Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 50: Mùa thu là mùa của lãng mạn (2)

Zennie dậy từ sớm, đêm qua mất ngủ cả đêm vì nhớ hắn. Cô chuẩn bị đồ cho mình, sau đó cho cả Joy. Thấy không còn gì để quên thì mới đi ra khỏi nhà.

Cô đi bộ một đoạn đến cổng công viên, Taejin đang đợi sẵn ở đấy

-" Anh đến lâu chưa? "

-" Tôi đến lâu rồi "

-" Tôi xin lỗi, có lẽ tôi đã chuẩn bị hơi lâu một chút "

-" Không đâu, là tôi đến sớm thôi. Mình lên xe đi "

-" Vâng "

Taejin mở cửa ra cho cô, cô cười gượng rồi bước vào trong. Joy với Sugar gặp nhau thì có vẻ rất quấn quít, cứ bám lấy nhau cả buổi.

-" Cô ăn gì chưa? "

-" Tôi ăn rồi "

-" Ừ "

Không khí bắt đầu trầm xuống. Cả hai đều ngại, nếu phải bắt chuyện thì cũng không biết nên nói cái gì.

-" Nhà anh có mấy anh chị em? "

-" Tôi và một đứa em trai. Mà tôi nhớ là đã từng nói với cô điều này, cô quên rồi sao? "

-" Dạ? Anh có sao? Chắc vậy đó, tôi quên nhanh lắm "- cô tiếp tục cười trừ. Ai mà ngờ được là câu hỏi vừa nãy của cô lại càng làm không khí căng thẳng thêm.

-" Vậy còn cô? "

-" Tôi cũng có một đứa em trai giống anh vậy "

-" Món ăn yêu thích của cô là gì? "

-" Điều đó cũng hơi khó nói, tại vì tôi hầu như cái gì cũng thích ăn hết "

-" Tôi cũng vậy, không có cái gì quá thích hay ghét cả "

-" Vâng "

-" Cô Zennie thích người đàn ông như thế nào? "- nghe Taejin hỏi câu này khiến cô có hơi bối rối một chút

-" À...phải là một người đẹp trai, gia đình có điều kiện, học lực khá giỏi trở lên, chiều cao trên mét tám, vẻ ngoại lạnh lùng nhưng đôi lúc lại rất đáng yêu "- Zennie vừa nói vừa tủm tỉm cười, cô là đang nói về hắn

-" Chẳng phải tôi phù hợp với mọi tiêu chuẩn của cô sao? "

-" Dạ?? "

-" Tôi muốn nói con người tôi thoả mãn mọi yêu câu về hình mẫu lí tưởng của cô "

-" Chúng ta đến nơi rồi kìa "- cô không biết phải trả lời với anh kiểu gì đành lái sang một chủ dề khác.

Hai người đến một khu dã ngoại ngoài trời. Khung cảnh ở đây đặc biệt đẹp. Hồ nước trong vắt, cá bơi lội khắp nơi, thời tiết hôm nay cũng không quá nắng, vô cùng thích hợp cho buổi dã ngoại.

Zennie đã chuẩn bị trước ở nhà vài món ăn. Cô dải ra mặt cỏ một tấm thảm lớn, sau đó bắt đầu lấy trong túi ra một vài hộp thức ăn. Đến khi cô bày ra hết thì gọi Taejin đang chơi đùa cùng Joy và Sugar ở bên cạnh hồ lại ăn trưa.

-" Cô đã làm hết những thứ này sao? "- Taejin có chút ngạc nhiên

-" Vâng, anh ăn thử xem có vừa miệng không? "

-" A, món này đối với tôi hơi cay một chút, nhưng nếu cô mà nấu cho em trai tôi thì chắc chắn nó sẽ rất thích "

-" Sehun cũng rất thích ăn món này... "- cô thủ thỉ

-" Sao cơ? "

-" À, không có gì, anh ăn tiếp đi "

-" Cô cũng ăn đi "

-" Được "

Ăn trưa lót bụng xong, hai người ra bờ hồ câu cá. Zennie thú thật là trước giờ chưa bao giờ làm chuyện này nên hoàn toàn không có một chút kinh nghiệm hay hiểu biết gì cả.

-" Để tôi chỉ cho cô. Đầu tiên phải.... "- Taejin dạy cho Zennie câu cá cả một buổi chiều.

Tối đến, họ nướng cá mình câu được để ăn. Trong lúc nhờ Taejin trông họ mấy con cá đang nướng, Zennie vào lều rồi mở điện thoại ra xem thì thấy 79 cuộc gọi nhỡ từ Sehun. Cô lập tức gọi lại cho hắn.

-" Alo, Se... "

-" Em làm gì mà anh gọi cả ngày không chịu bắt máy?!! "- Zennie còn chưa kịp nói gì thì đã bị hắn quát ầm ĩ

-" Hun à, em xin lỗi, em đi chơi với một người bạn "

-" Chơi ở đâu? Tại sao không về nhà? "

-" Em chỉ qua đêm ở ngoài một hôm thôi mà. Dù gì ở nhà mãi cũng chán lắm "

-" Ăn gì chưa? "- tông giọng của hắn cũng dần hạ xuống

-" Em sắp ăn, còn anh? "

-" Mới ngủ dậy, bên này mới có năm giờ sáng, múi giờ khác bên Hàn nên không ngủ được "

-" Không ngủ được có phải vì nhớ em không? "

-" Đừng có tưởng bở "

-" Hihi, bao giờ anh về "

-" Để xem họ còn giữ anh ở đây bao lâu đã "

-" Bố mẹ anh thật kì, cứ tìm cách làm chúng ta xa nhau. Như thế này em sẽ nhớ anh chết mất "

-" Anh cũng nhớ em "- câu này hắn nói vô cùng, vô cùng nhỏ

-" Cái gì? Anh nói lại xem nào? "- Zennie dường như đã nghe được hết, chỉ là cô muốn hắn nói lại lần nữa thôi

-" Điếc hả? Không nói nữa "

-" Đi mà, Hun a~ "

-" Không, nài nỉ vô ích thôi "

-" Thôi được, anh đã không chịu nói thì thôi. Anh nhớ về sớm với em nha "

-" Em mà còn chống đối anh là có thể anh sẽ ở lại đây vài hôm cũng không sao "

-" Anh... "

-" Anh đi tập thể dục một lát, mau ăn tối đi "

-" Em biết rồi, em yêu anh❤️ "

Toàn bộ cuộc gọi từ nãy đến giờ đều đã lọt vào tai Taejin đang đứng ngoài. Anh định gọi cô ra ăn cá rồi tình cơ nghe được hai người nói chuyện. Thì ra Zennie đã có bạn trai rồi sao. Không sao, dù gì cũng không phải là chồng mà, anh vẫn còn cơ hội.

Bữa tối kết thúc được một lúc thì Taejin không biết kiếm đâu ra hai cái ghế. Họ ngồi cùng ngắm sao trời.

-" Đẹp thật đấy, tôi rất thích những cảnh lãng mạn như vậy "

-" Nếu cô muốn, tôi sẽ thường xuyên đưa cô đến đây "

-" Tôi cũng đã từng có một lần được nhìn thấy sao đẹp như này rồi, lần đó là ở Maldives "- cô lại nhớ đến cái buổi tối thơ mộng ấy cùng với hắn

-" Cô Zennie, cô thấy tôi là người thế nào? "

-" Dạ?? "- nghe anh hỏi đột ngột như vậy cô không biết trả lời ra sao

-" Cô cứ nói ra suy nghĩ của mình đi "

-" Ừm....tôi thấy anh là một người tốt "

-" Gì nữa? "

-" Gương mặt ưa nhìn, khá cao to, thành đạt... "

-" Cô cảm thấy điều gì từ tôi? "

-" Ơ...tôi không biết nữa, tôi... "

-" Không cần nói nữa, tôi đã biết câu trả lời rồi. Cô đã có bạn trai rồi, phải không? "

-" Vâng. Thì sao ạ? "- Zennie nghĩ mãi nhưng vẫn không thấy giữa việc cô có bạn trai là Taejin có gì liên quan, sao anh lại can thiệp đến việc của cô làm gì vậy? Anh có phải bố cô đâu? Điều này làm cô hơi khó chịu

-" Liệu, trong trái tim cô có chỗ nào dành cho tôi không? "- câu này đường đột quá, Zennie nhất thời không kịp phản ứng -" Cô Zennie? "

-" Tôi... "

-" Tôi nói cho cô biết một điều nhé, tôi thích cô từ lâu rồi "- Taejin lại gần cô, nói thầm vào tai cô khiến nó run lên một cái.

Hiện giờ mặt hai người đang rất gần nhau. Gần như có thể nghe thấy tiếng thở mạnh cùng nhịp tim đập nhanh. Tâm trạng Zennie bây giờ vô cùng hỗn loạn, cô rất khó xử, không biết nên từ chối anh như nào.

Đột nhiên, Taejin tiến gần hơn, khi môi gần chạm môi, cô giật mình bật dậy.

-" Tôi xin lỗi, tôi hơi mệt, tôi xin phép đi nghỉ trước "- cô không biết nên làm cái gì, liền chạy thẳng vào lều.

Zennie giờ mới hiểu ra tại sao Taejin lại đối xử với mình tốt như vậy. Thì ra anh ta thích mình.

Cô nhanh chóng bỏ qua suy nghĩ này mà nhắn tin

Bảo bối: Hun à, anh đang làm gì?

Một lúc sau liền có phản hồi

Oh tổng: Ăn sáng

Oh tổng: Em thay cái biệt hiệu gì kì thế? -_-

Bảo bối: Em thấy nó dễ thương mà😚

Oh tổng: Dễ thương cái con khỉ🐵

Bảo bối: Anh học đâu ra mấy cái kiểu nhắn bằng icon như này thế?

Oh tổng: Học của em đấy

Bảo bối: Anh đáng yêu quá đi~💗

Oh tổng: Em biết là anh ghét người ta nói anh đáng yêu rồi mà

Bảo bối: Anh khiêm tốn quá, nhưng anh đáng yêu thật mà, đáng yêu phát điên luôn ý.

Oh tổng: Em thích chết đúng không?

Bảo bối: Em biết là anh sẽ không muốn em chết đâu😛

Oh tổng: Tại sao?

Bảo bối: Vì em biết anh thương em mà

Oh tổng:

Bảo bối: Ừ là sao? Anh nói rõ hơn đi. Em nói đúng phải không?

Oh tổng: Anh đi đến tổng công ty có chút việc, em ngủ đi, khuya rồi, thức đêm không tốt

Bảo bối: Hihi, em biết rồi mà. Em yêu anh❤️

Oh tổng đã offline

Bảo bối đã offline

Sáng hôm sau, Taejin và Zennie đang thu dọn đồ để đi về. Lúc đang cất đồ lên xe, Zennie mới để ý bên kia hồ có một ngôi nhà lớn, thiết kế hiện đại. Nhưng tại sao giữa một nơi hoang sơ như thế này lại xuất hiện một ngôi nhà? Và ai sống ở đó?

-" Anh Taejin, ngôi nhà đó là thế nào vậy? "

-" À, chắc tôi quên chưa nói với cô, đó là nhà của ông nội tôi. Mỗi khi cụ muốn đi nghỉ thì đều đến đây bởi không khí thực thoải mái "

-" Anh nói đúng, đến đây cảm giác rất tốt. Nếu tôi cũng có một ngôi nhà ở đây thì tốt quá, tôi ghen tị với ông nội anh quá "

-" Nếu cô thích, lần tới chúng ta lại có thể đến đây. Tôi sẽ mượn chìa khoá nhà của ông "

-" Không cần đâu, sắp tới có lẽ tôi cũng không có nhiều thời gian. Tôi học năm cuối rồi mà, đợi đến mùa đông là phải cắm đầu vào học rồi "

-" Cô có chỗ nào không hiểu thì cứ gọi cho tôi, dù sao tôi cũng đã từng trải qua kì thi đại học rồi mà, tôi không phiền đâu "

-" À, vâng, cảm ơn anh "

Một tiếng sau, Taejin có ý định muốn đưa cô về tận cửa nhà, cơ mà Zennie lại sợ sau này anh ta tìm đến nhà, Sehun mà biết là toi luôn nên chỉ dám bảo anh ta đỗ xe ở đầu khu phố.

-" Đến đây được rồi, tạm biệt anh "- cô bế Joy trên tay rồi chuẩn bị mở cửa đi xuống

-" Khoan đã "- Taejin giữ lấy tay cô

-" Dạ? "

-" Tôi mong cô hãy suy nghĩ thật kĩ những gì tối hôm qua tôi nói với cô "

-" Chuyện đó... "- Cô đang định từ chối thì bị chặn lại

-" Tôi biết là cô có người yêu rồi nhưng cô hãy suy nghĩ và cho tôi một câu trả lời thật lòng đi "

-" Vâng... "- cô biết là mình không hề có bất cứ tình cảm nam nữ nào với người này, nhưng cô sợ nếu thẳng thừng từ chối, liệu anh ta có bị tổn thương không?

Zennie cùng Joy đi vào nhà. Sau chuyến đi, cô vô cùng mệt mỏi. Căn nhà vẫn trống vắng như lúc cô đi vậy. Bao giờ Sehun mới về?

Giờ đã quá bữa trưa, cô đành nấu mì gói ăn. Cô ăn mà không biết mình đang ăn cái gì, trong đầu chỉ nghĩ về một mình hắn. Cô hận chính mình tại sao lại yêu hắn nhiều đến thế?

Tối đến, trước khi đi ngủ, cô nhắn cho hắn một cái tin

Bảo bối: Anh đang làm gì? Bao giờ về? Em nhớ anh, nhớ muốn chết

Đợi một lúc không thấy phản hồi cô mới tắt đèn đi ngủ. Chắc giờ này hắn đang bận việc gì đó chăng?

-------------------------------------------------
🌸End chap 50🌸
Là ta nè, ta đã trở lại😚
Giờ ta bận lắm lắm lắm luôn😔 Các ngươi thông cảm nha💗 Ta sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành fic này nhanh nhất có thể, nhưng hiện tại ta mới viết được có khoảng 1/3 của fic thôi😭
Các ngươi hãy ủng hộ ta bằng cách vote+cmt để ta có động lực viết tiếp😍
Sắp có MAMA rồi, tối nay, mai và ngày kia cũng có concert nữa😉 Thứ hai tới sinh nhật Dôn nên hãy giúp trai nhà được giải để làm quà cho Dôn nheee😝
Mà Chủ nhật ta đi offline ở YeolBest đấy, có ai đi không??✌🏻️
Tks for reading💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro