Chap 34: Yêu và Hận
.
.
.
Chap 34: Yêu và hận
.
.
Tập đoàn Lâm Phong, cuộc họp Hội đồng cổ đông bất thường.
Không khí trong phòng vô cùng tĩnh lặng, mỗi người đều có tính toan riêng nhất là khi Trịnh Tú Nghiên đã gặp mặt từng người và đưa ra cái giá thuyết phục vô cùng hợp lý.
Đương nhiên nếu chủ tịch Lâm có mặt ở đây thì sẽ không như vậy, chỉ tiếc ngài ấy lại rơi vào tình trạng hôn mê, mà Trịnh Tú Nghiên bao năm nay đã nắm quyền quản lý một vài công ty lớn thuộc tập đoàn, đem về nguồn lợi vô cùng lớn. Hơn thế số cổ phần của người chồng đã mất cùng con trai bởi vì chủ tịch không còn khả năng giám hộ liền được chuyển qua cô quản lý.
"Bây giờ tôi xin tuyên bố kết quả bầu chọn người thừa kế kiêm phó chủ tích nhiệm kỳ mới của Lâm Thị"
Người kiểm phiếu sau khi có kết quả liền lên bục phát biểu
"Với 50.5% số phiếu biểu quyết, cô Trịnh Tú
Nghiên đã chính thức được chấp nhận trở thành phó chủ tịch kiêm người thừa kế thứ nhất của Lâm Thị"
.
.
.
Lâm Duẫn Nhi ngồi ở bên cạnh giường bệnh của chủ tịch Lâm, vừa xem kết quả thông báo mà truyền thông đưa tin, trong lòng liền xuất hiện một loại cảm giác vừa nhẹ nhõm lại vừa trĩu nặng. Cô không biết rằng cơn bão đã tan hay mới chỉ nhen nhúm.
"Tại sao cô chủ không đến cuộc họp? Đó là sản nghiệp của nhà họ Lâm, bây giờ chính là họ Trịnh đó tước quyền"
Thư ký Trương tức giận phân bua cùng cô.
"Lâm Thị không phải của Lâm gia, Lâm Thị là của cổ đông, họ tự biết cách bảo vệ tài sản của mình"
"Cô? Cô đúng là luôn làm lão gia thất vọng?"
"Vì điều gì? Vì cháu không đủ ác? Hay vì cháu không đủ tham lam? À không, có lẽ bởi vì mẹ cháu không phải vợ cả?"
Lâm Duẫn Nhi nói rồi rời khỏi, cô đến quán bar bởi vì muốn uống một chút rượu, có lẽ chỉ như vậy trong lòng mới bớt đau đớn.
....
....
Lâm Duẫn Nhi không biết bản thân uống bao nhiêu, chỉ biết ai đó lay người mình rồi tiếng nói quen thuộc đó vang lên
"Duẫn Nhi"
"Duẫn Nhi dậy đi, em không ngủ ở đây được"
"Duẫn!"
Là tiếng Trịnh Tú Nghiên, mơ hồ mở mắt nhìn thấy thân ảnh ấy, không hiểu sao cô lại rơi nước mắt.
"Là chị"
"Ừ, là chị" - nhìn điệu bộ sốt sắng đó lòng còn nghĩ chị ấy thực sự dành tình yêu cho cô cơ đấy.
"Để chị đưa em về"
"Cuối cùng chị cũng có được thứ mình muốn, chị có vui vẻ không?"
Trịnh Tú Nghiên nhìn người trước mắt, cả người say đến nỗi phải dựa vào bàn, ánh mắt muôn ngàn bi thương, cô biết phải nói làm sao khi mà chính bản thân cũng không biết cảm xúc lúc này là gì.
Đối diện Lâm Duẫn Nhi cô không muốn nghĩ về thù hận càng không muốn em ấy bị lôi cuốn vào vòng xoáy ân oán.
"Chị xin lỗi em rất nhiều"
Cô ấy đưa tay chạm vào má
"chị có đau không"
"Má không hề đau mà đau ở đây" - nói rồi đưa tay cầm tay Lâm Duẫn Nhi đặt lên tim mình.
"Chúng ta là kẻ thù của nhau sao?"
Gật đầu rồi lại lắc đầu
"Chị biết là em yêu chị đúng không? Nếu không yêu chị đã không hết lần này đến lần khác bảo vệ chị"
"Em yêu chị, vậy còn chị có từng yêu em? Có từng vì em không?"
"Vừa yêu vừa hận"
.
.
.
End Chap 34
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro