Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 7

-          Chị hai cần gì nữa ko? – Một tên đàn em ngồi trước quay xuống hỏi Tiffany

-          Hàng…..

-          Dạ

-          Chừng nào tao ra hiệu thì hãy ra, đứa nào tự ý……..bắn

-          Dạ dạ, em biết rồi – Tên đó xanh mặt

Dừng lại gần 1 con sông, bước xuống xe, vẫn cái khuôn mặt lanh tanh ko cảm xúc, cô đứng trước mui xe thảnh thơi nhìn mây nhìn nước chẳng có gì là quan tâm đến cái đám đang đứng trước mặt mình

-          Chà, tiểu thư Hwang à? Vinh hạnh quá – 1 tên bước lên cười đểu

-          Lâu rồi ko gặp mày, lucky

-          Mày………. – Hắn tức giận tiến đến chổ Tiffany, thậm chí chỉ có KwangSoo mới có thể ra lệnh hay chữi hắn, con này kêu hắn như vậy chắc chắn đã chán sống.

*ĐOÀNG*

Một viên đạn xuyên qua đầu …….

-          Phí 1 viên – Cô nhìn khẩu súng với vẻ tiếc nuối rồi lắc đầu

Ko ai bảo ai, khoảng 30 người của Blue liên tục bước về phía Tiffany, bị bao vây, cô chỉ đứng im mà nhìn bọn “đầu tôm” đang hung hổ trước mặt mình.

*ĐOÀNG*

*ĐOÀNG*

-          A – Tiffany khẽ kêu lên, 1 viên súng khẽ sượt qua vai cô, đám đàn em định xông lên nhưng khi gặp ánh mắt cô, bọn chúng liền dừng lại – “Chết tiệt”

*ĐOÀNG*

*ĐOÀNG*

………………

4 phút sau , 30 tên đang nằm rãi rác trên dọc đường bờ sông, bước đến chiếc xe màu đen đang ở trước mặt mình, bắn thẳng vào cửa kính, khuôn mặt ko cảm xúc nhìn người đang điềm tỉnh nhìn cô, mục tiêu của mình, người mà cô ko thề muốn

-          Ta đã ko gặp cháu 1 thời gian….. – Người đàn ôg ấy lên tiếng

-          ………

-          Cũng đã khá lên rất nhiều

*ĐOÀNG*

Bắn thẳng vào đầu tên tài xế, cô quay sang nhìn Kim KwangSoo

-          Ông sẽ là người tiếp theo của tôi

-          Nhiệm vụ à?

-          ……..

-          Jun Suk đã đầu độc cháu và Jessica, chính hắn cũng đã giết chị gái ta, người mà hắn đã tìm cách để có rồi lại giết đi như chưa bao giờ quen biết

-          ………

-          Cháu đã giết bao nhiêu người, nhớ ko?

Tiffany tức giận nhào đến nắm chặt cổ áo của ông ấy, đưa nòng súng thẳng vào thái dương của hắn

-          M1911 chỉ có 8 viên, cháu đã sử dụng hết còn đâu – Ông ta nhìn Tiffany cười đểu

-          Gửi lời thăm mẹ tôi – Cô nói, rút thanh súng được giấu trong lưng quần ra

*ĐOÀNG*

*ĐOÀNG*

*ĐOÀNG*

Tiếng súng khô khốc vang lên cũng là lúc trời bắt đầu mưa, nước thấm vào vết thương khiến cô khẽ nhăn mặt, nhưng cũng đã quen với cái cảnh bị hành hạ về tinh thần lẫn thể chấc, cô bước vào xe dưới những ánh mắt tỏ vẻ khiếp sợ của đám đàn em.

-          Bệnh viện – Cô buông thỏng 1 câu, cô ko muốn đến đó, nhưng lại càng ko muốn cho Jessica thấy cái hình dạng này của mình

…………………..

-          LẦN NÀY LẠI LÀ AI NỮA THẾ - Nó hét lên khi đã hơn 5 tiếng mà chị nó vẫn chưa về

-          Con im đi, đi là lo liệu cho công ty – Ông Hwang điềm tĩnh

-          Sao lại ko phải là con? – Nó cố gắng kiềm nén sự tức giận của mình bây giờ, ko khí ko kiềm chế được, nó lao vào ông ấy mất

-          Chuyện của con là ở công ty, ta ko cho phép con liên quan đến việc này nữa

-          Tại sao chứ? THẬM CHÍ CHỊ VẪN CÒN TRONG ĐẤY

-          Đó là quyền của ta, con ko có quyền tra khảo

*Rầm*

Nó đóng sầm cửa lại, miệng lầm bầm chữi rũa. Vừa bước ra ngoài đã thấy Tiffany nằm trên sofa thở khó nhọc, nó hốt hoảng dìu chị mình vào phòng

-          Unnie……

-          Ko sao…… - Tiffany cố gắng cười khi thấy mắt Jessica đã đỏ hoe

-          Sao mà ko sao chứ, nhìn máu này, thậm chí băng lại mà nó vẫn chảy ra ngoài, KO SAO CỦA UNNIE ĐÂY À? – Nó tức giận hét lên

-          …………

-          THẬM CHÍ CÒN KO CHO EM THEO, UNNIE COI EM LÀ GÌ? 1 ĐỨA CON NÍT À? 1 ĐỨA CON NÍT SỐNG TRONG THẾ GIỚI ĐẦY MÁU NÀY À? – Nó khóc to hơn, Tiffany chỉ im lặng, cô biết cô đã có lỗi, có lỗi khi đã ko bảo vệ được Jessica ra khỏi nơi này, có lỗi khi đã ko thể chống lại ba cô mà giải thoái cho cuộc sống của 2 chị em, nhưng tất cả chỉ vì cô muốn tốt cho Jessica, con người của em ấy sẽ ko còn là 1 con người bị vấy bẩn bởi máu được. Cô muốn nói gì đó, nhưng lại khẽ nhăn mặt vì đau, đành gượng cười với Jessica, đứa em đầy nhạy cảm của mình

-          Sẽ đau đấy, unnie ráng chút nha

5 phút sau……………

-          Ba tôi đâu? – Jessica bước ra ngoài bỏ mớ băng vừa thay

-          Ông nói rằng ông đi công tác ở Pháp, khoảng vài tháng nữa sẽ về

-          Chị nói mọi người về hết đi, chừng nào cần tôi sẽ gọi

-          Dạ…? – Chị giúp việc ngạc nhiên khi hôm nay Jessica kêu mọi người về nhưng lại với cái giọng cực kỳ nhẹ nhàng, lần đầu tiên cô thấy Jessica như thế này

-          Tôi vẫn sẽ trả lương – Nó thở dài

-          Dạ, tôi sẽ thông báo với mọi người

Bước vào phòng, nó nhìn Tiffany đang nằm ngủ trên giường, lâu lâu lại khẽ nhăm mặt vì vết thương. Nó nhẹ nhàng nằm kế chị gái nó. Lâu rồi nó mới cảm nhận được hơi ấm từ Tiffany, người mà nó hếc mực yêu thương và tôn trọng. Tiffany luôn bảo vệ nó bất cứ lúc nào, khi còn nhỏ, những thằng con trai chọc nó đều có kết cục ko đẹp với Tiffany……. Nó ko nhớ được rằng mình đã đấu khẩu chiến với chị nó bao nhiều lần rồi nữa. Nó ko cần biết Tiffany đang giấu gì nó, nó chỉ cần biết Tiffany là 1 người chị tuyệt vời của nó, một người luôn lạnh lùng với những người trong giới ngầm và những thằng con trai mà cô ko thích nhưng bên trong thật ra lại là 1 người cực kỳ ấm áp và dễ thương, 1 người suốt ngày nói chuyện với chiếc gương rồi tự sướng với tình yêu vô biên, 1 người có thể nói chuyện cả ngày mà ko biết mệt mỏi. Chắc chắn sẽ ko ai biết 1 khía cạnh khác của Tiffany ngoài nó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro