
Chap 7 ( part 1 )
Hú hú tui đã trở lại với các rd đây ^^ . Bữa giờ JB oppa bệnh đau lòng quá nên ko có tâm trạng với lại mới thi xong ^^ sr vì đã thất hứa * cúi đầu *
____________________________________________________
Ngày thứ 2 của lễ hội bắt đầu , trường cao học Bắc Kinh nổi tiếng lại rộn ràng .
Ở lớp 12A1 hiện đang tám chuyện lung tung , không hề chuẩn bị cho cái dự án nhà ma tí gì .
- Nè nè , hôm qua ấy , Đoàn Nghi Ân thật sự rất đẹp nha!_nữ sinh A lên tiếng .
- Đúng đúng . Đẹp như búp bê vậy đó . Lúc em ấy bước ra , tim tớ đập thình thịch như muốn rớt ra ngoài vậy ._ nam sinh B thêm vào .
- Lúc Đoàn Nghi Ân đi ra , tớ còn nghĩ lớp 10A1 gian lận đó ._ nam sinh C nói .
- Tớ là con gái còn ganh tị . Nói thật là tớ đã bỏ phiếu cho Nghi Ân đấy ._ nữ sinh D thú nhận . Tiếp theo là một đám bạn học cũng giơ tay thú nhận việc đã làm , rồi lại cùng nhau cười .
- Bên này Lâm Tể Phạm nhe răng đê tiện hướng Vương Gia Nhĩ hỏi :
- Tối qua có làm gì không ?
-...._ hắn không trả lời , ngẩng đầu lên nhìn y .
- LÀM RỒI ? Tớ biết mà . Hôm qua nhìn thấy tớ còn động lòng . Nếu không phải đã yêu Chân Vinh , tớ hôm qua liền tỏ tình với em ấy .
(Au : tới luôn đyyy anh e ủng hộ cho ^^)
(JB: ok ^^)
(JY : thử đêêê * liếc liếc *)
(JS : ê nhóc mún anh m đem xử bắn ko* rút súng *)
(Au :* bỏ chạy *)
-....
- Cậu hình như không thích Nghi Ân . Hay là tớ l----
- Cậu ta là vợ chưa cưới của tớ ._Hắn liếc Y.
- Cưới rồi còn có thể cho đi , chưa cưới nhằm nhò gì .
- Cậu thử động vào .
- Chẳng phải cậu ghét em ấy sao ?
- Phải .
- Vậy thì đừng cưới nữa . Đưa em ấy cho tớ .
- Tớ phải bắt cậu ta trả giá cho ba năm trước .
- Cái thằng thiểu năng này ! Ba năm trước chính là Đoàn Nghi Ân bị nặng nhất đó .
- Cậu ta bị gì ? Chẳng phải cậu ta bỏ qua nước ngoài ngay sau đó sao ?
- Cậu ! Ko nói , ko nói nữa ! Tùy cậu thôi . Cẩn thận sau hối hận ko kịp .
Lâm Tể Phạm lắc đầu nhán ngẩm . Vương Gia Nhĩ định nói lại thì phía bục giảng , Trương Minh Tân ( người về nhì hôm qua ) nói một câu làm hoạt động trong phòng đều ngưng trệ :
- Hay là tớ tỏ tình với Nghi Ân nha ? Hôm qua em ấy có nói chuyện với tớ . Đang yêu lắm.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- KHÔNG ĐƯỢC !
Vương Gia Nhĩ đột nhiên hét to , sau đó liền im lặng . Thật ra hắn ko biết vì sao mình lại hét lên . Mất mặt .
- Ai nha . Minh Tân , Nghi Ân ko hợp với cậu đâu . Với lại cũng là hoa có chậu rồi đó ._ Tể Phạm tận tình nhắc nhở . Cả lớp lần này mở to mắt , đón đợi điều tiếp theo y nói . Nhe răng cười :
- Đoàn Nghi Ân . .
Nín thở
- Chính là . .
Hồi hộp
- Vợ chưa cưới của Vương Gia Nhĩ .
- HẢ ?/ - NGÔ THẾ HUÂN !
Cả lớp và Vương Gia Nhĩ đồng thời la lên . Y liều mạng gật đầu một cái khẳng định điều mình nói , hai là trả lời hắn .
Hahaha .
- Cái này là bí mật . Các cậu tuyệt đối phải giữ im lặng . Sau này liền mời các cậu dự đám cưới._ Y nói , nháy mắt một cái cả lớp liền gật đầu . Mĩ nam kế phải dùng những lúc thế này . Ahahaha
Vương Gia Nhĩ đạp ghế , đứng dậy bỏ ra ngoài . Tể Phạm cười cười chạy theo , ra tới cửa còn quay đầu nói : " Tớ có quen vài người bạn là mafia ." , rồi mất hút
Cả lớp khựng người . Lâm Tể Phạm , cậu tự mình nói giờ còn uy hiếp bọn tôi ?
____________________
Lâm Tể Phạm lon ton chạy theo hắn . Miếng liên tục lảm nhảm bên tai đòi Vương Gia Nhĩ dẫn tới lớp 10A1 . Hắn chính là kiếp trước mắc nợ y .
Không tình nguyện đi theo y tới lớp 10A1 , vừa tới nơi , đập ngay vào mắt hai người chính là một cảnh sàm sỡ .
_______________
Đoàn Nghi Ân đang ngồi ăn bánh , vì 2 bạn học đảm nhiệm việc bưng bô đồ uống thức ăn đã ra ngoài mua thêm nguyên liệu , vậy nên không ngần ngại lời yêu cầu của Chân Vinh , cậu vui vẻ bưng ly cappuchino ra cho khách .
Nào ngờ vừa bưng ra , vị khách trung niên vẻ mặt cười cười dê già đưa tay bóp mông cậu .
- A!! Ông... ông !_ Đoàn Nghi Ân bất ngờ quá thốt không ra lời , mặt mày bắt đầu trắng bệch ra .
Chân Vinh đang cười sáng lạn với khách bên này , quay qua liền nhìn thấy một màn vừa rồi , giận run người bước tới .
- Ông bác ! Ông vừa làm cái gì đó ? Ông giữa ban ngày ban mặt lại đi làm cái việc đáng xấu hổ đó sao
?
- Chà , nơi này lại thấy được hai cậu nhóc đang yêu hết sức nha . Không tồi ._ Vị khách trung niên dê già đó ko thấy xấu hổ , đê tiện một lần nữa sờ mông Chân Vinh . Chân Vinh lúc này đứng yên tại chỗ . Cả mặt đỏ bừng lên vì giận , hai tay siết chặt lại chuẩn bị ra tay thì có người nhanh hơn đã đấm vào mặt ông ta mojt phát . Ngẩng đầu lên nhìn , là Lâm Tể Phạm và Vương Gia Nhĩ . Cú đáng lúc nãy chính là của Vương Gia Nhĩ .
Bị một đòn liền ngã xuống đất, ông ta liền la lên đau đớn . Ông ta trừng mắt quát to :
- Các người làm cái gì ? Có biết tôi là ai ko mà làm vậy ? Cac người muốn chết sao ?
- Ông chú... là biến thái ? Dê già hay yêu râu xanh ?_ Tể Phạm lấy giày để lên người ông ta , sau đó kéo một đương dài xuống thân dưới của ông ta đè mạnh xuống , nở một nụ cười .
Ông ta rên đau một tiếng rồi to miệng yêu cầu Tể Phạm bỏ ra, sau đó lên tiếng chửi rủa . Y vẫn nở nụ cười , rồi một cước đá thẳng miệng ông ta làm máu ứa ra .
- Ông chú , đi bệnh viện kiểm tra , nếu có sức mẻ chỗ nào cần bồi thường liền tới tập đoàn JS hoặc JB nha ~ hân hạnh đón tiếp ông .
- Hai người ..._ Ông ta nghe y nói , mặt ko còn một giọt máu .
- Đúng vậy , đúng vậy . Con trai của hai tập đoàn đó . Có gì tới ha .
- Không...không cần.. tôi không cần._ Ông ta lắp bắp trả lời . Ai chẳng biết con trai hai tập đoàn đó có bạn bè là người đứng đầu băng đảng mafia lớn nhất nước . Động vào là chết như chơi .
Ông ta nói xong liều mạng bỏ chạy . Tiệm coffee sau khi xem xong giáo huấn vừa rồi của y liền trở lại tiếp tục ăn uống .
__________________
Lâm Tể Phạm tận tình xử đẹp ông già kia , quay qua chưa kịp nói gì đã bị Chân Vinh cho một cước vào bụng . Tay ôm bụng, mặt nhăn lại :
- Em làm gì vậy ? Anh giúp em mà còn bị đánh sao?
- Anh đúng là kẻ phá đám mà ! Ông đây đang muốn vận động gân cốt anh lại xen vào !_ Chân Vinh chóng tay gào lên . Tưởng được đánh nhau một bữa , ai ngờ .
- Em thật bạo lực . Anh đau muốn chết._ Lâm Tể Phạm nặn nước mắt .
- Tôi đánh anh bù ._ nó vênh mặt .
Vương Gia Nhĩ nhìn hai người họ mà chỉ muốn đấm vào mặt học mấy cái . Bỏ qua họ , hắn nhìn Đoàn Nghi Ân . Hiện tại mặt vẫn trắng bệch . Đưa tay vỗ vỗ mặt cậu mấy cái , miệng hỏi :
- Cậu làm sao lại bất động rồi ?
- .....
- Chắc chắn là bị ông chú kia bóp đến mất hồn vía ._ Chân Vinh đưa ra suy luận .
- Cậu im đi ._ bên này hắn liền mắng .
- Tôi chắc chắn đó . Không tin anh cởi quần Nghi Ân ra xem đi . Thả nào cũng có dấu tay của ông chú kia ._ Chân Vinh vẫn kiên quyết nói . Vương Gia Nhĩ liếc với kiểu " tại sao lại là tôi ?". Chân Vinh lắc đầu " tôi thấy anh lo lắng cho Nghi Ân mà " . Hắn với nó cứ đứng đấu mắt qua lại , Lâm Tể Phạm nhanh nhảu nhào tới :
- Để người đàn ông hoàn hảo này xem cho .
- KHÔNG CẦN !_ Cả hai ghắt lên . Sau đó Vương Gia Nhĩ tự xem có gì nói lại rồi nhanh chóng kéo Tể Phạm đang kêu gào ra ngoài .
Năm phút sau Vương Gia Nhĩ nhận được cuộc gọi từ Nghi Ân . Mở lên , giọng chanh chua của Chân Vinh liền ập vào :
" Khẳng định của tôi quá đúng . Mông trắng giờ in nắm ngón tay to xụ của ông chú kia rồi . Có hiện tượng bầm đó" .
" Cậu ko cần nói chi tiết .Mua thuốc "_ hắn lạnh lùng đáp .
" Sao tôi phải mua ?"_ Chân Vinh khó chịu hỏi .
" Cậu là bạn thân cậu ta "_ hắn trả lời , còn nghe loáng thoáng bên kia phát ra tiếng la của Nghi Ân.
" Tôi không mua . Cậu ấy là của anh mà . Tôi không biết đâu . Sao mà da cậu nhạy cảm quá vậy ?"
Chân Vinh thờ ơ từ chối , quay ra nói chuyện với cậu rồi tắt điện thoại , trước khi tắt còn dặn :" anh mà ko mua. Mông Nghi Ân liền bầm , còn in lại cả tay của ông chú kia ".
Tên đanh đá khó ưa .
- Nha nha nha , sắp thấy mông trắng cửa Nghi Ân hẳn cậu hưng phấn . Mặt còn xấu hổ đỏ lên ._ Lâm Tể Phạm làm vẻ ngạc nhiên lấy tay chọt chọt má Vương Gia Nhĩ .
_________________________
Tới đây dừng nha au mỏi tay lắm rồi T.T tối trả tiếp cho ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro