Chap 4[3]
"Sao em lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Thật sự chỉ là tình cờ?" Xuân Trường vừa luật động ở trên người cậu, vừa đem đầu lưỡi linh hoạt với vào trong lỗ tai của cậu, liếm láp trên dưới. Toàn thân Công Phượng đều rất mẫn cảm, nhất là trong quá trình giao hợp, ngay cả một khiêu khích rất nhỏ cũng không chịu nổi. Quả nhiên, vừa liếm một cái thân thể cậu liền bắt đầu run rẩy khe khẽ, mật huyệt cũng theo bản năng siết chặt dương vật của anh.
"Anh nói sao?" Phượng nâng lên khóe mắt phiếm hồng, dừng ở trước mắt người đàn ông giống như dã thú này, "Nếu em nói, em đặt máy nghe trộm ở trên người anh, anh có tin hay không?"
"Tôi tin em là người điên, nhưng không tin tôi sẽ ngốc như vậy, ngay cả bị em đặt máy nghe trộm cũng không biết." Trường lạnh lùng nhếch khóe môi, lại là một đợt đâm chọc kịch liệt.
"A..."
Phượng nhất thời nhăn lại đôi mày thanh tú, toàn thân chấn động, "Đừng quên... Em làm nghề gì... Quan hệ của luật sư chính là rất rộng..."
"À? Vậy tôi đây về sau cần phải cẩn thận làm việc." Hắn nín thở, từ trên dập xuống giống như đóng cọc, hung hăng đem cây thép nóng bỏng lần nữa đâm vào trong nội bích nóng ướt của cậu.
"A a... Quá sâu..."
Cậu lắc đầu phát ra thanh âm buồn khổ, khóe mắt hẹp dài chứa đầy sương mù, nhanh chóng ngưng tụ ở trong đôi mắt đen như u đàm, trong suốt lóe ra, lộ ra vẻ sáng bóng như trân châu, lơ đãng trong nháy mắt, lại đột nhiên nát, hóa thành vẻ tuyệt mỹ khó có thể bắt giữ. Trường nhoài người về phía trước, muốn bắt giữ phần xinh đẹp này, có một giọt nước mắt chảy đến đầu lưỡi, nếm qua là hương vị mặn mặn, cùng lúc đó, tư thế cơ thể biến hóa khéo léo, làm cho giống đực cắm ở bên trong càng thêm xâm nhập, mật huyệt của đối phương giống như không chịu nổi gánh nặng, liên tục run rẩy sợ hãi, chặt đến cơ hồ muốn bắt anh bắn ra.
"Ăn ngon lắm."
Anh liếm lên khóe mắt vì khoái cảm mà không ngừng tràn ra nước mắt của cậu, đầu lưỡi đùa bỡn lông mi đen dày của cậu, sau đó, cánh tay dùng sức nhẹ nhàng ôm cậu lên.
"A..."
Cảm giác bay lên thình lình xảy ra làm cho Phượng sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vàng ôm sát cổ của anh, hai chân kẹp chặt thắt lưng của anh ta... Tư thế này làm cho dương vật thô dài ở trong cơ thể đâm tới cực điểm ở chỗ sâu nhất, làm cho cậu không nhịn được mà cả người phát run... Trường không để cho cậu có thời gian thở dốc liền đi về phía giường mát xa, mỗi một bước đi, dương vật liền càng đâm sâu vào trong nội bích non mềm của cậu.
"A..." Khoái cảm run rẩy bắt đầu khởi động toàn thân, Phượng đầu choáng mắt hoa ôm lấy người đàn ông, phát ra thanh âm ngọt ngào. Cả thế giới là một mảnh hắc ám, chỉ còn lại có người đàn ông trước mắt cùng dương vật nóng bỏng đang chôn sâu ở trong cơ thể, cậu đã không còn muốn để ý đến điều gì, không còn bận tậm đến cái gì nữa.
"Thật sự là thân thể dâm đãng, chẳng qua là ôm lấy em, vậy mà cũng sắp đạt cao trào sao?"
Hăn theo dõi ánh mắt của cậu, khẽ thả cậu ngã vào trên giường, chính mình cũng lập tức đuổi kịp, nâng hai chân thon dài của cậu lên, lấy tư thế cơ thể bình thường lần thứ hai đâm vào, hung hăng thúc thật mạnh...
"Ô..." Nội bích của cậu đã sắp tới cao trào, không chịu nổi kích thích mãnh liệt như thế, liền bắt đầu co rút lại từng đợt...
"Nhanh như vậy đã không chịu được? Tôi còn lâu mới có thể chấm dứt nha." Thanh âm có vẻ châm chọc khẽ chui vào trong lỗ tai cậu, Trường thành thạo đong đưa phần eo.
"Không cần chấm dứt... A... Thực thoải mái... rất thoải mái a..."
Cậu nằm ở trên giường, nhẹ nhàng lắc đầu, hai tay túm chặt lấy ga giường, cặp đùi thon dài nhẹ nhàng cọ lên mông của người đàn ông, phối hợp với những cú thúc của người đàn ông, uyển chuyển nghênh đón. Chân tay của cậu giống như cây mạn đằng mềm mại cứng cỏi, mỗi một lần vặn vẹo đều nở rộ ra phong tình diễm lệ khó có thể hình dung. Đôi mắt ướt át, cặp môi mềm mại sưng đỏ, hai má ửng hồng... Hun đúc ra một khuôn mặt xinh đẹp hãm sâu vào tình dục, mang theo mị lực hấp dẫn trí mạng, làm cho người ta say mê thần trí. Ngực Trường run run lên, dục hỏa càng đốt lại càng nóng cháy, cuốn sạch cả anh lẫn cậu vào trong, triền miên phóng túng tựa như không cách nào ngừng.
Rốt cuộc, sau một cú thúc hung ác của anh, Phượng đạt được cao trào trong tiếng rên rỉ khàn khàn...
Thân thể cậu bám chặt vào người anh không thả, đem hai gò má ướt mồ hôi dán vào hõm vai của anh, cả người run rẩy hộc ra từng dòng chất lỏng động tình, mà anh lại thở dốc nhíu mi, hưởng thụ khoái cảm được mật huyệt của cậu kẹp chặt, đồng thời nín thở mặc cho xúc động phun ra... Sau khi cao trào, hai mắt Công Phượng thất thần, toàn thân xụi lơ như bùn, nhưng mà người đàn ông còn chưa giải phóng, dương vật nóng bỏng vẫn như trước cắm ở trong cơ thể cậu, hơi hơi nảy lên, cơ hồ đồng bộ với trái tim của cậu. Thật vất vả có thể bình ổn hơi thở, khẽ mở đôi mắt hẹp dài, Phượng liếm liếm khóe môi của mình, lấy đôi mắt ướt át nhìn người đàn ông, "Anh sao còn chưa bắn?"
Trường hừ một tiếng, "Lúc này mới vài cú thúc thôi mà đã muốn làm cho tôi bắn, vậy em cũng quá coi thường lực kéo dài của tôi rồi."
Thật sự là người đàn ông ác liệt! Phượng khẽ nở nụ cười, nắm lấy tóc người đàn ông, co rút cái mông lại, hung hăng kẹp anh một chút, "Được rồi, chúng ta đây sẽ lại đại chiến ba trăm hiệp, xem lần này ai bắn ra trước..." Dứt lời, cậu liền tiến lên, chủ động hôn lên môi của anh... Sau khi trao đổi một nụ hôn nồng nhiệt như thị uy, Trường hơi hơi cong khóe môi, "Tôi nhận khiêu chiến của em." Dứt lời, anh rút ra bản thân, lật sấp người cậu lại, kéo cao cái mông của cậu lên làm cho cậu lấy tư thế nằm úp sấp đối diện với mình, sau đó, một tay cầm lấy dương vật vẫn cương cứng như trước, đâm thật sâu vào.
"A..."
Bởi vì đã bắn tinh, mật huyệt so với bất cứ thời điểm nào còn mẫn cảm hơn, loại cảm giác nóng rát lập tức bị tràn đầy này làm cho Công Phượng đầu váng mắt hoa, hai tay nắm chặt lấy ga giường... Không đợi cậu thở dốc, Xuân Trường lại hung hăng thúc vào, cảm giác phong phú tràn đầy làm cho cậu rên rỉ không ngừng.
"Này này, nhìn bộ dáng này của em, còn nói cùng với tôi đại chiến ba trăm hiệp sao?" Hắn hảo tâm nhếch khóe môi, cảm giác chinh phục làm cho anh cực kỳ thỏa mãn.
"Hiện tại... Còn không có... Phân thắng bại đâu... Đừng đắc ý quá sớm..." Phượng vừa thở dốc vừa nói.
"Được, vậy chúng ta lại tiếp tục."
---------------------------------------------------------------------------
Nhớ vote cho tui nhé các tình yêu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro