Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 31

Bệnh viện Seoul .

Sehun được đưa vào phòng cấp cứu hơn một tiếng trước mà vẫn chưa thấy ai ra cả . Mọi người cũng đã tập trung đủ trước phòng cấp cứu , mấy chục con mắt cứ như dao găm nhìn về phía cửa cấp cấp đằng đằng . Bọn họ sợ , bọn họ lo cho Sehun ....

Nó ngồi ở ghế đá , nhìn chằm chằm về một phía vô định , trong đầu hiện lên đầy máu , có cả xe , có cả Sehun đang nằm đấy và nó ngồi kêu gào một cách vô dụng .

Tưởng chừng chỉ cách vài bước cả hai sẽ được gặp nhau , ai ngờ mọi việc đến quá nhanh , vội vàng khiến người ta bất ngờ .

Mọi tội lỗi đều do nó gây ra , Oh Sehun nếu có mệnh hệ gì , suốt đời nó cũng không gánh hết những búa rìu có dư luận , à không phải nói là suốt đời không thể nào sống trong vui vẻ được .

Cánh cửa mở ra , bác sĩ tráng đầy mồ hôi nhễ nhại nói cho nó biết rằng tình hình Sehun không mấy được khả quan , bác sĩ nói do va chạm khá mạnh nên một phần của não bộ đã hư tổn không ít , e rằng khó sống được .

Mọi người thẫn thờ , gì chứ không phải đã nói cùng nhauđi hết con đường này à ? Đi được một nữa vậy còn một nửa còn lại thì sao ?

Là con trai tức nhiên sẽ không dễ dàng khóc lóc như con gái nhưng chỉ cần nghĩ đến Sehun thôi cũng đủ làm cả bọn rưng rưng . Cậu em út ranh ma của bọn anh , tuy có chút quậy phá và láo toét nhưng mà không thể làm bọn anh ghét được , maknae thì phải nghe lời người lớn , ngoan nào mau mau hồi phục để cùng lên sân khấu với bọn anh .

---------

" Sehun , mau khỏe lại rồi chúng mình cùng nhau mua trà sữa "

" Sehun em thật chẳng ra làm sao cả , trong lúc bọn anh phải luyện tập vất vả còn em lại nằm đây thảnh thơi thế à ? "

" Ê , Huân ngu đần ! Mau tỉnh lại cho anh mày coi "

" Tỉnh lại đi , mấy cái đĩa game anh cho mày hết không chừa cái nào luôn "


" Oppa , anh mau tỉnh lại , bọn em nhớ anh , bọn em nhớ Sehun "

" Sehunie mau tỉnh lại , đã ba tháng rồi đấy . EXO-L muốn nghe thấy tiếng nói của anh ....


" Sehun , Sehun , Sehun .... "


Đó là tất cả những lời nói trong ba tháng được mọi người nói nhiều nhất . Công ty thông báo tạm thời Sehun tạm dừng hoạt động cùng EXO do vấn đề sức khỏe cần có thời gian phục hồi , và tuyệt nhiên không nói ra việc Sehun bị tai nạn hay trước lúc đó gặp nó .

EXO từng ngày thay phiên nhau vào thăm cậu út , rồi lại thở dài khi nhìn thấy cơ thể xanh xao xung quanh toàn máy móc của Sehun . Mọi người vẫn luôn cố gắng kéo dài sự sống cho Sehun bằng mọi cách nhưng không thể , muốn Sehun tỉnh lại trừ khi có ai đó tình nguyện hiến não cho Sehun(khúc này ta chém nhé , thực ra không có cái bệnh nào gọi là hiến não xong sống lại đâu . Muahahah) . Việc đó hoàn toàn là không thể .

Ba mẹ Sehun suy sụp , con trai của họ đang nằm trên giường bệnh thế kia mà , họ đau lòng , rồi họ khóc , cuối cùng là tìm cách giúp con trai khỏe lại .

" Oh Sehun " cái tên mà mỗi ngày nó đều gọi , cái tên thân thuộc đối với nó . Tỉnh lại được không anh ?? tại sao phải nhất thiết nằm im lìm như thế ? anh vốn dĩ đâu có thích sự im lặng mà ? . Là tất cả do em , nếu như lúc đó mau chóng tránh đi thì có lẽ không ra nông nỗi thế này , Sehun vì cứu em nên mới thế , Sehun mau tỉnh lại....

-------------

- Bác sĩ , có cách nào để cứu được anh ấy không ????

- Thực ra là có , nhưng e rằng không xảy ra được đâu . Cô biết mà , hiến não không phải là chuyện dễ dàng gì , sẽ có ai chấp nhận hiến não của họ chứ , cho dù có xảy ra thì có may mắn lắm mới có người hiến não.

- Ý của ông là...

- Người nhà nên chấp nhận dần đi , cậu ta chỉ có thể nằm đó mà thôi , không thể có cách nào khác.

- Tại sao không ? Nếu như có người hiến não thì mọi việc sẽ được giải quyết đúng chứ ?

- Đúng , cậu ta sẽ tỉnh lại và mọi thứ sẽ bình thường kể cả việc kí ức , nó sẽ không biến mất .

- Vậy....vậy còn người hiến sẽ thế nào ?

- Sẽ chết...nếu có người lại tiếp tục hiến cho người hiến có lẽ người hiến sẽ sống!

- Lúc đó sẽ thế nào....

Bác sĩ già trầm ngâm một lúc , sau đó ôm tồn bảo nói ngắn gọn bốn chữ .

- Mất hết trí nhớ .

-------

KTX ban đêm.

- Này Seok Bi , dạo này anh thấy Hyun Hwa nó cứ mất hồn thế nào ấy , lầm lầm lì lì không nói . Lịch trình trống thì chạy đến chỗ Sehun không về .

Nghe Luhan hỏi , Seok Bi có chút chột dạ , mũi dao đang cầm cũng chệch đi mấy phân .

- Em...em... cũng không rõ nữa.

-Không rõ là sao chứ , hai đứa là bạn thân mà ??? _ Luhan dừng việc uống nước , nghiêng đầu hỏi .

- Em...em... _ Seok Bi phân vân , nếu như....nếu như nói....

Luhan đột nhiên bỏ nước xuống , nhìn thẳng mặt Seok Bi , đôi mắt nheo lại , vẻ đáng yêu thường ngày bị thay thế bởi khuông mặt nghiêm túc .

- Em , có phải đang dấu anh điều gì ?

.

.

.

Flashback

Seok Bi bước vào căn phòng nơi cuối hành lang , phòng 124-phòng của Sehun .

Nắm tay đang đặt lên cửa bỗng khựng lại , đó không phải là Hyun Hwa sao ???? khẽ bước tới , áp sát tai vài khe cửa , Seok Bi muốn biết tại sao nó lại khóc xong lại nhìn Sehun một cách ngây ngốc đến thế .

- Sehun , có thể nào tỉnh lại được không ?

- Là lỗi của em ....

- Nhưng mà không sao , anh sẽ sớm tỉnh lại thôi ! Bác sĩ nói có người chấp nhận thay não cho anh rồi , một tuần nữa anh sẽ được phẫu thuật . Mọi...mọi thứ sẽ trở về như ban đầu nhanh thôi....

Nó gục xuống giường , im lặng một chút rồi nói tiếp , lần này giọng như nghẹt lại , rất khó nghe .

- Sehun , sau này em không ở đây nữa anh nhất định phải sống tốt , quên em luôn thì càng tốt ! Như vậy anh mới có thể bắt đầu cuộc sống mới được .

- Một tuần nữa , em...em không còn được thấy anh , không còn được ăn hiếp anh , không còn được thấy anh cười nhưng mà em đã chuẩn bị hết rồi . Mẹ bảo em về Việt Nam nhưng....nhưng em không muốn , cũng có thể sau này không thể gặp lại nữa....

- Sehun , em sẽ hiến não cho anh...._ nói đến đó , nó bật khóc thành tiếng , cứ ôm cánh tay Sehun mà khóc .

Phịch.

Cái gì ?

- Hyun...Hyun Hwa vừa.vừa nói cái gì ? _ Seok Bi tròn mắt , bịt táo trên tay rơi xuống đất .

- Tớ...tớ

- Cậu vừa nói cái gì ? _ Seok Bi hét lên , khuôn mặt đỏ bừng .


Công viên bệnh viện :

- Cậu ! Định làm gì  ?? _ Seok Bi nhìn nó , ánh mắt thẫn thờ .

- Mặc kệ tớ . _ nó xoay người định bước đi .

- Không thể được , cậu....nếu làm thế cậu sẽ...

- Chết ! _ nó xoay người nhìn Seok Bi , đôi mắt kiên quyết pha chút lạnh lẽo.

- Không được...

- Lee Seok Bi cậu nghe tớ nói , đây chính là ý tớ muốn làm , tớ phải cứu Sehun .

- Còn cậu....cậu thừa biết nếu cậu làm thế._ Seok Bi dừng lại , câu nói cũng bị đứt quãng theo . - Đừng....cậu....không thể nào...còn ba mẹ cậu thì sao?..._ Seok Bi khịt mũi , mắt long cả lên .

- Nhưng biết làm sao đây , vì tớ mà anh ấy mới ra nông nổi này cậu biết không hả ? Nếu như....nếu như anh ấy không che chắn cho tớ thì người nằm đó sẽ là tớ . Tớ không còn cách nào khác , tha lỗi cho tớ . _ nó cúi ngằm mặt , giọng nói run run.

- Rồi sẽ có cách thôi , sẽ có người hiến não thôi mà, cậu...cậu đừng như thế....

- Không có đâu , bác sĩ nói nếu trong vòng hai tuần nữa không được phẫu thuật Sehun không còn cách nào khác ngoài việc bất tỉnh mãi mãi .

Cả hai rơi vào im lặng .

- Nghe này , cậu tuyệt đối giữ bí mật chuyện này , không được nói ai biết , còn nữa sắp tới có lẽ tớ không còn ở trong KTX của họ nữa , thay tớ chăm sóc họ . Ngoài ra , nếu tớ có thái độ khác lạ gì với họ cậu cũng đừng nói gì cả , tớ đã tính hết cả rồi .

- Cậu định làm thế thật sao ???

- Đúng , chỉ có cách đó...

- Nếu như sau này Sehun tỉnh lại cậu có nghĩ rằng anh ấy sẽ phát điên lên nếu không tìm được cậu không , đừng dại dột mà .

Nó trầm mặt , suy nghĩ gì đó rồi nhẹ nhàng lên tiếng .

- Sẽ không đâu . Sehun tỉnh lại sẽ không còn muốn tìm tớ đâu....

Nó nói rồi rời đi , bỏ lại Seok Bi đứng đó .

Có hay không đó chính là ý định của trời .

Xem như có duyên mà không có phận .

Chào anh , Sehun!

END CHAP 27


Uầy chap này ngắn nhỉ .

còn nữa còn nữa nhắc nhỏ mấy bạn là fic Khi Con Nít Yêu có thể sẽ bị đổi tên nhé . Tại au thấy nó hơi kì kì , bạn nào thấy tên nào hay hay thì giúp au với nhé .

KCNT là tùy hứng , khi nào au lên hứng thì sẽ ra chap mới . Còn lại khỏi sau này khỏi hỏi , sau khi kết thúc NDGLDCTYCC au sẽ viết như bình thường , ko có cao hứng nhé ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: