
Chap 26
_Hai người nói chuyện gì thế- dù Kris đã nghe được tất cả nhưng cứ thấy Tử Thao thẫn thờ mãi nên anh đành đánh thức cậu vậy
_Gongchan nói không sai, giá như anh ấy là Rồng gege thì hay biết mấy- mắt Tử Thao rưng rưng- nếu anh ấy là Rồng gege thì mọi chuyện sẽ khác… mình cũng không cần phải khổ sở như thế này
_Em nói gì thế hả- Kris giữ chặt hai cái vai của Tử Thao- anh rất mừng vì mình là Rồng gege, em có hiểu không hả, đừng vì lời nói của tên đó mà lay động chứ
_Không đúng sao- mọi bực tức ức chế bao nhiêu lâu nay của cậu như một quả bom bổ chậm đang cháy âm ỷ, chính Gongchan tạt thêm xăng cho tất cả nổ tung- nếu là Gongchan thì anh ấy không có bạn gái khác mà vẫn chờ em suốt 2 năm trời dù biết emchỉ coi anh ấy là anh trai, Gongchan cũng sẽ biết tốt xấu chứ không yêu mù quáng, nếu là Gongchan thì cũng không hạ nhục cái tên Tao như thế, nếu là Gongchan thì anh ấy sẽ không làm em bị tổn thương đến như thế này
_Anh…- Kris không nói nên lời, Tử Thao không nói sai một chút nào cả- nhưng Gongchan đã đi và cậu ấy cũng không phải Rồng gege, anh mới chính là Rồng gege mà em chờ mong- Kris khẳng định với cậu một lần nữa
_Phải… anh là Rồng gege, nhưng anh đã quên mất lời hứa khi xưa và tuy đã ngỏ lời với em nhưng anh vẫn còn tình cảm với Băng, thậm chí anh vẫn có thể bôi bác cái tên Tao một cách dễ dàng và nhất là nhờ anh mà em phải nằm đây suốt 3 tháng nữa- Tử Thao gạt hai tay của Kris ra- thà rằng em không biết Rồng gege là ai, một thời gian nữa em cũng sẽ quên và tiến đến cùng Gongchan, không phải mọi chuyện tốt hơn hay sao.
_Không tốt- Kris nắm bàn tay của cậu- như thế thì anh sẽ phải làm sao, nhưng chắc chắn em sẽ biết Rồng gege vì ông nội cũng sẽ nói với em thôi.
_Đã biết, nên bây giờ mới thê thảm như vầy- Tử Thao thở dài
_Nghe đây-Kris nhìn thẳng vào mắt cậu- đã có lúc anh đã bối rối khi phải chọn em và Băng, nhưng ngay khi thấy em biến thành một Tao lạnh lùng và không thèm để tâm đến anh nữa thì tim anh đau biết mấy.
_Thì sao chứ- Tử Thao cũng nhìn anh
_Lúc đó anh đã suy sụp, nếu không đọc được những dòng nhật kí của em, làm sao anh biết tâm tư của em hả, nhờ những dòng nhật kí ấy nó giúp anh có thêm hy vọng để được em tha thứ- Kris nói tiếp- ngay khi xác định được tình cảm của mình, Băng chết anh cũng chằng coi ra gì nhưng Gongchan lại quay trở về một Tao anh biết sao lại dễ dàng cho Gongchan hôn đến thế kia chứ
_…- Tử Thao lặng im nghe Kris nói
_Em có biết lúc đó anh hận không thể dùng danh nghĩa bạn trai để đấm Gongchan một phát- Kris mỉm cười- và anh cũng phát hiện ra tình cảm của cậu ta dành cho em cũng không thua kém gì anh cả- Kris móc ra một tờ giấy chứng nhận ở đài thiên văn- biết cậu ta đặt tên em cho một ngôi sao, anh cũng làm một cái cho anh, ở cạnh ngôi sao của em đấy
_…- Tử Thao cầm tờ giấy và nhìn thấy rõ hai đốm trắng rất sát nhau
_Này… do một ngôi sao đã có tên em rồi nên anh không thể xin một ngôi sao cho em được- Kris khều cậu- nhưng anh vẫn hơn tên kia, tên đó không biết gần ngôi sao còn một ngôi sao nữa chưa được đặt tên. Trên trời anh và em đã không xa nhau được thì bây giờ ở đây cũng thế, em không rời xa anh được, anh đã giữ chặt lấy em rồi đấy, ngoan ngoãn mà ở cạnh anh đi. Anh…Yêu…Em…- Kris bất ngờ hôn cậu
_Hơ…- nụ hôn ấm áp, sao không đắng như trước đây nữa, Tử Thao nhắm mắt và tận hưởng nụ hôn nhưng ầm… cái cửa phòng bệnh mở ra rất mạnh và đập vào tường, anh và cậu cùng giật mình nhìn về một hướng.E hèm, một đám người bị đổ nhào ở ngay trước cửa gồm: Chanyeol, Baekhyun , Sehun, Luhan, D.O, Kai, Suho, cộng thêm nữa là có ông nội, baba , mami, ba Kris và mẹ Kris thì đứng mé ngoài nhìn nhau cười tủm tỉm.
_Haha, cứ tiếp tục, xin cứ tự nhiên- cả đám đồng thanh rồi vội vàng chạy bắn dép vì nhìn thấy anh đang tức giận
_Aiss… cái tụi này- Kris gãi đầu , đang lúc cao trào thế mà lại bị phá hỏng, thật là tức điên lên được. Anh đành ra ngoài và đóng cửa lại, lần này là khóa bên trong luôn.
_Phì…- Tử Thao bật cười nhưng khuôn mặt thì càng lúc càng đỏ hơn, anh nói yêu cậu đấy… thôi thì cứ thử đặt niềm tin vào anh một lần nữa xem sao
_Cười gì hở-Kris lại tấn công đôi môi cậu thật lâu- nghe này… không được rời xa anh – đương nhiên là lần này anh không bị phá nữa( khóa cửa rồi, phá bằng niềm tin). Còn cậu thì bối rồi gật đầu.
Sinh nhật D.O quyết định hoán lại vì muốn Tử Thao lành vết thương rồi mới tổ chức, 3 tháng cậu được anh chắm sóc đến từng chút một đến nỗi ai cũng nghĩ cậu là con trai anh chứ không phải người yêu, lâu lâu cậu còn được anh đưa ra ngoài trên xe lăn( cũng biết cảm giác ngồi trên xe lăn rồi sao).Đến khi Tử Thao xuất viện và trở về nhà thì cậu vui không thể tả, anh đã dọn sang ở chung với cậu luôn:
_Ngày mai là sinh nhật D.O tổ chức, chiều anh đi mua quà với em nhé- Tử Thao đang làm bữa sáng cho hai đứa
_Anh biết rồi, em làm món gì thế- Kris ôm cậu từ phía sau cằm để lên trên vai cậu- anh đói, sau này em nấu cho anh ăn thôi đừng nấu cho tụi lâu nhâu kia(ích kỉ)
_Sắp xong rồi- Tử Thao cười- em không nấu thì bọn họ có tha cho anh không hở- cậu mở nắp nồi bưng ra hai cái thố cơm, một cái nhỏ cho cậu và một cái to cho anh ngoài ra còn có một dĩa xà lách trộn thật to
_Món gì đây em- Kris mở nắp, khói bốc lên nghi ngút
_Cơm, một lớp cơm phái dưới, 1 lớp trứng cà hồi, một lớp thịt bằm xào trên cùng là trứng đà điểu , sau đó đem hấp lên- Tử Thao giải thích
_Nhiều thứ vậy cơ á- Kris trố mặt rồi múc một muỗng ăn thử- ngon thật nha, à có cái này hay lắm nè- anh nhìn cậu
_Chuyện gì vậy anh- Tử Thao cũng bắt đầu ăn
_Gần đây… có một đám mới nổi lên gây sự với Devil hoài thôi- Kris nhìn cậu đầy ngụ ý
_Thật hả- mắt Tử Thao sáng không thể tả, ối trời ơi 3 tháng nắm viện cậu còn chưa được động tay động chân với ai đây này- thắt bím cái đã
_Thôi đừng- Kris cản- em lấy đồ chơi của em thôi, tụi nó không đến mức em phải dùng tóc đâu- Kris nói
_Ưhm, cũng được- Tử Thao gật đầu, ăn sáng xong 2 đứa cùng nhau đến trường, đây là ngày đầu tiên cậu đi học trở lại . Vừa nhìn thấy Tử Thao, cả đám đàn em cúi chào cậu và rất vui vẻ. Bước vào lớp thì cậu đã thấy cả bọn đang bàn chuyện tổ chức sinh nhật của D.O, cậu cũng thích thú tham gia, một buổi học thật là vui. Đến chiều thì cậu đã có mặt tại POP- cái nhóm mà anh nói đâu
_À… tí sẽ tới bây giờ, vừa mới thách đấu với Devil tại POP mà- Kris chợt nhớ ra điều gì đó- cậu chuẩn bị thật kĩ vòng ngoài nhé- anh nói với Chanyeol
_Biết rồi- Chanyeol mỉm cười
_Này , cho mượn chỗ một tí- Tử Thao khều tên phục vụ rượu- tôi muốn tự pha- cậu cầm đồ nghề lên và bắt đầu lắc rượu trông không khác gì dân chuyên nghiệp
_Em còn biết cả cái này nữa à- Kris hứng thú nhìn Tử Thao biểu diễn- cho anh một li đặc biệt
_Đây- Tử Thao đổ một loại cooktail màu đỏ tươi như máu và đẩy về phía Kris- thử đi
_Máu à- tuy hỏi thế nhưng anh vẫn tỉnh bơ nhấm nháp- ô… lạ, anh chưa uống loại này bao giờ
_Tất nhiên, em pha mà- Tử Thao tiếp tục làm một ly cho mình khiến tên nhân viên quầy rượu nhìn theo động tác pha rượu của cậu một cách đầy ngưỡng mộ.Khoảng 15 phút sau cậu nghe thấy âm thanh động cơ xe, khoảng 20 chiếc moto đang đậu trước cửa POP
_Tới rồi đấy- Kris mỉm cười dắt cậu ra ngoài, gần 40 tên đang đứng dàn thành hàng với một tên to con đứng đầu.
_Mày là Kris, sao chấp nhận lời khiêu chiến của tao mà còn dắt thằng nhóc kia theo làm gì, định xài mỹ nam kế à, trông cũng ngon đấy…- tên cầm đầu nhìn Tử Thao đầy vẻ thèm thuồng nhưng có một tên khác chạy tới và ghé tai nói với thằng đứng đầu một điều gì đó- à… ra cậu bé xinh đẹp này là Tao sao, thật không ngờ đó.
_Hừm… Kris khó chịu với ánh mắt săm xoi của tên cầm đầu nhìn Tử Thao, cậu là của anh, không ai được giành với anh cả- tụi nó là của em đó
_Ưhm- Tử Thao gật đầu , trong túi móc ra một sợi dây dài chừng 5 mét, hai đầu có đính hai lưỡi dao một cái đen thui còn một cái thì có màu trắng bạc, cậu đã đổi đồ chơi vì món cũ bị Kris làm hư rồi còn đâu
_Chịu khó làm Tao vui vẻ một tí nhé-Chanyeol lên tiếng thì cậu mới phát hiện Chanyeol đã bố trí 500 tên đàn em trong Devil bao quanh POP- không cho bất kì tên nào chạy thoát
_Vâng- 500 tên dạ ran theo hiệu lệnh của Chanyeol
_Tụi bay xem bọn tao là đồ chơi hay sao- thằng đứng đầu tức giận
_Không… chỉ có mỗi tao mà thôi- Tử Thao quay sợi dây xích tạo thành vòng tròn , âm thanh rít gió khiến Kris cũng phải rùng mình một cái , anh khẽ thương hại mấy chục con mồi của cậu, cậu lao vào xử từng tên chứ không xử một lượt như những lầm trước, ấy thế mà chưa đến 10 phút cậu đã xử lý xong khiến cả đám suy nghĩ : có phải Tử Thao vừa mới từ bệnh viện ra không nhỉ.- chưa đã…- cậu bĩu môi
_Được rồi- Kris xoa đầu cậu- mới xuất viện, đừng hoạt động quá sức, không nên
_Biết rồi- Tử Thao tiu nghỉu rồi dường như nhớ ra điều gì đó- á… phải đi mua quà cho D.O… quên mất rồi- Tử Thao lôi anh đi thật nhanh khỏi POP.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro