Ji Yeon ngồi lặng yên như người mất hồn…Thời gian trôi qua nhanh như thế sao?Chỉ còn 3 ngày nữa là nó phải nghỉ học,phải rời cái trường này(ông già chồng bắt như thế),3 ngày nữa là nó làm vợ người khác..Mọi chuyện như 1 giấc mơ,à không,1 cơn ác mộng mới đúng chứ!Tuần lễ vừa qua đối với nó thật là khủng khiếp!!Nó phải đi thử áo cưới với mụ mẹ chồng(nó bị ép phải gọi là vậy)già và thằng chồng(cũng bị ép tuốt) mất dạy..Cuối cùng chọn được 1 cái váy hở trên hở dưới,theo ý của thằng Hyun Seung và bà già đó..Thú thiệt là cái váy đó rất là đẹp,của Valentino chứ chả giỡn,nhưng mà nó quá là hở hang,nó ngắn trên đầu gối,phần trên chỉ là những miếng ren mỏng đan vào nhau,lúc đầu Ji Yeon còn tưởng đó là 1 cái váy "thiếu trước hụt sau" chứ không phải là váy cưới!Nó ghét cực kì khi bị bắt mặc bộ đó,nhưng thằng Hyun Seung thì cứ hết trợn tròn mắt lại đến há hốc mỏ,thiếu điều muốn chảy nước miếng ra khi thấy nó bước ra khỏi phòng thay đồ!Kinh tởm quá!!
Ôi!!!!nó phải làm sao bây giờ???mún chết quá….
_Ji Yeon!
Ji Yeon giật mình,Doo Joon chạy tới…Cả tuần nay nó đã tránh mặt Doo Joon..
_Có phải Ji Yeon sẽ kết hôn với Hyun Seung không?
_Làm sao Doo Joon biết?_Ji Yeon ngạc nhiên,chẵng phải chuyện này là bí mật hay sao??
_Không cần biết!Chỉ cần Ji Yeon trả lời,có đúng hay không?_Doo Joon nói to,mắt Doo Joon nhìn thẳng nó.
_....Uhm..
_Tại sao??_Doo Joon lay mạnh vai Ji Yeon_sao lại như thế??Ji Yeon bảo sẽ không lấy người mình không yêu cơ mà!
_Thì…Ji Yeon ..yêu..Hyun Seung mà!_nó nói
_Nói dối!!!_Doo Joon hét to,chưa bao giờ Ji Yeon thấy Doo Joon như thế.
_Ji Yeon không nói dối!
_Đừng giấu Doo Joon,Doo Joon biết hết!Tại gia đình Ji Yeon đang gặp khó khăn,sắp phá sản ,nên Ji Yeon chấp nhận lấy thằng đó chứ gì?
Nó im lặng,không nói..Đau lòng quá..
Doo Joon đột nhiên ôm chặt nó vào lòng,nó bất ngờ đến mức khôg thể ứng phó được trước tình huống này..
_Hãy để Doo Joon vào vị trí đó được không?_Doo Joon vẫn ôm nó,không buông ra
_Doo Joon…!_nó không nói được nên lời,2 tay Doo Joon ôm nó chặt đến mức nó không vùng vẫy ra được.
_Hãy để Doo Joon được là người đi cùng Ji Yeon suốt quãng đời còn lại,gia đình Doo Joon không thua kém nhà đó,còn giàu có hơn là đằng khác...
_Doo Joon..buông Ji Yeon ra_Ji Yeon nói_nó không muốn mọi chuyện diễn biến như thế này…
Nhưng Doo Joon vẫn không buông..
_Doo Joon…yêu Ji Yeon!
Ji Yeon có thể cảm nhận được nhịp đập của trái tim Doo Joon,trái tim Doo Joon đang đập mạnh,mạnh lắm!tim Ji Yeon cũng đang đập mạnh như thế!Doo Joon yêu mình ư???
Nó đẩy Doo Joon ra bằng 1 lực thật mạnh,nó nhìn thằng vào Doo Joon:
_Yêu ư?
_Phải!yêu nhiều lắm_Doo Joon trả lời_yêu từ lần đầu tiên gặp mặt...
_Chuyện này không đùa được đâu Doo Joon à!
_Đùa??Ji Yeon coi những lời Doo Joon nói là đùa ư?
Chẳng lẽ Doo Joon yêu mình thiệt ư???(nhỏ này đúng là ngốc mà =.=’’)
Doo Joon đặt 2 tay lên vai Ji Yeon,nói tha thiết:
_Giá mà Ji Yeon biết được tình cảm Doo Joon dành cho Ji Yeon nhiều đến mức nào!nhiều đến mức mà Ji Yeon không thể tưởng tượng được đâu…
_Doo Joon à_ nó đã lấy lại được bình tĩnh,nó biết rõ nó đối với Doo Joon như thế nào_Ji Yeon chỉ coi Doo Joon là 1 người bạn thôi!!
Câu trả lời của Ji Yeon tuy nhẹ nhàng nhưng làm cho Doo Joon tan nát…
_Cám ơn Doo Joon vì đã giành tình cảm cho Ji Yeon!Nhưng Ji Yeon không xứng đáng đâu!Ji Yeon không thể nào đến với Doo Joon vì Ji Yeon không …yêu Doo Joon..Hãy hiểu cho Ji Yeon.
Doo Joon mỉm cười chua chát..dù biết trước câu trả lời này rồi nhưng sao lòng đau nhói thế này?
_Vậy Ji Yeon yêu ai?
_Chuyện đó bây giờ không quan trọng nữa.._Ji Yeon lãng tránh câu hỏi đó.
_Jun Hyung phải không?
Tim Ji Yeon như ngừng đập:
_Sao lại là Jun Hyung?
Doo Joon cười, 1 nụ cười buồn:
_Ji Yeon nhớ không?Ji Yeon từng nói là Doo Joon có đôi mắt giống hệt mắt của mẹ Ji Yeon,và ba Ji Yeon yêu bà là vì đôi mắt ấy!
_Uhm_Ji Yeon gật đầu_Ji Yeon nhớ
_Lúc đó!Doo Joon cũng hi vọng Ji Yeon sẽ yêu Doo Joon vì điểm ấy!nhưng Doo Joon đã nhầm.
Ji Yeon lặng yên không nói.
_Đôi mắt mà Ji Yeon yêu là đôi mắt nâu phải không?Đôi mắt của Jun Hyung! 1 đôi mắt nâu sâu thẳm,ẩn chứa bên trong như là 1 khoảng không bao la,như hiện ra trước mắt Ji Yeon,nhưng đôi mắt ấy sao buồn miên man,xa vắng quá….
Ji Yeon lắc mạnh đầu để xua tan hình ảnh đó…cái quái gì đang xảy ra với nó thế này?
_Doo Joon đừng nói bậy!_nó cười_Ji Yeon không thích Jun Hyung,Ji Yeon ghét hắn lắm.Dù muốn hay không thì người Ji Yeon yêu vẫn sẽ là Hyun Seung..
_Không được,nhất quyết là không được_Doo Joon nói gấp gáp_ thằng Hyun Seung ấy là 1 thằng mất dạy,cực kì mất dạy,là 1 thằng ăn chơi sa đoạ..
_Đừng nói nữa Doo Joon!
_Là 1 kẻ không ra gì!suốt ngày chỉ biết cờ bạc..
_Đừng nói nữa mà!
_Là 1 đứa thay bồ như thay áo..
_Ji Yeon bảo là đừng nói nữa!
_Gia đình cũng chẳng ra gì..
_ĐỦ RỒI!!!_Ji Yeon hét to lên,nó quá mệt mỏi rồi,đầu nó như nổ tung ra vậy_Làm ơn thôi đi,Doo Joon tưởng nhà Họ Yong là 1 nhà gia giáo,ngon lành lắm à?
Doo Joon nhìn nó,sững sờ
_Ji Yeon đi đây,tôt nhất là chúng ta đừng nên gặp nhau nữa!Ji Yeon sắp là 1 người có chồng.như thế không tiễn!Tạm biệt!!!
Nó lạnh lùng quay đi….xin lỗi Doo Joon
_Ji Yeon…_tiếng Doo Joon kêu tên nó,nghe xa dần…xa dần…
Jun Hyung nằm úp mặt xuống giường,2 mắt nhắm nghiền.Cả tuần qua hắn không đi học,hắn muốn trốn tránh mọi thứ,hắn không muốn trở lại nơi mà hắn đã chấp nhận làm kẻ thua cuộc."Kẻ thua cuộc",đó là cái tên mà Jun Hyung tự gọi mình trong suốt thời gian qua,"kẻ thua cuộc",thật nực cười,người như hắn mà cũng có lúc phải thua,hắn,hắn là niềm mơ ước của hầu hết tất cả mọi người trên thế gian,giàu có,đẹp trai,học giỏi,hắn không thiếu 1 thứ gì,duy chỉ có duy nhất 1 điều,1 điểu xa vời mà hắn chẳng bao giờ có được!!Hắn thấy nhức đầu,mệt mỏi,hắn muốn ngủ 1 giấc,1 giấc dài,thiệt dài….để khi thức dậy,hắn vẫn là Jun Hyung,1 cậu ấm ngang tàng ngạo nghễ,chứ không mang bộ dạng bi thảm như bây giờ..Đó là điều mà hắn cố gắng làm trong suốt thời gian qua,nhưng không được,khuôn mặt ấy,nụ cười ấy,giọng nói ấy,cứ hiện diện,cứ vang lên trong suy nghĩ của hắn,xuất hiện cả trong giấc mơ,giấc mơ có hắn,có nhỏ,có khu vườn sau trường,một giấc mơ đẹp…nhưng vẫn chỉ là giấc mơ thôi!
Hắn phải làm sao để quên nhỏ đi bây giờ??Làm sao đây??
Càng muốn quên lại càng nhớ!Hắn nhớ nhỏ muốn phát điên lên được,có đôi lúc hắn muốn dẹp bỏ tất cả tự ái,để chạy đến bên nhỏ,để ôm nhỏ,để nói với nhỏ rằng hắn yêu nhỏ nhiều đến mức nào,nhưng ..ánh mắt của nhỏ lúc ấy,lúc mà nhỏ nói là ghét hắn,sao lạnh lùng đến thế?sao mà nhỏ nhẫn tâm đối xử với hắn như vậy??
Lạy chúa,người ban cho con 1 trái tim,sao lại nỡ để nó đập loạn nhịp lên,rồi có lúc như ngừng đập,và đôi khi còn rướm máu….
Buồn..chán…thất vọng...tâm trạng của hắn hiện giờ là như thế…
_Cốc..cốc.._có tiếng gõ cửa
Khỉ thiệt,hắn chẳng muốn bị làm phiền lúc này xíu nào.
_Cốc..cốc_vẫn tiếp tục gõ
_CÁI QUÁI QUỈ GÌ XẢY RA MÀ CỨ GÕ HOÀI VẬY?_Hắn hét lớn
_Dạ…_giọng nói run run,vang lên ngoài cửa_dạ có..cậu Doo Joon..đến tìm.
_Nói với nó là tôi ngủ rồi!_hắn nói rồi úp đầu vào trong gối.
Có tiếng mở cửa,thằng khỉ Doo Joon chứ ai mà dám vào đây,cả tuần này hắn nóng nảy,bực mình vô cớ khiến kẻ ở người làm trong nhà đều sợ tiếp xúc với hắn.
_Này_Doo Joon kêu
_Tớ ngủ rồi!
_Ngủ rồi cũng dậy_Doo Joon ngồi cạnh hắn_tớ có chuyện muốn nói với cậu.
_Nói gì nữa,cậu thắng tớ rồi mà!_hắn vẫn úp đầu vào trong gối
Doo Joon khẽ cười,buồn bã:
_Ji Yeon sắp lấy chồng!
_Cái gì?_hắn vùng dậy ngay,mặt cậu hốt hoảng_tớ không giỡn với cậu nghe Doo Joon.
_Tớ không rảnh mà giỡn với cậu!Người nhỏ lấy là thằng Hyun Seung nhà Họ Jang.
_Hả???Không thể nào!!Sao cô ấy lại …?
_Cậu không biết gì cả ư?Nhà Ji Yeon sắp phá sản,và gia đình Họ Jang đồng ý giúp nếu cô ấy chịu lấy thằng mất dạy Hyun Seung..
Jun Hyung trợn tròn mắt,ra vẻ không tin:
_Cậu cứ đùa,làm sao Ji Yeon lại đồng ý được!Nếu vậy sao cậu không …._hắn bỏ lửng câu nói.
_Cậu nghĩ sao?_Doo Joon nhìn nó
_Tớ không biết!
_Dĩ nhiên là tớ làm thế chứ!tớ đã bảo nhỏ là hãy để cho tớ cơ hội đó,được thay thế vị trí thằng
Hyun Seung…_im lặng 1 hồi,Doo Joon nói tiếp_nhưng…..nhỏ đã từ chối tớ rồi.Nhỏ bảo…nhỏ chỉ xem tớ là bạn..
_Không thể nào….tớ tưởng là Ji Yeon thích cậu chứ.
Doo Joon lắc đầu,buồn bã:
_Không…_rồi đột nhiên Doo Joon nhìn thẳng vào mắt Jun Hyung,nói nghiêm túc_chỉ có cậu,chỉ cậu mới có thể giúp nhỏ.
_Tớ ư?_Jun Hyung lấy ngón tay chỉ vào mặt mình_cậu mà không được thì sao tớ lại được?Tớ là "kẻ thua cuộc".
_Không!cậu không phải…nhỏ yêu cậu,Jun Hyung à!
Hắn tưởng chừng như tắt thở trước câu nói đó:
_Cậu…cậu nói gì?
_Ji Yeon yêu cậu?
_Nhỏ nói vậy sao?
_Không!
_Cậu giỡn với tớ hả Doo Joon?
_Cậu tin tớ đi…
_Làm sao tớ tin được??Nhỏ đã bảo là nhỏ ghét tớ nhất trên đời,lúc đó cũng có cậu ở đó mà!!ánh mắt nhỏ nhìn tớ,cậu cũng thấy mà!nhỏ lúc nào cũng cười nói dịu dàng với cậu,còn với tớ thì nhỏ toàn khó chịu,nhỏ bảo từ lúc biết tớ cuộc đời nhỏ không có ngày bình yên,cậu cũng nghe thấy mà! Làm ơn đi Doo Joon,sau tất cả những chuyện đó,cậu còn nói với tớ là nhỏ yêu tớ,cậu còn bắt tớ phải tin.Cậu thử nói coi tớ tin như thế nào đây?
Doo Joon dịu giọng xuống:
_Tớ không biết,Jun Hyung à!Tớ không biết!tớ chỉ không muốn nhìn nhỏ lấy người khác,đặc biệt là thằng Hyun Seung.
_Tớ không làm được gì đâu,dù tớ đang đau khổ lắm đây.cậu biết không??
_Tớ biết!nhưng tớ đã bị từ chối rồi,còn cậu thôi!cậu hãy thổ lộ tình cảm với nhỏ đi!
_Để nhỏ lại lạnh lùng nhìn tớ rồi bảo nhỏ ghét tớ nữa à!tớ nghe 1 lần là quá đủ rồi!
_Cậu không thử sao biết được?_Doo Joon nói
_Vô ích thôi_Jun Hyung lắc đầu.
Doo Joon đứng dậy,nhìn Jun Hyung:
_Cậu là thằng ngốc nhất thế gian,Jun Hyung à!Nếu tớ là cậu,tớ sẽ làm mọi cách để giúp người tớ yêu!Ji Yeon từ chối tớ thì tớ vẫn mặc kệ,tớ sẽ tìm mọi cách,dù được hay không thì tớ vẫn sẽ cố gắng!chứ tớ không như cậu,chỉ biết nằm 1 chỗ mà đau khổ…cậu không xứng để yêu Ji Yeon đâu.
Doo Joon bỏ đi thẳng
_Doo Joon à_Jun Hyung gọi với theo,nhưng thằng này vẫn đi..
Bóng Doo Joon khuất dần sau cánh cửa.Chuyện quái quỉ gì đang xảy ra thế này???
Hắn phải làm gì đây????cậu bảo tôi phải làm sao đây hả Ji Yeon???hắn giơ tay,chống đầu,suy nghĩ…
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro