Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 17

Đáng lẽ định up vào mồng 1 tết mà fic nặng mùi đen tối quá nên đến giờ mới dám update mọi người đọc vui vẻ thôi đừng gạch đá khổ em nó nha :D

------------------------------

Fire Coffee, 3:09 PM.

"Cậu có 30' để trình bày những việc đã điều tra trong 4 ngày tôi không có mặt ở đây"

TaeYeon cởi chiếc Jacket để bên thành ghế khi vừa ngồi xuống bàn, phía đối diện cậu thanh niên điển trai với mái tóc nâu vàng liền gật đầu khi nghe mệnh lệnh từ cấp trên.

Lấy tập hồ sơ từ trong cặp táp của mình ra cậu ấy đưa cho TaeYeon rồi bắt đầu nói.

"Đúng như Giám đốc dự đoán trưởng phòng Lee chính là nội gián của Cube Copr. Hắn ta hiện tại đã bị cảnh sát triệu tập điều tra, khả năng ngồi tù là rất cao"

"Tiếp" TaeYeon vừa xem tập hồ sơ vừa ra lệnh cho cậu ấy nói tiếp.

"Jung Jae Min hiện tại đang lẫn trốn ở BuSan, người của chúng ta đã sẵn sàng chỉ cần Giám đốc ra lệnh ngay lập tức em sẽ tóm cổ hắn"

"Không cần cứ để hắn tự do thêm vài ngày nữa khi nào cần bắt thì tôi sẽ thông báo" LuHan nghe xong gật đầu tuân lệnh rồi lại tiếp tục.

"Im Yoona thật sự là chưa chết và cô ấy cũng đã trở về nước. Bây giờ cô ấy là Anna Kim chứ không còn là Im Yoona"

TaeYeon bỏ lỡ tập hồ sơ đang đọc khi nghe LuHan nói về cô gái tên Im Yoona àh không là Anna Kim mới đúng.

Sắc mặt ngay tức khắc thay đổi TaeYeon ngước lên nhìn LuHan, đôi mắt thâm sâu nhìn không thấy đáy khẽ cất lời "Im Yoona về nước khi nào? Sao cậu không gọi điện thông báo sớm cho tôi biết?"

"Em cũng vừa mới biết chuyện này sáng hôm nay, còn cô ấy về khi nào thì em không biết, Giám đốc tha lỗi" LuHan cúi đầu nói.

"Thôi được rồi không sao đâu nhưng cậu có biết hiện tại Im Yoona đang ở đâu không ?"

"Hành tung của cô ấy quá bí ẩn, em đã cho người điều tra nhưng vẫn chưa ra, xin Giám đốc cho em thêm thời gian"

"Bằng mọi giá kể cả phải lật tung cái hàn quốc này lên cũng phải tìm cho bằng được Im Yoona hoặc là Anna Kim gì đó trước khi cô ta làm hỏng mọi chuyện" Giọng nói lạnh lẽo và sắc bén như dạo cạo khiến người nghe không thể không rùng mình.

"Dạ em sẽ cố gắng hết sức" LuHan cẩn trọng gật đầu trong sự kính nể và cả sợ hãi.

Chuông điện thoại cắt ngang cuộc nói chuyện giữa TaeYeon và LuHan, cầm chiếc điện thoại dưới bàn lên xem TaeYeon lấy làm thắc mắc khi một số lạ gọi cho mình. Sau vài giây đắn đo cuối cùng TaeYeon cũng nghe máy nhưng chỉ im lặng không nói gì. Vừa thấy TaeYeon chấp nhận cuộc gọi thì đầu bên kia liền nói nhanh trong hốt hoảng "Tôi Eva đây, Tiffany em ấy nhập viện rồi!!!!!!"

---------------------------

"Fany unnie~~~ tuần sau em được trường cho nghỉ học, chúng ta lên kế hoạch cho chuyến Pinic 3 ngày 2 đêm nha" Cô bé với dáng người cao ráo chạy vào phòng Tiffany hớn hở thông báo. Tiffany bỏ lỡ cuốn sách đang đọc xuống giường mỉm cười với đứa em họ có biệt danh siêu kute là cá sấu con.

"Unnie không biết tuần sau mình có rảnh không nữa"

"Thôi mà ráng sắp xếp đi chơi với em đi, sau này unnie về hàn rồi thì làm sao mà đi được chứ? Unnie~~~~~" Con nhỏ lắc lắc cánh tay của chị nó không ngừng mè nheo bằng cái giọng nhão nhẹt khiến cô chị không thể không rùng mình.

"Đứa ngốc này buồn cái gì chứ? Unnie chỉ qua hàn thôi chứ có phải ra đảo ở đâu, khi nào em buồn thì cứ quay đó chơi với unnie có gì đâu?" Tiffany véo yêu vào chiếc mũi thần thánh của đứa nhóc có biệt danh cá sấu con làm nó la oai oái vì đau.

"Unnie~~~~~~đi mà~~~~~~năn nỉ luôn đó~~~~~~" Mỗi lần con nhỏ kêu từ unnie bằng giọng con nít là Tiffany da gà da vịt gì nỗi lên hết....

Cô bịt hai lỗ tai lại mặt không khỏi nhăn nhó!

"Trời ơi thôi được rồi tuần sau chúng ta sẽ đi Pinic được chưa cô 2, mà này unnie nói rồi không có được gọi theo kiểu đó nữa, unnie bị ngộ độc với cách gọi đó em có biết không nhỏ kia"

"Hoan hô unnie là nhất, hihi!!!" Nhỏ cười hoác cả miệng vì vui sướng, 2 tay ôm lấy khuôn mặt của chị mình mà tặng cho vài nụ hôn yêu thương......

"Trời ạ nhỏ này xê ra, không cho hunnnnnnn!!!!!!!!!"

.

.

.

"Aaaa đau đầu quá!!!!!" Không  gian tĩnh lặng chợt bị phá tan bởi tiếng thét chói tai của cô gái mặc đồng phục viện nằm trên chiếc giường bệnh màu trắng. Giấc ngủ bị phá người canh cô gái cũng giật mình theo đó.

"Fany bình tĩnh có Tae đây rồi, ngoan, đừng sợ" TaeYeon quăng chiếc áo khoác sang bên rồi lao nhanh lên giường kéo Tiffany vào lòng mình vỗ về.

Nhận được hơi ấm quen thuộc từ người TaeYeon, Tiffany liền mừng rỡ ôm chặt lấy.

"TaeYeon sao em lại ở đây?" Mùi thuốc sát trùng thoang thoảng trong không khí làm Tiffany nhăn mặt, cô rất ghét nó nên chẳng bao giờ muốn vào bệnh viện dù cho có bị bệnh nặng đi nữa...

Cánh tay trái ê nhức, bầm xanh vì những chai nước biển vừa được y tá rút kim ra giờ lại vì lực động mạnh mà rỉ cả máu.

"Em bị ngất xỉu trước phòng khám của bác sĩ Lee, người qua đường phát hiện ra nên đưa em vào đây" Ôn nhu nói TaeYeon yêu thương hôn lên trán Tiffany "Mà đầu em còn đau lắm sao?"

"Đau! Tay cũng đau nữa" Vì Tiffany quá trắng nên những dấu bầm tím nhanh chóng hiện rõ ở những chỗ mà y tá lấy ven.

Mới có một ngày mà Tiffany xanh xao rõ rệt, TaeYeon nhìn mà không khỏi đau lòng.

"Uống thuốc đều đặn vài bữa em sẽ khỏi thôi" TaeYeon nhanh chóng trấn an.

"Tae, em muốn về nhà, em không muốn ở đây" Đôi mắt Tiffany mệt mỏi và giọng nói thì thều thào không còn chút sức lực.

"Tae đã cho người làm thủ tục rồi, chỉ chờ em tỉnh lại thì sẽ đưa em về nhà. Ngoan nằm đây thêm chút nữa bác sĩ đến khám rồi hãy về nhà"

Taeyeon dỗ dành vuốt tóc Tiffany, cô biết Tiffany rất ghét bệnh viện nên sẽ không ép cô ấy ở lại và TaeYeon cũng có đủ khả năng để thuê bác sĩ cũng như y tá riêng về chăm sóc mỗi ngày cho cô ấy.

Vùi mặt mình vào ngực TaeYeon cô khẽ nói.

"Bảo bác sĩ nhanh một chút em sắp chịu hết nỗi cái mùi này rồi"

"30 phút nữa thôi, ráng đi em"

Ngày thường Tiffany đã hay làm nũng với người yêu và khi bệnh thì càng làm nũng nhiều hơn nữa. TaeYeon vì quá yêu thương bạn gái nên chỉ biết chiều theo ý của người đẹp hết lần này cho đến lần khác mà không nói một lời.

----------------------

Angel's Coffee, 6:08 PM.

"TaeYeon mình đã tìm được nguồn đầu tư mới cho SM, cậu có muốn 1 cuộc hẹn không mình sẽ sắp xếp?" SooYoung vừa ngồi xuống ghế đã hào hứng nói ngược lại với sự hào hứng của bạn mình TaeYeon chỉ thong thả cầm tách cà phê đen không đường mà ung dung thưởng thức.

Vị đắng từ tách coffee nhanh chóng lan toả trong khoang miệng khiến TaeYeon thích thú. Sooyoung nhìn TaeYeon uống coffee mà không khỏi rùng mình. Cô ấy không hiểu tại sao lại có nhiều người thích uống coffee không đường như vậy? Rõ ràng là nó rất đắng thế mà người ta cứ uống bình thản như thể đang uống chocolate hay 1 loại sữa nào đó như thế nào? Cái nhíu mày từ Choi SooYoung làm TaeYeon khẽ cười, cô hiểu rõ biểu hiện này là xuất phát từ đâu, lâu lâu có dịp tại sao không đùa Sooyoung 1 lát nhỉ?

Chuyện gì quan trọng thì cứ mặc kệ đi.

"Sao, có muốn thử hớp một ngụm cho biết cảm giác với người ta không cô em?"

"Cậu đi mà uống một mình, mình không phải là người mất vị giác như cậu đến nỗi không phân biệt được đắng và ngọt ra sao."

"Mình có thấy đắng gì đâu, bình thường mà ta!" TaeYeon lại cầm tách coffee lên làm thêm hớp nữa, tỉnh bơ nói.

"Kim TaeYeon cậu không phải là con người!!!" Sooyoung lắc đầu ngao ngán.

Thật sự là bó toàn thân với người ngồi đối diện rồi.

"Thôi không đùa nữa vào việc chính đây này" Sooyoung ngồi thẳng người giọng trở nên nghiêm túc lạ thường.

"Nói đi mình nghe" TaeYeon nhắm mắt thả hồn mình vào giai điệu nhẹ nhàng của những bản Acoustic mà Angel's đang phát.

"Vậy thì trả lời câu hỏi mình khi nảy đi, có muốn gặp hay là không?"

"Không" TaeYeon lắc đầu đáp nhanh 1 từ khiến cho Sooyoung hai mắt mở to kinh ngạc.

"Tại sao không? Cậu không muốn SM được cứu nữa hay sao?"

"Cứu SM làm gì khi nó không thuộc về Kim gia?" Câu nói này của TaeYeon khiến Sooyoung không thể ngồi vững trên ghế. Cô ấy không hiểu sao bạn mình lại nói như vậy. Chắc chắn là có uẩn khúc gì trong đây rồi.

"Kim Taeyeon đề nghi cậu trình bày rõ sự việc cho mình hiểu. Tại sao SM không phải của Kim gia? Nếu không thì là của ai? Bấy lâu nay chẳng lẽ nhà họ Kim làm công ăn lương cho 1 nhân vật thần bí nào phía sau hử?"

SooYoung bắn ra 1 tràng thắc mắc nhìn TaeYeon không chớp mắt, cô ấy là muốn 1 lời giải thích đàng hoàn từ CEO của tập đoàn SM. Nếu mà nói không ra hồn thì chết chắc với phó giám đốc Choi.

"Đừng nóng vội nghe mình nói" Sau hớp coffee thứ 3 TaeYeon bắt đầu kể cho SooYoung những gì mình đã điều tra được gần đây.

"Nhưng trước tiên mình muốn hỏi người mà cậu nhắc đến khi vừa vào đây có phải tên là Choi Sung Han, chủ tịch tập đoàn FineLine?" Đôi mắt nâu nhìn không thấy đáy của TaeYeon ánh lên 1 sự nguy hiểm khó lường khi nhắc đến cái tên kia.

"TaeYeon, làm sao cậu biết......ông ta chính là người muốn giúp chúng ta?"

"Là Jung Jae Min nói cho mình biết"

"Sao chứ? Cậu đã tìm thấy Jung Jae Min rồi sao, hiện giờ hắn đang ở đâu?"

Cơ mặt SooYoung liên tục co giãn vì những điều mình vừa được nghe thấy. Tại sao trắng đen lại đảo lộn hết lên thế này!?!?!"

"Mình cho người theo dõi hắn khi hắn vừa đặt chân xuống máy bay, hai tuần theo dõi hắn khiến mình phát hiện ra được rất nhiều bí mật động trời. Và đúng như chúng ta từng nghĩ hắn chính là quân cờ trong tay Choi Sung Han. Cậu còn nhớ lần hắn ta đầu tư vào chuỗi nhà hàng, khách sạn ở bên Sing không?" SooYoung nhíu mày gật đầu rồi TaeYeon lại nói tiếp "Lần đó hắn ta đã bị nội gián của lão già Choi Sung Han cài vào nên mới nhanh chóng thất bại, buộc phải bán cả công ty để đổi lấy việc không phải ngồi tù vì nợ nần chồng chất"

"Vậy hắn có biết Choi Sung Han là người đứng sau giật dây không?"

"Không biết." TaeYeon lắc đầu rồi tiếp tục "Con cáo già ấy đã trực tiếp tìm đến Jung Jae Min sau khi hắn ta mất hết tất cả. Lão ta xuất hiện như 1 vị cứu tinh, hứa là sẽ giúp Jung Jae Min gầy dựng lại sự nghiệp, nhưng với điều kiện phải để cho lão ta chỉ đạo hết tất cả mọi chuyện"

"Với 1 người lạ như Choi Sung Han thì làm sao mà Jung Jae Min có thể nghe theo, chuyện này càng nói càng thấy hoang đường" SooYoung hừ lạnh cùng cái lắc đầu, cô ấy biết Jung Jae Min không phải là 1 gã khờ dễ dàng bị người khác chi phối như thế bao giờ.

"Làm sao mà hoang đường khi hắn chính là cháu họ của Choi Sung Han" TaeYeon nhếch môi cười lạnh đáp.

Cho đến giờ phút này cô còn không dám tin những gì mình đã biết nữa huống hồ chi là SooYoung.

"TaeYeon chẳng lẽ lão ta bán đứng luôn cả cháu họ mình sao?"

"Ngay cả đến giết người mà còn dám làm thì còn gì để nói nữa" TaeYeon siết chặt tay, giọng nói lạnh hơn cả băng.

"Giết ai cơ?" Sooyoung nôn nóng hỏi, cô ấy gần như là nín thở để chờ đợi câu trả lời từ bạn mình.

"Hwang Baek Lee và Kim Min Hyo" Âm thanh trầm đục của TaeYeon từ từ phát ra hai cái tên kia cùng với 1 nỗi hận thù nói không thành lời.

"Họ là ai?" Sooyoung lại dồn dập lên tiếng và chẳng còn giữ được bình tĩnh khi cả thân người gần như đổ dồn lên phía trước mặt bàn với khuôn mặt căng như dây đàn sắp đứt. 
Dường như mọi chuyện ngày một đi quá xa với dự đoán của chính cô rồi.

"Chính là ba mẹ ruột của Fany" 

TBC

👿🔫🔫🔫🔫🔫👿
😈😈😈😈😈😈😈

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro