Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

-Đến lúc đó nó mới rơi ngọt nước mắt đầu tiên . Như tích trữ mười mấy năm , nó khóc một lần suốt 2 tháng trời . Hằng ngày cứ ngủ lại khóc , hết khóc lại ngủ . Anh rất lo lắng , có lần nó còn tự tử nhưng may mắn là anh trở về nhà sớm và cứu sống nó . Từ hôm đó đi , nó đã ngừng , không khóc nữa . Và con trai anh đã kéo cuộc sống của nó đứng dậy một lần nữa . 3 vết sẹo , đối với một đứa con gái như con bé thật sự là rất đau 

   Khun đem câu chuyện của Jiyeon suốt từ bé đến lớn kể lại cho Myungsoo nghe , anh rất hâm mộ , hâm mộ người con gái kiên cường đó , mặc dù có những suy nghĩ dại dột nhưng cô đã có thể đứng lên được , làm lại cuộc sống mới !



********************************



  Hôm nay là thứ hai nên Jiyeon phải thức dậy sớm , đánh răng súc miệng cho cô và Mason xong thì lập tức lên đường cho ngày đầu tuần đi làm và đi học . Mới bước vào văn phòng thì cô có tin nhắn từ ngân hàng bảo đã có tài khoản chuyển cho cô 15 triệu cùng lời nhắn “ Tiền này là của Mason , em mà xài ké thì chết với anh . Đưa trước một tháng “ 

-Woaaaaa ~~~ Khun oppa thật là hào phóng , tiền lương của mình chỉ có 7 triệu won một tháng mà Mason lại đến 15 triệu , tháng này thoải mái xài ké – Jiyeon Pov

  -Mọi người , hôm nay chủ tịch đã đến Hàn Quốc và dự định sẽ đến công ty vào sáng nay . Tất cả nhân viên chuẩn bị sửa soạn và sắp xếp lại mọi thứ để đón chủ tịch . Jiyeon em vào phòng tổng giám đốc dọn vệ sinh đi , tí nữa Chủ tịch sẽ vào phóng giám đốc xem sổ sách đấy ! 

  -Ok , em biết rồi – Jiyeon não nề đi vào phòng Myungsoo dọn dẹp , may mắn là anh không ở trong phòng , chứ nếu không thì cô chỉ còn đường đâm đầu xuống đất vì ngại

  2:00PM – Văn phòng 

  Đúng 2h chiều , khi mọi người vừa vào làm việc được nửa tiếng thì cái người làm cả công ty 16 tầng trong tòa nhà 54 tầng nháo nhào lên đã chính thức xuất hiện . Đó chính là Nickhun yêu dấu của Jiyeon . Anh đi đến từng tầng chào mọi người , buồn buồn thì giở sổ sách ra xem thử . Đến 3h mới lết được đến tầng cô làm việc . Tất cả mọi người ai cũng đứng xếp hàng ngay thẳng trước thang máy đợi Chủ tịch đại nhân vào " cung "

  Ting … 

  Bước khỏi thang máy là hai hình dáng mà hôm qua cô mới vừa liên tưởng sẽ đứng cùng nhau bây giờ thật sự đã đứng cùng nhau rồi . Quả thật là một cảnh tượng hùng hồn , cả hai đều đẹp sáng ngời cả lên . Các cô nhân viên nữ , may là ai cũng cầm theo tờ giấy chứ nếu không nhất định máu mũi đã trào hết ra ngoài . Duy nhất mỗi mình Jiyeon vừa dọn dẹp trong phòng giám đốc ra , thấy Khun đang đứng cười cười nói nói với anh quản lí , rồi lại nhìn về phía cô . Jiyeon nhìn tứ phương tám phía , chắc chắn rằng chỉ có mỗi mình Khun thấy cô hiện giờ nên nhanh chóng , lắc đít lắc mông làm trò chọc Khun cười . Nhưng điều đó lại hoàn toàn không theo ý muốn của cô . Khun không cười , lại còn nhăn nhó đáng sợ . 

  Jiyeon tức đùng đùng , rút điện thoại ra nhắn tin : 

  “ Đồ điênnnnn Đồ khùng ~~~ Pleeee “

    Kể từ khi Mason chuyển đến ở chung với cô , độ “ bệnh hoạn “ của cô đã tăng thêm mấy chục cái level . Ở ngoài mặt cô luôn là người phụ nữ hiện đại lạnh lùng ít nói , nhưng chỉ duy nhất Mason và Nickhun thì cô mới bộc lộ căn bệnh quái ác này của mình . Sớm thấy Khun vẫn không có động tĩnh gì . Cô liền đưa đôi mắt một hí trừng ngang trừng xéo anh , trong lòng thầm nghĩ rằng tối nay nhất định phải bâm Khun ra thành trăm mảnh , nướng lên cho Mason ăn khuya …
  Sau một hồi cười nói cùng mọi người , Khun và Myung Soo đưa chân tiến vào phòng 

*******************************



  Sau 2 tuần Khun ở đây kiểm tra công việc thì rút cuộc anh cũng đã trở lại đất nước Úc thân yêu . Trước hôm đi một ngày , Jiyeon đã nhanh chóng mượn được những 4 cái thẻ VIP của anh với lí do “ Đi siêu thị mua đồ “ và cuối cùng là chạy vọt vào chỗ rút tiền chuyển hết qua cho mình với số tiền lên đến 8 số 0 ( Bạn Dino nhà mình thiệt dã man ) Chỉ để lại Khun đúng 100 ngàn won cho như tiền mua nước và quà cho nhân viên ở Úc 

  * Lãm nhãm là với số tiền đó , Ji dư sức mua 2 căn nhà ở Hàn Quốc và 100 ngàn won đó mua khoảng 200 ly coffee ( Giá cả dựa trên thực tế đã tham khảo , StarBuck bên Hàn mình uống 1 ly trung bình cũng tầm 4 ngàn won )

  Kết quả là ngày mai , một đám người công tố viên và nhân viên của nhân hàng đã đến bắt cô đến đồn công an vì tội danh cướp của , lừa đảo người khác . Trước thái độ ngơ ngơ của Ji khi vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì mấy người đó đã nói ra một mớ luật lệ , điều khoản này nọ . Và cuối cùng thì cô đành khai ra người đó chính là anh hai cô . Nếu như bình thường , ngân hàng sẽ dư sức điều tra ra quan hệ của hai người . Nhưng do Khun tính là người ngoại quốc , nên khi làm thẻ tín dụng ngắn hạn chỉ cần các thông tin như tên tuổi , công ty đứng tên , địa chỉ ở Úc . Vì thế nên họ không điều tra ra được thì phải rồi .

  Sau 3 tiếng đồng hồ dày vò cái miệng của cô hết chứng minh các này đến cái khác , cô rút cuộc cũng được thả ra , nhưng cô vẫn chưa hoàn toàn hết tội , phải quay lại tiếp tục điều tra . Và điều quan trọng nhất bây giờ là cần có người bảo lãnh ! 

  Lục hết toàn bộ số điện thoại trong danh bạ , chỉ gồm những người sau : " So Ra cục cưng " , " Woo Hyun đáng yêu " , " Quản lí sư tử " , cuối cùng là … " Kim Myung Soo " . Đúng vậy , quan hệ ở Hàn Quốc của cô chỉ gói vẹn trong 4 người này , còn không nữa là Mason . Cô nghĩ có nên hỏi họ có được đưa bé trai 6 tuổi đến bảo lãnh không ? Đúng là nông cạn mà !

  Cô kéo lên kéo xuống cái danh bạ vẫn không xuất hiện thêm người nào . Bây giờ là giờ hành chính nên chắc chắn Quán lí sư tử làm việc ở công ty và Woo Hyun đáng yêu làm việc cho nhà nước sẽ không có mặt được . Cô quyết định gọi cho So Ra cục cưng 

  [ Reng reng

  -Alo Ji Ngố , gọi tớ có chuyện gì ? – Giọng nói tươi roi rói của Sora làm Ji vui vẻ hào hứng

  -Cậu đang ở đâu đấy ? Đến cục cảnh sát KangNam bảo lãnh mình về đi ! – Jiyeon giở giọng nài nỉ

  -Cục cảnh sát ??? Cậu ở đó làm gì ? – Sora hét lên 

  -Chuyện dài dòng lắm . Cậu đến đón mình trước đi rồi mình sẽ kể lại sau 

  -Đón cậu ? Mình đang chụp hình ở đảo Jeju rồi . Cậu đợi mình khoảng 4 tiếng được không , mình chụp hết mấy bộ đồ còn lại rồi sẽ lập tức bay về - So Ra nói giọng tĩnh bơ

  -Cậu đi chết đi – Jiyeon hét lên tức giận rồi ngay lập tức ngắt máy ]

  Đúng là chọc tức mình mà . Jiyeon đang suy nghĩ coi còn người nào không . Thì đột nhiên điện thoại cô vang lên báo hiệu tin nhắn với nội dung : " Sorry bây be , mình không giúp cậu được . Còn nếu không đợi 4 tiếng sau rồi mình đến đón . Trong lúc chờ cho cậu nhắm hình mình đang chụp này " : 


  
  Jiyeon xem xong tấm hình liền muốn đập luôn cái điện thoại , tự ngủ phải bình tĩnh , khi nào nó về giết nó từ từ cũng không sao ? Nhưng mà bây giờ cô thật sự không muốn ngồi ở đây chờ suốt 4 tiếng , còn cả cái bụng chưa cho ăn đang kêu cồn cào như sắp chết . Vì vậy , cô đành mặt dày gọi cho Kim Myung Soo , người duy nhất trong công ty có thể nghỉ giờ nào thì nghỉ

  [ Reng reng …

  -Alo . Jiyeon à ? – Giọng Myung Soo vang lên

  -À ừ , tôi … đây – Cô ngập ngừng

  -Mình nghe nói cậu bị mới đến cục cảnh sát , có sao không ? – Lời nói Myungsoo đầy lo lắng

  -Không sao ! Bây giờ … Anh có thể đến bảo lãnh tôi được không ? 

  -Bảo lãnh ? Cậu đang ở chỗ nào ? – Đột nhiên tiếng nói của anh gấp hơn , còn có tiếng mở cửa , đóng cửa

  -Cục cảnh sát KangNam ~~~ ]

  Chưa đến 10 phút sau thì Myung Soo đã có mặt ở đó , với thân hình cao lớn xuất chúng của anh rãi bước vào cục cảnh sát làm mọi người tò mò , cứ tưởng đâu người đẹp trai như vậy lại phạm tội . Đến khi anh nói là đến bảo lãnh người thì nữ cảnh sát ở đó mới kết thúc bàng hoàng .

  Jiyeon trong phòng tạm giam chờ đợi trong lo lắng,  không biết rằng anh có đến không hay là để cô ở đây đến khi So Ra trở về . Vừa nghĩ đến đó thì bên ngoài đã có anh cảnh sát mở cửa thông báo cô đã có người đến bảo lãnh . Jiyeon mừng rỡ đến mất hồn . Mới vừa kí xong biên bản thì anh cảnh sát đã nháy mắt với cô và nói :

  -Bạn trai của cô quyến rũ hết nữ cảnh sát rồi đấy , lo mà ra ngoài dắt cậu ấy về đi – Anh ấy nói với khuôn mặt dửng dưng như là ghen ghét Myungsoo vô độ . Đúng vậy , kể từ khi anh xuất hiện thì không khí ở đâu đã hết sức hoảng loạn vì bình thường , ra vào sở cảnh sát chỉ có một là ăn cướp , hai là bại hoại xã hội , nói chung là tích tụ của các thành phần dơ bẩn của thành phố . Để có được người vừa soái ca vừa có học thức như Myungsoo thì đúng là kì tích ! Thấy Jiyeon đi ra cùng anh cảnh sát , Myungsoo đã lập tức đứng dậy đi đến chỗ của cô 

  -Anh à ! Còn một văn bản cuối cùng , anh đến đóng tiền là có thể về - Nữ cảnh sát cất giọng ngọt ngào 

  -À ừ - Myungsoo lạnh lùng gật đầu rồi quay sang phía Ji – Cậu đợi mình một tí

   Anh đi đến bàn làm việc kia kí văn bản sau đó lấy ví ra đóng tiền . Vừa lấy ví ra thì cô nàng kia đã thấy nhãn hiệu thời trang cao cấp dành cho nam giới nên liền sáng mắt , trong đó còn có bao nhiêu là thẻ vàng , đen . Cuối cùng , anh rút ra một cái danh thiếp đưa cho cô , bảo rằng nếu Jiyeon có chuyện gì lại đến cục cảnh sát thì gọi cho anh . Cô nàng kia trợn mắt , là Tổng giám đốc – CEO của tập đoàn NK của Úc đấy ! Đúng là ông trời không có mắt mà , tại sao lại là " Bạn trai " của người bị tình nghi là ăn cắp tài sản của người khác . Chưa suy nghĩ xong thì hai người đó đã đi mất tích từ lúc nào 

  Myungsoo và Jiyeon lần đầu tiên đi cạnh bên nhau kể từ 9 năm về trước , cảm giác quen thuộc và ngại ngùng lại vang lên trong lòng . Myungsoo mở lời để phá đi không khí kì lạ đó 

  -Jiyeon à ! Tại sao cậu lại bị đưa đến đây ? – Anh tò mò 

   -Không có gì . Chỉ là tôi 4 cái thẻ của anh hai chuyển sang hết cho tôi , mà số tiền đó lại đến con số trăm triệu won nên bị người ta nghi ngờ là ăn cắp . Cảm ơn anh đã đến bảo lãnh tôi – Lúc này thì hai người đã đến trước cửa . Cô gập người 90 độ tỏ thái độ biết ơn rồi nhanh chóng xoay người bước đi . Myungsoo thấy vậy liền kéo tay cô lại

  -Dù sao cũng về công ty , tớ đưa cậu về - Myungsoo nhíu mày suy nghĩ xem cô có chấp nhận hay không . Đúng là thuận đường , tại sao lại không tiết kiệm tiền đi lại cơ chứ . Jiyeon nghĩ như vậy liền gật làm Myungsoo tuy ngoài mặt rất chi bình thường nhưng trong lòng lại vui như mở hội

  -Jiyeon à . Mình muốn nói chuyện nghiêm túc với cậu – Myungsoo vừa lái xe vừa nói

  -Tôi cũng đang nghiêm túc đây ! – Jiyeon lắc đầu ngán ngẩm

  -Cậu … cậu … chưa có chồng phải không ? – Anh ngập ngừng , nghi ngờ

  -Anh đùa sao . Rõ ràng là anh cũng thấy tôi đã có thằng con 6 tuổi , tại sao lại phải hỏi chứ ? 

  -Cậu nói dối . Rõ dáng đứa bé đó không phải là con của cậu mà , tại sao cậu lại nói như vậy ? – Myungsoo đưa mắt nhìn cô 

  -Đó thật sự là con của tôi . Tôi đã kết hôn từ lâu lắm rồi – Jiyeon gắn răng lên nói lại dù biết là mình đang lừa gạt anh

  -Cái lúc mà cậu với thằng bé đi siêu thị . Mình đã nghe được toàn bộ câu chuyện đó rồi . Thằng bé là cháu của cậu , chắc chắn không phải là con trai – Myungsoo nổi nóng hét lên đáng sợ - Cậu không còn gì phải giấu mình nữa. Cơ bản là cậu chưa từng kết hôn , chưa từng có con , lại còn chưa bao giờ yêu ai cả ! Mình sẽ làm cho cậu thích mình . Thích đến nổi không thể dứt ra, giống như 9 năm  trước vậy đó ! 

  Nghe xong lời nói của anh thì cô đã đen mặt không nói được gì . Bây giờ mọi chuyện cũng đã đổ bể , không còn gì để giấu nữa rồi . Còn như lời anh nói là sao ? Khiến cô tiếp tục yêu anh ? Lại là cô đang nằm mơ sao ? Cả 2 lần trước cô đều luôn dối mình là đang mớ ngủ, hoàn toàn không phải sự thật , nhưng bây giờ thì sao ? Đã 3 lần anh bày tỏ với cô rồi chứ ít gì . Rút cuộc là cô nên làm sao bây giờ ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: