CHƯƠNG V . Mối Quan Hệ Bất Thường
Sau khi gọi điện cho Chung Nhân xong Thiên Vy cùng Lộc Hàm, Diệc Phàm và Thế Huân dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị rời khỏi hiện trường gây án.
" Về đến nơi chúng tôi sẽ đem các vật chứng xét nghiệm ngay để có thể đưa cho mọi người kết quả nhanh nhất có thể." – Diệc Phàm vừa cài chiếc cặp lại vừa nói.
" Thực sự từ đầu đến giờ có một vật mà chúng ta vẫn chưa tìm được." – Lộc Hàm đôi mày cau lại rồi lên tiếng.
" Thứ mà sếp Lộc Hàm nói có phải là vật đã đánh vào lưng nạn nhân dẫn đến xương sườn bị gãy đâm vào phổi đúng không ? "- Thế Huân nhớ ra được.
" Tôi cũng rất muốn biết thứ đó đang ở đâu ! " - Thiên Vy đứng dựa vào tường khẽ nói.
" Nếu nó là dùng để đánh nạn nhân tôi nghĩ cũng sớm bị thủ tiêu đâu đó rồi." - Lộc Hàm tỏ vẻ thất vọng.
Thiên Vy rời khỏi bức tường đứng thẳng lên rồi thở dài một tiếng tỏ vẻ đồng tình với Lộc Hàm sau đó bước ra ra cửa về, mọi người còn lại cũng nhanh chóng theo sau rời khỏi đó.
....Rẹt....Cạch....Rầm...
Cánh cửa nhà tên Đỗ A Đạt đóng lại mọi người cùng nhau ra về.
.
.
.
" Chà thanh sắt này còn mới quá, ai đem bỏ vậy, thôi đem về có xài gì xài."- Một ông lão bước ra từ phòng chứ rác của chung cư trên tay cầm một thanh kim loại có vẻ rất mới trên tay.
Nghe thấy lời ông lão nói cả bọn giật mình, quay đầu lại, nhìn ông ấy, đúng thật trên tay ông đang cầm một thanh kim loại, cả bọn mắt lóe sáng như mang một tia hi vọng trong thanh kim loại đó. Họ nhanh chóng bước đến chỗ ông lão.
" Ông cho cháu hỏi thanh kim loại này..."
" Tôi lượm nó trước với lại cũng đã bị vứt rồi, các người định lấy nó à! "
Diệc Phàm vừa tiếng nói chưa hết câu thì ông lão ấy tay ôm chặt thanh kim loại lên tiếng cắt ngang.
" Chúng tôi là cảnh sát, thưa ông chúng tôi nghi ngờ thanh kim loại là hung khí có liên quan đến một vụ giết người nên chỉ muốn đem về kiểm tra và tiện thể dẫn tôi đến chỗ ông vừa lấy nó được không ? " – Thiên Vy đưa chiếc thẻ cảnh sát ra, nhỏ nhẹ hỏi ông.
" Cái gì hung khí, thôi thôi mấy người lấy đi đi tôi không lấy đâu, tôi thấy nó ở trong một cái thùng rác trong phòng chứa rác của chung cư, căn phòng đó ở đằng này mọi người đi theo tôi ! ' – Ông lão vội đưa thanh kim loại cho họ
Thế Huân vội lấy cái bao nhựa cho ông bỏ vào, sau đó đưa ra một tấm bìa kính nhỏ.
" Ông cho cháu xin lại dấu vân tay."
" Tôi đưa nó rồi tại sao phải lấy dấu vân tay, không lẽ mấy người nghi tôi là hung thủ chứ." – Ông lão hoảng hốt.
" Không Không, chỉ là lấy dấu vân tay của ông để xem nó trùng với dấu vân tay nào trên thanh kim loại để cháu bỏ ra vì lúc nãy ông có cầm nó." – Thế Huân cười giải thích.
" À...ờ...tôi còn tưởng mấy người nghi tôi là hung thủ." – Ông lão bình tĩnh lại sau đó đưa ngón tay mình nằm lên mặt kính để lấy dấu vân tay.
" Vâng xong rồi, bây giờ xin ông dẫn chúng cháu đến phòng chứa rác."- Thế Huân bỏ tấm kính kia vào bao nhựa.
" Mọi người theo tôi." – Ông lão đi trước cả bọn theo sau.
" Tôi thực không chắc thanh kim loại đó là thứ đã đánh nạn nhân, trừ khi tìm được thứ gì đó có liên quan nữa."- Lộc Hàm vừa đi vừa nói.
" Tôi cũng đã nghĩ như vậy, cứ tìm trước đi đã." – Thiên Vy bên cạnh cũng lên tiếng.
...
" Tới rồi,...đây là cái thùng rác mà tôi đã lượm được nó, cũng đã hơn một tuần nay các nhân viên môi trường không đến đây thu rác nên chỗ này có hơi bừa bộn." – Ông lão đi đến một cái thùng rác cạnh trong góc.
" Vâng, cám ơn ông, ông có thể về được rồi ạ !"- Diệc Phàm nhìn ông rồi cúi đầu.
" À...vậy tôi về."
" Khoan đã ông cháu hỏi ông có biết vợ chồng nhà 165 không?" – Thiên Vy nhìn ông lão.
" 165...a là nhà tên Đỗ A Đạt đó hả, biết chớ như không mấy thân nên tôi cũng không nói chuyện nhiều."- Ông lão chậm rãi trả lời.
" Vậy ông có thấy người phụ nữ này không ?"- Thiên Vy đưa ra trước mặt ông lão một tấm ảnh là ảnh của Từ Dĩ Nghiêm.
" Có..tôi có thấy à, bà ta thường hay đến đây lắm."
" Là thường tới sao...vậy cám ơn ông, ông có thể về được rồi."- Thiên Vy gật đầu.
Ông lão bước ra về.
" Mọi người thử kiểm tra xem xung quanh đây có gì không ?"- Thiên Vy đảo mắt nhìn.
Tất cả mọi người bắt đầu kiểm tra, Lộc Hàm và Thiên Vy thì nhanh chóng bước đến gần cái thùng rác mà ông lão lúc nãy đã chỉ.
Hai người đó bước đến bên cạnh đảo mắt nhìn xung quanh sau đó với lấy một cái cây bắt đầu lục sục bên trong thùng rác, khoảng một lúc sau hai người họ phát hiện ra một túi ni lông đen được cột chặt.
Lộc Hàm đeo bao tay vào sau đó từ từ mở nó ra, trước mặt họ bây giờ là một đôi giày, một tấm cao su và 2 cặp bao tay có dính máu.
Cậu cẩn thận cầm đôi giày lên quan sát, dưới đế của đôi giày có cả đất và máu.
Sau khi đã quan sát xong cậu lấy túi nhựa bỏ nó vào để đem về xét nghiệm.
" Tìm được những thứ này tôi có thể nói, tôi tin chắc thanh kim loại kia là thứ đã đánh nạn nhân."- Lộc Hàm đứng dậy cởi bao tay ra sau đó lên tiếng.
Thiên Vy không nói gì vì từ nãy đã quan sát được tất cả vật chứng cho đến khi bỏ vào túi nhựa.
" Madam chúng tôi không tìm thấy gì nữa cả."- Diệc Phàm nói lớn tiếng.
" Vậy thì chúng ta về." – Thiên Vy khẽ gật đầu sau đó trả lời. Sau đó mọi người nhanh chóng trở về đem vật chứng đi xét nghiệm.
__________Phòng xét nghiệm tổ Pháp Chứng___________
Tất cả mọi người đang cho chứng cứ vào để xét nghiệm, có vẻ khá là bận rộn .
" Madam Mã cô chịu khó ngồi đợi một chút, sẽ có kết quả nhanh thôi." – Diệc Phàm mở cửa phòng xét nghiệm rồi nói.
" Ok, dù sao cũng còn khá lâu mới đến 48 tiếng."
" Chúng tôi sẽ cố gắng."- Nói xong Diệc Phàm đóng cửa phòng xét nghiệm lại.
" Lộc Hàm lúc nãy ông lão đó nói là Từ Dĩ Nghiêm thường xuyên đến nhà tên Đỗ A Đạt, lúc lấy lời khai bà ta không hề đề cập. Hẳn là không phải đòi tiền đến thường xuyên như vậy."- Thiên Vy quay sang Lộc Hàm.
" Tôi không nghĩ bà ta đến thường xuyên để tìm Trần Mẫn Chi, tôi nghĩ bà ta với Đỗ A Đạt có mối quan hệ ắt hẳn không bình thường."- Lộc Hàm cũng nhìn Thiên Vy mà nói.
" Tôi đã từng nghĩ đến điều đó, vì khi lấy lời khai Từ Dĩ Nghiêm luôn có dấu hiệu che giấu cho tên Đỗ A Đạt."
" Nếu tôi đón không lầm. Từ Dĩ Nghiêm hẳn là nhân tình của hắn."- Lộc Hàm trả lời chắc chắn.
" Tôi sẽ cho người xin lệnh khám xét để xét nhà bà ta lần nữa xem sao,chứ nhà tên Đỗ A Đạt xem ra cũng có thu thập rồi "- Thiên Vy cầm điện thoại ra.
" Tôi cũng định nói với cô như vậy." – Lộc Hàm gật đầu.
..........reng.....reng........
" Madam tôi nghe" – Nghệ Hưng bên đây nghe máy.
" Cậu cùng một số đồng nghiệp khác xin lệnh khám xét đến xét nhà bà Từ thêm lần nữa, để ý xem nhà bà ta có thứ gì liên quan đế Đỗ A Đạt hay không."-Thiên Vy bên đây cẩn thận nói.
" Yes Madam !"- Nghệ Hưng cúp máy sau đó nhanh chóng cùng hai đồng nghiệp còn lại làm nhiệm vụ.
Bên đây Thiên Vy cũng cúp máy, ngồi đợi kết quả xét nghiệm.
Một lúc sau.....
" Madam đã có kết quả. Nhưng mới một số thôi, còn những thứ còn lại lát nữa sẽ có."- Diệc Phàm khẩn trương đi từ trong phòng xét nghiệm ra.
" Được rồi. cám ơn."- Thiên Vy đứng dậy lấy tập báo cáo từ Diệc Phàm
" Đầu tiên là vôi có dính máu ở nhà nạn nhân, chúng tôi đem đi xét nghiệm DNA thì đó đúng là máu của nạn nhân, máu trên cái bông gòn có tẩm luminol cũng là của nạn nhân,còn vôi thì khớp với vôi tìm được trên chiếc lồng sắt, chỉ qua hai thứ này cũng đủ cho thấy nhà Đỗ A Đạt chính là hiện trường xảy ra án mạng. Còn các mẫu sắt tìm được ở nhà nạn nhân qua xét nghiệm thì các chất rỉ của nó có một số giống với sợi dây và một số ít giống với chiếc đinh hung khí đã giết chết nạn nhân, có thể xác nhận đống sắt ở hiện trường lúc trước đã được cột bởi sợi dây trói nạn nhân và chiếc đinh cũng nằm lẫn trong đó, và hơn hết trên các mẫu sắt lấy được đó có máu sau khi xét nghiệm thì đó chính là máu của nạn nhân,còn lại là chiếc áo sơ mi,cánh tay áo trong miệng nạn nhân rất khớp với cái áo vừa tìm được trên cái áo đó là AND của Đỗ A Đạt, lớp biểu bì trên miệng nạn nhân cũng là của Đỗ A Đạt."- Diệc Phàm lên tiếng nói rõ ràng hơn cho mọi người nghe.
" Không lẽ Đỗ A Đạt chính là hung thủ thật sự!"- Thiên Vy cau mày lên tiếng.
" Vẫn còn chưa có kết quả hết chờ đi đã."- Lộc Hàm trong lòng cũng đa nghi nhưng vẫn cứ kiên nhẫn chờ thêm các kết quả còn lại.
......Reng....Reng.....Trong phút yên lặng điện thoại Thiên Vy reo lên.
" Nghệ Hưng, tôi nghe đây."- Thiên Vy cầm máy nói.
" Madam tôi đã xét nhà của bà Từ, ở đây tôi phát hiện có rất nhiều hình của bà ta và Đỗ A Đạt chụp chung, là tình nhân, ở nhà bà ta còn có một số áo đàn ông, so ra thì đều là của tên Đỗ A Đạt."- Nghệ Hưng từ từ kể ra.
" Vậy tốt rồi, cậu cùng các đồng nghiệp về sở đi, nhớ lấy về vài tấm ảnh."- Trước khi cúp máy Thiên Vy không quên dặn dò.
" Yes Madam."- Nghệ Hưng tắt máy.
" Thật sự không ngoài dự đoán, Đỗ A Đạt và Từ Dĩ Nghiêm là tình nhân, lúc trước khi xét nhà bà ta chúng ta thật sự đã quá sơ suất chỉ chú tâm đến những thứ cần tìm lúc đó mà quên phải để ý những chuyện khác. "- Thiên Vy quay sang mọi người.
" Thật là không sai. Cũng chỉ trách lúc đó chúng ta quá vô ý dù gì bây giờ chúng ta cũng đã đi đúng hướng."- Lộc Hàm tỏ ra đắc ý.
.....Cạch....cánh cửa phòng xét nghiệm lại mở ra...lần này là Thế Huân.
" Mọi người đã có kết quả còn lại."- Thế Huân cầm trên tay cầm sấp giấy bước nhanh đến.
" Thực tốt."- Thiên Vy nhìn thấy Thế Huân trở nên khẩn trương.
" Thanh kim loại tìm được phát hiện có hai dấu vân tay một cái đã được loại là dấu vân tay của ông lão đã nhặt nó còn dấu còn lại thì không phải của Đỗ A Đạt. Hai cặp bao tay tìm được thì có 1 cặp là ADN của Đỗ A Đạt cặp còn lại thì giống với ADN trên thanh kim loại cũng không biết là của ai. Trên hai đôi giày vừa tìm được có đất và máu, hai thứ đó đều trùng với nhau và đều trùng với đất, máu trên đồi, trong hai đôi đó có một đôi có ADN của Đỗ A Đạt đôi còn lại thì không, ADN trên đôi còn lại cũng trùng với cặp bao tay và thanh sắt vẫn chưa xác định được là của ai."- Thế Huân đưa tập báo cáo cho Thiên Vy
" Vậy đôi trùng với ADN của Đỗ A Đạt là đôi nào ?"
" Là đôi được tìm thấy trong phòng chứa rác của chung cư."
" Vậy tại sao hắn lại đem đôi giày không phải của mình mà đi vứt, mà nếu hắn có đem vứt thanh kim loại và đôi giày trước đó tại sao lại không vứt hết tất cả một lần cho xong mà lại phải chia ra hai lần. Từ đó có thể đoán được nếu hắn là hung thủ thì hẳn sẽ có đồng phạm, còn nếu hắn là đồng phạm thì người kia hẳn là hung thủ, và người đó đã vứt thanh kim loại và đôi giày kia sớm hơn hắn."- Mi tâm Thiên Vy khẽ chau lại, cô lên tiếng đưa ra suy luận.
" Còn một điều nữa, là đôi giày không khớp với ADN của hắn là một size khá là nhỏ chỉ có thể là chân của phụ nữ còn nếu là chân của nam, tôi nghĩ tỉ lệ nam mang size này rất thấp."- Thế Huân tiếp lời.
" Size cở nữ sao, ADN cũng không phải của Đỗ A Đạt mà trùng với hai ADN còn lại trên thanh sắt và cặp bao tay,....?"- Lộc Hàm cau mày cố suy nghĩ.
" Từ đầu đến giờ vẫn còn một người mà chúng ta không hề chú ý đến..."- Thiên Vy như đã nhận ra.
" Từ Dĩ Nghiêm "
" Từ Dĩ Nghiêm "
Lộc Hàm đôi chân mày giãn ra lên tiếng, cùng lúc đó Thiên Vy cũng nhận ra.
Thiên Vy lấy điện thoại ra bấm một dãy số sau đó nhấn gọi.
.
.
.
" A lô ! Madam có việc gì không ?"-Đầu dây bên đây vang lên giọng của Khánh Thù.
" Cậu lấy ADN của Từ Dĩ Nghiêm cho tôi sau đó đem nhanh đến phòng Pháp Chứng."
" Yes Madam !"......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro