Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 19

Không đời nào…không ai có quyền chạm vào lòng tự trọng của nó….ai cho Eunjung cái quyền được xúc phạm nó kia chứ…nó không phải là đồ chơi hay con rối để cho người khác sử dụng,dùng chán rồi thì vứt…Eunjung nghĩ mình là ai? Có là Chúa thì cũng đừng hòng

Chát-trước khi nó kịp nhận thức được mình đã làm gì thì trên gương mặt của Eunjung đã in hằn hình bàn tay của nó…và tay nó cũng bỏng rát sau khi tặng Eunjung cái tát trời giáng ấy….

Eunjung nhếch mép đưa tay gạt đi chút máu ở khóe môi,bình thản lên tiếng

-Em dữ quá đấy,baby,nhưng Jung thích em bây giờ hơn… lúc giận nhìn em rất…uhm…quyến rũ.

Nó vung tay lên định cho Eunjung cái tát nữa cho đều… quá lắm rồi đấy…cái gì cũng có giới hạn của nó thôi chứ…đừng khiến nó phải đau nữa….đừng bắt nó phải khóc nữa…sắp không chịu đựng nổi nữa rồi….rốt cuộc nó đã làm gì để phải chịu như vậy chứ….nó không muốn khóc trước mặt Eunjung….không muốn hắn nhìn thấy nó khóc vì Eunjung…những giọt nước mắt rơi vì Eunjung là không đáng…mà cho dù có đáng thì hắn cũng không phép nhìn thấy….

Nó mím chặt môi cố kìm nước mắt đang chực chảy ra…

Bàn tay nó vung lên giữa không trung thì bị Eunjung tóm được,Eunjung siết chặt cổ tay mảnh dẻ của nó khiến nó khẽ nhăn mặt lại vì đau

-Buông ra-nó gắt

-Tôi không thích bị người khác đánh đâu,nhất là đồ chơi của tôi…cho dù tôi cũng khá thích em nhưng cũng đừng làm quá…


-Tôi không phải đồ chơi hay búp bê của anh.-nó là người chứ không phải đồ vật,đừng có xúc phạm nhau như thế.

-Haizzzzzzzz…..em bướng thật đấy-Eunjung buông mình xuống ghế-trong số những búp bê của Jung thì em là bướng nhất đấy,sao em không ngoan ngoãn một chút như cô em của em nhỉ-Eunjung hếch mặt ra phía cửa-chưa gì mà cô nàng đã để cho Jung ôm eo và hôn rồi đấy…

Nghe thấy vậy,sự căm phẫn của nó đã lên tới cực điểm,nó thản nhiên giương mi nhìn Eunjung  với ánh mắt sát nhân hàng loạt


-Tôi cảnh cáo an,tránh xa em tôi ra…-nói gằn từng chữ

-Tránh xa nó ra à?em nghĩ Jung sẽ nghe em sao?

-Đương nhiên là không rồi.

-Bingo-Eunjung vỗ tay-em thông minh lắm.

-Anh muốn gì,ra điều kiện đi.

-Tất nhiên Jung sẽ không tránh xa cô em của em…-nhếch mép-nhưng Jung có thể cho nó một bạch mã hoàng tử hoàn hảo…galang..tốt bụng…quan tâm đến bạn gái…đúng như cô ta thích…. vậy được không?


-….


-Em suy nghĩ đi…hay em muốn em gái ngủ với Jung cứ tình hình này thì chuyện đấy sẽ chỉ là vấn để Jung thích lúc nào thôi……

-Tôi cấm anh…-nó rít lên,Eunjung-anh đừng có mà ép người qúa đáng-…anh-muốn-gì?

Eunjung nhếch mép,con mồi đã vào bẫy

-Tiếp tục làm búp bê thủy tinh của tôi,thế nào?

-Tôi chưa bao giờ là búp bê của anh cả.

-Vậy thì bây giờ làm đi.-Eunjung nhún vai đầy vẻ what ever loser. ( mún cầm dép nhét họng Dung gre á )

Nó đột ngột dí sát mặt mình vào Eunjung:

-Anh tốt nhất nên diễn cho đạt vai bạch mã hoàng tử của anh đi,nếu anh dám gì em gái tôi thì tôi thề tôi-sẽ-giết-anh đấy.

-Yên tâm đi,em có thể tin tôi mà baby.

-……… “Loại như anh thì chó cũng không tin được”-nó lẩm bẩm ( dấp dấp cko chế 1 like bự )

Tin anh sao? Họa nó có mất trí nhưng bây giờ thì nó cũng đâu có được lựa chọn.

Bỗng nhiên Eunjung ôm gằn nó vào lòng và bắt đầu ngấu nghiến đôi môi nó…im lặng…không đẩy ra nhưng cũng chẳng hề đáp trả…chỉ đơn giản là mặc xác cho Eunjung hôn…một giọt nước mắt lặng lẽ chảy ngược vào tim…đau nhói…

-Em làm sao thế?-Eunjung hơi bực

-Làm đúng công việc của một con búp bê thủy tinh-nó thản nhiên

Đau đến nỗi không còn cảm thấy gì luôn nữa sao? Hay lòng nó đã chết thật rồi…không biết mà cũng không muốn nghĩ nữa


-Việc của em là làm theo những gì mà tôi nói.-Eunjung gần như hét lên

-Tôi làm búp bê chứ không phải robot

-Em…

Eunjung định nói gì đó nhưng cánh cửa bật mở…

-Diễn cho đạt vai của anh đi.

Nó nói rồi đứng lên đi vào trong.
* * *

* * *
Hyomin vào nhà thì thấy Eunjung đang ngồi xem tivi còn chị mình thì vừa đi vào phòng.Cô nàng mỉm cười đầy tính nghệ thuật với Eunjung rồi đi vào trong phòng chị

-Chị,em mua rồi này.-cô nàng giơ lọ dầu gội ra

-Uh.em để đó đi.tí chị cất-nó nói vọng ra.

Cô nàng để đồ lên mặt bàn rồi đi ra.Ngồi xuống bên cạnh Eunjung. Eunjung nhanh chóng quàng tay qua vai cô nàng như thể hai người yêu nhau say đắm lắm rồi

-Khi nãy em đi anh với chị em nói chuyện gì thế?-Cô nàng đưa tay nghịch nghịch cái cúc áo sơ mi của Eunjung


-Cũng chẳng có gì…vài chuyện linh tinh thôi mà.-Eunjung nghĩ lại mà khuôn mặt tự nhiên vẽ lên một nụ cười nhếch mép.


-Chắc hai người lại nói xấu em chứ gì?-Hyomin bắt đầu làm nũng

-Đâu có.-Eunjung hờ hững phủ nhận,tay trượt nhẹ xuống eo cô nàng.

Eunjung thừa biết nó đang nhìn từ trong phòng,phải,Eunjung lại nhếch mép,cái điệu cười quen thuộc… nó làm đúng viêc của một con búp bê à? Vậy thì Eunjung sẽ cho nó thấy làm một con búp bê là như thế nào?

Eunjung đột ngột cúi xuống sát gương mặt của Hyomin đưa tay nâng nhẹ cằm cô nàng lên và đặt môi mình xuống môi Hyomin…không tiến sâu hơn…chỉ đơn giản là đặt môi mình lên môi cô ả…một nụ hôn nhạt thếch…chẳng có cảm xúc gì…không yêu thương…không chiếm hữu…thậm chí còn không có cả dục vọng….chỉ đơn giản là một nụ hôn mang đậm tính trình diễn nhưng Hyomin hoặc đã quá ngạc nhiên hoặc phấn khích vì đạt được mục đích mà không nhận ra điều đó…

Công việc của một con búp bê thủy tinh là gì chứ? Chính là để người khác nâng niu gìn giữ rồi sau đó đập tan khi không còn cần thiết nữa mà….Nhưng búp bê thì còn có thể vỡ nhưng nó dù bên trong có vỡ vụn…có tan nát thì vẫn phải trưng bộ mặt búp bê thủy tinh trong suốt vui vẻ ra người ta ngắm…một giọt nước mắt không biết là đau khổ..tuyệt vọng hay giận dữ chợt lăn dài trên gương mặt.


Tưởng đã chết rồi chứ…tưởng rằng đã không còn cảm nhận được gì rồi nữa chứ thế mà tại sao lại vẫn đau như thế này?Ham Eun Jung…tôi hận Jung….

Đau quá rồi…nó không muốn nhìn nữa…nhìn nữa thì tim nó không chịu nổi mất…Nó nhắm mắt đầy mệt mỏi,trượt người ngồi tựa vào cửa phòng,cố ngăn mình không bật ra tiếng khóc để khỏi ảnh hưởng đến hai con người đang hạnh phúc ngoài kia… để lại bên trong nó một trái tim đầy vết thương và đang rỉ máu…

Hệ quả tất yếu từ mồm thiên hạ là sau bữa trưa hôm đó,chuyện nó và Eunjung chia ta đã được nâng lên một tầm cao mới.Nó từ kẻ bị đá,được thương hại thành kẻ phá đám,con đỉa bám lấy Eunjung không chịu buông vì ngày nào nó cũng ngồi cùng bàn ăn với Eunjung và đương nhiên là cả cô bồ được Eunjung đổi theo ngày,mỗi ngày thấy khoác eo một em,Eunjung lại trở lại là Eunjung trước đây rồi,playboy toàn diện.

Mỗi cô bồ lại dành cho nó cái nhìn cái mặt,mãi rồi thành quen.Eunjung-Jung rất biết cách hành hạ người khác đấy nhỉ? Nhưng nó là búp bê mà đâu có quyền gì mà lên tiếng chứ.

MyungSoo cứ gặng hỏi nó tại sao nó làm thế,tại sao nó làm như thế nhưng nó chỉ biết lắc đầu cười buồn…Chả nhẽ lại nói “tôi làm búp bê của Eunjung nên phải chịu à?” Lòng tự trọng của nó không cho phép điều đó.

Mỗi ngày chứng kiến Eunjung bên cạnh cô bồ mới,rồi lại bên cạnh em gái nó đồng thời cũng không buông tha cho nó mà vẫn vô tư ôm rồi hôn nó như thể nó mù và không hề biết Eunjung làm gì ngay trước mặt nó…vừa phải thô chứ…thật sự quá sức chịu đựng của nó rồi,chúng như những mũi kim đâm vào tim nó đau nhói…tất cả dồn nén như có thể nổ tung ra bất cứ lúc nào.


Nó muốn căm thù Eunjung…muốn khinh bỉ Eunjung…muốn thôi không nghĩ về hắn nhưng không thể…Eunjung như thuốc độc làm mỗi lần nghĩ đến là tim nó quặn thắt nhưng lại không thể ngừng lại…đau đấy…hận đấy…nhưng vẫn yêu trong vô vọng…nó thật sự không hiểu nổi mình nữa rồi.

Tại sao nó lại chấp nhận là búp bê của Eunjung chứ? Là vì cô em nó sao?

Phải mà cũng không hẳn là thế…. Có lẽ ngay từ đầu nó vẫn muốn ở bên cạnh hắn nên mới chấp nhận chăng? Dù biết rằng như thế là sẽ rất đau nhưng vẫn cố chấp…Hyomin à,em hãy hạnh phúc nhé,hạnh phúc thay cả phần của chị nữa.

End Chap 19

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #girlgirl