Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 17

Nhìn thấy Jinyoung vội vàng đi mua cơm, Jackson không cười nữa, quay lại nhìn khuôn mặt khó coi của Mark, tỏ một vẻ bỡn cợt: "Ôi, anh họ thân mến, lâu rồi không gặp, anh có khỏe không? Em nghe nói anh đã yêu người bạn thanh mai trúc mã của anh rồi! Nếu tin này là thật thì chân thành chúc mừng anh".

"Jackson, cậu làm quen với Jinyoung để làm gì? Chiếc nhẫn vừa rồi là hàng mới có mùa thu năm nay, giá chắc không rẻ. Lại còn biểu tượng trên đó nữa, tôi nghĩ người bán hàng không thể không giải thích với cậu ý nghĩa của biểu tượng đó. Cậu tặng cho Jinyoung là có ý gì?" Mark cắn răng, trừng mắt nhìn, giơ nắm tay lên.

Cậu hiểu rõ về chiếc nhẫn này vì Bambam đã đòi cậu mua tặng , nhưng nghĩ đến ý nghĩa của biểu tượng đó, cậu nhất quyết không đồng ý. Vì chuyện này mà Bambam giận cậu mấy ngày trời. Bây giờ Jackson tặng cho Jinyoung chiếc nhẫn đó, làm sao cậu không tức giận được?


Rõ ràng là Jackson không thèm quan tâm đến sự tức giận của Mark, không thay đổi sắc mặt, giơ tay chặn nắm đấm của cậu, cười nói: "Anh họ thân mến, anh không cần quan tâm đến việc em tặng gì cho Jinyoung. Anh nên quan tâm nhiều hơn đến người yêu của anh đi!".

Mark gạt tay cậu ra, tức giận cảnh cáo: "Jackson, tôi cảnh cáo cậu, cậu thích ai tôi cũng mặc kệ, nhưng không được thích Jinyoung".

"Được hay không, không phải do anh quyết định." Jackson nhếch môi, mặt tối sầm lại, ánh mắt lộ vẻ không chịu từ bỏ.

Khi Jinyoung quay lại, Jackson đang nói chuyện với Yugyeom. Mark cầm đĩa thức ăn mới mua, ngổi ở bàn bên cạnh, mắm môi mắm lợi ăn chân gà.

"Jinyoung, cậu quay lại rồi." Yugyeom thấy Jinyoung, vội vàng ngồi dịch sang bên cạnh, vẫy cậu ngồi xuống. "Cậu ngồi đi, Jackson đang kể cho mình nghe về trường học của cậu ấy! Cậu ấy nói trường cậu ấy có một anh chàng trai đàn ghi ta rất giỏi, lại rất nam tính, quan hệ giữa cậu ấy và anh chàng kia rất tốt, cậu ấy nói sẽ giới thiệu cho mình!"

Con người này, trong mắt chỉ có những anh chàng đẹp trai...

Jinyoung lườm bạn một cái, đặt khay thức ăn xuống trước mặt Jackson rồi ngồi xuống chỗ của mình. "Đây là cơm của căng tin trường tôi, không ngon như đầu bếp nhà cậu nấu, nhưng thỉnh thoảng ăn một bữa có lẽ không sao."

"Cảm ơn." Jackson cầm đũa, gắp một miếng thịt gà lên, cắn một miếng, môi cong lại tỏ vẻ rất vui, nhận xét: "Cũng không tồi".

"Cậu thích là được." Jinyoung hờ hững đáp, sau đó cầm dĩa tiếp tục gỡ sườn trong đĩa của mình.

Yugyeom nhìn trộm hai người, nhanh nhẹn đứng dậy, cười nói: "Mình ăn no rồi, hai người cứ ăn đi nhé, mình về lớp trước. Jinyoung, cậu phải tiếp đãi bạn cậu tử tế đấy!".

Nói xong, Yugyeom quay đầu nhìn Jackson, nháy mắt với cậu. "Đừng có quên giới thiệu cho tôi anh chàng biết chơi ghi ta đó, tôi giao Jinyoung nhà tôi cho cậu."

Jackson cười gật đầu đồng ý. Thấy thế Mark đang ngồi gần đó không khỏi lo lắng, trợn mắt nhìn Yugyeom.

"Này, sao cậu lại bỏ bạn mình ở lại một mình thế?"

Yugyeom bực bội trừng mắt nhìn cậu.

"Có liên quan gì đến cậu? Cậu là kẻ bội bạc, không có tư cách quan tâm đến Jinyoung nhà tôi!"

Mark tức giận, không biết phải làm sao, chỉ biết trút hết giận dữ vào chiếc chân gà đang cầm trong tay.

Yugyeom hài lòng định bước đi, nghĩ ra điều gì đó nên quay lại dặn dò người bạn thân.

"Jinyoung, có vẻ như Jackson có ý với cậu, mình thấy cậu ấy cũng không kém Mark, cậu phải biết nắm lấy cơ hội!"

"Cái cậu này, có muốn chết không?"

Jinyoung trừng mắt nhìn, làm động tác muốn đánh .

Yugyeom vội vàng quay người, cười hi hi rồi chạy mất.

"Bạn của cậu thật thú vị."

"Tính cách của cậu ấy luôn hấp tấp như thế nghĩ gì nói nấy, cậu đừng để tâm."

"Không." Jackson cười, ánh mắt vô tình nhìn vào đĩa thức ăn của Jinyoung. "Này,cơm của chúng ta không giống nhau à?"

"Ừ, phần của cậu là cơm gà, của tôi là cơm sườn."

"Thế này đi!" Jackson gắp miếng thịt gà trong bát mình vào đĩa của Jinyoung, rồi gắp một miếng sườn trong đĩa của Jinyoung sang đĩa ,mình.

Jinyoung ngạc nhiên mở tròn mắt nhìn cậu.

"Cậu đang làm gì thế?"

"Tôi chưa được ăn sườn ở căng tin trường cậu nên muốn ăn thử."

"... Nhưng tôi đang ăn dở..."

"Không sao, tôi cũng đang ăn dở." Nói xong, Jackson đưa miếng sườn vào miệng,thưởng thức vị của nó.

"... Tôi không có ý như thế..." Thấy Jackson làm vậy, nhất thời Jinyoung không biết phải nói gì.

Mark ở bên cạnh thấy không vừa mắt, đặt bát đũa xuống kêu "chát"một tiếng rồi
đứng dậy, chiếc ghế bị kéo mạnh đến nỗi tất cả mọi người trong căng tin đột nhiên im lặng.

Jackson nhìn sang. Cậu chậm rãi ngẩng đầu, mỉm cười mãn nguyện khi thấy sự tức giận của Mark.

Jinyoung cũng ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Mark, không hiểu vì sao cậu ấy lại tức giận như thế càng không hiểu cậu ấy đang tức giận điều gì.

"Đi với tôi!"

Trong ánh mắt chăm chú nhìn của mọi người, Mark không giải thích gì, không do dự bước đên trước mặt Jinyoung, nắm chặt lây tay cậu kéo đi.

"Mark..."

Jinyoung ngạc nhiên nhìn Mark, ánh mắt của Mark khiến Jinyoung mềm lòng, đang định bước đi thì Jackson đột nhiên giữ tay kia của Jinyoung lại.

Quay đầu nhìn, ánh mắt của Jinyoung bắt gặp ánh mắt của Jackson.

"Việc xảy ra sáng hôm thứ Bảy, lẽ nào cậu quên rồi sao?" Jackson đứng dậy, giọng nói trầm trầm hơi căng thẳng. Cậu nhìn Jinyoung, nói nhỏ đủ cho ba người nghe, nhấn mạnh từng chữ: "Lẽ nào cậu muốn trở thành người thứ ba?".

Người thứ ba...

Lời nói của Jackson khiến cho Jinyoung cảm thấy như sét đánh ngang tai, phá tan mọi hy vọng. Người cậu như lạnh đi, cậu từ từ rút tay mình khỏi bàn tay của Mark.

"Jinyoung..." Mark với tay về trước như muốn cầm lấy tay cậu.

Jinyoung buồn bã lùi về phía sau, cúi đầu nói: "... Xin lỗi".

Jackson nhìn hai người, sau đó kéo tay Jinyoung, nói dịu dàng: "Gấu nhỏ yêu quý, chúng ta đi thôi!".

Jinyoung không từ chối, để Jackson cầm tay mình kéo đi. Khoảng cách giữa cậu và Mark xa dần.

Mark đứng yên tại chỗ, không nói gì, chỉ nhìn theo hai người, tay buông thõng, không ai nhìn thấy được nỗi đau trong lòng cậu...

Bên ngoài căng tin, bầu trời trong xanh.

Jackson hít thở thật sâu không khí trong lành, vui vẻ nói: "Gấu nhỏ yêu quý, đây là lần đẩu tiên tôi đên trường cậu, hay là cậu dẫn tôi đi một vòng quanh trường nhé!".

Ngược lại với sự vui vẻ của Jackson, Jinyoung đang thấy chông chênh. Cậu dường như không nghe thấy Jackson nói gì, chỉ bước về phía trước theo thói quen,đầu cúi xuống, không biết là đang nghĩ gì.

Jackson chau mày, giữ cậu đứng lại.

"Sao thế?" Cậu ngẩng đầu nhìn Jackson vẻ hoang mang.

"Gấu nhỏ yêu quý, có phải cậu đang nghĩ đến chuyện vừa xảy ra không?"

Jinyoung bặm môi, cúi đầu yên lặng không nói gì.

"Gấu nhỏ yêu quý, sự thực là cậu không nên đau lòng như thế anh họ tôi và Bambam..."

Jackson chỉ nói nửa câu rổi dừng lại, bời vì qua vai Jinyoung, cậu nhìn thấy Mark đang chạy theo họ. Thấy ánh mắt lo lắng của Mark, cậu nở một nụ cười gian giảo.

"Anh họ cậu với Bambam làm sao?" Đợi hồi lâu không thấy Jackson nói gì, Jinyoung không khỏi tò mò, ngẩng đầu hỏi. Đang định nhìn theo ánh mắt của Jackson thì Jackson không để cậu có cơ hội, ôm cậu vào lòng.

Jinyoung sợ hãi ôm cái mũi bị đau, từ trong lòng Jackson ngẩng đầu hỏi: "Này,cậu sao thế?".

Ánh mắt của Jackson rất dịu dàng, trong như nước suối. Cậu cúi đầu nhìn Jinyoung trong lòng mình.

"Gấu nhỏ yêu quý, tôi thích cậu, chúng ta đi chơi với nhau nhé!"

"Ồ! Cậu nói là Jackson đã ngỏ lời với cậu rồi sao? Thật là tuyệt!" Yugyeom giơ tay lên tỏ vẻ ngưỡng mộ. "Mình vẫn nghĩ phải giới thiệu bạn trai cho cậu, giờ thì tốt rồi, chúng ta chưa kịp đi tìm thì đã có ngay một anh chàng đẹp trai chạy đến, hơn nữa, Jackson không kém Mark ở bất kỳ điểm nào! Jinyoung, cậu thật là hạnh phúc!"

"Hạnh phúc sao? Sao mình không thấy thế?"

Jinyoung buồn bã cúi đầu, nằm bò ra bàn.

"Cậu này thật là..." Yugyeom lườm Jinyoung, không nén được tò mò. "Cậu đã nói đồng ý chưa?"

"Chưa."

~ End Chap 17~





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: