Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 35 (END)

* Sao nhờ =))))

*Một cái kết có hậu, ko lãng xẹt, cái kia công nhận chích điện nhiều thật =))

*Và một chút...... PG 'nhẹ' =)))) Coi như bù cái kết lãng kia đi =)))))

Enjoy it =)))) cái kia đá qá trời =)) xây biệt thự luôn =))) cái này cho mon vài thùng sơn đi =))))

Tình yêu, một thứ tình cảm mông lung mà ai cũng ảo tưởng!

Hẳn là một trong số các bạn, sẽ có người tự hỏi thứ tình cảm ấy là gì? Sao ai cũng lại cắm đầu vào nó đến quên cả chính bản thân mình?

Dù họ có gây ra điều gì, phạm một lỗi lầm nghiêm trọng nào đó, hay đối xử với ta bất kể như thế nào, ta đều mĩm cười và bỏ qua mọi chuyện, ko 1 lời trách móc dù mọi chuyện có như thế nào. Người ta nói nó là nhu nhược, nhưng theo tôi thì ko! Đó là TÌNH YÊU

Tôi đã quá ngu ngốc khi chỉ một chút nữa thôi, tôi đã để em ấy vuột mất khỏi bàn tay mình

Nực cười rằng, bây giờ đây, tôi mới chợt nhận ra rằng, tôi đã chưa bao giờ yêu Hara như yêu em ấy, cái thứ tình yêu cay đắng mà tôi và em đã trãi qua

Những lời hứa hẹn đầy yêu thương mà mọi cặp tình nhân đều trao nhau. Tôi đã dành cho em quá nhiều lời hứa ấy, những lời hứa chứa đầy những hi vọng về 1 gia đình hạnh phúc. Nơi em có thể thực hiện được mong ước của mình là trở thành một người vợ, người mẹ cho gia đình của mình. Một ước mơ mà trước đó, em chẳng bao giờ mong đến, hẳn là trước khi tôi bước vào cuộc sống của em

Những lời hứa mà giờ đây, tôi sẽ ko bao giờ thất hứa một lần nào nữa

Tôi có thể ví em với gì nhỉ?

Một bông hoa hồng trắng?

Cành hoa gai góc nhưng lại có một màu trắng tinh khiết, luôn mang bên mình một hương thơm dễ chịu? Một vẻ đẹp mà ít ai có ai cảm nhận được hết được? Cả bên ngoài, lẫn bên trong nó?

-*- Flash Back -*-

- Sica đâu?

- TÔI HỎI JESSICA ĐÂU?

Yuri hét lên đầy hoảng loạn, mọi người đều ko trả lời cô, 1 câu cũng ko, họ chỉ im lặng mà nhìn đi chỗ khác tránh đi ánh mắt của cô đang nhìn họ

- Taeyeon, Jessica đâu? Nói tớ biết đi, Taeyeon..........

- Em ấy.......

- Mất rồi......

Haha

Vui thật!

Dối trá!

Họ là một bọn lừa đảo!

- Đừng giỡn như thế chứ, Taeyeon, nói thật cho tớ biết đi, Jessica....em ấy đâu? Taeyeon....tớ xin cậu.....

Nắm chặt cánh tay Taeyeon như cầu khẩn, cô ko tin những gì cô ấy nói, thậm chí cô vẫn chưa kịp nói với Jessica câu nào, chưa kịp nói rằng...

Cô vẫn còn yêu em ấy....

Cô lặng lẽ đứng cạnh Jessica đang nằm yên trên chiếc giường trắng đầy lạnh lẽo

" Em ấy chỉ đang ngủ thôi đúng ko?"

Loạng choạng bước đến bên cạnh Jessica, Yuri bật khóc, những giọt nước mắt của sự hối hận. Là cô, chính cô đã nhẫn tâm bỏ mặc em ấy trong lúc em hoảng loạn nhất, bỏ mặt em ấy để chìm vào cái cảm giác hận thù ko có kết quả, để giờ đây cô lại hối hận. Cô đã đánh mất em, và lần này, sẽ ko bao giờ em quay trở lại bên cô

- Jessica ah, Yul đến rồi này, em đừng ngủ nữa

- Yul ko thích em ngủ vào lúc này, tỉnh dậy đi, đánh Yul đi, em mắng chửi như thế nào Yul cũng sẽ đều chấp nhận, Jessica..........

Cầm chặt tay em ấy mà đánh mạnh vào lồng ngực mình, Yuri gục đầu bên cạnh giường mà khóc

Yoona lặng lẽ nhìn Yuri như đang nhìn 1 tên điên đang nói chuyện với người chết, haha, điên? Cô điên rồi đấy chứ, mất Jessica? Cái suy nghĩ mà trước kia, cô đã chẳng bao giờ nghĩ đến, thế mà.....

Chỉ vì những hành động ko lúc mất bình tĩnh, chính cô đã giết chết Jessica

Từng dòng nước mắt đua nhau chảy dài trên gương mặt Yuri

- Jessica......

Yoona bỗng thốt lên, giọng có đôi chút hoảng hốt

- Jessica? Tay.....tay em ấy.......

Mọi người đều gấp gáp nhìn tay Jessica theo hướng chỉ của Yoona. Cô ta ko phãi là là thấy linh hồn em ấy đang đứng đâu đó xung quanh đây đấy chứ?

- Bác sĩ, gọi bác sĩ mau lên, em thấy tay Jessica vừa cử động

Nói rồi cùng Taeyeon chạy vội ra ngoài, Yuri nắm chặt tay Jessica mà cầu nguyện. Chúa sẽ ko tàn nhẫn đến mức đùa giỡn với cô đâu đúng ko?

-----------------*-------------------

- Chỗ này đẹp thật!

Nó thốt lên rồi chạy một mạch vòng quanh nơi này, hít đầy lồng ngực dòng ko khí trong lành, nó tự nhủ sao lại có nơi tuyệt vời như thế này chứ? Một nơi chỉ có hoa, lá, những con vật đầy hiền lành, những cánh đồng hoa bát ngát những hương thơm dễ chịu, nó thích ở đây, nó ko muốn nơi ấy, một nơi chỉ toàn tàn sát lẫn nhau. Nó chợt cười tươi, đúng vậy, nó sẽ ở đây!

- Umma?

Nó nheo mắt nhìn 1 người phụ nữ đang bước đến cạnh nó mĩm cười hiền dịu, là mẹ nó, nó ko thể nào lầm được

- Mẹ? Sao mẹ ở đây?

- Mẹ sống ở đây, chính mẹ phải nói tại sao con lại ở đây đấy con gái

Tại sao nó lại ở đây? Sao nhỉ? Nó chỉ nhớ là nó bị HyunA đâm lén vào bụng mình, sau đó thì đầu óc choáng váng, cô ta liên tục tấn công khiến nó mơ hồ ko nhận thức được điều gì đã xảy ra lúc ấy. Rồi gì nữa nhỉ? Yuri? Trong khi nó đang khi trên 1 con đường đầy hoa đến đây thì nó nghe tiếng chị ấy vang lên, nhưng cảm giác đó rất.........nó cảm thấy mọi thứ như ảo ảnh vậy

- Con không biết, nhưng con thích ở đây, nó làm con thấy dễ chịu, và có mẹ nữa

Nó ôm chầm lấy người mẹ của mình, nó nhớ cái hơi ấm này, hơi ấm và giọng nói ngọt ngào từ mẹ

- Vậy mẹ biết tại sao con ở đây ko?

- Con đã chết, và đây là Thiên đường

Đã chết?

Thiên đường?

Sao nó lại chết?

Thậm chí lúc nãy, nó vẫn còn nghe tiếng Yuri gọi tên mình

Và...

Tại sao nó lại ở đây?

- Sao con lại chết? – Nó vô thức nhìn mẹ mình mà bật hỏi

- Chúng ta, thường đừng nên biết cái lí do mình đã chết, cái cảm giác được giải thoát khỏi cuộc sống đầy mưu mô vào cám dỗ ấy, ko phãi là rất hạnh phúc hay sao? Vậy nên, đừng bao giờ cố tìm hiểu về cái chết của mình

- Nhưng....

Nó chợt im lặng

- Mẹ biết tất cả chuyện gì đã xảy ra đúng ko?

Bà Hwang gật đầu

- Vậy mẹ biết ông ta ở đâu ko? Ông ấy đã biến mất từ lúc tập đoàn sụp đổ

- Ông ấy đã chết trong lúc đang di chuyển đến khách sạn từ sân bay, chính mẹ đã làm điều đó

- Mẹ....giết ông ấy?

- Mẹ ko thể để ông ấy tiếp tục sống, ông ta sẽ làm hại con, và cả Tiffany nữa

- Vậy sao con ko thấy ông ấy ở đây? – Nó ngơ ngác nhìn xung quanh

- Ông ấy đã xuống địa ngục rồi, thượng đế ko cho ông ấy ở đây

- Tiffany unnie đâu mẹ? Chị ấy ko có ở đây à?

- Ở đây chỉ có mẹ và con, còn có những người khác nữa, nhưng bây giờ họ ko có ở đây

"JESSICA, EM TỈNH DẬY ĐI, JESSICA"

Tiếng của Yuri?

- Con nhận ra đó là tiếng của ai ko?

- Con.......

- Con sẽ quay lại nơi ấy chứ?

Nó im lặng...

- Ko, con sẽ ở đây, con ko muốn quay về nơi ấy, chị ấy ko yêu con, chị ấy hận con. Con đã yêu, yêu chị ấy hơn cả bản thân mình, nhưng chị ấy ko chấp nhận con, con ko muốn quay về nơi ấy.....

--------------------*---------------------

- Jessica?

Mọi người cùng bác sĩ bỗng hoảng hốt, nhất là bác sĩ Kang, ông chắc chắc rằng tim đã ngừng đập, thế mà bỗng các cơ tay cử động, tim bắt đầu đập nhẹ dù rất yếu, yếu đến nỗi ko rõ là có đập đều hay ko. Giờ lại là cảnh tượng cô gái kia khóc mà mắt vẫn nhắm nghiền, ông bỗng dung sợ hãi, ko phãi cô ta hiện về bóp cổ ông vì tội ko làm việc theo đúng tác phong của bác sĩ chứ?

---------------------*----------------------

- Con gái ngốc nghếch

Bà Hwang ôm nó vào lòng mà mĩm cười, con gái bà, hẵn là đã biết yêu, và yêu rất sâu đậm

- Con yêu cô ấy chứ?

- Con.......có..... – Nó vừa khóc vừa trả lời

- Con yêu một cô gái, ko phãi là một chàng trai bình thường, cái hạnh phúc ấy sẽ chỉ có 2 con, ko có những đứa trẻ để vui đùa và nối nghiệp, nhưng con vẫn sẽ yêu?

- Con yêu chị ấy, con ko cần gì hết, con chỉ cần Yuri. Con cái? Con sẽ cho chị ấy một đứa con, dù ko mang dòng máu của con, nhưng nó sẽ mang dòng máu của Eunjung, con sẽ đi thụ thai, một đứa, 2 đứa, hay 10 đứa con cũng sẽ cho chị ấy

Bà Hwang bỗng bật cười lớn, con gái của bà biết suy nghĩ cho người khác rồi cơ đấy

- Vậy bây giờ, con muốn ở đây hay muốn quay về nơi ấy? Nơi đang có người con yêu thương, có những người yêu thương con hay một nơi ko có ai bên cạnh như thế này?

- Chẳng phãi nơi đây có mẹ sao?

- Mẹ sắp đi đến một cuộc khác, ko ai có thể mãi ở đây được, khi con đã tìm được một hạnh phúc đúng nghĩa của mình, mẹ sẽ an tâm đi đầu thai vào một gia đình nào đó theo ý của thượng đế. Mọi người ko ai mãi ở đây cả

" JESSICA, ĐỪNG BỎ YUL, YUL YÊU EM, KHÔNG BAO GIỜ CHỊ ĐỂ MẤT EM MỘT LẦN NÀO NỮA CẢ, JESSICA......"

- Con hãy mau quyết định, ánh sáng định mệnh sắp tắt rồi

Yul yêu nó?

Nó vừa mới nghe được rằng Yul yêu nó, phãi ko? Hay vẫn là do nó tưởng tượng?

Nó ko muốn xa mẹ mình, ko muốn xa bà một phút giây nào hết

Nhưng Yuri, nó ko đành lòng nhìn chị ấy đau khổ

- Mẹ, con sẽ đi

Bà Hwang mĩm cười hiền từ nhìn nó, bà đứng dậy, nắm tay nó đến một cánh cửa đang đứng giữa dòng ánh sáng kia

- Đừng bao giờ một lần nữa đánh mất tình yêu của mình

Nói rồi bà đẩy nó vào cánh cửa ấy, vào khoảng không đầy chới với, nó vô thức ko nhận ra được điều gì đang xảy ra với mình...

---------------*------------------

- AAAAAAAAAAA

Nó bật dậy hét lớn giữa những cái nhìn sợ hãi của mọi người, nhất là ông bác sĩ đang run cầm cập kia

- Jess.....Jessica......

- Thế này là sao hả bác sĩ Kang? – Doojoon giận dữ nhìn ông

- Thưa.....thưa cậu Kim, đây là trường hợp chết lâm sàng, đã có khá nhiều trường hợp này xảy ra, tuy tim đã ngừng đập những thần kinh vẫn hoạt động, máu vẫn lưu thông những rất chậm, chỉ cần những kích động bên ngoài có thể khiến bệnh nhân xúc động, những dây thần kinh sẽ hoạt động mạnh và kích thích dần đến tim. Chúng tôi xin lỗi đã gây ra hậu quả thế này

- Tôi sẽ nói chuyện với ông sau – Doojoon mệt mõi phất tay cho ông ấy đi ra, chỉ cần Jessica ko có chuyện gì xảy ra là được rồi

------------End Flash Back------------- Yul nghĩ gì vậy? – Em bỗng từ đâu nhào đến ôm từ sau lưng, tôi chợt mĩm cười, cái hơi ấm từ em, thứ mà tôi đã xém đánh mất- Nghĩ xem bây giờ làm gì để nuôi con heo này đây- YahhhhhhSiết chặt cổ tôi mà vật xuống giường, em ngồi lên bụng tôi làm lườm xéo- Không nuôi nỗi em chứ gì?- Ờh, ai nuôi nỗi một con heo biết đi bằng hai chân chứ - Tôi vênh mặt nhìn em với vẻ thách thức- Ngày ăn 4,5 bữa là no rồi – Nói rồi em nở nụ cười gian nhìn tôi- Em định làm gì? – Giả vờ sợ hãi, tôi đưa tay che lên trước ngực mình- Lâu rồi em chưa nếm xem Yul vị như thế nàoCúi xuống mút nhẹ vành môi, em lần mò từng hàng nút trên áo tôi mà cởi ra, cái cảm giác mềm mại khi em vừa chạm vào làm tôi như tê dại, nó ngọt, ngọt như những viên kẹo mà ai cũng muốn thưởng thứcHơi thở của tôi bỗng gấp gáp vì những kích thích của em ấy, thừa nhận điều ấy thật đấy, nhưng tôi sẽ ko để em ấy làm chủ như vậy được. Lật người Jessica lại, tôi cười gian khi em ấy đang khó chịu nhìn tôi như muốn xé xác ra- Xuống!- Ko!- Tại sao?- Vì em vốn nằm dưới, biết gì đâu mà nằm trên?- Yul.... Ưh.... ahCuối xuống nút nhẹ cái núm hồng đang cương cứng nhô lên sau lớp áo trắng mỏng kia, rê lưỡi xung quanh rồi cắn mạnh làm em hét lên đầy khoái cảm, có vẻ áo lớp áo kia cạ vào nên càng kích thích em hơn, mà cũng tại em ấy, cái kiểu mặc đồ như ko mặc này, em muốn có người chết mới vừa lòng hả dạ hay sao?(bỏ những chi tiết ko cần thiết =]]]] )Vùi đầu vào rãnh ngực kia mà hít hà cái hương thơm dễ chịu, tôi lần đến bên một đầu bên mà nút như đứa trẻ đang bú sữa mẹ, tay còn lại tận tình xoa đều đầu ngực còn lại- Ha.....ưm....Yul......ahh....Tôi đã từng nghĩ rằng em ko nên rên lên như thế khi trong những lúc thế này, những tiếng ấy thường làm tôi ko kiềm chế lại được bản thân mình và nó cũng sẽ khiến em ko thể đi đâu được vào ngày hôm sau, khẽ nâng đầu gối chạm nhẹ vào cái nơi đang rỉ nước của em mà xoa nhẹ. Nhìn cái mặt đang nhăn nhó của em kìa- Yul.....đừng ....giỡn nữa.....mà.....Lần xuống nơi yêu thích thứ hai của tôi sau bầu ngực đầy đặn của em, tôi bỗng nở nụ cười gian, hôn nhẹ vào cái lỗ đang thoi thóp ấy, tôi vùi mặt vào mà nếm từng dòng nước trào ra vì dục vọng, tôi tự hỏi, sao thứ nước ấy của em lại có thể ngon và ngọt đến thế chứBất ngờ nút mạnh vào cái vật đang sưng đỏ lên kia làm em giật nảy người, Jessica ấn mạnh đầu tôi vào chỗ ấy của em- Haa....Yul ah....ưm....w....ha.....Đánh lưỡi bên ngoài mà trêu đùa, làm phật ý tiểu thư, tội ko nhỏ đâu, chỉ là tôi cảm thấy thích cái kiểu hành hạ Jessica thế này, cái kiểu làm em bức bối, khó chịu, rồi làm em thỏa mãn, chẳng phải em càng thương tôi saoTrườn người lên bao bọc đôi môi đang khóc nhọ thở. Tay vẫn trêu đùa cùng cái nơi đáng thương kia làm nước vẫn rỉ ra từng đợt- Yul.....vào trong.....em ...đi....đừng đùa....nữa....mà.....Em bất lực lên tiếng, mắt vẫn nhắm nghiền, có vẻ đang rất khó chịu nhỉ, em liên tục oằn mình trên giường, tay nắm chặt tấm gra đến mức tưởng chừng như nó sắp rách đến nơi, tôi mĩm cười, ít nhất, tôi thích em cầu xin tôi như thế này- Hả? Em nói gì? Yul ko nghe?- Vào ngay....liền và lập tức – Trừng mắt nhìn tôi, em rít lênVẫn đưa bộ mặt nhởn nhơ ra mà nhìn Sica làm em tức điên lên. Tôi đột ngột ấn trọn chiều dài 3 ngón tay vào trong em, cảm giác cái ấm từng từng thớ thịt và co thắt trong em càng kích thích tôi hơn- Arghhhhhh....Yul.....ưm.....argh.........Em lắc mạnh đầu vì khoái cảm, nước mắt trào ra, khẽ hôn vào đôi mắt đang nhắm chặt ấy, tôi điên cuồng thúc mạnh vào chỗ ấy của em, tôi đã kiềm chế quá nhiều từ lúc bắt đầu đến giờ- Mạnh......nhanh...lên....ah...ha......Yul.....arghhh.....- A....A.......AA.....YUL.......AAAAAAAAAAAACười khúc khích trong khi chính tôi cũng ko thở ra hơi, tôi cuối xuống hưởng thụ thành quả của mình, quả nhiên, nó rất ngon như tôi đã nghĩ- Cười gì? Vui quá ha? – Em liếc xéo tôi- Vui, hahaNgã người nằm kế bên Jessica, ôm em vào lòng, tôi mĩm cười, đây mới là hạnh phúc của tôi- Yul....- Huh?- Yul.....yêu em thật chứ? – Jessica hỏi, giọng có đôi chút rụt rè, tôi biết vì sao em lại như thế- Những gì Yul làm cho em sẽ nói lên tất cả, Yul ko muốn hứa, cũng ko muốn nói gì cả, cứ để mọi thứ tự nhiên. Rồi em sẽ biết....Yul yêu em như thế nào- .........- Bỏ mọi chuyện sang 1 bên, chúng ta sẽ bắt đầu một cuộc sống mới- Em yêu Yul! – Chồm người hôn vào nhẹ vào môi tôi, em lại nằm xuống ngủ, tôi mĩm cười"Yul cũng yêu em, Jessica Hwang"

1 năm sau...

Nằm ngắm nhìn người con gái đang nằm kế bên mình, Tiffany chợt mĩm cười, chị ấy khi ngủ dễ thương thật, quả thật là nhìn chỉ muốn cắn một phát thôi

- Nhìn gì tình yêu của Tae?

- Ơh hay, chẳng lẽ chồng mình mà mình ko được ngắm à?

- Ko chán?

- Ko, nếu chán em lấy Tae làm gì?

Cô bĩu môi quay sang chỗ khác, ko thèm nói chuyện với chị ta, nói câu làm người ta phát bực. Nếu ngắm mãi mà chán thì cô đã không cưới chị ấy, bày đặt làm eo

Bật cười khúc khích, Taeyeon nhích người đến gần Tiffany, khẽ vòng tay ôm cô người yêu đang giận dỗi. Cô chỉ nói vậy thôi mà đã dỗi rồi, nhưng Tiffany lúc dỗi rất dễ thương, miệng cứ chu chu ra lẩm bẩm gì đó trông rất đáng yêu

- Tae giỡn mà, ai biết được em ngắm mãi chán rồi đi tìm người khác thì sao?

- YAH.......

Taeyeon hét lên, cái kiểu này, ko phải muốn châm dầu vào lửa à? Làm hòa kiểu gì vậy chứ?

- Thôi thôi, ko giận nữa, giận mau già....

Cô tức tối đứng dậy, vùng ra khỏi cái ôm của Taeyeon, mới sáng sớm đã chọc cô tức điên lên, Taeyeon, chị được lắm

1 năm, cái thời gian hạnh phúc thật sự của cô và Taeyeon, những chuyện lúc trước, cô và Taeyeon ko ai muốn nhắc đến cả. Hwang gia cũng ko còn tồn tại, cô và Jessica ko muốn cứ ở trong ấy suốt cuộc đời được.

Àh, Jessica, nhắc đến con bé cô mới nhớ, chưa gì đã sinh con, mới cưới về được mấy ngày là vài ngày sau vào bệnh viện bắt đầu thụ tinh, bản thân nó ko biết lo nỗi chưa mà sinh con sớm thế ko biết

Đám cưới của cô và Jessica được tổ chức cùng 1 ngày, cùng 1 nơi, nhưng mọi người đều phải qua nước ngoài tổ chức vì Hàn Quốc vẫn chưa chấp nhận hôn nhân đồng tính như thế này. Đám cưới ko rình rang nhưng lại đủ phóng viên ở khắp nơi kéo đến. Những bậc doanh nhân cấp cao ở Hàn, những công ty nước ngoài là đối tác của Crown và những người đã từng hợp tác cùng SJ. Đó là ngày hạnh phúc nhất của cô, ngày cô được làm vợ Taeyeon

- Vợ iu đừng giận nữa mà

Cảm nhận vòng tay đang siết chặt quanh eo mình, cô lại tức tối một cách vô cớ

- Ăn lẹ đi

- Đừng giận nữa mà

- Ai giận?- Tiffany quay mặt chỗ khác

- Ko thì thôi, em lên công ty ko? Tae đang để trống vị trí thư kí riêng của Tae cho em đấy

- Thư kí á? – Nhìn Taeyeon đầy ngạc nhiên, cô tuột xuống thư kí lẹ vậy? ( đòi hỏi vừa thôi chị =]]] )

- Ừkm, em muốn lúc nào nhận cũng được, hình như Yuri nó cũng cho Jessica làm thư kí riêng

Đứng hình toàn tập, từ lúc nào mà cô với Jessica từ chủ tịch chạy xuống thư kí thế? Nghĩ một hồi cô lại thấy thôi, chẳng có gì quan trọng, còn được kiểm soát được chồng mình với lại giúp được Taeyeon cũng tốt

- Bữa nào đã, mấy nay em ko có hứng làm việc

- Ừkm, vậy ha, Tae đi làm

Chiều hôm ấy...

Một buổi party hoành tráng ở nhà Yuri, mọi người đều tập hợp đầy đủ để chuẩn bị cho 1 đêm thác loạn ở đây :v

- Yoona, chị chừng nào mới cho tụi này uống rượu mừng đây? – Jessica lên tiếng chọc Yoona đang lấp đầy miệng mình với một mớ thịt nướng

- Ó ì âu à ấp, ừ ừ ũng ến ( Có gì đâu mà gấp, từ từ cũng đến)

- Sao em ko lo ông anh của em này? – Doojoon nhăn mặt nhìn Jessica

- Anh ế rồi, khỏi lo

Phán một câu xanh rờn, nó cũng cúi đầu mà ăn, ai chứ nó nói linh lắm, phán gì là y chóc như vậy :v

- Có đối tượng chưa? – Yuri hỏi Yoona

- Seohyun của SNSD

- Đơn phương?

- Đang quen

- WHATTT?

Cả bọn đồng thanh hét lên, gì chứ? Người ngố như con bé này cũng được idol nổi tiếng để ý à?

- Sao em ko nói chị nghe? – Taeyeon lên tiếng trách móc

- Em thấy cũng ko có gì quan trọng. Em có chụp hình cho SNSD mấy lần, từ từ rồi nó ra như giờ luôn – Vẫn cắm đầu ăn, Yoona trả lời trước những cái nhìn đầy nghi ngờ của mọi người

- Nghe nói cô ta cũng tốt.... hay giới thiệu anh với Sooyoung trong S9 đi – Doojoon nhìn Yoona với đôi mắt long lanh đầ hi vọng

- Hên xui – Trả lời đầy bất mãn, Yoona đã dập tắt hi vọng đầy lớn lao của Doojoon

- Biết hôm nay ngày gì mà em làm tiệc này ko? – Yuri vừa uống li rượu vừa nói

- Ngày gì?

- Tròn một năm chúng ta vượt qua mọi chuyện

Bầu không khí bỗng trầm hẵn, vậy là đã một năm rồi à? Nhớ lại, họ ko tránh khỏi tiếng thở dài, bao nhiêu sóng gió họ đã cùng nhau vượt qua, cùng nhau một lần nữa mà tin tưởng, trao đi tình cảm của mình dành cho đối phương. Nhất là Yoona và Doojoon, họ đã biết ơn 2 người này rất nhiều, cũng một phần nhờ 2 người, họ mới có được cuộc sống như thế này

- Cảm ơn em, Yoona – Yuri mỉm cười nhìn Yoona

- Waeee?? Sao cảm ơn em?

- Nhờ em, unnie mới có được Jessica như hôm nay – Khẽ kéo Jessica vào lòng, Yuri hôn nhẹ vào trán nó mĩm cười – Chị sẽ ko để mất em một lần nào nữa

- Đánh dấu rồi, mất gì nữa – Jessica lườm yêu, câu văn đầy bóng gió

Mọi người đều bật cười. Phải, họ biết ơn lẫn nhau, họ cho đối phương biết rằng xung quanh mình vẫn còn nhiều người vẫn luôn bên cạnh khi mình gục ngã. Những người bạn thật sự sẽ giúp họ đứng lên một lần nữa. Nhiều lúc, ta nhìn nhầm thù là bạn, nhưng thật ra, những người mình hận thù sẽ là người bạn thật sự của mình. Thậm chí, là một nữa cuộc sống của chính mình

Hãy cứ trân trọng cái hạnh phúc mà bạn đang có, bạn sẽ nhận được một tình yêu xứng đáng. Đừng vì những biến cố xung quanh mà buông tay lẫn nhau. Lúc ấy, có ngày bạn sẽ hối hận vì những vì mình đã làm!

Hãy cứ yêu và trân trọng, đừng để đến khi mất, mới hớt hãi đi tìm lẫn nhau

-THE END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro