[LONGFIC] Hoàng Phi MoYeon [Chap 11], JeTi, Ace | Update 25.03
Chap 11
_Jung vương không ổn rồi. - Kim tướng quân hét to về phía Choi thái y và Tiffany đang sắc thuốc. Lập tức cả hai chạy đến phiến đá mà Jung vương đang nằm với đôi mắt nhắm nghiền đầy mệt mỏi.
Vừa lúc phát hiện Jung vương trúng độc Choi thái y đã cho Jung vương uống ngay thuốc ngăn chặn độc tái phát, rồi mau chóng sắc thuốc. Giờ đây Choi thái y đang tự trách bản thân vì hành động xem thường rằng Jung vương chỉ trúng độc nấm.
_Độc nấm pha lẫn một loại độc khác. Cần đưa Jung vương hồi cung. - Choi thái y thở dài đầy lo lắng khi bắt mạch cho Jung vương. - Lỗi do ta cả, ỷ y vào than thuốc kia.
_Ngươi đừng tự trách bản thân. Giờ ta sẽ thu xếp việc hồi Cung. Ngươi mau sắc thuốc đi.
Choi thái y và Kim tướng quân rời khỏi, để lại Im tổng quản và Tiffany. Im tổng quản đang dùng khăn nóng chậm nhẹ mồ hôi vương trên trán và cổ người. Tiffany suy nghĩ về hành động và cả ánh mắt chứa đầy sự quan tâm dành cho Jung vương. Nó khác hẳn với ánh mắt của Choi thái y và Kim tướng quân.Không hiểu lí do vì sao Tiffany có chút khó chịu về điều đó.
_Jung vương như thế này một phần là do tiểu thư đấy, nếu lúc đấy tiểu thư không cố chạy thoát, Jung vương đã không đuổi theo... - sau một khoảng im lặng, Im tổng quản lên tiếng. Giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại làm Tiffany thấy tội lỗi vô cùng.
_Vì thế tiểu thư đừng trốn khỏi Jung vương nữa. Người thật rất si mê tiểu thư, rất si mê.
Tiffany nhìn thấy rõ nét buồn bã phảng phất trong đôi mắt nai sáng kia. Đôi mắt đẹp, nặng trĩu một nỗi lòng khó nói.
_Tiểu nữ không xứng với Người. - Tiffany bối rối trả lời.
_Tiểu thư cứ ôm lấy suy nghĩ ấy đi.
Tiffany bặm môi cắn rứt. Nghĩ lại lời Im tổng quản không sai, nếu lúc đấy cô cứ ở yên, không chạy vào rừng có lẽ mọi chuyện đã khác. Bất giác cô thấy bản thân như một kẻ mang điều gỡ đến cho Jung vương. Giờ Người nằm đấy với đôi mắt nhắm nghiền, thần sắc nhợt nhạt hẳn đi, là do cô cả. Cô ước gì bản thân đừng xuất hiện trước Người, rằng Người cũng đừng có chút tình ý gì với cô. Và cô đang dần cảm nhận được một thứ tình cảm đang hình thành trong cô. Tình cảm ấy như ngọn lửa đèn cầy, loe loét nhưng khi yên gió nó lại bùng cháy mạnh mẽ...
-
Kwon tể tướng gấp gáp mở mảnh giấy vừa gỡ ra từ chân chim đưa thư. Gương mặt tối sầm khi nhận được tin dữ, Kwon tể tướng lập tức cử Đội tinh nhuệ đến nơi hang động để kịp thời bảo vệ an nguy cho Jung vương.
_Tỷ đừng lo lắng quá kẻo đến tai bọn phản nghịch thì nguy to. - vị tiểu thư vận hanbok màu nhạt hôm nào vẫn ngồi cạnh Kwon tể tướng trong thư phòng.
_Theo lời TaeYeon độc này thuộc loại kéo dài, tỷ e Jung vương không chịu đựng nổi.
_Tỷ quên Jung vương nội công thâm hậu rồi ư? Hồi cung mất một ngày đường, long thể Kung vương sẽ ổn thôi. Thế đã bắt được kê chủ mưu hoặc gián tiếp gây ra chuyện tày trời này rồi chứ?
_Tên lính mang canh cho Jung vương TaeYeon đã tiến hành hỏi cung, có vẻ hắn không biết thật.
_Kẻ chủ mưu vẫn còn ngoài ánh sáng mọi chuyện sẽ còn nguy hại hơn nhiều. Gần đây, muội không trông thấy SunKyu tỷ?
_SunKyu đến Choi phủ chăm sóc tiểu công chúa giúp HyoYeon. - Kwon tể tướng cười nhẹ khi nói đến chuyện này. - Tỷ vẫn chưa báo cho SooYoung biết, sợ tên đó sẽ mặc Jung vương mà chạy ngay về phủ.
_Muội không biết nên vui hay nên buồn trước tình cảnh lúc này.
_Nếu là YoonA...Tỷ nhớ còn tấu sớ cần thông qua gấp. - Kwon tể tướng bỏ lửng câu nói lúc đầu và thầm mong rằng người kia sẽ không nghe được gì.
_Muội không phiền tỷ.
Vị tiểu thư rời khỏi phòng ngay sau đó, từng câu chữ mà Kwon tướng quân vừa thốt ra thật không dễ gì không lọt vào tai vị tiểu thư nọ. Vị tiểu thư vừa đi vừa mỉm cười nhẹ nhàng, một nụ cười khó đoán. Vị tiểu thư không vội trở về mà hướng đến Choi phủ. Chẳng phải Choi phủ đang có tin mừng sao.
-
_Jung công chúa ngự giá.
Vị tiểu thư khi nãy tức Jung công chúa lúc bấy giờ khoan thai bước vào căn phòng mà phu nhân Choi thái y cùng SunKyu quận chúa đang ở trong. Choi phu nhân và SunKyu quận chúa quá đỗi ngạc nhiên về sự xuất hiện này, cũng đã lâu lắm rồi họ mới tận mắt nhìn thấy Jung công chúa.
_Tham kiến công chúa.
_Hai tỷ không cần phải thi lễ. Muội đến thăm HyoYeon tỷ và vị quý tử đây. - Jung công chúa đi đến chiếc nôi mà quý tử họ Choi đang nằm ngủ. Đường nét gương mặt quả rất giống Choi thái y, đúng là hổ phụ sanh hổ tử.
_Đã một năm hơn rồi còn gì. Muội lẩn đi đâu vậy? - Choi phu nhân và SunKyu quận chúa ôm chầm lấy hảo muội yêu thương của họ. Từ khoé mặt một vài giọt nước tuôn rơi.
_Muội chỉ tạm lánh một thời gian.
_Tỷ bất ngờ khi muội đến đây hôm nay. Có vẻ như muội sẽ quay trở về Cung đúng không? - SunKyu quận chúa nắm nhẹ tay Jung công chúa. Dù đã xa nhau khoảng 2 năm nhưng những gì Jung công chúa đang nghĩ SunKyu quận chúa đều nhìn thấu được.
_Tỷ vẫn hiểu muội nhất. - Jung công chúa vuốt nhẹ gương mặt quý tử họ Choi khẽ khàng nói.
Có một sự thật mà cả Jung vương, Kim tướng quân, Choi thái y, Im tổng quản, SunKyu quận chúa và cả Choi phu nhân đều không biết đó là mỗi tuần đều đặn Jung công chúa đều đến Cung Kwon tể tướng. Kì lạ đến độ quân gác Cung đều không ai trông thấy được bóng dáng người lạ vào Cung.
-
Đêm tối, Im tổng quản, Kim tướng quân và Choi thái y đều chợp mắt khi tình hình Jung vương có vẻ khả quan hơn. Duy chỉ có mỗi Tiffany vẫn ngồi đấy cạnh nơi Jung vươg đang nằm, cô chỉ đơn giản là không chợp mắt được. Cô lo rằng lỡ như Jung vương sẽ không ổn trong lúc tất cả đang chợp mắt thì sao. Sáng mai mọi người sẽ lên đường hồi Cung, tình hình bệnh dịch cũng đã tốt hơn rất nhiều nhờ thuốc của Tiffany. Mọi người trong hang đều rất biết ơn cô.
_Người thật khó đoán, lúc tàn nhẫn lúc nhẹ nhàng và ấm áp. Nhưng trong con người nào Người vẫn rất hoàn hảo. Có lẽ Người nên ít tàn nhẫn lại một chút. - Tiffany khẽ thì thầm, thật may khi lúc này Jung vương đang ngủ. Mặt cô lại đỏ lên nữa rồi.
_N..ướ..c - Jung vương mệt mỏi thều thào.
Tiffany vội với lấy chiếc bình gần đấy rồi kê vào môi Jung vương. Tiffany nhìu mài khi nước toàn tràn ra ngoài trong khi Jung vương vẫn chưa có chút nước nào vào miệng.
_Người phải mở miệng ra một chút mới có thể uống nước được. - Tifany cố tìm cách để Jung vương hé môi lúc này nhưng điều này có vẻ bất khả thi.
_N..ước. - Jung vương thều thào yếu ớt, đôi môi của Người đang dần khô khốc lại.
Tifany bối rối, cô không biết phải làm gì trong tình cảnh này. Cô có thể cho Jung vương uống nước bằng cách khác nhưng chỉ nghĩ đến thôi mà cô đã cảm thấy ngại lắm rồi. Tifany thần người ra một lúc rồi quyết định hợp một ngụm nước, cô nhìn quanh quất xung quanh rồi mới dám áp môi mình lên môi Jung vương. Nước được truyền qua Jung vương theo cách ấy, Tifany thoáng đỏ mặt, tim cô đập thình thịch bên trong.
_Nàng có biết rằng mỗi khi nàng đỏ mặt đều rất đáng yêu không? - Jung vương hỏi với đôi mắt vẫn nhắm.
Tifany bị shock, Jung vương có lẻ đã thức từ trước và đã nhận thức được hành động truyền nước của cô. Tifany giả vờ như khôn nghe thấy gì và cũng không có ý định trả lời.
_Uống nước theo cách của nàng quả rất khác, rất ngon. - Jung vương mở nhẹ đôi mắt, Người nhìn nữ nhi trước mặt một cách vô cùng trìu mến.
_Người giả vờ ư?
_Chỉ là ta bị đánh thức khi đang uống nước.
Khoảng im lặng ôm lấy cả hai. Tiffany hiện giờ rất ngượng, cô móm nước cho Jung vương và Jung vương biết điều đó. Chưa kể Người cứ nhìn mãi vào cô, làm cô không biết giấu mặt đi đâu hết.
_Người thay đổi rất nhiều, Người có biết không? - Tifany khẽ hỏi trong khi mặt vẫn cúi gằm xuống.
_Mẫu thân ta từng dạy rằng đừng bao giờ để kẻ khác trông thấy con người thật của bản thân vì khi ấy họ sẽ tìm ra được điểm yếu để diệt trừ ta. Ta luôn sống theo câu nói của mẫu thân, cho đến khi gặp nàng. Nàng khiến ta suy tư, làm ta thất điên bát đảo khi mất nàng, và nàng đã buộc ta phải phá vỡ đi vỏ bọc kia. Nhưng ta không phiền vì điều đó, ta muốn chỉ duy nhất nàng được phép trông thấy con người thứ hai của ta. - ánh mắt cả hai chạm nhau khi Jung vương bộc bạch nỗi lòng của Người. Đôi mắt ấy ấm lắm, thiết tha lắm, ánh mắt làm Tiffany mụ mị chìm đắm khi chạm mắt.
_Có thật sự chỉ có tiểu nữ mới có thể trông thấy con người đó của Jung vương? - Tiffany hiểu rõ những câu nói kia xuất phát từ tấm chân thành của Jung vương. Nhưng Người là một nữ vương tài hoa, liệu rằng có chắc chắn con người đó sẽ chỉ dành cho riêng cô. Quá sớm để chắc chắn một điều gì.
_Ta không nói hai lời. Duy nhất chỉ có nàng. - Jung vương siết nhẹ lấy bàn tay Tifany - Nàng là một nữ nhi bản lãnh, cứng rắn và nghiêm túc trong mọi chuyện, ta thề trên danh dự của một Nữ vương MoYeon, nàng là nữ nhi duy nhất ngoài mẫu thân trông thấy Jung Soo Yeon, là Jung Soo Yeon.
Ai bảo Jung vương lạnh lùng vô cảm đâu nào. Tiffany cay mũi và rưng rưng lệ trước từng câu chữ Người thổ lộ. Ngôn từ không hoa mĩ như những kẻ tán tỉnh cô ở thế giới hiện đại nhưng đong đầy tình ý của Người.
TBC...
Liệu mọi chuyện sẽ yên bình như xưa khi Jung công chúa trở về?
Jung vương và mọi người có trở về an toàn hay không?
Tiffany và Jung vương sẽ lại chia cắt???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro