Chap 4 [4]
Xuân Trường liền lập tức cúi người xuống, cả người dán lên thân thể cậu, lồng ngực nóng ấm để ở sau tấm lưng bóng loáng của cậu, anh không áp dụng phương thức đâm chọc kịch liệt, mà là đâm vào toàn bộ, rồi từng chút từng chút nghiền nát đảo quanh chỗ mềm mại mẫn cảm nhất... Đồng thời tay anh cũng không hề rảnh rỗi, liên tục chạy xung quanh lồng ngực bóng loáng tinh tế của cậu, một đôi tay nhẹ nhàng trượt xuống, cầm lấy bộ vị yếu ớt của cậu, bắt đầu sục...
"A a..."
Loại đâm nông mỗi một lần đều nghiền nát đến cực điểm này, so với thế công mạnh mẽ kịch liệt còn có cảm giác hơn, toàn thân Công Phượng đều phát run từng cơn, trước mắt đốm lửa văng khắp nơi, khoái cảm mãnh liệt mà đến, cơ hồ làm cậu hóa thành một hồ nước xuân.
"Thoải mái không? Em thích tôi làm như vậy với em đúng không."
Trường phủ lên tai cậu khẽ hà hơi, cũng vô cùng thân thiết cắn vành tai của cậu, hưởng thụ bao vậy của nội bích nóng ướt của cậu. Thân thể đối phương giống như một khối mĩ ngọc nhẵn nhụi bóng loáng, theo đánh sâu vào của anh mà nhẹ nhàng run rẩy, mồ hồi từng chút chảy ra, lóe ra ánh sáng bóng loáng trên da thịt màu ngà. Tuy rằng không nhìn được vẻ mặt của cậu ta, nhưng hai tay cậu đang túm chặt lấy ga giường, đốt ngón tay đều trở nên trắng bệch, Trường không nhịn được mà đan ngón tay vào giữa kẽ tay của cậu, cùng cậu mười ngón quấn chặt. Anh mê say trong thân thể làm kẻ khác thần hồn điên đảo kia của cậu, dần dần tăng nhanh lực đạo đâm chọc, khai quật khoái cảm lớn hơn nữa. Thú tính cùng cảm giác chinh phục trời sinh của đàn ông làm cho dương vật nóng cháy của anh giống như muốn phá hỏng hết thảy mà đâm sâu vào trong cơ thể cậu, làm cho cậu liên tục kêu rên. Rên rỉ gợi cảm theo đó mà đến của cậu vô cùng mê hoặc, muốn nghe được càng nhiều thanh âm của cậu ta, hắn dần dần mất đi khống chế, một lần so với một lần càng thêm cuồng dã nhảy vào trong cơ thể cậu, giống như con ngựa hoang bắt đầu rong ruổi, khoái cảm mãnh liệt như thủy triều vọt tới, làm cho cả hai bên đều gần như bùng nổ.
"Ô... Em thích... A... Cho em nhiều một chút nữa..." Phượng dán sát mặt vào ga giường, như khóc như than mà lắc lắc đầu.
Cậu đã phân không ra rốt cuộc là mình đang ở địa ngục hay ở thiên đường, chỉ biết nhếch cái mông lên thật cao, thừa nhận tham vọng không ngừng của người đàn ông phía sau, giống như thế giới sắp diệt vong, cùng anh ta liều chết triền miên. Quyến rũ của cậu càng dụ phát dục hỏa điên cuồng của anh, dương vật bị cậu ôm chặt nóng đến sắp cùng cậu hòa thành một thể, mà thân thể cậu giống như rong nước dưới đáy biển, chặt chẽ cuốn lấy anh, mút anh thật sâu vào bên trong, thở dốc ồ ồ càng trở nên nặng hơn, trêu chọc ngọn lửa dục vọng, càng đốt càng mạnh! Khoái cảm khi thân thể kết hợp khó có thể nói rõ, khoái cảm giống như pháo hoa bùng nổ rực rỡ, từng cơn từng cơn đưa cả hai lên cao trào... Vận động kịch liệt thời gian dài, làm cho thân thể Trường thấm đầy mồ hôi. Anh khẽ nhướn thân trên, kéo thắt lưng của cậu gần lại, làm cho cậu càng thêm gần sát vào mình, cơ hồ rút ra toàn bộ, sau đó lại đâm vào thật sâu, làm thành truy kích mạnh mẽ như pháo nổ, hai tay đồng thời thô lỗ xoa nắn cặp mông của cậu... Anh nín thở đưa đẩy vòng eo tinh tráng, hạ thể từng chút từng chút đánh lên cánh mông của cậu, thân thể theo đó rung động, cái mông căng tròn do vận động mạnh mẽ mà lộ ra lõm nhỏ khêu gợi, mồ hôi trong suốt bám trên da thịt màu đồng cổ vị đàn ông mười phần, có vẻ đặc biệt gợi cảm. Có lẽ qua thật lâu, có lẽ chỉ là vài phút mà thôi, Trường cảm thấy khoái cảm ở bụng dưới càng ngày càng mãnh liệt, dương vật không thể khống chế mà bắt đầu co rút...
Sắp rồi, anh cũng sắp cao trào rồi! Cơ hồ cùng lúc đó, toàn thân Công Phượng lại vặn vẹo kịch liệt, nội bích phút chốc kẹp chặt anh, bị cậu kẹp một cách bất ngờ không kịp phòng bị như vậy, Trường rên lên một tiếng, lại thúc thật sâu vài cái, liền phun ra chất lỏng nóng bỏng... Cơ hồ cùng lúc đó, cậu cũng bùng nổ, mật huyệt co rút chặt một đợt lại tiếp một đợt, khoái cảm đánh sâu vào làm cho hai mắt cậu biến thành màu đen, ở trong sung sướng quá độ mà ngất đi, nhưng thân thể cậu vẫn theo bản năng có phản ứng, nội bích không ngừng co rút cắn chặt dương vật trong cơ thể, toàn thân phiếm đỏ, ngay cả đầu vú cũng không tự giác mà sưng thẳng lên, mật nước phun ra thấm ướt ga giường dưới thân... Cảm giác mê muội trong đầu dần dần rút đi, Trường chậm rãi từ trong cao trào cực khoái lui ra ôm cậu vào lòng... Cậu ta mất đi tri giác nên cực kỳ mềm mại, giống một con mèo nhỏ ôn thuần nằm ở trong lòng anh, hắn nhẹ vỗ về khuôn mặt ướt mồ hôi của cậu, hồi tưởng lại hoan ái kinh tâm động phách vừa rồi. Kích tình cùng kích thích như vậy, dục vọng chinh phục được thỏa mãn hoàn toàn như vậy, từ bất luận trên người kẻ nào cũng chưa từng nếm được, trừ bỏ cậu ta, chỉ có cậu ta mà thôi. Đối với một bạn giường mà có cảm giác mãnh liệt như thế này, phải chăng đã quá rồi?
Trường không thể không một lần nữa bình tĩnh xem xét kỹ mối quan hệ cùng cậu ta này, vừa rồi cậu ta cuồng vọng không hề phân rõ phải trái, dám chạy đến địa bàn của anh can thiệp vào "việc tư" của anh, cũng giở trò với Thanh , không một điều nào không vượt quá giới tuyến xác định của Trường , bất kì là điều gì, đều có thể làm cho anh phẩy tay áo bỏ đi, vĩnh viễn đoạt tuyệt quan hệ với người thanh niên này. Nhưng anh lại không làm, chẳng những không làm, ngược lại còn không nhịn được hấp dẫn của cậu ta, cùng cậu ta tận tình cuồng hoan, còn từ trên người cậu ta nếm được thỏa mãn trước nay chưa từng có. Hiện tại anh có thể lý giải, vì sao Đức lại lo lắng như vậy, nếu hắn biết Phượng tự tiện chạy tới phá hỏng chuyện tốt hắn tỉ mỉ bày ra, không biết lại sẽ có biểu tình như thế nào. Nghĩ đến một đống phiền toái mà người đàn ông này làm ra, Trường không khỏi có chút đau đầu.
"Ưm..." Phượng phát ra tiếng nức nở giống như mèo con, cọ cọ lên hõm vai anh, chậm rãi mở mắt, "Em làm sao vậy?"
"Làm quá thích, em hôn mê." Trường khôi phục khuôn mặt không có biểu tình, buông cậu ra, giúp cậu đứng lên...
Tuy rằng biểu tình luôn lạnh lùng, nhưng phần lớn thời điểm, hắn đều là một tình nhân cùng bạn giường tương đương xứng chức, không hề thiếu săn sóc. Phượng im lặng không lên tiếng, cúi đầu, ngoan ngoãn mặc anh điều khiển.
Ngạc nhiên khi con mèo nhỏ bình thường giương nanh múa vuốt giờ phút này sao lại im lặng như thế, Trường tò mò cúi đầu nhìn cậu, chỉ thấy cậu cắn môi dưới, cả khuôn mặt đỏ như trứng tôm được nấu chín, bộ dáng xấu hổ lúng túng giống như thiếu niên ngây thơ chưa hiểu sự đời.
"Nguyễn Công Phượng , em đây là biểu tình gì hả." Trường không nhịn được bật cười, tươi cười khó gặp, độ ấm mặc dù nhạt nhưng lại gợi cảm vô song.
Phượng ngước mắt hung hăng trừng anh, "Không cho cười!"
"Đại chiến ba trăm hiệp?" hắn nắm lấy cằm cậu, nhìn vào trong đôi mắt của cậu, "Một hiệp em liền hôn mê như vậy, còn nói mạnh miệng cái gì."
"Nhưng không phải anh còn bị em kẹp một cái liền bắn ra sao?" Phượng không cam lòng trừng anh, cậu của giờ phút này, rất giống con mèo nhỏ đang nhe răng với chủ nhân.
"Ai bảo em cắn tôi chặt như vậy..."
Người đàn ông dán sát vào bên tai cậu khẽ cười, thanh âm từ tính trêu chọc nội tâm cậu, mặt của anh chậm rãi hướng cậu cúi xuống... cậu ý thức được mà nhắm mắt lại, thừa nhận nụ hôn nồng nhiệt của người đàn ông... Nhưng mà, đợi vài giây cũng không thấy có động tác gì. Cậu mở to mắt, chống lại con ngươi đen sâu không thấy đáy của người đàn ông, chảy xuôi vẻ xa cách cùng đạm mạc mà cậu nhìn không thấu, thậm chí còn có một tia... Chán ghét? Ngay sau đó, Trường liền thả cậu ra, hơi thở ấm áp nhất thời rời xa làm cho cậu buồn bã mất mát. Luôn như vậy, thường thường vào lúc cậu cảm thấy mình cách anh gần một chút, lại bị anh lạnh lùng đẩy ra, luôn như vậy... Vừa rồi trong tình sự nhiệt liệt, hai người nước sữa hòa nhau, giống như tâm linh phù hợp, có phải đó chỉ là lỗi giác của cậu không? Hẳn là lỗi giác thôi! Cậu chính là bạn giường của anh, quan hệ giữa bọn họ cũng chỉ có tính, chỉ có tính mà thôi. Phượng thở dài thật sâu ở trong lòng, dừng ở bóng dáng đang bỏ đi của người đàn ông... Lần này cũng không ngoại lệ. Chỉ là không biết vì sao, hôm nay bóng dáng bỏ đi của anh lại lạnh lùng quyết tuyệt như vậy, khóe mắt Phượng bắt đầu kinh hoảng, nổi lên dự cảm rất không tốt.
-----------------------
Vote nhé
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro