Chap 5
[Chap 5]
Ji và Min quay lại.Min hỏi:
- Cái gì?
- Đáng lẽ ra người anh trao cho hy vọng là em,người anh đưa đi
chơi là em,người anh đưa đến cánh đồng là em và người con gái
mạnh mẽ như cỏ may cũng chính là em!
Min cười khẩy:
- Hết mang Ji ra làm trò tiêu khiển,giờ thì cậu lại lấy tôi ra đùa à?Xin lỗi!Tôi không phải đứa nhu nhược đâu!
- Chính vì em không nhu nhược,chính vì em mạnh mẽ nên anh mới thích em!
- Dừng lại đi.Cậu nghĩ cậu là ai?Cậu nghĩ cơn cảm nắng nhất thời ... À mà không,cậu nghĩ trò đùa của cậu có thể lay
chuyển được tôi à?CẬU SAI RỒI!!!Tôi không muốn nói chuyện với
kẻ như cậu thêm một giây nào nữa.Đi thôi Ji!
- Em nghĩ rằng tình yêu của tôi là cơn cảm nắng ư?Em hiểu tình yêu tôi dành cho em được bao nhiêu?
- Cho dù tình cảm cậu dành cho tôi như thế nào đi chăng nữa,thì trong mắt tôi cậu vẫn là một công tử đào hoa coi thường tình cảm của người khác!Hơn nữa,tình cảm của cậu có sánh được với mối tình suốt 10 năm trời của Ji không?
- Vậy em nghĩ tình cảm tôi dành cho em là bao lâu chứ?Em nghĩ nó ít hơn 10 năm sao??? - Woo hét lên - Khi mà Jiyeon tỏ tình với tôi lúc 5 tuổi,tôi đã xô ngã cô ấy và chạy đi.Cảm giác
lúc đó của tôi là tội lỗi.Đứng nấp từ xa,nhìn thấy cô ấy bật khóc,tôi đã muốn chạy lại đỡ và làm bạn cùng cô ấy.Nhưng em đã chạy ra,em không lau nước mắt cho cô ấy,mà em
đã làm cô ấy ngừng khóc.Em có biết tôi khâm phục em đến thế
nào không?Tôi luôn đứng từ xa nhìn em,tôi nhìn em giúp Jiyeon,như một người chị vậy.Park Jiyeon,chưa bao giờ tôi
quên cô ấy cả,bởi vì cô ấy là bạn của em,bạn của người con gái mà tôi yêu!Mỗi lần Jiyeon thất bại trước tôi,em tưởng tôi không biết là em buồn vì cô ấy sao?Nhưng em lại không khóc!Tôi từ chối Ji hết lần này đến lần khác là vì trái tim tôi chỉ có em mà thôi em có biết không?Tôi đào hoa,tôi yêu nhiều cô gái,vì tôi biết em sẽ thấy tôi như vậy,tôi muốn em có cảm giác gì đó khi thấy tôi như thế!Vậy mà,em không hề có cảm xúc ghen tuông,em không hề lay động trước vẻ đẹp của tôi,nhưng tôi thì bị lay động bởi tâm hồn của em rồi!Còn em,em có dám chắc là em không hề có tình cảm với tôi không?
- Tôi ...
- Em nói đi!
Trong khi Min đang bối rối trước những lời nói chân thành của Woo,còn Ji thì bất động,nhưng nước mắt của nó không hề trào ra.Min giật mạnh tay mình khỏi tay Ji và chạy đi.
- Ji à! - Min hét lên và định đuổi theo thì bị Woo giữ lại.Cô vùng vẫy:
- Bỏ ra,tôi phải đuổi theo Ji!!!
- Đối mặt với tình cảm của tôi trước!
- Bỏ ra đi,chúng ta sẽ nói chuyện sau!
- Em còn định trốn tránh đến bao giờ chứ?Em yêu tôi mà,phải vậy không?
Rồi không để Min trả lời,cậu đặt lên môi cô một nụ hôn. Môi Woo khoá chặt môi Min,khoá chặt hơi thở,khoá chặt cả nhịp đập.Từ giờ,chúng thuộc về cậu.Min đón nhận nụ hôn cuồng phong của Woo với tâm trạng rối bời.Có chút gì đó hạnh phúc,pha lẫn với rụt rè và lo sợ.Lo sợ vì Min có cảm giác mình đã cướp đi hạnh phúc của Ji,rụt rè vì đây là nụ hôn đầu,còn hạnh phúc ư?Cô không biết!
Còn Ji,nó vẫn đứng ở đằng xa,nó không tin vào mắt mình.Nụ hôn ấy,nụ hôn mà ngày đêm nó luôn mong ước bây giờ đã thuộc về Min.Tại sao tim nó đau thế này chứ?Muốn khóc mà nước mắt chẳng chịu rơi.Nó quay đi chạy thật nhanh,Ji không muốn nhìn thấy những điều trước mắt nữa,nó vụt chạy trong hoảng sợ và đau đớn.Sao mà đau thế này?Sao mà xót thế?Sao mà từng nhịp đập khiến nó cảm thấy như muốn vụn vỡ như vậy? Nó chạy đi đâu đây?Là cánh đồng cỏ may,nơi mà lần đầu tiên Woo đã dắt tay nó đi,và nghĩ về một người con gái khác,đó là Min!Ji quỳ thụp xuống,1 giọt nước long lanh như pha lê tràn ra khỏi bờ mi.Nó đặt nhẹ tay lên trái tim,cái nơi đang vụn vỡ trong nó.Ừ,nó
chẳng mạnh mẽ như Min đâu,khi đau,nó chỉ biết khóc mà thôi.Mãi mãi,nó không thể nào giống những cây cỏ may kia được!
***
End chap 5.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro