2 người này, ở đây không tiếp loại cặn bã này. Rõ chưa?
- Vâng, thưa tiểu thư.
Lão đạo diễn họ Kang khi bị kéo đi vẫn chưa hiểu chuyện gì. Lão la hét không ngừng và đòi báo cảnh sát trong khi tên quản lý của Yoona đang run cầm cập kế bên, hắn ta đã nhận ra cô gái tóc vàng chính là người thường xuyên xuất hiện trên báo với tư cách là người thừa kế duy nhất của dòng họ Jung đầy quyền lực...
Cả Sunny và Seohyun đều không tin vào những gì đang xảy ra trước mắt mình. Jessica Jung có 1 ngày lại đi xen vào việc của người khác, quả là chuyện động trời chưa từng xảy ra trước đây. Sunny vẫn chưa thể ngậm miệng lại ngay cả khi Jessia đã kéo Yoona lên xe. Seohyun thì chỉ biết im lặng nhìn người mình yêu mà chẳng biết nói gì.
Không khí trên xe đang cực kì căng thẳng. Yoona vẫn chưa hoàng hồn sau những gì xảy ra.
Giám đốc Jung.
Người cô không có mấy thiện cảm.
Đã-cứu-Yoona!!!
Họ thậm chí chưa từng nói chuyện với nhau quá 3 câu với nhau.
Và Giám đốc Jung chưa chắc là nghe được chuyện gì giữa cô và 2 người kia.
Nhưng sao cô ấy lại xuất hiện đúng vào lúc, khi mà giọt nước mắt Yoona kìm nén gần như sắp phải tuông rơi...
-------------------
- Dừng xe!
Tôi bước xuống và ra hiệu cho Seohyun theo mình. Sau khi bảo Sunny đưa cô gái đó về, tôi cùng Seohyun dạo bước trên con đường vắng xe.
Seohyun im lặng bước đi bên tôi, không hỏi han, không thắc mắc. Luôn là em ấy, người không cần mở lời vẫn có thể hiểu rõ nỗi lòng tôi.
- Em mệt không?
- Em không mệt. Đi như thế này với Sica cả ngày em cũng không mệt.
- Thở không ra hơi rồi kìa. Cả ngày nay em chưa nghĩ ngơi từ lúc xuống sân bay. Lại đó ngồi nhé, tôi bảo tài xế đến.
Chúng tôi đến trạm xe buýt trước mặt và ngồi xuống. Seohyun khẽ nhích đến gần và nhẹ ngả đầu trên vai tôi. Cả 2 lại im lặng theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình. Tôi quay cuồng với những cảm giác hỗn độn trong đầu. Lúc nãy, tôi đã làm gì thế kia???
- Hyunnie, em không thắc mắc, tại sao tôi lại quan tâm đến cô gái kia sao...
- Đừng nói, Sica... Em.. không muốn biết đâu...
- Uhm.
- Sica, em có thể...
- Chuyện gì hả Hyunnie?
- Tối nay cho em đến ngủ nha.
Ánh mắt long lanh của Seohyun nhìn tôi khiến cho bản thân không thể thốt lên được câu nào. Từ khi cảm nhận được tình cảm của Seohyun dành cho mình, tôi luôn cố gắng hạn chế hết mức cơ hội để em ấy gần gũi tôi. Những việc không có kết quả, tôi không muốn bản thân hay những người xung quanh mình phải làm. Tình cảm ấy, xin em hãy giữ mãi cho ngày xưa...
- Chỉ ngủ thôi, không được ôm lén nha.
- Em đâu có. – Seohyun đánh nhẹ vào tay tôi cười bẽn lẽn.
Tôi cũng cười rồi nắm tay Seohyun bước lên chiếc xe vừa đến. Đêm nay, tôi muốn cùng Seohyun trở về những tháng ngày thơ ấu trước kia. Khoảng thời gian mà chúng tôi có thể ở bên nhau vô tư và không có những muộn phiền, là lúc mà tâm hồn tôi thanh thản và đầy tươi vui. Phải, là lúc đó, khi mà tôi chưa từng biết yêu môt người...
-------------------
Đã gần 1 tiếng đồng hồ trôi qua, Lee Sunny vẫn chưa rời mắt khỏi tôi. Tôi biết, nếu không nói, Sunny sẽ không buông tha tôi cho đến hết ngày.
- Thôi đừng nhìn nữa, tớ đã nói là không có ý gì mà.
- Nói láo! Tưởng tớ là Seohyun im lặng cho cậu qua mặt hả. Rõ ràng là có vấn đề. Cái cô kênh kiệu đó, việc gì mà cậu lo lắng quan tâm cho cô ta đến vậy hả?
- Lo gì? Lúc đó tớ còn chẳng thấy rõ mặt ai. Chẳng qua thấy chướng mắt...
- Chuyện tình cảm tay 3 của người ta, làm gì mà cậu khó chịu?
- 3 người đó mà yêu đương gì.
- Sao cậu biết? cậu hiểu rõ người ta lắm hả? cậu nắm hết đời tư cá nhân của người ta sao? Có phải cậu cũng như cái tên ham ăn kia, bị bùa mê thuốc ...
- Giám đốc ~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ơn chúa.
Lần đầu tiên tôi muốn cám ơn mẹ Sooyoung vì đã sinh cậu ta trên cuộc đời này. Chưa bao giờ tôi thấy sự xuất hiện của cậu ấy lại đáng giá đến như thế.
- Trưởng phòng Choi, tới giờ họp phải không? Hay tiếp khách? Đừng nói là đi công tác đột xuất nhe? – Tôi háo hức đứng dậy, dọn dẹp hết mớ giấy tờ lộn xộn mà lúc nãy mình giả vờ bày ra trước mặt Sunny.
- Không. Đi xem mắt.
- Hả? – Cả tôi và Sunny cùng đồng thanh hét lên.
- Nhầm. Đi xem mặt thư ký mới tuyển cho Giám đốc. – Sooyoung cười toe toét trong khi lôi tôi đi xềnh xệch ra ngoài trước ánh mắt ngạc nhiên của Sunny.
- Khoan đã, sao không bảo cô ta vào đây mà bắt Giám đốc đi đâu vậy?
- Giám đốc, cô ấy đang ngồi ở phòng tôi. – Sooyoung bỏ lơ câu hỏi của Sunny rồi tiếp tục cười cười nói nói với tôi. - Cứ xem qua đi nếu không vừa ý thì tôi tuyển làm thư kí luôn cho gọn, đỡ mất công người ta phải đi tới đi lui, dù sao cũng ngày đầu làm việc, tôi sợ cô ấy vất vã quá.
Choi Sooyoung rõ ràng là thần kinh có vấn đề. Cậu ta lấy cơ sở nào để bảo tôi đích thân đi đến gặp thư kí tương lai cái kiểu này chứ. Nhưng vì công giải cứu tôi khỏi Sunny lúc nãy, tạm thời tôi đành quá bộ đến phòng của Sooyoung vậy, dù sao tôi cũng tò mò về Ms. Perfect mà cậu ta tâng bốc lên tậng mây xanh.
Nhưng quả thật, không uổn công tôi đi.
Vừa mở cửa vào, đập thẳng vào mắt tôi là 1 cô nàng... đúng chuẩn thư kí.
TBC...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro