Chương 2
_Ngươi tên gì ? – Trịnh Tú Nghiên lạnh nhạt hỏi Quyền Du Lợi
Không mấy để tâm tới thái độ của người đối diện , hắn trả lời :
_Quyền Du Lợi a .
_Ân , ta là Trịnh Tú Nghiên từ nay sẽ là chủ tử của ngưoi , chắc ngươi cũng biết ta là ai nên từ nay hãy mặc nam trang cho dễ hành động .
_Â.. ân – Quyền Du Lợi khó hiểu trả lời
"Hành động gì a ?"
Không nói gì them , Trịnh Tú Nghiên nhấc bước đi . Bỗng nhiên Quyền Du Lợi nắm tay nàng kéo lại .
Trịnh Tú Nghiên lần đầu tiên bị ngoại nhân nắm tay , người đó lại là nhà hoàn nàng mới 'mua'
Tức giận , nàng liền rút tay lại và đẩy Quyền Du Lợi ra xa , theo phản xạ , Quyền Du Lợi liền nắm theo nàng và ngả xuống đất
Ố Ồ
Du Lợi nằm dưới , Tú Nghiên nằm trên a ...
"CHÁT"
_Sao lại tát ta ? – Hắn ấm ức hỏi
_Hừ , ta tát ngươi oan ức sao ? – Nàng đứng lên , lạnh lùng nhìn thẳng hắn
Thấy hắn không trả lời , bèn nói tiếp :
_Nãy kiu ta có việc gì ?
_A , ta muốn hỏi bây giờ đi đâu ?
_Đi theo ta là được rồi .
Hắn cũng đứng dậy nhìn nàng rời đi , nhưng không hề để ý thấy rằng gương mặt trắng nỏn lạnh lùng của nàng xuất hiện một tầng đỏ hồng ngại ngùng a .
"Tay nàng ấy mềm thật a , cả người đều thơm a , thật không thể tin khi nãy mình vừa mới hôn nàng a , tiếc là hôn má thôi "
Vừa nhớ đến chuyện khi nãy vừa cười , Quyền Du Lợi không hay biết đã đến Thiên Giáo a .
_Này tiểu Du , đến rồi – Tiểu Hồng đánh thức hắn khỏi mộng mị
Nhìn xung quanh chỉ thấy nơi đây thật hùng vĩ a .
_Cung thỉnh giáo chủ trở lại
Quyền Du Lợi cùng Trịnh Tú Nghiên và Tiểu Hồng đi giữa hàng người tiến vào , đi ngang , hắn cũng nghe được rất nhiều người thắc mắc thật ra hắn là ai a .
.
.
Trong phòng của Trịnh Tú Nghiên , nàng trầm mặc uống trà , chẳng biết đang nghĩ gì nhưng hiện nàng đang nở nụ cười hiếm hoi a .
"Quyền Du Lợi ?"
_Thưa giáo chủ , nô tài có điều muốn nói – từ ngoài cửa truyền đến âm thanh của một nam nhân
_Ân
Nhanh chóng dập tắt nụ cười , Trịnh Tú Nghiên trở về vẻ bang lảnh mọi khi .
Một nam nhân mở cửa bước vào , khẽ đóng cửa lại .
_Có chuyện gì ?
_Thưa giáo chủ , từ phía các môn phái hiện đang xôn xao về việc của Thần Long kiếm , không biết chúng ta nên như thế nào – Nam nhân cúi đầu xuống đất nói , từ khi vào đến giờ chưa hề nhìn thẳng Trịnh Tú Nghiên , thể hiện vẻ cung kính đối với nàng .
_Thần Long kiếm ? – ánh mắt nàng trở nên sắc bén hẳn khi bàn đến chính sự
_Là một thanh kiếm lạ , được gim ở trên một tảng đá , trên núi Cửu Long , dù cho các trưởng môn các môn phái khác cũng không gỡ được .
_Ở đâu lại xuất hiện một thanh kiếm như vậy chứ ?
_Thứ lỗi cho nô tài chưa điều tra ra ạ - Nam nhân đó vừa dứt lời liền quỳ xuống
_Không sao , ngươi đứng lê đi , cũng không phải cũng chuyện gì tó lớn lắm .
_Ân .
Cả hai rơi vào trầm mặc , Trịnh Tú Nghiên thì đang nghỉ về chuyện thanh kiếm ấy và một số chuyện khác , còn nam tử ấy vẫn đứng đó chờ đợi mệnh lệnh từ nàng .
_Hừ , chắc là do bọn họ yếu kém không đủ sức kéo thanh kiếm ấy ra thì lại cho là kiếm thần – Vừa dứt lời , từ ngoài cửa truyền đến hình ảnh của nữ nhân hồng y , theo sau đó là một tiểu bạch kiểm thân hình nhỏ nhắn a .
_Hoàng trang chủ , Kim đại nhân – Nam tử đó lại một lần nữa cuối chào hai người lạ mặt ấy .
_Ân – Hồng y nữ tữ vừa cười vừa nói
_Kim Tuấn Tú , ngươi ra ngoài trước đi – Trịnh Tú Nghiên lên tiếng
_Ân .
Kim Tuấn Tú liền rời đi , để lại ba người trong gian phòng .
Trịnh Tú Nghiên liền nhìn đến hồng y nữ tữ vẫn đang cười
_Nghe nói tỷ vừa có một nha hoàn mới , muội thật muốn biết a
Lên tiếng phá vỡ không khí yên ắng của họ
_Chỉ là nha hoàn thôi , sao muội lại quan tâm vậy ?
_Hmm
.
.
Vị hồng y nữ tữ không ai khác chính là Hoàng Mỹ Anh , trang chủ của Hoàng Kim sơn trang , tên này chỉ vừa được đổi đây thôi , lúc trước chỉ là Hoàng sơn trang mà thôi , còn lí do vì sao thì chắc phải hỏi vị tiểu bạch kiểm đi theo a
Kim Thái Nghiên là thư đồng được phụ thân của Hoàng Mỹ Anh từ nhỏ nuôi dưỡng , là một người thông minh tài giỏi . Nghe qua rất bình thường nếu không kể đến quan hệ giữa nàng và Hoàng Mỹ Anh a .
.
.
_Hay ta đến đó một chuyến đi – Kim Thái Nghiên im lặng nãy giờ đã lên tiếng nói – Tiện thể đem theo người nha hoàn mới cho Anh nhi và ta xem thử cũng được .
Trịnh Tú Nghiên biết mình không cãi lại hai người họ , im lặng mặc kệ hai người đó nhìn nhau âu yếm trước mặt mình .
.
.
Phía bên này , Quyền Du Lợi vừa nhận được phòng thì liền có thông báo ngày mai lên đường đến núi Cửu Long a
Thật hành xác người ta a , còn chưa kịp nghĩ ....
Nhưng chỉ cần nghĩ đến được đi với vị chủ nhân ấy , tên háo sắc Quyền Du Lợi liền cười như điên .
Lời của tác giả : góp chút ý kiến cho tui đi t,t
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro