Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

"Người nào! !" Một giọng nói vang lên trong bóng tối.

"À?" Jungkook quên mở đèn, chỉ ngây ngốc khẽ đáp.

"JungJi!" Một bóng đen mang theo khí thế mạnh mẽ nhào tới , không nói tiếng nào hôn mạnh lên đôi môi mềm mại của cậu!

"Ưmh. . . . . ." Hai tay của Jungkook lập tức nắm chặt tay áo của anh, muốn quay mặt, lên tiếng phản kháng. Kim Taehyung nhanh chóng đè cậu lên bàn trà, mạnh mẽ hôn lên môi mềm của cậu, cùng mười ngón tay cậu đan nhau ma sát mặt bàn trà trong suốt, xung quanh truyền đến tiếng ly rượu rầm rầm rầm lăn xuống trên đất! !

"Ưmh. . . . . ." Jungkook bị nụ hôn kia đè làm cho mình không thở nổi, bị hoảng sợ đến gan mật đều vỡ, chai rượu đỏ trong ngực bị anh xoay tới lui, trượt xuống ở trên mặt thảm đỏ thẫm, lăn đến bên ghế sa lon, cậu trừng mắt, mười ngón tay thon ở trong lòng bàn tay anh điên cuồng giãy giụa, tức giận muốn đưa lên chân, muốn đá văng thân thể anh, bất đắc dĩ hai chân thon dài của anh ép tới thân thể của cậu thật chặt, hai tay của anh kiềm chế chặt bàn tay nhỏ bé của cậu, để cho cậu không thể động đậy, dường như muốn hòa tan cậu vào trong ngực của mình.

"Ưmh. . . . . ." Jungkook còn muốn kêu cứu, âm thanh phát ra trong cổ họng nuốt bị đầu lưỡi cuồng nhiệt của anh dây dưa làm cho mình mê loạn, khóe miệng bị cắn rách rướm máu tươi! Kim Taehyung đã bị thấm men say, hơi thở sôi trào mút môi mềm của cậu, thậm chí nếm mùi máu tươi nơi khóe miệng cậu cũng không chú ý, mang theo khoái cảm trả thù nào đó, "Soẹt" một tiếng, anh xé ra áo sơ mi trên vai cậu, năm ngón tay lập tức nắm chặt bả vai thơm mát trơn nhẵn, thậm chí bóp chặt bộ ngực đáng yêu của cậu, dò vào trong áo sơ mi nắm điểm nhỏ màu hồng phấn của cậu.

Cả người Jungkook bị tê dại mãnh liệt, muốn giãy giụa khỏi nụ hôn nóng bỏng và sự kiềm chế của anh. Bất đắc dĩ nụ hôn của người đàn ông này mang theo một loại ma lực cuồng nhiệt làm cho cả người cậu sôi trào, thậm chí có thể cảm giác được sống mũi cao thẳng của anh phát ra hơi thở kích thích mình thật sâu, cậu bị sợ đến mất hồn mất vía, đôi tay nắm chặt một góc tây trang của anh, run rẩy muốn tránh thoát nụ hôn kia, mở miệng kêu cứu!

Kim Taehyung hôn chặt môi của cậu, không để cho cậu có chút không gian thở dốc, thậm chí ở trong bóng tối vươn tay chuẩn xác siết chặt cái mông tròn lẳn của cậu, càng không ngừng xoa nắn.

"Ưmh. . . . . ." Jungkook gấp đến độ nước mắt lăn xuống, lúc muốn lên tiếng cầu xin tha thứ, người đàn ông này đã kéo xuống chiếc quần jean của cậu, lộ ra quần lót nhỏ màu trắng hấp dẫn, tay của anh đã thăm dò giữa hai chân của cậu, hưởng thụ xoa nắn, cậu hoảng sợ liều mạng giãy giụa, vừa tức giận muốn kêu la nhưng anh đột nhiên kết thúc nụ hôn kia, cúi đầu cách áo sơ mi khẽ cắn điểm nhỏ màu hồng phấn trên ngực cậu, cậu thừa dịp có không gian, dùng sức tát người đàn ông này một bạt tai!

Chát! Một âm thanh vang lên! Mặt của Kim Taehyung ngẩng lên, trong bóng tối ánh mắt lạnh lùng chợt lóe, siết chặt cằm của cậu nói:

"Cậu là ai?" Jungkook tức giận đẩy anh ra, thét chói tai:

"Tôi hỏi anh là ai ? Tại sao muốn vô lễ với tôi?" Trong bóng tối, hai mắt của Kim Taehyung lóe lên như dã thú, anh soạt một phát đứng dậy, bật đèn trong phòng sáng lên! Hai người cùng khiếp sợ nhìn đối phương! !

"Cậu là ai? Đi vào trong phòng của tôi làm gì?" Sắc mặt của Kim Taehyung lạnh lẽo, nhìn cậu trai mặc đồ nhân viên tạp vụ trên bàn trà, hỏi! Vẻ mặt Jungkook cũng đầy khiếp sợ, tức giận nắm chai Whisky, nhắm ngay Kim Taehyung, vừa hốt hoảng kéo lên áo của mình, vừa phát điên kêu to:

"Tôi hỏi anh là ai ? Tại sao muốn vô lễ với tôi?" "Vô lễ với cậu?" Tròng mắt của Kim Taehyung hơi híp, nhìn Jungkook, cố nén tức giận nói:

"Đây là phòng riêng của tôi, không có lệnh của tôi bất cứ ai cũng không cho phép đi vào, huống chi, bên ngoài đèn đỏ miễn quấy rầy đang sáng, cậu không nhìn thấy?"

"Tôi . . . . ." Jungkook cầm chai rượu sững sờ nhìn căn phòng xa hoa này mới phát hiện mình thật đi nhầm phòng, cậu vẫn rất sợ hãi nhưng nhìn vẻ mặt của Kim Taehyung như Bao Thanh Thiên, tức giận kêu to: "Dù là phòng riêng của anh, anh cũng không thể làm loạn như vậy chứ? Mới vừa rồi anh còn cưỡng hôn tôi, xé quần áo của tôi! ! Anh có thể ở nơi công cộng làm chuyện loại này?"

Kim Taehyung nghe xong, hai mắt phát ra ánh sáng lạnh lẽo, cả người đột nhiên chậm rãi phát ra hơi thở đàn ông mạnh mẽ và thú tính đáng sợ, đi từng bước một đi về phía Jungkook. "Anh làm gì đấy?" Jungkook lập tức đứng lên, cầm chai rượu, nhắm ngay Kim Taehyung, hù dọa gọi:

"Anh đừng tới đây! ! Đừng ép tôi ra tay! !" Khuôn mặt Kim Taehyung lạnh lùng, đột nhiên kéo ra vẻ giễu cợt, con mắt tà mị chợt lóe, hừ nhẹ một tiếng, tay nhanh như chớp đưa về phía dây kéo váy giữa hai chân của cậu, roẹt một tiếng, kéo lên xong mới nói:

"Lần sau muốn tìm đàn ông có tiền, tốt nhất thông minh một chút! Không nên thấy phòng của tôi liền xông vào trong!" Jungkook hít vào một ngụm khí lạnh, cúi đầu, liếc mắt nhìn khóa kéo giữa hai chân mình, mặt cậu đỏ lên, ô một tiếng, hét rầm lên, đập chai rượu kêu to:

"Cái tên cầm thú này! Lời này của anh là có ý gì? !"

"Không có cầm thú nào kéo khóa quần cho cậu!" Sắc mặt của Kim Taehyung cứng rắn, nói với cậu :

"Cút ra ngoài!" Jungkook lại nhìn Kim Taehyung tức giận la hét:

"Anh vô lễ với tôi, liền muốn xong chuyện ?"

Kim Taehyung nhìn cậu, tức giận nói:

"Cậu đi nhầm vào phòng của tôi, tôi còn chưa tính sổ với cậu!"

Anh nói xong, không còn tâm tình nữa liền nhắc âu phục của mình, xoay người muốn đi ra khỏi phòng.

"Này! ! !" Jungkook đứng ở bên bàn trà, nhìn về phía bóng lưng của anh, tức giận quát to một tiếng, lập tức nhảy xuống bàn trà, vọt tới trước cửa phòng, tay nhấn khóa tâm một cái, nhìn Kim Taehyung tức giận nói:

"Anh không thể đi ra ngoài! Đừng nghĩ chiếm tiện nghi rồi muốn lập tức chuồn mất! ! Tôi đây không để cho anh ra khỏi cánh cửa này! ! Nếu anh dám đi ra ngoài, đừng trách tôi không khách khí! !"

Kim Taehyung cúi xuống, khuôn mặt lộ ra lạnh lẽo đáng sợ, nhìn Jungkook ngăn ở cạnh cửa, hai mắt lóe lên cứng rắn, cười lạnh nói: "Có bản lãnh thì cậu báo cảnh sát bắt tôi, để cảnh sát tới bảo vệ lẽ phải cho cậu!" Anh nói xong, rồi đột nhiên đẩy Jungkook, mở cửa đi ra ngoài.

"Ôi chao! !" Jungkook bị Kim Taehyung dùng sức đẩy, cả người đập trên tường, cậu tức giận muốn chỉ vào bóng lưng Kim Taehyung, vừa định cao giọng kêu to, lại thấy mấy cái đàn ông áo đen ở cạnh cửa, vẻ mặt lạnh lẽo tàn nhẫn đang nhìn mình giống như chờ Kim Taehyung xuống lầu, bọn họ sẽ xông tới, lòng của cậu chợt lạnh, đang lúc sợ hãi nhưng nghe được máy điện thoại chuyên dụng báo cảnh sát phía sau quầy bar truyền đến giọng nói rất nghiêm túc của cô cảnh sát:

"Xin chào, đây là trung tâm báo động!" Vừa rồi cậu không cẩn thận đầu đụng phải chuông báo cảnh sát khẩn cấp của quán bar! Con ngươi Jungkook sáng lên, đột nhiên xé một mảng lớn áo sơ mi trên bả vai, hô to: "Này! ! Tôi muốn báo cảnh sát! ! Mới vừa rồi có người vô lễ với tôi . . . . . ."

Bước chân của Kim Taehyung đi tới bên thang lầu trong nháy mắt dừng lại, đột nhiên quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn thấy Jungkook tay cầm điện thoại, hướng về phía trung tâm báo động khàn giọng cố sức gào to: "Tôi còn nhìn thấy anh ta lấy ra ma túy, hút hàng trắng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro