Anh em nhà họ Kim, Phần 2
Mình đã trở lại r đây!! Xl mọi người, mình vừa mới bệnh dậy, đi học lại thì phải thi bù cho mấy ngày nghỉ nên bây giờ mới đăng chap mới dc. Mi-an-nê!!
Còn giờ thì bắt đầu vào truyện thôi nà~~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Ừ...bái bai, hẹn gặp lại. Seungcheol mỉm cười vẫy tay chào họ
-Jiyoung...em có còn tình cảm với Seungcheol không? Đi được một lúc thì Jisoo xoay người hỏi đứa em gái của mình
-Còn hay không thì có gì quan trọng? Seungcheol cũng sắp đính hôn rồi..Nghe câu hỏi này của Jisoo, Jiyoung thở dài nói, gương mặt lộ rõ vẻ buồn rầu
-Nếu đã còn tình cảm với Seungcheol tại sao không nói với cậu ấy? Còn trước mặt cậu ấy cố gắng mỉm cười như vậy?
-Anh..em không phải cố gắng, em là thật lòng chúc phúc cho anh ấy và Jeonghan
-Chẳng phải hôm qua em nói với anh rằng hạnh phúc của bản thân thì phải do mình tự dành lấy hay sao?
-Em không dành được và cũng không thể dành. Jeonghan yêu Seungcheol đã 15 năm rồi, họ là thanh mai trúc mã, em vẫn chỉ là đến sau thôi
-Nhưng em đã hẹn hò với Seungcheol trước, cũng là mối tình đầu của cậu ấy
-Em không thích ép buộc Seungcheol......vậy còn anh, nếu anh gặp lại người đó anh sẽ làm thế nào? Mặc kệ vị hôn phu của người đó mà dành lấy người đó hay sao?
-...........có lẽ vậy...anh không dễ dàng có tình cảm với ai, cậu ấy là người đầu tiên. Anh cũng muốn bản thân mình được sống trong cảm giác yêu và được yêu....
———————————————————————————-
Ngay sau khi Jisoo và Jiyoung rời đi Jeonghan cũng từ nhà vệ sinh bước ra. Sau đó cậu cùng Seungcheol đi thẳng đến công ty làm việc
-Jeonghan à...thật ra Jiyoung cô ấy có đề nghị cùng công ty chúng ta hợp tác trong dự án mới sắp tới của xây dựng SJ. Seungcheol ngập ngừng nhìn Jeonghan
-Jiyoung???
-Là...là ba mẹ của cô ấy muốn như vậy...Thấy Jeonghan chau mày nhìn mình, Seungcheol giật mình toát cả mồ hôi
-Ừm..anh là giám đốc, anh quyết định đi..em không có ý kiến. Jeonghan bất chợt nở nụ cười khiến Seungcheol bớt căng thẳng hẳn đi
-Anh lo em với Jiyoung không....
-Em tin anh..tin anh sẽ không phản bội em. Hơn nữa...Jiyoung...em thật sự không có ác cảm với cô ấy.
-Lúc nãy cô ấy có nhắn tin nói rằng lát nữa sẽ cùng anh trai thay mặt công ty đến bàn bạc với chúng ta
-Ừ! Em bây giờ xuống dưới lấy bản kế hoạch dự án mới cho anh. Nói rồi Jeonghan nhanh chóng rời đi
Lúc này ở đại sảnh công ty, Jisoo và Jiyoung đã có mặt. Họ cùng nhau bước vào thang máy để đến gặp Seungcheol. Nhưng lúc cửa thang máy vừa đóng lại, bóng dáng Jeonghan lại vụt qua trước mắt Jisoo.
-Khoan..khoan đã. Jisoo vội vàng liên tục bấm nút để cửa thang máy mở ra
-Anh...anh hai! Anh làm sao vậy? Jiyoung thấy anh mình như vậy không khỏi lo lắng giữ lấy tay anh
Khi cửa thang máy vừa mở ra, Jisoo vội vàng chạy ra ngoài và cũng không quên nói lại em gái mình
-Jiyoung em lên đó trước, anh sẽ lên sau.
Sau đó vội vàng đuổi hình bóng Jeonghan phía trước, anh cứ như vậy mà đuổi theo bóng dáng nho nhỏ ở phía xa. Nhưng có lẽ anh đã chậm một bước, bóng dáng kia sớm đã không thấy đâu nữa rồi. Hong Jisoo bất lực đứng đó, ánh nhìn quanh toà nhà SJ rộng lớn này...
"Đó thật sự là em...tôi không thể nào nhìn lầm được. Em thật sự đang hiện diện ở đây, nhưng tại sao không đứng trước mặt tôi....tôi nhớ em lắm!"
Jisoo thất vọng rời đi, sau đó từ phía sau anh Jeonghan cũng từ căn phòng photo tài liệu về dự án mới đi ra. Hai người đang đi trên cùng một con đường, chỉ cách nhau vài bước chân nhưng lại không hề nhìn thấy nhau.
Jisooi uể oải mở cửa bước vào phòng giám của Seungcheol....lại bắt gặp ánh nhìn lo lắng của Jiyoung và Seungcheol
-Jisoo..cậu có chuyện gì sao? Seungcheol lo lắng nói
-Không có gì! Chỉ là mình nhìn thấy người quen thôi. Jisoo mệt mỏi lắc đầu
-Rồi có gặp được không anh? Jiyoung bước đến dìu anh mình ngồi xuống rồi nhẹ nhàng hỏi
-Không!
Lúc này bên ngoài phát ra tiếng gõ cửa rồi cánh cửa ấy từ từ mở ra...
-Seungcheol...em chuẩn bị xong tài liệu rồi. Jeonghan mỉm cười nhìn Seungcheol rồi gật đầu chào hai anh em Jiyoung và ngồi xuống bên cạnh Seungcheol.
Lúc này Jeonghan nào để ý tới gương mặt của người nam nhân ở đối diện, kể từ lúc cậu bước vào..ánh mắt của người đó đã dán chặt lên người cậu, mang theo biết bao mừng rỡ và hạnh phúc
-Jeonghan...chào anh! Jiyoung nở nụ cười thân thiện bắt tay với Jeonghan
-Chào cô..Jiyoung....Jeonghan cũng mỉm cười đáp lại Jiyoung rồi lại quay sang định chào anh trai của cô thì bắt gặp ánh mắt thâm sâu nhìn thẳng vào cậu của anh ta, lại nhớ đến gương mặt này...
-Anh là.....Jeonghan ngạc nhiên nói
-Tôi là Hong Jisooi...anh trai của Jiyoung. Anh ta nở nụ cười đầy bí ẩn và thách thức rồi nhẹ bắt tay với Jeonghan
Nhưng hình như anh vẫn không có ý định thả tay cậu ra thì phải, Jeonghan bắt đầu chau mày khó chịu nhìn anh. Vốn cậu định nói ra anh và có quen biết trước nhưng người đàn ông này cho cậu cảm giác quá nguy hiểm, tốt nhất là cứ im lặng chờ động tĩnh của anh ta.
-Hai người làm sao vậy? Seungcheol
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro