Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12

" BỐP"

- Khá lắm! Vùng ra à?- nhỏ vừa tán Taeyeon vừa cười khoài trá.

- Lần này đừng mong ai cứu được mày!

Taeyeon quả thật rất sợ, lì lợm cũng chỉ là vỏ bọc bên ngoài. Nếu bây giờ cô bé tỏ vẻ sợ sệt , 2 đứa con gái hẳn sẽ khoái chí lắm. Taeyeon bất chợt rùng mình, chẳng lẽ không ai cứu cô bé thật sao? Chỉ cần mường tượng đến cảnh ở trên sân thượng này 2 đêm thì Taeyeon đã muốn khóc, ban ngày không đáng kể, nhưng ban đêm thì chưa kể đến những cái nắng, cơn mưa bất chợt ... liệu nhỏ sẽ phải làm sao chứ? Chết mất thôi! ~

1 đứa con gái tiến gần lại Taeyeon, đưa tay chạm vào mặt cô bé rồi trượt dài xuống tay ...

- Da mày đẹp lắm! Nhưng tin tao đi, nó sẽ không tồn tại lâu đâu!!!

2 đứa con gái nhìn nhau cười đầy ẩn ý. Taeyeon chỉ biết là sẽ có môt chuyện gì đó rất khủng khiếp sắp ập đến. Kì này thì mọi người khó mà biết được cô bé ở đâu...

Sau trận thi đấu, mọi người trong đội cổ vũ rủ nhau đi trà sữa, Taeyeon nói vào bên trong lấy gì đó mà cả bọn chờ mãi vẫn không thấy cô bé trở ra nên cho vài đứa vào gọi. Có vẻ sự mất tích đột ngột của Taeyeon làm cả bọn nháo nhào. Kế hoạch trà sữa bị gạt ra, thay vào đó là lo lắng không nguôi của những đứa con gái trong đội cổ vũ dành cho bạn mình ...

Thấy chiếc áo khoác đặt trên giỏ đồ của Taeyeon, 1 đứa con gái cầm lên:

- Cái áo này ... thấy quen quen ...

Đứa bên cạnh nghe thế liền giật lấy cái áo lên "soi"

- "B.H" ??? - nhỏ có vẻ không hiểu hai chữ cái đó mang ý nghĩa gì.

- Bắt Heo hả?

Nhận được cái quắc mắt từ mọi người, nhỏ vừa phát ngôn ra hai từ đó liền nín bặt, chợt 1 đứa con gái thắt 2 bím đứng đối diện la lên như bắt được vàng:

- Trời ơi, tao nhớ rồi! Khổ thiệt! Áo này là của Baekhyun đó!

- Baekhyun gì? Sáng nay Taeyeon mặc mà! - cả bọn tròn xoe mắt nhìn đứa con gái thắt bím.

- Không tin hả? Mấy người có là fan của anh nào trong EVIL hông đã?- một vài đứa gật gật - là fan mà hông biết gì hết , đây là kiểu áo khoác nhóm của EVIL, con gái áo trắng chữ đen, con trai áo đen chữ trắng, kèm theo đó là 2 kí tự đầu của tên mỗi người!

- Ừ ha, đúng rồi! - có vẻ như có người nhận ra điều đó - nhìn đi nhìn lại thì hồi sáng Taeyeon mặc, chiếc áo này quá khổ so với nhỏ. Vả lại chiếc áo này màu đen, chữ "B.H" thì trắng toác, B.H là 2 kí tự tắt của tên: Baekhyun ...

- Đem trả Baekhyun đi, nói cậu ta chuyện của Taeyeon coi cậu ấy có giúp gì được không, khẩn trương đi!!!

Cũng may là bọn con gái đó tốt bụng chứ không có ghen tuông vớ vẩn như 1 số người khác.

Cả bọn cấp tốc chạy đi tìm Baekhyun, tới nơi, thấy Baekhyun đang đứng khoanh tay tựa lưng vào tường, dáng vẻ trông suy tư đến lạ khi mắt hướng về 1 khoảng vô định nào đó ở phái xa xa, cả đám con gái chứng kiến được điều đó chợt nghệch mặt ra mà nhìn.

Nhận biết được có những ánh mắt đang dồn về mình, Baekhyun xoay đầu lại thì bắt gặp ngay cái áo khoác, hơi nheo mày, cậu nhóc nghiêng đầu hỏi:

- Tìm tôi???

- Áo cậu - 1 đứa con gái đưa áo lại cho Baekhyun - Vả lại... cậu thấy Taeyeon đâu không?

- Có chuyện gì?

- Tụi này không biết Taeyeon ở đâu nữa! Cuối buổi bọn tôi thống nhất với nhau là sẽ đi trà sữa, Taeyeon có nói là đợi nhỏ một lúc, nhỏ cần quay vào trong để lấy gì đó nên kêu tụi này đợi ngoài sảnh, khoảng khá lâu nhưng tụi này lại không thấy Taeyeon trở ra nên quay vào tìm mà vẫn không thấy Taeyeon !!!

Tới đây, bộ não thông minh của Baekhyun chợt nghĩ đến chuyện lúc sáng, lẽ nào ... Baekhyun gấp rút lấy chiếc điện thoại trong túi ra, gọi cho một số người để hỏi về Taeyeon nhưng kết quả là chỉ nhận được những câu mang nội dung tương tự như "không thấy" ...

Cảm ơn đội cỗ vũ xong, cậu nhóc chạy thẳng qua chỗ của nhóm, Baekhyun kể lại mọi chuyện, ít phút sau, cả bọn tụi nó đã có mặt tại đó.

- Chuyện thật ra thế nào? - Jessica gấp rút.

- Chuyện là ........... - Baekhyun kể lại những gì mà đám con gái cổ vũ đã nói với cậu ban nãy, cả chuyện lúc sáng mà cậu chứng kiến được.

- Bây giờ ... bọn nó đã cố tình, thì làm sao biết Taeyeon ở đâu?

Baekhyun lục lại túi áo khoác, chiếc thẻ nhớ .... không có , túi áo khoác của EVIL rất OK, bỏ vào đó rồi thì khó mà rơi rớt được, nếu thế thì ... có chút hi vọng. Baekhyun chỉnh chỉnh gì đó trong điện thoại rồi cất lời:

- Em muốn mọi người giúp em chuyện này!

- Nói đi

- Em muốn nhờ anh Sehun và chị Seohyun lên sân thượng dãy C giúp em, em không chắc là Taeyeon sẽ ở đó nhưng mà nếu không có thì làm phiền liên lạc với em gấp, còn ngược lại ...

- Cho 1 vé, tiễn vong!!!- Sehun nói không chút do dự.

- "Chạy bộ" kiểu này xem ra mệt lắm, làm phiền 2 người rồi!

Hai người được trông cậy không nấn ná thêm giây phút nào nữa, họ rời khỏi đó ngay sau vài giây...

- Tại sao lại là sân thượng dãy C?

- Em sẽ giải thích sau! Anh LuHan... chuyện mất tích hôm bữa anh có điều tra ra được gì ko?

Nghe đến điều đó, khóe môi LuHan chợt nhếch lên 1 nụ cười trông ngạo nghễ vô cùng.

- Điều tra là sở trường của tao! Này nhé, theo như thông tin tao thu được, khoảng thời gian 2 người họ bắt đầu mất tích cũng có 1 số người không có mặt tại nhà! SeoHyun mất tích cùng Taeyeon nên không nói nhiều. Thứ nhất là thằng Sehun, nó làm xong việc từ sớm nên mượn máy tao đi chụp cảnh, một số cảnh nó chụp trùng với thời gian Taeyeon và Seohyun rơi xuống dưới nên người làm những điều đó không thể là thằng đó được! 2 là Runi, 3 là Ray, 4 là Min, 5 là Joe, 6 là Kin, còn 8 là .... em đấy! - LuHan dí 1 ngón tay vào trán Jessica.

Jessica gạt tay LuHan ra, vờ nhăn mặt, 1 tay che trán lại.

- Thật ra ... - Jesica ấp úng - nhỏ Runi và thằng Kin không liên quan gì đâu! Chắc chắn đó ...

- Sao chị khẳng định thế?

- Bọn chị gồm có chị, nhóc Joe và anh Ray, lúc đó mọi người không thấy tụi này cũng phải, tại vì tụi này sang khu rừng phía xa hơn 1 chút để lấy củi và trái cây mang về, ở đó không có ai nên những thứ mình cần nó cũng có nhiều hơn, rừng bên đây thì đông quá ...

- Anh Ray? "Anh" cơ đấy! Mấy người làm gì mà lại không có mặt trong giờ điểm danh? - LuHan nhìn Jessica vẻ nghi ngờ.

- Thì đã nói là qua khu rừng phía xa hơn mà, xa hơn thì thời gian đi sẽ lâu nên mới về trễ! Chỉ toàn nghĩ bậy bạ rồi nói nhăng nói cụi!- Jessica có vẻ bực.

- Cho em xin đi 2 anh chị!!! Chị nói tiếp đi, chuyện đó liên quan gì tới Runi với Kin?- Nan.

- Là vì đi xa hơn nên ... nên ... tụi này ... vô tình thấy ... thấy ... - Jessica lại ấp úng - thấy 2 người họ làm " chuyện người lớn" - Jessica cúi gầm mặt xuống mà nói, những ngón tay đan vào nhau trông bẽn lẽn đến phát cười, như 1 đứa con nít.

- Vậy là ... chỉ còn mỗi Min ?

- Jessica! Ngoại giao em nhờ chị, cảm phiền chị hỏi giùm em xem Min đã rời trường về chưa, nếu biết được nhỏ đang ở đâu thì càng tốt!

- OK! - Jessica ra hiệu rồi chạy bắn đi.

Để xem, Min tham gia câu lạc bộ cầu lông, muốn biết thì lại nhóm cầu lông mà hỏi là ra thôi! Đến nơi thì cả bọn đi chơi hết, cũng may còn le que vài người, Jessica quệt đi mồ hôi trên mặt, lấy lại nét tươi tỉnh để bắt chuyện.

- À, bạn ơi!

Jessica khều vai 1 đứa con gái gần đó, nhỏ vừa quay lại Jessica tiếp lời:

- Cho tôi gặp Min!

- Min hả? Nó không có đi chơi với nhóm nên không biết về chưa nữa! Thường thì nhỏ này cũng ham vui lắm!

- Vậy ... bạn biết bây giờ Min đang ở đâu không?

- Tui không rõ nữa! Nhưng mà ... - nhỏ đó ngẫm lại - hình như hồi nãy tôi nghe loáng thoáng nhỏ nói chuyện điện thoại với ai ở phía ngoài á, hình như là tới lớp của Taeyeon á!

Min lại lớp Taeyeon làm gì nhỉ? Hay là Taeyeon bị bắt rồi đưa tới đó ? - Jessica thầm nghĩ rồi quay sang người bạn đó cảm ơn và nhỏ nói rồi gấp rút quay đi.
- Sao? Có thu được gì ko?

Vừa thấy bóng dáng Jessica, Baekhyun đã vội hỏi.

- Min ở phòng học của Taeyeon đó! - Jessica chỉ về phía dãy phòng học của Taeyeon.

- Chắc không đó? - LuHan tỏ vẻ không tin.

- Nghe đồn!!!

- Thôi, để em đi thử! - Baekhyun gật đầu quay đi

- À, ukm... Baekhyun này... - Jessica bẽn lẽn khều khều vai cậu nhóc

- Hôm nay ... hm ... chuyện là ... nói sao nhỉ - Jessica vò đầu mình, hành động trông ngố ngố - aizzzz, em ... chịu khó đi tìm Min và ... lo mọi chuyện giúp chị nha, chị ... - tới đây Jessica cứ ấp úng mãi mà không chịu nói tiếp nữa vế sau.

- Hôm nay mẹ chị có chuyến bay về nước chứ gì? Chị đi đón mẹ đi, chắc gần tới giờ rồi đó! LuHan, đưa chị Jessica đi đi, em tự lo được!

LuHan chỉ gật đầu ra vẻ hiểu, tên đó lấy 1 tay vỗ vỗ vào vai Baekhyun, tiếp đó quay sang Jessica:

- Đi thôi!

Trên đường đi, Jessica cứ mãi ngẩn ngơ. Quái thật! Làm sao nhóc Baekhyun biết được chuyện này cơ chứ, nhỏ có nói gì đâu, chưa kịp nói gì hết mà? Chỉ có Seohyun biết thôi chứ, à, còn nói với cả LuHan nữa, nhưng tên đó rõ ràng là không quan tâm gì mà, nói đúng 1 lần ... không lẽ LuHan nói với Baekhyun hả??? Chẳng phải lúc nhỏ nói, Baekhyun cứ lơ lơ đi sao? Tên này khó hiểu thật!

Cửa sân thượng đột ngột bị đá mạnh, thấy 2 bóng hình vừa xuất hiện, miếng sành trên tay đứa con gái đột ngột rơi xuống đất, sắc mặt tái xanh đi rõ ràng sau đó.

- Anh Sehun ...

- Chị Seohyun ...

Seohyun nhẹ nhàng đi lướt qua mặt 2 nhỏ đó, thái độ không có gì là quan tâm, cứ như là không trông thấy vậy, nhưng chính điều đó càng khiến 2 đứa con gái "run" người hơn.... Nhìn vào chiếc còng trên tay Taeyeon, Seohyun quắc mắt nhìn 2 người đang đơ mặt bên cạnh, lạnh lùng buông lời:

- Chìa khóa đâu?

2 đứa con gái nhìn nhau, có chút miễn cưỡng nhưng vẫn rút chìa khóa từ túi quần ra đưa nó... Nhận lấy chìa khóa từ đôi bàn tay run rẩy kia, Seohyun mở còng ra giúp Taeyeon.

Cô bé trông có vẻ mệt vì cái vẻ ngoài ướt sũng, có lẽ trước khi tạo những "đường vẽ" dài trên các nấc da thịt của Taeyeon, họ đã cho lên người Taeyeon xô nước từ trên xối xuống, vì nếu ướt như thế thì những vết rạch rạch lên sau đó sẽ rất là đau và rát. Cánh tay cô bé in hằn những vết đỏ, màu của máu đã nhạt đi bớt bởi những vệt nước trên người cô bé, nhạt nhưng loang rộng gần cả cánh tay... Cũng may là 2 đứa con gái đó chưa kịp đụng đến gương mặt cô nhóc...

Cảm nhận được mình đã được cứu thoát khỏi địa ngục, Taeyeon cũng không thể làm gì hơn ngoài việc yếu ớt lẩm nhẩm vài chữ với volume cực nhỏ:

- Em ... cảm ơn!- 1 giọt nước mắt chậm rãi rơi xuống, trượt qua khỏi cằm, thấm đẫm vào chiếc áo cổ vũ đã ướt nhèm.

Quăng chiếc còng về phía Sehun, như hiểu ý, nhanh chóng bắt lấy 1 cách dễ dàng, không để 2 đứa con gái đó né kịp, với tốc độ gần như gió, Sehun còng mỗi bên tay của 2 đứa con gái vào nhau, tay phải nhỏ này với tay trái nhỏ kia ...

- Anh ... làm gì thế???- 1 đứa lắp bắp hỏi.

1 cái nhếch mép hiện lên trên môi Sehun, quyến rũ lắm nhưng đáng sợ vô cùng ...

Seohyun ngắm nhìn chiếc chìa khoá trên tay mình, đung đưa qua lại vài cái, ánh nắng ban trưa chiếu rọi vào chiếc chìa khóa bằng kim loại khiến nó óng ánh lạ thường ... được 1 lúc, có vẻ chán với cái trò đó, bằng 1 vẻ không thương tiếc nó quăng thẳng 1 cú thật mạnh và thật xa, do đây là sân thượng, nên bây giờ cũng chả biết chiếc chìa khóa nằm ở đâu phía bên dưới nữa!

- Chìa ... chìa khóa ... - cả 2 ngây người.

- Đây là chiếc còng này là loại được thiết kế riêng chỉ có mỗi 1 chìa khóa, right?- Seohyun đắc chí cười, nhạt thếch!!!

- Cho người làm lại chìa khóa tốn 1 thời gian, đây thuộc dạng phức tạp, mất hơn 1 ngày!

- Sao ... sao ạ?

- Từ đây tới sáng thứ hai, không ra được đây thì out khỏi trường!

- Nhưng ... làm sao ... chìa khóa ... mất rồi!- 1 đứa đánh liều hỏi.

- Mất thì tìm, dễ mà! - Sehun nhún vai

Sehun tiến lại dìu Taeyeon 1 bên giúp nó, trông Taeyeon có vẻ đuối, nếu dìu cô bé từ đây xuống tận bên dưới thì e là cô bé sẽ không đi nổi đâu, nghĩ là làm ngay, Sehun đèo Taeyeon lên vai mình... Cô nhóc đang run lẫy bẫy...

- Chúng tôi đi được chứ?

- Miễn!- chẳng thèm liếc mắt thêm cái nào, Sehun đi thẳng xuống cầu thang.

- Bọn tao cho tụi bây được tự do đôi chân và 1 tay là nhân từ lắm rồi! Nhớ kĩ, đụng tới tụi này, kết quả không đẹp đâu!

Seohyun cất bước theo sau, khóa cửa sân thượng lại, quay đi với cánh cửa sắt sau lưng không 1 chút lưu tâm.

.

- Cô làm gì ở đây?

Baekhyun đột ngột cất lời làm đứa con gái đang loay hoay chợt giật nãy mình.

- Baek ... Baekhyun !!!

Baekhyun nhíu mày, đó là chỗ ngồi của Taeyeon trong lớp mà, thế nhỏ đứng đó làm gì? Baekhyun tiến lại gần Minn, thấy tập sách trong hộc bàn Taeyeon bị lôi ra ngoài, nằm vương *** dưới sàn, có mấy trang bị xé toẹt ra, dường như không còn cuốn nào là nguyên vẹn...

Bừa bãi ! Hỗn độn !

- Nói đi!

Baekhyun nhẹ giọng, từng bước tiến về phía nhỏ đứng... Nhẹ tênh !!!

Cậu nhóc cố kiềm cảm xúc mình lại, để tránh trường hợp như lần trước với Taeyeon ...

- Không nghe tôi nói gì sao?

Baekhyun kiên nhẫn nhắc lại câu hỏi.

- Anh nói gì ? Em ... không hiểu- cứ giả vờ.

- Không nói được chứ gì? Tôi nói thay cô!

Baekhyun rút chiếc điện thoại từ túi quần ra, nhẹ nhàng ấn vào 1 dãy số

Tiếng điện thoại vang lên, từng điệu nhạc nghe thật vui tai, nhưng trong trường hợp này, tiếng nhạc là 1 kẻ phá quấy ... nếu biết trước nhỏ đã chỉnh chế độ im lặng ...

- Có người gọi kìa! Bắt máy đi chứ!- từ lúc ban đầu đến bây giờ, giọng cậu nhóc vẫn nhẹ nhàng như thế.

Min hết nhìn màn hình điện thoại rồi lại xanh mặt nhìn ... cô bé biết là chuyện của mình đã bị lộ...

- Người của EVIL mà hèn hạ thế sao???

- Em ... nhưng mà ...

Min cố giải thích, những giọt nước mắt dần rơi xuống...

-Có làm có chịu! Đừng khóc trước mặt tôi!

- Chẳng phải Taeyeon cũng khóc trước mặt anh thế này sao?- Min giương đôi mắt đẫm lệ lên nhìn cậu nhóc.

" Cô sai rồi! Không giống nhau đâu! Đừng so sánh mình với người con gái đó! "

- Có sao ?- Baekhyun hỏi ngược.

- Đúng là anh thích Taeyeon thiệt rồi!- nhỏ ngồi bệt xuống đất.

- Không có!- Baekhyun bình thản tiếp lời, ánh mắt dời đến khung cửa sổ.

- Thật là không có không? Anh có cảm nhận được mình đã thay đổi ra sao không?- nhỏ nhìn vào gương mặt Baekhyun- Anh không còn như trước nữa Baekhyun à! Anh trầm lắm... không còn dáng vẻ ngạo nghễ như xưa nữa! Còn nữa, chiếc áo khoác anh luôn mặc trên người, chưa bao giờ rời bỏ anh, vậy mà anh lại đưa nó cho Taeyeon! Có đáng không?

- Thế thì sao?- Baekhyun quay lại nhìn nhỏ.

- Anh không nhớ thật hay giả vờ ko nhớ? Là người EVIL anh phải hiểu ý nghĩa khi đưa áo khoác của mình cho 1 người khác giới chứ! Áo khoác có tên anh, anh đưa nó cho Taeyeon chứng tỏ anh muốn cô ấy nắm giữ trái tim mình, chẳng phải 1 lời tỏ tình hay sao?- Min đau khổ nhớ lại hình ảnh lúc sáng.

- Chuyện vớ vẩn đó tôi không quan tâm!

- Không quan tâm hay bởi vì người anh đưa áo là Taeyeon nên anh mới không quan tâm? Nếu thật như thế thì những gì mà nhỏ hứng lấy ... đáng lắm! - Min cười hả dạ.

Lời nói vừa bật ra, Baekhyun đột ngột nắm lấy cánh tay nhỏ, xiết chặt ...

- Cô đã làm gì Taeyeon!

Cái xiết tay của Baekhyun khiến nhỏ thấy đau , cậu nhóc càng ngày càng xiết chặt.

- Cậu nghĩ tôi sẽ làm gì?- cười.

- Quả nhiên là cô! Không cần thông qua LuHan hay Sehun, cô chính thức bị loại khỏi nhóm! - Baekhyun lạnh lùng buông tay nhỏ ra.

- Loại em sao?- nhỏ cười lớn- được thôi! Anh không biết những thứ em làm đều vì anh!- nhỏ dịu giọng.

- Vì tôi mà làm tổn thương người khác?

- Nhỏ đó đáng bị như thế! Đáng đời lắm!

- Cô !!!

Baekhyun túm lấy cổ áo nhỏ, có lẽ cậu nhóc không kèm nổi cơn giận ...

" Tại sao mình lại tức giận như thế chứ? "

- Đánh đi! Bị anh đánh em cũng vui lắm!- nhỏ nhắm mắt lại, điên rồ thật!

- Đánh 1 đứa con gái ko phải là tác phong của tôi! Nếu cô là 1 thằng con trai, cô chết chắc!- Baekhyun buông tay mình ra - giờ thì xéo đi! Trước khi tôi nổi điên lên!

- Cậu có biết nguyên nhân mà cậu kích động như bây giờ không? - Min ngước lên nhìn Baekhyun.

Cậu nhóc không trả lời, không phải cố tình chỉ là không biết phải trả lời thế nào! Tại sao cậu nhóc lại tức giận kia chứ?

- Cậu thật sự không biết câu trả lời hay giả vờ không biết?

Min nói rồi nhẹ nhàng rời đi.

- Dừng lại!- Baekhyun chợt lên tiếng.

Trong Min lóe lên tia hy vọng.

- Chuyện đó mà còn tái diễn! Người tôi hỏi tội đầu tiên ... sẽ là cô đó!

Hi vọng " rơi xuống đất" , vỡ tan !!!

Min đưa tay lên quệt nước mắt rồi chạy đi!

" Hết rồi Min à, những gì mày làm cậu ấy đều không cảm nhận được! Taeyeon bị như thế là đáng lắm! Mày không sai khi làm điều đó phải không Min? "

Chỉ còn Baekhyun đứng đó...

Cậu nhóc cuối xuống nhặt giúp Taeyeon mấy quyển tập bị vứt lăn lóc trên sàn, xếp lại những mép tập cho ngay ngắn rồi cho vào hộc bàn ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro