Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 11

Trong hội trường náo nhiệt của học viện, hàng ngàn con người sang trọng lộng lẫy nâng ly cười nói với nhau. Tiếng nhạc du dương xập xình, những món ăn đa dạng thơm phức được bày trọn trên bàn dài. Bạch Hiền, mặc bộ âu phục từ cửa chính tiêu sái bước vào. Ánh đèn màu trong hội trường mập mờ lấp lánh làm tôn lên nước da trắng mịn của cậu. Đừng nói là con gái, ngay cả những tên con trai trong hội trường cũng phải ngoái nhìn không rời mắt.

Bạch Hiền ngồi vào một chiếc ghế nơi bàn ăn, đôi mắt liếc nhìn mọi nơi tìm kiếm bóng dáng Phác Xán Liệt, "Có lẽ là chưa tới." Bạch Hiền gọi đến một ly rượu vang rồi nhấm nháp một ít. Cậu nâng chiếc ly, lắc lắc nó rồi đưa mắt mơ màng nhìn lớp chất lỏng cay nồng màu đỏ sóng sánh. Đột nhiên tiếng cửa chính mở ra làm Bạch Hiền giật mình, xoay đầu lại nhìn về phía Xán Liệt đang oai phong đi vào. Khuôn mặt băng lãnh đẹp đến sắc sảo làm Bạch Hiền xao nhãng, xém chút đã đánh rơi ly rượu trên tay.

Bạch Hiền, chỉ là muốn nhìn Xán Liệt thôi bởi vì sợ rằng Xán Liệt sẽ lại lơ mình đi. Bạch Hiền trốn phía sau chiếc bánh kem to, khẽ nghiêng đầu liếc mắt định nhìn Xán Liệt thì không thấy người đâu nữa.

"Trông cậu có vẻ mờ ám nhỉ. Đang tính nhìn lén ai à?"

Như bị nói trúng tim đen, Bạch Hiền giật bắn người bật dậy đánh rơi ly rượu làm cả hội trường chú ý. Bạch Hiền xấu hổ loay hoay nhờ người đến dọn, nhục nhã không dám ngước mặt lên nhìn Xán Liệt.

Xán Liệt hừ một tiếng rồi xoay đi, Bạch Hiền tiếc nuối nhìn theo bóng lưng cao gầy của Xán Liệt.

Xán Liệt một mình đứng một góc hoàn toàn xa lạ với đám người náo nhiệt kia. Triệu Bạch thấy vậy cũng từ đằng xa tiến tới. Mái tóc vàng óng xoăn nhẹ, bộ váy xẻ chân cao màu hồng nhạt tôn lên nước da trắng hồng hoàn mĩ của cô.

"Uống với tôi một ly nhé?"

Triệu Bạch cầm ly rượu trong tay, nhẹ nhàng nâng ly rồi khả ái cười trước mặt Xán Liệt.

Xán Liệt không đáp, lập tức đưa ly rượu vang nốc vào cổ họng. Triệu Bạch nhìn Xán Liệt, biết mình bị lơ chỉ khẽ mỉm cười nhướng mày rồi nâng ly.

"Uống xong rồi, cô tránh ra."

Triệu Bạch không mấy ngạc nhiên, chỉ là thái độ này của Xán Liệt thực sự rất cuốn hút, làm cô xao xuyến một chút, giống như lúc mới thích Xán Liệt.

"Đối xử với nữ nhi như thế là không tốt."

Triệu Bạch đưa tay khẽ nâng cằm của Xán Liệt lên, nhìn khoáy sâu vào đôi mắt to đó.

Xán Liệt liếc mắt ghét bỏ hất tay cô ra khỏi cằm mình, hừ nhẹ một tiếng trong cổ họng, "Tôi không quan tâm."

Triệu Bạch thích thú, cúi mặt cười khẩy một cái rồi khoanh tay ngước lên nhìn, "Là không quan tâm đến phụ nữ hay là không quan tâm đến thái độ mình vừa làm?"

Xán Liệt trợn mắt, biết rõ Triệu Bạch đang nói khích nên cũng cười khẩy lại, "Muốn thử không?"

Triệu Bạch dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Xán Liệt, lập tức cổ tay cô bị nắm chặt và bị kéo đi.

Bên kia, Bạch Hiền đang ăn một chút bánh donut thấy Xán Liệt nắm tay một người nữ lạ đi về phía nhà vệ sinh liền tò mò theo sau.

Xán Liệt mở cửa nhà vệ sinh, đẩy mạnh Triệu Bạch vào tường rồi ngấu nghiến, mút mát đôi môi cô. Cảm giác của anh rất lạ, đáng lí ra phải là khoái cảm ngập người nhưng đằng này lại nhạt nhẽo như mút kẹo. Nhưng anh mặc kệ, vẫn là ngấu nghiến đôi môi đó đến khi rút cạn khí thở của cô. Bàn tay thô to vuốt ve bắp đùi trắng nõn...

Bên ngoài cánh cửa mở hé, Bạch Hiền như chết lặng. Cậu không thể ngờ rốt cuộc Phác Xán Liệt vẫn thích con gái, vẫn chuẩn bị làm tình với một cô gái đẹp như hoa. Lồng ngực Bạch Hiền như nhói đau, hai tay nắm chặt vào nhau khẽ hít thở. Vài giọt nước mắt theo khuôn mặt lăn dài xuống.

Xán Liệt tiếp tục áp mặt vào ngực Triệu Bạch mà xuýt xoa nó, đôi tay to khỏe xé rách một bên áo, đẩy người Triệu Bạch nghiêng tuyệt đối về phía sau tiếp tục lấn áp cho đến khi ở bên ngoài, Bạch Hiền chịu không nổi nữa mà ngồi phịch xuống đất, gây ra tiếng động thì họ mới dừng lại.

Bây giờ, mọi thứ đã không còn hoạt động nữa. Chỉ còn tiếng thở nhọc của Xán Liệt và Triệu Bạch, kèm theo tiếng thút thít của Bạch Hiền bên ngoài.

Xán Liệt chỉnh lại trang phục, tiến ra phía cửa mạnh mẽ kéo nó ra, "Ai?"

Nhìn thấy Bạch Hiền tay ôm chặt ngực, nước mắt rơi xuống, trong lòng Xán Liệt đột nhiên đau nhói nhưng ngoài mặt vẫn cười khinh bỉ.

"Chuyện gì đang xảy ra đây?"

Xán Liệt cười khẩy, đút hai tay vào túi quần rồi tựa vào thành cửa, ngắm nhìn cơ thể nhỏ bé đang run rẩy trước mặt. Xán Liệt sực nhớ lại Triệu Bạch vẫn ở chỗ kia, bên váy thì bị rách nên tháo áo vest ngoài đưa cho cô và yêu cầu cô rời khỏi. Trước lúc ra khỏi nơi đó, Triệu Bạch còn khẽ quay lại liếc nhìn bọn họ.

"Cậu làm trò gì thế?"

Bạch Hiền ngước nhìn con người trước mặt, "Thì ra là cậu thích con gái." Bạch Hiền cười nhạt.

Xán Liệt ngớ người ra một chút, trong đầu anh vô thức bị một cái gì đó đánh vào, "Cậu nói gì vậy? Tôi là con trai, không thích con gái không lẽ thích hạng con trai như cậu?"

"Hạng?"

Xán Liệt ngây ngốc nhìn Bạch Hiền. Anh có nói gì sai đâu chứ.

"Ngày trước là cậu bảo thích tôi mà."

Bạch Hiền ngước đôi mắt ướt đẫm nhìn Xán Liệt, đôi môi run bần bật thốt ra những câu chữ cứ tắt nghẽn.

Xán Liệt nhứt đầu nhăn mặt, cố gắng gạt đi cơn đau mà trả lời Bạch Hiền, "Cậu có hoang tưởng không? Tôi mà lại đi thích cậu sao? Nực cười."

"Là cậu từng bảo SUỐT ĐỜI NÀY SẼ MÃI YÊU TÔI CHO DÙ TÔI KHÔNG YÊU CẬU."

Bạch Hiền gằn từng chữ như muốn hét luôn vào mặt Xán Liệt. Anh đứng đó, đôi mắt vô hồn nhìn cậu như cố nhớ ra một cái gì đó mà tâm trạng lẫn lộn những loại cảm xúc khó tả, "Cậu nói cái quái gì vậy?"

"Lại giả vờ rồi."

Xán Liệt, lại cười khẩy, anh ngồi xổm xuống chỗ Bạch Hiền, nắm chặt cánh tay nhỏ rồi xiết lấy nó, "Cậu ngưng ngay việc nói dối đi. Nếu cảm thấy ghen tị với Triệu Bạch thì chỉ cần cầu xin tôi vài tiếng thì tôi sẽ làm cho cậu giống như lúc nãy."

Bạch Hiền như chết lặng, bàn tay càng lúc càng nắm chặt như là sắp chảy máu đến nơi vì bị móng tay bấu vào. Chẳng bao lâu sau đó, Bạch Hiền đã lấy toàn bộ sức lực tát vào mặt Xán Liệt một cái.

Xán Liệt tức giận xiết chặt cánh tay Bạch Hiền kéo dậy, "Nếu cậu đã chán sống thì tôi chiều."

Xán Liệt khóa trái cửa phòng vệ sinh, hai tay áp chặt Bạch Hiền vào vách tường rồi dùng toàn bộ sức lực cưỡng hôn cậu. Biện Bạch Hiền không cam tâm nhưng vì dằn co tốn quá nhiều sức lực nên cuối cùng cũng đành buông xuôi cho Xán Liệt lấn át.

Xán Liệt cười khẩy, khác với Triệu Bạch lúc nãy, ở Bạch Hiền có một nguồn ma lực gì đó khiến Xán Liệt như điên dại theo từng nụ hôn, cảm giác dục vọng của anh cứ theo cơ thể Bạch Hiền mà dâng cao. Bàn tay to lớn bắt đầu sờ soạng khắp cơ thể cậu. Bạch Hiền như tê dại, cơ thể lâu lâu lại run lên rồi rã ra như nước.

"Dừng lại..."

Giọng nói yêu ớt từ cổ họng Bạch Hiền thoát ra không đủ để ngăn chặn dục vọng tăng cao nơi Xán Liệt.

"Buông ra..."

Bạch Hiền dùng sức đẩy Xán Liệt ra, cơ thể tiếp tục giật lên khi Xán Liệt lì lợm cắn vào vành tai cậu, "Khôn hồn thì ngoan ngoãn đi. Không ngờ cơ thể cậu lại còn thu hút hơn cả con gái."

Xán Liệt thô bạo cởi áo vest của Bạch Hiền và bứt đi những cúc áo trắng nhỏ. Chiếc áo sơ mi hơi bó sát khiến Bạch Hiền trở nên quyến rũ mê hồn, Xán Liệt như điên dại mà dùng lực tay, toàn bộ xé rách nó.

"CẬU ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY?"

Nhận thức được Xán Liệt đã đi quá xa, Bạch Hiền liền hét lên rồi dùng sức giãy dụa khỏi bàn tay rắn chắc. Nhưng mà mọi thứ gần như vô vọng khi Xán Liệt ngày càng thô bạo, xiết chặt cả cơ thể cậu làm cậu như khóc thét lên vì đau đớn.

Xán Liệt trải những nụ hôn ướt át lên khắp cơ thể cậu, những vết hôn tím tím nổi lên trông thật ma mị. Xán Liệt liếm láp xung quanh chiếc cổ trắng nõn, khẽ di chuyển xuống hai nụ hoa hồng hồng e thẹn. Xán Liệt dùng răng day day nó đến khi hai nụ hồng sưng cứng dâm dục.

"Cậu cũng nhạy cảm lắm."

Xán Liệt dùng tay vuốt ve toàn thân Bạch Hiền, vòng tay ôm lấy chiếc eo nhỏ trắng áp sát vào người để cậu cảm nhận được hai vật cùng cương lên. Xán Liệt từ từ mở nhẹ khóa quần của Bạch Hiền, đôi môi vẫn ngấu nghiến lấy người kia. Chiếc lưỡi của Xán Liệt tiến sâu vào trong, quấn quýt lấy lưỡi của Bạch Hiền rồi càng quét mọi thứ bên trong, rút cạn sinh khí của Bạch Hiền. Bàn tay nhanh chóng tiến vào bên trong quần cậu. Một chút nữa thì cả hai đã có thể thỏa mãn nhưng tiếc thay chiếc cửa nhà vệ sinh đột nhiên bị đạp tung, Xán Liệt lập lức quay lưng ôm trọn Biện Bạch Hiền vào lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #chanbaek