Chap 44
Một ngày nọ đẹp trời , Đoàn Nghi Ân nhận được cuộc điện thoại của dãy số lạ , có chút chần chừ mà nghe máy . Bên kia đầu tiên là truyền tới giọng của một nữ nhân .
" Đoàn Nghi Ân , cậu biết tôi là ai không ? "
Đoàn Nghi Ân im lặng không đáp đợi câu trả lời .
" Đường Lệ Ôn ."
-.. Ừm .
" Có phiền ra ngoài cùng uống nước nói chuyện ? "
- Bao giờ ?
" Hiện tại . Quán coffee gần siêu thị , đường X "
- Được . Sẽ tới .
" Tôi đợi ."
Tắt điện thoại , Đoàn Nghi Ân không nhanh không chậm đứng lên thay đồ . Nhàn nhã hôn hai đứa nhỏ , chào BamBam vài câu , sau đó mới lên xe tới chỗ hẹn . Đến nơi , vẫn bình thản chậm rãi hướng chiếc bàn gần cửa sổ đi tới ngồi xuống .
Nhận ra người hẹn đã có mặt , Đường Lệ Ôn ngẩng đầu , nhấp ngụm cappuccino , mỉm cười .
- Cậu đến hơi trễ .
- Kẹt xe .
Đoàn Nghi Ân lịch sự cười đáp lại . Gọi một ly nước cam mát , tiếp theo cậu liền trực tiếp thẳng vấn đề chính .
- Hôm nay có việc gì sao ?
- Cũng coi là quan trọng đi.....cậu mấy năm không gặp liền dễ nhìn rất nhiều a .
( Zịt: Bà làm như bà đẹp lắm -_- )
- Cảm ơn chị .
- Có nhớ tôi là ai không ?
- Không quên .
- Tôi nhớ lúc trước chúng ta là chị em tốt . Không nghĩ tới hiện tại cậu lại là vợ người yêu tôi .
Đường Lệ Ôn nói đầy mỉa mai , khuôn miệng vẫn giữ nụ cười .
Đoàn Nghi Ân yên lặng lắng nghe người kia . Thủy chung không mở miệng .
- Cậu lúc trước yêu thích Vương Gia Nhĩ ?
- Đúng vậy .
- Vương Gia Nhĩ khi ấy là chọn tôi , không phải cậu . Cậu vĩnh viễn không bao giờ có thể so với tôi a . Tôi biết cậu căm thù tôi , muốn hạ nhục tôi , có thể dùng mọi thủ đoạn để hủy hoại tôi . Nhưng nghĩ không ra , tôi ở nước ngoài vài năm , cậu bên này đã cướp mất Vương Gia Nhĩ của tôi . Còn không biết liên sỉ mà sinh ra hai đứa quái vậy kia .
Đường Lệ Ôn cao giọng muốn cả khách trong quán nghe thấy . Đúng như nguyện vọng, ai cũng hướng mắt về phía chiếc bàn gần cửa sổ xì xào bàn tán .
Đoàn Nghi Ân nãy giờ im lặng , hiện tại ngẩng cao đầu , mỉm cười đáp lại .
- Đường Lệ Ôn , giữ ý tứ một chút . Chị là tiền bối , nhưng tiền bối không có nghĩa là được quyền sỉ vả hậu bối như tôi . Chú ý lời ăn tiếng nói , để người khác nghe được , cẩn thận mang danh vô học . Còn có , trước đến giờ tôi chưa bao giờ thua chị . Từ học lực , gia thế , ngoại hình đến người yêu , tất cả tôi đều hơn chị hàng ngàn lần . Chị nghĩ Vương Gia Nhĩ chọn mình là vì yêu thích sao ? Khen cho sự tự cao lắm đó a . Nam nhân như Vương Gia Nhĩ , cho dù có gia đình chắc gì đã yêu vợ mình ?
- Cậu...
- Cái kia đố kỵ , trước giờ là chị đối tôi đố kỵ , không phải tôi đối chị . Lại nói , Vương Gia Nhĩ khi nào là của chị ? Tôi không hề biết nha . Nếu xét , Vương Gia Nhĩ thuộc về tôi . Không biết quá khứ và tương lai ra sao , chính là hiện tại anh ấy yêu thương tôi nhất , còn hơn bản thân anh ấy . Bởi vì giữa chúng tôi tồn tại tình yêu thương dành cho đối phương , kết quả là có được hai đứa nhỏ khả ái , nhu thuận . Dù là quái vật do tôi sinh ra , thì cả tôi và anh ấy vẫn sẽ nhất mực yêu thương máu mủ của chính mình .
Giữ vững nụ cười , Đoàn Nghi Ân hiện tại chính là từ bị động chuyển thành chiếm thế thượng phong .
Đường Lệ Ôn đương nhiên tức giận đến không nói được , cả người run lên . Bất quá dù có tức giận , vẫn tỏ ra bình thản , hướng cậu nói .
- Ai , không nghĩ tới chỉ vài năm cậu lại thay đổi nhiều đến vậy . Trước đây sợ tôi đến không dám nói một lời . Vậy mà hiện tại miệng mép sắc nhọn thật .
Đoàn Nghi Ân uống ngụm nước , cười lịch sự .
- Cảm ơn chị khen . Nhưng xin lỗi , từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ sợ chị . Lúc trước vì tôi còn nhỏ , chị lại là tiền bối , trước mặt sao có thể thô lỗ vô ý tứ mà nói chuyện ? Hiện tại tuy cũng không lớn hơn là bao , nhưng tôi cũng đã có gia đình , chênh lệch không nhiều đi ? Giữa chúng ta , cùng nhau nói chuyện hẳn tự nhiên hơn .
-...
- Tôi bận rồi . Chị về sau , hôm nay tôi trả .
Cậu đứng dậy thanh toán , sau đó bước ra khỏi quán . Trước khi đi còn nói một câu , âm vực chỉ đủ hai người nghe thấy .
- Đoàn Nghi Ân hiện tại khác xưa rồi .
*
Thở nhẹ nhõm , Đoàn Nghi Ân lên xe tới công ty của Vương Gia Nhĩ . Khuôn mặt vừa nãy còn mang đầy thách thức cùng khinh thường , bây giờ liền thay bằng ôn nhu cùng đáng yêu thường ngày .
Giống như không đợi được , xe vừa dừng , Đoàn Nghi Ân một mạch chạy tới thang máy lên phòng Tổng giám đốc . Lúc xuống xe cùng vào đại sảnh chỉ có thể qua loa chào vài tiếng . Bất quá không ai bực bội cả , bản thân họ đều biết lý do quan trọng nhất cũng chỉ là yêu thương Tổng giám đốc Vương của họ thôi .
*
- Gia Nhĩ a .
Đoàn Nghi Ân bên ngoài mở cửa xông vào ôm lấy người thương , mặt mũi đỏ bừng cùng thở không nổi cười cười .
Vương Gia Nhĩ đang cau mày xem xét vài bản báo cáo , thấy người yêu lăng xăng chạy vào liền giãn cơ mặt , khóe miệng cong lên ôm lấy cậu vỗ vỗ lưng .
- Em làm gì lại thở như vậy ?
- A ? Là do chạy vào đây .
Đoàn Nghi Ân híp mắt cười , dụi vài cái vào ngực Vương Gia Nhĩ .
- Em vừa đi gặp Đường Lệ Ôn .
Vương Gia Nhĩ nghe có chút cau mày , sau đó siết chặt Đoàn Nghi Ân hơn .
- Em không sao chứ ?
- Ưm . Không sao .
- Sau này đừng bao giờ gặp cô ấy một mình .
- Được . Nhưng mà.... Anh có ghét con không ?
Đoàn Nghi Ân giọng run run hỏi , bởi vì sợ câu trả lời sắp nghe được không như ý muốn .
Vương Gia Nhĩ trầm mặt thật lâu , làm Đoàn Nghi Ân lại càng sợ hãi . Lúc gần như rơi vào trầm mặt cùng người kia , tai cậu mới nghe được hắn trầm giọng đáp .
- Tôi không thích trẻ con , nó thật sự phiền phức .
- Nhưng Huyng Won và July là trường hợp ngoại lệ . Tôi rất yêu thương hai đứa nhỏ .
- Hai đứa nhỏ là con chúng ta , như thế nào có thể không yêu thương ?
- Là do em sinh ra , lại càng phải yêu thương .
Những lời nói này đều là thật lòng , Vương Gia Nhĩ hông một từ nói dối . Hyung Won và July , là điều tuyệt vời thứ hai của hắn.... Điều tuyệt vời thứ nhất của hắn chính là người con trai khả ái như thuận trước mặt , Đoàn Nghi Ân .
Nghe Vương Gia Nhĩ nói , nhịp tim Đoàn Nghi Ân đập nhanh hơn mọi ngày rất nhiều . Có chút ngượng ngùng ôm lấy cổ hắn , đặt lên bên má phải hắn một nụ hôn nhẹ nhàng . Sau đó chủ động dâng lên khuôn miệng nhỏ đỏ mọng , mắt nhắm lại , khuôn mặt một dặm mây hồng kéo tới , nhu thuận cùng Vương Gia Nhĩ môi lưỡi giao triền .
Bên trong tình cảnh mặn nồng lãng mạn , không hay biết bên ngoài đứng sững sờ xem được phim 4D chất lượng cao , hình ảnh sắc nét âm thanh rõ ràng .
Vân Phi Vũ tay cầm tập hồ sơ , cả người ngẩn tò te nhìn vợ chồng Tổng giám đốc Vương trong phòng . Bản thân đột nhiên muốn khóc đua sông Hoàng Hà .
Lộ Đồng chống tay trên ghế xoay , vẻ mặt " tỷ tỷ này hiểm tâm trạng của cô " , vừa hút sữa vừa nói .
- Xem đủ rồi đó .
- Lộ tỷ , tỷ sao bình tĩnh như vậy ?
Vân Phi Vũ mặt méo mó khép nhẹ cửa phòng Tổng giám đốc , hướng chỗ Lộ Đồng đi đến .
- Tỷ tỷ này thân là thư ký , cảnh tượng đấy lần đầu nhìn thấy thì bất động , lần hai liền im lặng , lần ba lại giống cô , hiện tại nhìn cảnh này trên trăm lần rồi , cũng chỉ thấy số phận mình không tốt đẹp thôi . Còn có này đầy lãng mạn a .
- Bao giờ chúng ta mới được như vậy ?
- Không có câu trả lời .
- Khóc.... Vậy phiền tỷ lát đưa Vương tổng tập hồ sơ giúp em . Em đi trước đây .
- Được được .
Vân Phi Vu ủ rủ rời đi . Lộ thư ký cũng chỉ biết thở dài , vừa mở game trên máy tính chơi , vừa chán nản nói .
- Có lẽ tôi chỉ là bánh bèo a .
Chắc vậy á .
_________________________________
Tớ đã comeback . Còn ai nhớ tui hong ^^
Chap này cho mấy nàng nha QunhAnhMark Huyen_Ahgase _linhbana15 Jenny_Thao _doanannhi_ DuuKSs BN_0622 AhgaseMarkSon
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro