Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Matchmaker - chap 4

Chưa đầy hai mươi tư tiếng đồng hồ sau, Luhan bước vào nhà hàng ưa thích của anh, để hoàn thành công việc. Seohyun mác phá hoại khắp người và đây là một sự lãng phí không cần thiết quá nhiều thời gian của anh. Trong lúc tiến về phía chiếc bàn quen thuộc ở góc xa của quầy bar được chiếu sáng rõ, anh lớn tiếng chào Carlo, chủ nhà hàng bằng tiếng Ý. Luhan đã học ngôn ngữ này ở trường đại học . Bố anh chết vì bệnh tràn khí phổi và xơ gan khi Luhan hai mươi tuổi. Tuy nhiên, anh cũng đã rơi lệ.

Anh tranh thủ gọi điện thoại cho trợ lý giao việc. Chiếc đồng hồ đeo tay đổ chuông ngay khi anh hoàn thành cuộc gọi. Chín giờ. Anh ngước nhìn lên và quả vậy, Seohyun đang tiến về phía anh. Nhưng chính cú nốc ao tóc vàng đi bên cạnh mới là người thu hút sự chú ý của anh. Chà... Cô nàng này từ đâu ra vậy? Mái tóc ngắn, thẳng hợp mốt rủ xuống tới hàm. Cô nàng có các đường nét cân đối một cách hoàn hảo và cặp chân dài thon thả. Vậy đấy, bà mối không chỉ được cái nói suông.

Bà mối của anh thấp hơn người phụ nữ cô đưa đến . Mái tóc rối màu nâu nhạt của Seohyun dưới ánh điện sang trọng trông lấp lánh bao quanh chiếc đầu nhỏ. Áo khoác ngắn màu trắng mặc cùng váy mùa hè màu xanh là sự cải thiện đáng kể so với ấn tượng ngày hôm qua, nhưng trông cô ta vẫn giống như nàng tiên đãng trí. Anh đứng dậy lúc cô ta giới thiệu hai người với nhau.

- Geum Ran , tôi hân hạnh được giới thiệu đây là giám đốc Luhan . Luhan, đây là Geum Ran

Geum Ran nhìn anh bằng đôi mắt nâu thông minh hình lá liễu đầy cuốn hút. "Rất hân hạnh," cô nói bằng giọng nhẹ và trầm. - Seohyun đã kể với tôi tất cả về anh.

- Tôi rất mừng khi nghe vậy. Nghĩa là chúng ta có thể nói về cô, một việc mà tôi có thể thấy ngay rằng sẽ hấp dẫn hơn nhiều.- Một câu cũ rích và anh nghĩ anh nghe thấy tiếng khịt mũi nhưng khi liếc Seohyun, anh chỉ thấy trên mặt cô ta toát lên nỗi háo hức mong được làm người khác hài lòng.

- Không hiểu sao tôi nghi ngờ điều đó đấy- Geum Ran duyên dáng ngồi xuống chiếc ghế anh kéo ra cho cô. Ở cô toát lên sự tao nhã. Seohyun ngồi xuống chiếc ghế đối diện, nhưng nó vướng vào chân bàn.

Giấu sự khó chịu, anh vươn người để giải phóng chiếc ghế. Cô ta là một thảm họa biết đi và anh hối hận vì đã yêu cầu cô ta ngồi cùng, nhưng khi ấy điều đó có vẻ như là ý kiến hay. Lúc quyết định thuê bà mối, anh cũng đã hứa sẽ hợp tác để việc mai mối có hiệu quả. Anh đã gặp hai người mà Yura giới thiệu. Thậm chí khi đồ uống còn chưa được mang tới, anh đã biết không ai trong số đó phù hợp. Anh phải lãng phí hai giờ đồng hồ mới thoát khỏi họ. Tuy nhiên, lần này cho thấy một sự hứa hẹn rõ ràng.

Người phục vụ từ quầy bar đi tới để nhận yêu cầu. Geum Ran gọi nước soda, Seohyun gọi thứ gì đó rất khủng khiếp tên là bóng ma xanh( thực ra chỉ là một loại cocktail . Cô ta nhìn anh bằng vẻ mặt quá háo hức, quá rạng rỡ của người chủ đang đợi con chó hết sẩy của mình trình diễn những mánh lới của nó. Có vẻ là kỳ vọng hơi quá khi mong cô ta đảm nhiệm vai trò dẫn dắt cuộc trò chuyện.

- Cô là người Seoul đúng không,.

- Tôi sinh ra và lớn lên ở Mỹ, nhưng sống ở thành phố này nhiều năm rồi,

Đúng kiểu trò chuyện nhảm nhí chẳng đi tới đâu mà anh muốn tránh. Anh liếc nhìn Bà Mối. Cô ta không ngốc và đã nắm bắt được tín hiệu của anh.

- Anh sẽ thấy thú vị khi biết Geum Ran là nhà tâm lý học. Cô ấy là một trong những chuyên gia uy tín nhất cả nước trong lĩnh vực tâm thần

Điều này khiến anh chú ý. Anh kìm lại những lời bình luận khiếm nhã bất chợt xuất hiện trong đầu.

- Một lĩnh vực nghiên cứu đặc biệt.

- Tâm thần rất hay bị hiểu lầm - nhà tâm lý học xinh đẹp đáp lại. - Nếu được sử dụng phù hợp, nó có thể là công cụ chữa bệnh tuyệt vời. Nhiệm vụ của tôi là giúp công chúng hiểu đúng hơn về lĩnh vực này.

Cô bắt đầu cho anh cái nhìn khái quát về công việc của mình. Cô rất hài hước, thông minh và gợi cảm. Anh đã đánh giá quá thấp kỹ năng mai mối của Seohyun . Tuy nhiên, đúng lúc anh bắt đầu cảm thấy có thể trò chuyện thoải mái, Seohyun liếc nhìn đồng hồ và đứng dậy. - Thời gian đã hết,- cô ta tuyên bố bằng giọng vui vẻ khiến anh nghiến răng.

Nhà tâm lý học gợi cảm mỉm cười, đứng dậy theo.

- Luhan, thật vui khi được làm quen với anh.

- Rất hân hạnh.

Vì là người đưa ra giới hạn thời gian, nên anh đành cố giấu sự bực mình. Anh chưa từng hy vọng một người như Seohyun lại có thể giới thiệu một cô nàng cực kỳ hấp dẫn như thế này ngay từ lần đầu tiên. Geum Ran ôm nhanh Seohyun, mỉm cười với anh lần nữa rồi rời khỏi nhà hàng. Seohyun lại ngồi vào ghế, uống một ngụm bóng ma xanh rồi thò tay vào trong chiếc túi xách màu lam ngọc được trang trí với những cây cọ bằng chất dẻo. Mấy giây sau, anh nhìn chằm chằm vào bản hợp đồng y hệt như bản cô ta để lại trên bàn làm việc của anh.

- Tôi đảm bảo giới thiệu ít nhất hai người một tháng.- Một lọn tóc bồng bềnh rơi xuống trán cô ta. - Tôi tính mười nghìn đô la cho sáu tháng.- Anh không để lỡ tất cả màu hồng đang đậm dần trên đôi má sóc chuột ấy. Bà mối của anh đang rất khoái trá.

- Thường thì, mức phí bao gồm một buổi gặp với cố vấn hình ảnh, nhưng...- Cô ta nhìn chằm chằm mái tóc của anh, được chăm sóc hai tuần một lần với giá tám mươi đô, áo sơ mi hiệu Versace màu đen và quần màu xám nhạt hiệu Joseph Abboud. - Hừmm, tôi nghĩ chúng ta có thể miễn trừ khoản đó.

Quả đúng là họ có thể làm thế. Luhan có khiếu thẩm mỹ rất tồi về quần áo, nhưng trong nghề của anh hình ảnh là tất cả và chỉ bởi anh không quan tâm thêm chút nào đến việc ăn mặc không có nghĩa khách hàng của anh cũng cảm thấy y như vậy. Một nhà tư vấn phục trang vô cùng vui vẻ và sáng suốt chịu trách nhiệm mua sắm toàn bộ trang phục cho Luhan và cấm Luhan kết hợp bất kỳ chiếc áo sơ mi, quần hay cà vạt nào trái với bản đồ phối hợp treo trong tủ quần áo.

- Mười ngàn đô là cái giá quá đáng cho một người chưa có tên tuổi gì, - anh nói.

- Giống như anh, tôi thích mặc cả cho những gì tôi xứng đáng.- Mặt cô vênh lên.

Anh cố nén cười. Anh nghĩ bà mối của anh cần luyện tập nhiều mới mong có được bộ mặt lạnh như tiền.

- Tôi đã phải trả cái giá quá đắt cho bản hợp đồng với Park Yura rồi.

Cánh cung thần tình yêu ở giữa môi trên của cô ta nhợt đi một chút, nhưng cô ta đã phản pháo ngay.

- Và cô ấy đã giới thiệu cho anh bao nhiêu phụ nữ giống như Geum Ran

Về điểm đó thì cô ta đã thắng được anh và lần này anh không giấu nụ cười nữa. Thay vào đó, anh cầm bản hợp đồng lên và bắt đầu đọc. Mười ngàn đô là trò lừa bịp, không hơn gì sự mơ mộng viển vông của cô ta. Tuy nhiên, Geum Ran đó. Anh xem lướt qua hai trang. Anh có thể hạ thấp cái giá cô ta đưa ra, nhưng anh muốn đi xa đến chừng nào? Nghệ thuật thương thảo đòi hỏi tất cả mọi người đều có cảm giác như mình là người thắng cuộc. Nếu không, sự oán hận sẽ xuất hiện trong quá trình thực hiện.

Anh lôi chiếc bút hiệu Montblanc ra và bắt đầu sửa đổi, gạch xóa một mệnh đề ở chỗ này chỗ kia, sửa một điều khoản, thêm vào một ý kiến khác. Cuối cùng, anh đẩy nhẹ bản hợp đồng lại cho cô ta.

- Trả trước năm ngàn. Tôi chỉ trả phần còn lại nếu cô tìm được người thích hợp.

Hai đốm sáng màu vàng trong cặp mắt nâu của cô ta sáng lên giống như ánh sáng lấp lánh trong thứ đồ chơi yo-yo của trẻ con.

- Điều đó không thể chấp nhận được. Rõ là anh đang yêu cầu tôi làm việc không công.

- Năm ngàn đô không phải là nhỏ. Cô chẳng có thành tích gì đối với một người như tôi.

- Nhưng tôi đã giới thiệu Geum Ran cho anh.

- Làm sao tôi biết cô ấy có phải tất cả những gì cô có hay không? Giữa nói và làm khác nhau nhiều lắm.- Anh búng ngón tay cái về phía bản hợp đồng. - Quyết định là ở cô.

Cô ta chộp lấy bản hợp đồng và trừng trừng soi mắt vào những thay đổi mà anh đã làm, nhưng cuối cùng cô ta cũng ký, đúng như anh đã chắc mẩm. Anh cũng ký rồi ngả người trên ghế quan sát cô ta.

- Đưa cho tôi số điện thoại của Geum Ran . Tôi sẽ tự mình sắp xếp cuộc hẹn tiếp theo.

Cô ta kéo môi dưới, hé lộ hàm răng trắng nhỏ nhắn.

- Tôi phải xem xem cô ấy nghĩ thế nào đã. Đó là thỏa thuận của tôi với tất cả những phụ nữ tôi giới thiệu.

- Rất khôn ngoan. Nhưng tôi không quá lo đâu. Tôi hoàn toàn tự tin

Khi cô ta với tay lấy chiếc di động, anh liếc nhìn đồng hồ. Anh mệt mỏi. Ngày mai lịch của anh kín đặc từ bữa sáng cho tới nửa đêm. Ngày thứ Sáu, anh có chuyến bay vào lúc sáng sớm tới Phoenix và tuần kế tiếp là các chuyến đi tới Califonia và New York . Nếu anh có một cô vợ, valy dành cho các chuyến đi sẽ được sắp xếp và sau chuyến bay đêm anh có thể tìm thấy trong tủ lạnh thứ gì khác ngoài bia. Anh cũng sẽ có ai đó để trò chuyện hàng ngày, có cơ hội giảm bớt sự đề phòng của anh mà không phải lo về dấu vết nhà quê lẻn vào câu nói khi anh mệt mỏi hay chuyện tình cờ để một khuỷu tay lên bàn trong khi đang ăn sandwich, hoặc bất kỳ thứ chết tiệt khác nào mà anh luôn phải ý thức. Hơn tất cả, anh sẽ có một ai đó để gắn bó.

- Geum Ran ah, Seohyun đây. Một lần nữa, cảm ơn vì đã đồng ý gặp Luhan trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy.- Cô ta ném cho anh cái nhìn châm chọc. Bà mối của anh có vẻ như đang trừng phạt anh. - Anh ấy hỏi xin số điện thoại của cô. Tôi tình cờ biết được anh ấy định mời cô ăn tối tại - một cái nhìn châm chọc khác lại được ném về phía anh - nhà hàng Charlie gần khu thương mại lớn nhất thành phố

Anh muốn cười phá lên nhưng lại vờ như không có chuyện gì để cô ta khỏi tự mãn.

Cô ta chờ đợi, lắng nghe và gật đầu. Anh lôi điện thoại ra và kiểm tra danh sách các cuộc gọi anh đã nhận được trong lúc nói chuyện với Geum Ran.

- Vâng,Vâng, tôi sẽ nói lại. Cảm ơn cô.

Cô ta búng tay tắt điện thoại, thả nó vào trong túi xách, sau đó nhìn anh chằm chằm qua bàn.

- Geum Ran thích anh. Nhưng chỉ như một người bạn thôi.

Một trong những lần hiếm hoi trong đời, anh chết sững không nói lên lời.

- Tôi đã e rằng điều đó có thể xảy ra- giọng cô mạnh mẽ. - Khoảng thời gian hai mươi phút không hẳn có thể cho anh cơ hội để tạo ấn tượng tốt nhất được.

Anh nhìn cô ta chằm chằm, không tin vào tai mình.

- Geum Ran nhờ tôi nhắn lại chúc anh những gì tốt đẹp nhất. Cô ấy nghĩ anh rất đẹp trai, và cô ấy dám chắc anh sẽ không gặp bất kỳ vấn đề gì trong việc tìm một người phù hợp hơn

Geum Ran vừa từ chối anh?

- Chúng ta có thể...- Seohyun trầm ngâm, - ... cần bắt đầu hạ tiêu chuẩn tìm kiếm một chút. - nếu tinh ý có thể nhìn qua được sự mỉa mai thấy rõ của Seohyun qua nụ cười nửa miệng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro