Chap 7
Dành tặng Sinh Nhật Hopie❤
Sau một đêm mệt mỏi, Hoseok giơ tay dụi đôi mắt hơi sưng vì khóc. Tránh để Jimin phát hiện, Hoseok nhanh chân chạy vào nhà vệ sinh để rửa mặt. Vừa bước đến cửa định mở ra chạy tọt vào thì:
"Hoseok! Em đứng lại" - Jimin thức từ bao giờ gọi lớn, làm Hoseok giật mình, xoay người một cách máy móc
"A...haha Jiminie anh gọi em" - Hoseok nói giọng ngọt với cái ý tưởng là biết đầu sẽ không phát hiện ( Mon: ừm Hopie thông minh đi )
"Mắt em bị gì?" - Jimin chỉ vào đôi mắt to to của Hoseok
"A...cái này là do...à là do bị bụi bay vào, em muốn lấy ra nên bị sưng..hihi" - Hoseok cười cười nói ( Ông Jimin dạy hư Hopie của tui r, còn biết nói dối -_-)
"Em nói dối" - Jimin nói giọng lạnh tanh. Sắp giận rồi
"Không có...là thật mà" - Hoseok quơ tay phủ nhận
"Khóc?" - Jimin nói gọn, tiến lại gần Hoseok, đặt ngón tay cái lên mí mắt cậu "Đồ ngốc! Không biết nói dối mà sao cứ nói dối vậy?"
"Xin lỗi..." - Hoseok cúi đầu ra vẻ hối lỗi
"Được rồi! Vệ sinh cá nhân đi, anh đưa em đi chơi" - Jimin cười xoa đầu Hoseok
Thấy Jimin cười Hoseok cũng nhẹ lòng "Được, để đi thay đồ đã"
"Chắc em ấy quên luôn sinh nhật chính mình rồi" - Jimin pov
Jimin đứng ngoài chờ Hoseok, tầm 15 phút Hoseok đi ra
"Em muốn đi đâu?" - Jimin kéo Hoseok lại giường, đặt cậu ngồi lên đùi mình mà chảy tóc cho cậu (sến vãi nồi)
"Muốn về thăm cha, nhớ cha lắm" - Hoseok làm vẻ mặt buồn thiu đáp
"Thăm cha xong rồi muốn đi đâu nữa không?" - Jimin lại hỏi tiếp, tay tiếp tục chảy tóc
"Muốn về nhà nấu cơm, hình như anh chưa từng ăn đồ em nấu?" - Hoseok xoay mặt lại nhìn Jimin
"Được được! Nhưng anh sẽ đưa em về với cha còn anh sẽ đi đến công ty khi muốn về thì điện thoại cho anh"
"Được! Vậy thì mau lên" - Hoseok phấn khởi đứng lên lấy áo khoác cho Jimin với lấy áo khoác cho mình rồi ra khỏi phòng
"Hình như anh ấy không biết sinh nhật mình" - Hoseok pov
"Em lên xe đi" - Jimin mở cửa xe rồi cho Hoseok vào ngồi ngay ngắn anh mới về ghế lái của mình. Cài dây an toàn cho cả hai xong thì khởi động máy xe
Trên xe cả hai gần như im lặng, chỉ có lúc Jimin dặn dò Hoseok, cậu "dạ" một tiếng rồi lại đem cuộc nói chuyện vào bế tắc
"Đến nơi rồi! Em vào đi, anh đi đến công ti" - Jimin mở cửa cho Hoseok
"Tạm biệt" - Hoseok xuống xe nói lời chào
"Khoan! Hôn tạm biệt" - Jimin kéo đầu Hoseok lại
Hoseok ngại ngùng hôn nhẹ lên môi Jimin rồi chạy vào nhà. Jimin ngoài này thì cười như nhặt được vàng
*ding dong*
"Ra ngay"
"Chào cha. Cha có khỏe không?" - Hoseok không khỏi mừng rỡ mà cười tươi
"Cha khỏe lắm. Con vào nhà đi"
Hai cha con cùng nhau vào nhà, ngồi ở sofa nói chuyện
"Cha dạo này sống thế nào? Do con có việc bận không về thăm cha, con xin lỗi" - Hoseok tỏ vẻ có lỗi nói
"Thằng nhóc này...cha ổn lắm, nhờ có Jimin mà cha có việc làm ổn định, con nên giúp cha báo đáp nó" - Cha cậu cười tươi nói
"Báo đáp gì nữa? Đêm nào cũng 'ăn' con rồi còn đòi báo gì nữa" - Hoseok pov
Thấy Hoseok trầm ngâm, ông lên tiếng - "nè, Seokie con sao vậy?"
"A ..dạ không có gì. Đi xe nảy giờ nên mệt thôi" - Hoseok cười cười đáp
"À Jimin đối xử với con thế nào? Có la mắng con không?" - Cha cậu hỏi tiếp
"Cậu ấy tốt lắm, rất thương con" - Hoseok cười trả lời
"Vậy thì cha yên tâm rồi" - cha cậu gật đầu, xong nói tiếp - "Hôm nay không phải sinh nhật con sao, sao không đi đâu chơi"
"Dạ....không cần phiền như vậy mà. Chỉ là ngày sinh thôi, đâu cần làm quá lên" - Hoseok đáp lời nhưng thật tâm cậu rất muốn nghe lời chúc mừng sinh nhật từ Jimin
Hai cha con trò chuyện vui vẻ. Ở một nơi nào đó có một cậu trai đang chạy đôn chạy đáo đi mua đồ
------------------
Jimin nói dối là đến công ti nhưng thật sự là đi mua đồ về chuẩn bị sinh nhật cho Hoseok
"Còn thiếu gì ta....để xem...gà, rau cải, thịt này cũng bổ lắm...còn gì nữa ta? À phải rồi bánh kem cho em ấy..để xem tiệm này có bánh" - Đó là màn độc thoại vô cùng là xàm xí của anh chàng họ Park. Anh ta đã lòng vòng trong siêu thị hơn 1 tiếng để mua đồ làm bữa tối
"Nến, rượu....aishh nhiều thứ quá. Không ngờ mình lại sến đến vậy?" - Bạn Jimin đang vò đầu bức tóc ở một quầy rượu đắt tiền
Và sau đó....
"Cái này nấu như vầy...à đúng rồi thành công rồi" - Jimin đang vừa xắt vừa nấu trong bếp, tay này xào tay kia nấu rất điêu luyện, chỉ có điều lâu lâu sẽ nghe tiếng vỡ. Chẳng hạn lúc này....
"Bốp....Xoảng"
"Aishh rớt nữa rồi" - Jimin vò mái tóc rối bời đi nhặt mảnh vỡ lúc nãy bỏ sọt rác
Sau một hồi lăn lộn trong bếp, cuối cùng Jimin cũng xong bữa tối
Trên bàn ăn dài một mét là thức ăn do chính tay Park thiếu gia nấu. Nào gà hầm nào cá chiên, nào là nến nào hoa...đẹp vô cùng. Nhưng không có bánh kem trên bàn, tại sao ư? Bởi vì Jimin còn một màn sến chảy nước nữa dành tặng Hoseok
*reng reng*
"Anh nghe này"
"Anh xong việc chưa? Đến đón em được không?"
"Được rồi! Anh đến ngay. Nhưng sao em về sớm vậy?"
"Em muốn làm đồ ăn tối"
"Không cần! Anh nấu cho em rồi"
"Thật sao? Cảm ơn anh"
"Thôi em đợi anh tí"
Tắt điện thoại, Jimin nhanh chóng thay quần áo để đi đón 'bảo bối' về thưởng thức màn chúc mừng sinh nhật của mình
Bên kia, Hoseok đang cười tươi vì Jimin nấu đồ ăn tối cho mình. Cậu nghĩ rằng chắc anh cố tình làm vậy để tổ chức sinh nhật cho mình rồi ( ông ăn gì khôn rứa )
Sau khi Jimin đến đón Hoseok rồi về nhà. Mọi thứ đều diễn ra như suy nghĩ của Hoseok nhưng...không có bánh kem. Không phải chúc mừng sinh nhật phải có bánh kem sao? Hoseok hục hẫng, nụ cười trên môi tắt lịm
Jimin biết 'bảo bối' đang rất buồn, nhưng vì sự nghiệp sến súa đành phải diễn thật tốt
"Có gì không ổn sao? Hay là có món em không ăn được?"
"Không phải! Chỉ là..."
"Thôi em vào phòng thay đồ đi rồi ra ăn cơm"
Hoseok dạ một tiếng rồi lủi thủi về phòng. Mở cửa ra thì bên trong tối om, không mở đèn. Bỗng cửa đóng lại, Hoseok rất sợ. Ánh sáng từ từ được thắp lên từ những chiếc đèn nhỏ. Bên dưới sàn nhà là hoa hồng được trải đầy, trên tường là ảnh của cậu những lúc say ngủ và tập trung. Có một tấm ảnh thật lớn, là ảnh cậu tự chụp, bên dưới là dòng chữ 'Seokie sinh nhật vui vẻ'
Cậu sững sờ trước những gì đang nhìn thấy, mắt cậu ươn ướt, cậu sắp khóc đến nơi rồi. Bỗng cửa mở ra, là Jimin bước vào và trên tay là cái bánh kem khổ lớn, bên trên còn có cả tên cậu
"Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy day happy birthday happy birthday to you. Seokie của anh, sinh nhật vui vẻ" - Jimin đi vào hát chúc mừng rồi cười nói lời chúc
"Em...em hức hức..." - Hoseok không thể kiềm chế, khóc òa lên như trẻ con
Jimin vội đặt bánh kem xuống chạy tới ôm Hoseok vào lòng "Nín đi hôm nay là sinh nhật phải vui lên chứ"
"Em...em cảm ơn anh. Thật sự cảm ơn anh" - Hoseok hít hít mũi nói
"Vậy....em lấy thân đền đáp anh đi" - Jimin cười nham nhở
"A...haha em đói rồi mình đi ăn đi" - Ngửi thấy mùi sát khí đâu đây, Hoseok có nhút nhát nhưng không phải dễ dãi và ngốc đâu nha. Cậu vẫn biết tội cho bé CÚC đấy
Jimin không nói gì đưa tay xoa đầu cậu
"Tay anh bị sao vậy?" - Hoseok nắm bàn tay Jimin lại
"Là do không cẩn thận bị đứt tay ấy mà"
"Em băng lại cho anh" - Nói rồi Hoseok lấy một miếng băng cá nhân tỉ mỉ dán vết thương lại cho Jimin
Hoseok nhìn Jimin cười tươi và....ưm...bị người kia kéo lại sát mình hôn lên môi anh đào. Nụ hôn dài ngọt ngào, khi dứt ra còn có sợi chỉ bạc
Sinh nhật Hoseok trôi qua thật vui và hạnh phúc
"Em yêu anh mất rồi Jiminie à"
-
-
-
-
-
Happy Birthday J-Hope :3
Sinh nhật vv nhé oppa
=================
End Chap 7
Mơn mọi người ủng hộ bọn mình
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ bọn mình. 😘
Tag nè: KhaNhiHo _Crystalie_
_Ku_ma_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro