Part 11
"TaeYeon này cậu còn nhớ con bé tên Im Yoona từng thực tập ở SM cách đây hơn 2 năm không?"
Đang xem hồ sơ thì lời nói của SooYoung khiến TaeYeon phải cau mày suy nghĩ, cô cố gắng nhớ nhưng lại chẳng có mấy ấn tượng với người tên Im Yoona vì số lượng sinh viên xin vào SM thực tập khá nhiều nên cô khó mà nhớ được.
"Mình không có ấn tượng gì với cái tên đó. Nhưng sao cậu lại nói đến người đó, có chuyện gì sao?" Đóng tập hồ sơ lại TaeYeon nhìn bạn mình lắc đầu đáp.
"Có 1 lần mình tình cờ thấy Im Yoona và Jung Jae Min ngồi cùng nhau tại 1 nhà hàng trên phố DaeJeon đó là lúc con bé vừa hoàn thành thực tập ở SM mà thời điểm con bé rời khỏi SM cũng là lúc cậu và Jung Jae Min bắt đầu rục rịch hợp tác với nhau..."
"Ý cậu là cái người tên Im Yoona gì đó cùng 1 giuộc với Jung Jae Min và bây giờ cậu muốn mình điều tra về con bé đó thì biết đâu sẽ phát hiện ra manh mối gì đúng không?" Một bên mày của TaeYeon xếch lên nhìn SooYoung với vẻ nghi ngờ.
"Rất tiếc là nó đã mất rồi!."
TaeYeon trong 1 phút ngỡ ngàng với lời nói của SooYoung nhưng sắc mặt vẫn như cũ không thay đổi, TaeYeon luôn biết cách tiết chế mọi thứ cho dù đó có là tin gì động trời đi chăng nữa.
"Mình cũng chẳng nghi ngờ gì nó chỉ là cách đây 1 tuần Krystal rủ mình cùng trở về Mỹ thăm gia đình sẵn đi viếng mộ nó nên mình mới biết là nó qua đời rồi thôi, và mình cũng không ngờ Krystal và Im Yoona là bạn học khi xưa của nhau, hừ thật sự là tiếc cho 1 nhân tài ấy nhỉ" Soo khuôn mặt có chút tiếc nuối khi kết thúc câu nói.
"Vậy con bé Krystal có nói cho cậu biết nguyên nhân cái chết của Im Yoona không?" TaeYeon trầm giọng hỏi.
"Nghe đâu là lao xe xuống vực..." SooYoung híp đôi mắt lại nói. Bản thân cô ấy thì lại cảm thấy cái chết của Im Yoona có gì đó rất lạ, không đơn giản như những gì mà Krystal đã từng kể.
TaeYeon ngồi đối diện quan sát ánh mắt cũng như vẻ mặt của bạn mình, rõ ràng cô ấy đang suy nghĩ điều gì đó và TaeYeon dám chắc là liên quan đến cái người họ Im kia.
Im Yoona?
Sau khi về nhà TaeYeon sẽ cho người lục tìm lại hồ sơ về người này biết đâu tìm ra được manh mối gì cho vụ của Jung Jae Min thì sao.
"Ừ mà không có chuyện gì đâu chỉ là tưởng cậu còn nhớ con bé nên mình kể cho nghe vậy thôi!!!"
TaeYeon nghe xong không nói gì lại lật 1 tập hồ sơ khác ra coi xem như chẳng có gì xảy ra nhưng trong thâm tâm lại bắt đầu có những tính toán khó lường.
------------------------------
Từ lúc trận cãi vã buổi tối hôm đó xảy ra tính đến thời điểm hiện tại ngày hôm nay đã là 168h tức là đúng 1 tuần chẵn TaeYeon và Tiffany bơ nhau. Ừh mà chính xác là Tiffany bơ TaeYeon chứ có đời nào TaeYeon bơ cô nàng đâu chứ. Một tuần nay Tiffany không có nói chuyện cũng như ăn chung hay....ngủ chung với TaeYeon. Ba bữa TaeYeon đi Jeonju có công việc là ba ngày Tiffany trở về căn hộ của mình, cô cũng rất muốn qua căn hộ của cô bạn Jessica chơi mấy ngày nhưng mà ngặt nỗi Tiffany không ưa Kwon Yuri cho lắm, gặp mặt thế nào cũng có tranh cãi thôi thì ở nhà mình cho lành.
Ba ngày sau TaeYeon về thì tới lượt Tiffany bay sang Mĩ 4 ngày để chụp ảnh cho tạp chí A Butterfly's Wings. Vừa quay về nước Tiffany lại đến ngay studio của thầy Lee mà không có thời gian để trở về nhà. Vì lịch chụp ảnh cho cuốn Photobook bị trùng với chuyến công tác sang Mĩ nên thành ra cho dù mệt đến đâu thì cô cũng phải có mặt để hoàn thành cho xong nhiệm vụ của mình.
MỘt lần bất tính vạn lần bất tin, chính vì Tiffany quan niệm như vậy nên trong giới người mẫu ai ai cũng quý cô.
Đèn flash vừa off nhìn lại đồng hồ đã là 8h tối, Tiffany vào thẳng phòng chờ của mình để nghỉ ngơi trong khi chị Eva thì lo thu xếp mọi chuyện ở bên ngoài.
Ngồi trên ghế nhắm mắt nghỉ mới được hơn 20 phút thì Tiffany chợt nghe có tiếng mở cửa phòng. Nghĩ rằng người vào phòng là chị Eva nên Tiffany vẫn an tâm nhắm mắt, nhưng khi những bước chân tiến ngày một gần cùng với mùi nước hoa quen thuộc của ai đó sọc thẳng vào khứu giác khiến cô liền giật mình mà mở mắt, cũng là vừa khi Kim TaeYeon cúi xuống hôn vào vầng trán cao đầy bướng bỉnh của cô.
"Tae nhớ em!" TaeYeon khẽ thì thầm rồi vòng tay ra trước ôm cả người Tiffany trong tư thế hơi khom lưng.
Bó hoa dạ lan hương* được TaeYeon đặt vào tay Tiffany như thay mặt TaeYeon gởi 1 lời xin lỗi chân thành nhất đến người yêu.
*Khi bạn muốn gửi lời chân thành với ai đó, hãy chuẩn bị một bó hoa dạ hương lan để xin tha thứ. Hoa dạ hương lan là một loại hoa rất thơm, những bông hoa có hình chuông là biểu tượng thích hợp để thay lời xin lỗi. Màu xanh của hoa dạ lan hương có nghĩa là sự chân thành trong ngôn ngữ của hoa, trong khi hoa nở ra có màu tím đại diện cho ý nghĩa xin sự tha thứ từ người nhận.
Tiffany không đẩy ra nhưng cũng không hưởng ứng cái ôm từ ai kia.
"Một tuần rồi mà em chưa hết giận Tae sao Fany~~~~"
Trong những ngày không có Tiffany bên cạnh TaeYeon không có đêm nào cô ấy được ngon giấc, cô ấy đã phải suy nghĩ rất nhiều. Ừh thì TaeYeon đã sai, sai khi tự ý quyết định mọi việc mà không quan tâm xem cảm nghĩ của cô ấy như thế nào, Tiffany có đồng ý hay là không. Đã đến lúc TaeYeon phải thay đổi lối sống gia trưởng của mình có như vậy may ra mới giữ được người yêu.
"Fany~~~~~~~~~"
"Hoa này là sao đây?" Tiffany mặc dù biết ý nghĩa của nó nhưng vẫn giả vờ không biết mà hỏi, cô bây giờ là muốn làm khó TaeYeon của cô đây mà.
"Em không biết ý nghĩa của hoa dạ lan hương là lời xin lỗi sao? Fany là Tae sai, Tae biết lỗi của mình rồi, em tha thứ cho Tae đi baby. Chuyện hôn nhân Tae không ép em nữa vậy được chưa?"
Lần đầu tiên TaeYeon gạt bỏ đi tự trọng của mình mà xin lỗi người khác đây thật sự là điều hiếm thấy ở cô ấy. Cả lời nói và hành động của TaeYeon đều xuất phát từ sự chân thành của bản thân. Tiffany không thể không động lòng. Cô biết TaeYeon của cô sẽ không bao giờ nói lời xin lỗi với bất kì ai, một người đầy sĩ diện và kêu ngạo như cô ấy thì đời nào mà chịu cúi mình. Và TaeYeon cũng chưa bao giờ lãng mạn như thế này, nào là xin lỗi, nào là tặng hoa.........
"Ai bày cách cho Tae vậy? Kwon Yuri hửh?" Tiffany liếc mắt nghi ngờ, cô biết trong đám bạn thân chỉ có mình Kwon Yuri là hay hành động như thế này thôi.
"Không phải!" TaeYeon lắc đầu chối, mặc dù đó có là sự thật.
"Không tin!"
"Thật đó!?!!!!"
"Vậy để em gọi điện hỏi cậu ta......" Vừa nghe Tiffany nói gọi điện hỏi trực tiếp Kwon Yuri thì TaeYeon mặt xanh lè không còn giọt máu. Nếu để Tiffany gọi thì quê chết đi được, thôi thì thú nhận cho lành.
"Okay, okay! Là Yuri bày cách cho Tae đó" TaeYeon mặt nhăn nhó nói.
"......."
"Fany~~~ là Tae chân thành xin lỗi thật đó đừng bơ Tae nữa nha!!!!!!!"
"Biết ngay là vậy mà" Tiffany đưa tay lên véo yêu vào chiếc mũi cao ngất trời của TaeYeon rồi nói tiếp với giọng pha chút mỉa mai "Kim TaeYeon mà tui biết đời nào lãng mạn được như vậy"
Ai kia xụ mặt một đống khi nghe lời trách móc từ bạn gái. Trông CEO Kim bây giờ trông đáng yêu chết đi được. Cơ mà thế này thì mất mặt quá nếu lỡ để ai nhìn thấy thì còn gì danh dự của Kim TaeYeon nữa chứ. Dù giận TaeYeon lắm lắm nhưng Tiffany cũng phải siêu lòng, người ta đã xuống nước năn nỉ thế này rồi chẳng lẽ quay mặt làm ngơ mãi sao.
"Nhưng mà thấy Tae có lòng biết nhận lỗi về mình nên em sẽ bỏ qua cho lần này, cơ mà chỉ một lần này thôi đó. Sẽ không có lần thứ hai đâu nha"
"Cám ơn em, vợ yêu!!!" TaeYeon cười không ngừng hôn khắp khuôn mặt Tiffany.
"Vợ hồi nào? Ai lấy Tae chứ, xì!"
"Trước sau gì em cũng là vợ của Tae mà có gì đâu mà ngại" Tae lại trêu đùa với cô nàng mắt cười.
"Uhm xê ra lỡ ai vào phòng thì sao?" Tiffany nhăn nhó không ngừng dùng tay đẩy mặt bạn Kim mặt dày ra không cho kiss nữa nhưng bạn ấy cứ lì lượm mà đúc đầu vào.
"Có gì đâu mà ngại bạn gái Tae thì Tae hôn thôi mà"
"Aaaa không giởn nữa mau mau giúp em thu dọn đồ đạc về nhà nè, em đói bụng lắm rồi nè!!!!!!" Cô nàng lại càu nhàu đẩy cái mặt nham nhở kia ra lần nữa.
"Vậy Tae sẽ dẫn em đi ăn, Tae cũng chưa ăn gì cả"
"Em muốn ăn mì Jajangmyun, Tteokbokki phần cay nhất ở tiệm GG của cô Shin Young" Tiffany hào hứng cười tít mắt nhìn TaeYeon mè nheo.
"Okay, okay, bất cứ thứ gì em muốn cũng không thành vấn đề!" TaeYeon ngay lập tức gật đầu chiều theo yêu cầu của Tiffany cốt chỉ để cô nàng được vui chứ bản thân thì chẳng ưa gì mấy món đó.......
Sau hơn hai tiếng vỗ béo cho cô nàng mắt cười no nê thì đêm đó Tae Yeon liền "mần thịt" nàng ta, ăn đến không còn gì mới thôi. Tiffany vô cùng uất hận cái con người đáng ghét kia nếu biết trước người ta đã có chủ đích như vậy thì cô đã không thèm ăn những thứ người ta mua cho rồi. Báo hại sáng hôm sau nàng đi lại không được bình thường, dáng đi cứ xiêu vẹo thế nào ấy. Đã nói là hãy thật nhẹ nhàng, nhưng con sói đó mỗi khi thấy Tiffany không có mặt đồ là máu điên lại nổi lên. Hành hạ con người ta đến tận 3,4h sáng với đủ mọi tư thế.
Hừ, Kim Tae Yeon đúng là đồ lừa đảo mà!!!!
----------------------------------
"Cậu biết tin gì chưa?" Choi SooYoung ung dung gác chân phải lên chân trái nhìn TaeYeon hỏi khi hai người họ đang ngồi trong văn phòng của Kim.
"Tin gì?" TaeYeon hớp một ngụm coffee nhìn bạn mình nhíu mày.
"Hôm nay bạn tôi chậm tin tức thế sao? Là tin về thằng nhãi Lee Dong Wang, cậu không biết hắn ta trốn ra nước ngoài rồi sao?"
TaeYeon nghe xong nhếch mép cười khinh "Tưởng tin gì quan trọng, thằng đó thì có gì để mình bận tâm. Mạng sống hắn hiện giờ đang nằm trong tay mình, hắn sống hay chết là do mình quyết định chứ không phải ông trời!"
"Vậy là cậu còn muốn đùa giởn với hắn chứ chưa muốn hắn biến mất khỏi thế gian này sao?" Đến lượt Choi SooYoung cười lạnh, tay không ngừng chơi đùa với cái Zippo Gothic Cross Black mà Yuri tặng cách đây một tháng trong chuyến du lịch sang Hoa Kì cùng bạn gái.
"Hắn chết ở quê nhà thì tầm thường quá rồi, mình muốn hắn phải bỏ mạng nơi đất khách không người thân gia đình cho hắn biết cảm giác cô đơn bị bỏ rơi là đau đớn như thế nào" TaeYeon lạnh lẽo nói cùng cái nhếch môi đầy tàn ác.
Bắt kể ai đùa giỡn với CEO Kim cũng sẽ phải chung số phận như vậy.
"Không ngờ bạn tôi lại thâm độc như vậy đấy!" Họ Choi gật đầu cười cười, ánh mắt sắc lạnh cũng chẳng kém gì bạn mình.
Trong ba người bạn thân Kim-Choi-Kwon chỉ có mình Kwon Yuri là người dễ chịu và lãnh đạm nhất thôi. Hai người còn lại thì cùng một giuộc, từ tính cách đến suy nghĩ không khác gì nhau. Và ngay cả cái tính tàn bạo, lẫn độc ác cũng như từ 1 khuôn đúc ra.
"Cậu xử lý mọi chuyện cũng có khác gì mình đâu mà nói mình thâm độc, hử" TaeYeon xoáy ánh mắt nhìn thẳng mắt SooYoung mang theo ý cười thâm hiểm trong đó.
"Gạt chuyện của Lee Dong Wang sang một bên đi, mình có thứ quan trọng hơn cần phải bàn với cậu đây" SooYoung chuyển chủ đề, ánh mắt thay đổi một cách chóng mặt.
TaeYeon sửa tư thế ngồi rồi nói nhanh.
"Nói đi"
"TJ và JM cậu định thế nào? Chẳng lẽ lại để cho mình gánh vát hết sao?" Soo Young nghiêm túc nói, cô ấy không có ý trách hờn j chỉ là muốn bạn mình quan tâm TJ và JM nhiều hơn mà thôi. Dù sao hai công ty đó cũng là của Kim gia, SooYoung chỉ là phụ giúp TaeYeon trông coi nó trong thời gian này thôi.
"Thời gian này mình chỉ có thể nhờ cậu trông coi nó dùm mình, một mình SM đã khiến mình đau não muốn chết rồi mình không thể nạp thêm TJ và JM vào đầu nữa" TaeYeon trầm ngâm nói.
"Nếu Jung Jae Min bị bắt cậu có chắc là SM sẽ được cứu?"
"Hắn ta bị bắt thì mình sẽ không ngồi tù nhưng có thể lấy lại được toàn bộ số tiền bị mất kia không thì mình không dám chắc. Chắc chắn là có người đứng đằng sau hắn ta giật dây, mình không tin một người tham sống sợ chết như Jung Jae Min lại chấp nhận mạo hiểm cả mạng sống mà không có người đứng đằng sau tác động." TaeYeon siết chặt hai tay, ngọn lửa dường như là đang bừng cháy trong đôi mắt nâu của cô ấy.
"Vậy cậu nghĩ ai là người đứng đằng sau Jung Jae Min?" Soo Young ngừng chơi đùa với chiếc zippo giọng trầm đục hỏi.
"Mình đang điều tra, sắp tìm ra kẻ đứng sau rồi" TaeYeon hừ lạnh một tiếng đáp.
"Có cần mình giúp gì không?" SooYoung đưa ra một đề nghị nhưng TaeYeon đã từ chối nó.
"Mình có thể lo được, khi nào cần thì mình sẽ gọi cho cậu. Yên tâm"
"TaeYeon này nếu người đứng sau Jung Jae Min là một người thân hay ai đó mà cậu biết thì cậu sẽ làm sao?"
"Cậu đang ám chỉ đến ai?" TaeYeon cau mày, ánh mắt sắc bén đánh một dấu chấm hỏi nhìn SooYoung.
"Àh không, mình chỉ nói vậy thôi, cậu đừng quá để ý đến nó"
SooYoung xua tay nói, nhìn vào ánh mắt của cô ấy TaeYeon hiểu được ám chỉ kia là nhắm vào những người thân cận của mình và đâu biết chừng là ám chỉ cô bạn gái họ Hwang thì làm sao?
Nhưng mà Tiffany Hwang chỉ là một người mẫu, nàng ta làm gì có thể? Choi Soo Young thật là ăn nói hồ đồ.
"Bây giờ mình không tin một ai cả, ngay cả người thân cũng không cho nên cậu hãy cứ yên tâm" TaeYeon buông 1 câu chắt nịt.
"Tốt, mình hy vọng cậu nói được làm được, đừng để tình thân làm mờ mắt không thì cậu sẽ đánh mất tất cả đấy. Còn về TJ và JM mình bảo đảm nó sẽ phát triển tốt, và có khi nó còn vượt mặt luôn cả SM không chừng đấy! Nếu như một ngày nào đó SM không còn nữa thì mình sẽ trả TJ và JM lại cho cậu khi đó cậu sẽ lại không lo trắng tay....."
"Có những câu nói này của cậu mình cảm thấy yên tâm lắm, SM bây giờ như chẳng còn gì để mất. Nếu kẻ đó đã muốn chơi thì mình sẽ chơi đến cùng kể cả việc phải hy sinh luôn SM mình cũng không ngần ngại làm, bằng mọi giá mình phải tìm ra người đứng sau Jung Jae Min mới thôi."
"Mong là ngày đó đến thật sớm. Mình cũng rất nóng lòng muốn biết ai là kẻ đứng sau tất cả" Soo Young nhếch môi cười, rồi bật zippo để ngọn lửa nhanh chóng thêu rụi tờ giấy nháp nào đó mà cô ấy vừa lấy được trên bàn làm việc của TaeYeon.
TBC
Chỉ là ra chậm so với dự kiến chứ không drop mọi người nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro