Chap 26
Đã hơn 1 tuần Bạch Hiền nằm trong bệnh viện, tình hình cũng chẳng có gì tiến triển hằng ngày anh vẫn vào thăm cậu nhưng dạo này việc công ty khá nhiều nên anh phải đem vào bệnh viện làm. Bây giờ có thể nói bệnh viện là ngôi nhà thứ hai của anh cũng được
Tối hôm ấy anh ngồi bên cạnh cậu tay mình nắm lấy tay cậu, anh nhẹ nhàng cúi đầu xuống trầm giọng tâm sự cùng cậu
" Bạch Hiền anh xin lỗi em, là do anh không biết em bị bệnh, chắc em đau lắm phải không ? Bạch Hiền anh thừa nhận rồi là anh có tình cảm với em anh yêu em nhiều lắm, anh quá ngu ngốc nên chẳng nhận ra anh luôn tự đánh lạc hướng bản thân mình nhưng giờ thì sao đấy, em phải rời xa anh sao ? Biện Bạch Hiền anh xin em đấy đừng rời xa anh, bây giờ là quá muộn rồi sao Bạch Hiền? Là do anh ngu ngốc khi không nhận ra tình cảm của mình dành cho em sớm hơn. Biện Bạch Hiền anh yêu em nhiều lắm làm ơn " Nói xong bỗng nhiên tay cậu lại có phản ứng, nước mắt của cậu vô thức rơi xuống làm ướt một mảnh gối. Xán Liệt cảm nhận được cậu đang bắt đầu phản ứng thì tiếp tục nói " Bạch Hiền em nghe được rồi phải không ? Cám ơn em nếu như nghe được rồi thì quay về bên anh được chứ? Đừng nằm ở đây mãi, Biện Bạch Hiền anh phải nói như thế nào thì em mới có thể tiếp tục bên anh được đây. Biện Bạch Hiền anh đây Phác Xán Liệt là một thằng khờ nên mới phủ nhận tình cảm của mình dành cho em " Nói xong anh liền nhìn mặt cậu đôi mắt của cậu đã mở nhưng phủ kín một hàng nước
Hiện tại cậu đau lắm, chưa bao giờ cậu lại không muốn chết như lúc này chẳng phải lúc trước cậu rất muốn cái chết đến thật nhanh để cậu có thể gặp được mẹ và đứa con của mình nhưng bây giờ vì sao cậu lại muốn ở bên anh đến như vậy. Phải chăng vì nghe những lời nói ấy. Cậu giương mắt nhìn anh, anh nhìn cậu hai người chạm mắt nhau, không kìm được bản thân mình cậu ngồi bật dậy ôm chầm lấy anh khóc thật to mặc cho cơ thể có đau đớn như thế nào. Cậu ôm chặt lấy anh, anh cũng đáp lại ôm chặt bản thân cậu nước mắt của cậu làm ướt hết vai anh nhưng anh không cảm thấy khó chịu thay vào đó là sự đau lòng
" Bạch Hiền anh xin lỗi, là anh sai rồi " Xán Liệt nhẹ giọng
Cậu không đáp lại chỉ lắc đầu nhưng cậu còn khóc nhiều lắm, cậu khóc giống như giải tỏa hết nỗi oan ức của mình, cậu khóc vì sợ cái chết sẽ đến sớm và cậu sẽ rời xa anh mãi
" Bạch Hiền tha lỗi cho anh, làm ơn hãy cho anh yêu em hết thời gian còn lại " Xán Liệt khá bất ngờ vì thấy cậu khóc đến như thế lâu nay trong mắt anh cậu chỉ là 1 người cứng đầu không rơi nước mắt nhưng thì ra cũng có lúc cậu yếu mềm đến như vậy
Nghe anh nói như vậy cậu ra sức gật đầu, dùng hết sức lực mà gắt gao ôm lấy anh, cậu tham lam ngửi mùi hương trên người anh còn anh chỉ tựa cằm vào tóc cậu trong lòng cứ như ai đó đang dùng dao đâm vào tim anh rồi lấy băng dính dán lại
Cậu không một hồi lâu thì cũng thấm mệt anh đỡ cậu lại giường nhìn cậu ngủ say anh định rời khỏi thì cậu lại nói lên " Xán Liệt đừng đi em sợ lắm, đừng đi được chứ làm ơn" giọng nói khàn khàn đầy nghẹn ngào thốt lên
Anh nghe thấy vậy liền bước tới bên cậu hôn nhẹ lên trán " Bạch Hiền em ngủ đi anh về nhà lấy ít đồ rồi sẽ quay lại đừng lo lắng quá "
" Xán Liệt anh thật sự sẽ quay lại chứ ? " Bạch Hiền giọng run run hỏi
" Đương nhiên rồi anh sẽ quay lại với em đợi anh một chút thôi bảo bối "
Sáng hôm sau khi quay lại thì thấy Kim Chung Đại vừa bước ra khỏi phòng cậu anh lấy làm lạ liền chạy ngay tới bên giường cậu thì bóng dáng nhỏ bé ấy đã không còn nữa, căn phòng sạch sẽ như chưa có ai từng ở đây. Quay ra ngoài thấy Chung Đại vẫn còn đứng ngay cửa anh bước tới chưa kịp hỏi thì Chung Đại đã nói trước " Cậu tìm Bạch Hiền sao ? Trễ rồi, cậu ấy không còn nữa "
Anh không tin vào tai mình liền hỏi lại " Chung Đại cậu giấu Bạch Hiền vì sợ tôi sẽ hành hạ em ấy nữa phải không ? Chung Đại đừng đùa nói đi em ấy đang ở đâu tôi thề là sẽ không hành hạ em ấy nữa đâu Chung Đại cậu nói đi "
" Cậu đi theo tôi Xán Liệt " Chung Đại xoay người đi trước anh nghe vậy liền cất bước theo sau
Nơi mà Chung Đại đưa anh tới là nhà xác, căn phòng lạnh lẽo một vóc dáng nhỏ nằm trên giường được khăn trắng che người lại, anh run run bước tới nhẹ nhàng kéo tấm khăn xuống lộ ra gương mặt xinh đẹp của cậu nhưng có điều đôi môi ấy không có một chút sức sống nào cả đôi môi trắng bệch nhưng vẫn lộ ra nụ cười, đôi mắt nhắm chặt lại và sẽ không bao giờ mở ra một lần nữa. Anh thất thần nhìn con người nằm trước mắt mình mà đau đớn, Chung Đại bước vào trên tay cầm bức thư đưa cho anh và nói
" Em ấy tự tử bằng dao gọt trái cây trước khi mất em ấy có gửi tôi bức thư và nói rằng hãy đưa lại cho cậu "Tay anh run nhận lấy bức thư xiết chặt lại
Một mình đau khổ ngồi ngoài hàng ghế chờ đợi thủ tục lấy xác cậu anh mở bức thư cuối cùng của cậu để lại cho anh
" Xán Liệt là em đây, anh đọc bức thư này là lúc đó em không còn trên đời này sống cùng anh được nữa rồi, Xán Liệt em xin lỗi vì không thể tiếp tục sống cùng anh. Anh biết không khi mà em nghe được những lời nói từ anh em đau lắm, em hối hận lắm và đương nhiên em cũng hận anh nhiều lắm. Em hận anh vì anh lại phủ nhận tỉnh cảm của mình, em hận anh vì anh ngang nhiên giết chết đứa con chưa kịp trào đời của hai chúng ta và điều làm em hận anh nhất là anh đã khiến em yêu anh, đã khiến em yêu anh điên cuồng. Xán Liệt dừng dằn vặt bản thân mình nữa vì em yêu anh nên em mới quyết định kết thúc cuộc đời của mình
Xán Liệt anh phải lúc nào cũng nhớ rằng em vừa yêu anh cũng như vừa hận anh
Người yêu anh Biện Bạch Hiền "
Đọc xong bức thư ấy anh đã khóc, Chung Đại từ xa thấy vậy cũng cảm thấy anh thật đáng thương nhưng ngoài việc đứng nhìn thì cậu cũng chẳng còn cách nào khác
2 năm sau
' Phác Xán Liệt ' là một cái tên khi ai nhắc đến đều cảm thấy thật đáng thương và đáng giận, sau khi cái chết của Bạch Hiền chưa bao lâu Phác Xán Liệt cũng theo vợ mình anh được phát hiện chết sau chân núi trong tình trạng thắt cổ nhưng bàn tay vẫn nắm chặt lấy một bức thư và chiếc nhẫn dù có cố lấy ra nhưng không thành công
---------------
Hoàn
-----------------------
Vài lời muốn nói của Nhii
. Sau hơn 1 năm trời đứa con trưởng được sinh ra thì Nhii cũng đã hoàn thành được, cám ơn mọi người trong quá trình đã đóng góp ý kiến và Nhii cũng đã tiếp thu được, nhưng còn việc HE thì quá khó đối với Nhii thành thật xin lỗi về cái kết này TvT
. Một lần Nhii cám ơn mọi người và Nhii sẽ viết thêm 1 longfic nhưng cái kết thì Nhii sẽ không nói ra không lại phải đau đầu suy nghĩ haha. Mọi người hãy theo dõi Nhii để có thể đọc được vài fic oneshort và fic ngắn nhé. Mọi người có ý kiến gì cứ cmt Nhii sẽ lắng nghe ạ
. Hiện tại Nhii có 1 blog cá nhân tên là Góc nhỏ của em mang tên E X O mọi người hãy quan tâm và ủng hộ Nhii nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro