Chap 75
Ông cụ Manoban đến rồi đi vội vàng, tối hôm đó sau khi xác định được phương hướng chặng đường tiếp theo, cụ liền cùng hai người con lên đường về nhà tiện thể xách theo Mino
Sau khi máy bay cất cánh, ông cụ tát đốp một cái vào đầu Mino:" Mày ở đây làm gì hả?"
"Ối cụ ơi, ông đánh nhè nhẹ thôi chứ, hỏng kiểu tóc con bây giờ" Mino gào ầm lên, lấy điện thoại ra soi hết bên trái rồi lại soi sang phải
"Láo nào! Mày là thằng đàn ông thế mà có mấy cọng tóc trên đầu cũng phải đếm kĩ!" Nhuộm tóc màu gì thế này bằng vai phải lứa với cụ đấy phỏng?
"Ông nói gì vậy ạ? Ai đếm được chính xác số sợi tóc trên đầu đâu chứ, mà con làm gì có thời gian cho chuyện đó đâu" Mino cười hì hì
Thằng ranh con hư đốn này tính tình y chang Lisa:" Đừng đùa nữa, tao chết vì ho mất! Nói ngay, mày chạy đến nhà bé Park làm gì?!" Thằng ranh này xảo quyệt lắm hay nó mọc 'lòng lang dạ sói' rồi
"Đến thăm bạn bè thôi ạ"
"Lalisa mà chịu để Chaeyoung kết bạn với cháu?" Bà Yamitkwa cũng không tin, con gái bà muốn làm quen thằng ranh này còn bị Lisa dùng quyền thế cấm đoán, đến em gái mà con bé cấm huống gì là cô gái của con bé
"Cô à, mắt cô thật là... con có duyên lắm đấy"
"Thôi đi" Ông Marco ngồi cạnh anh, nãy giờ vẫn để ý mấy câu bông đùa của anh:" Mấy hôm trước chẳng phải cháu còn hỏi Lisa đi đâu ư?" Ông nhớ là lần đó ông nghe theo ông cụ nói rằng Lisa đi làm nhiệm vụ, rõ là thằng bé đến đây vì Chaeyoung?
Ông cụ rất minh mẫn, sắc bén nghe thế thì lập tức giơ cây gậy trong tay mình vung lên:" Mày dám ngấp nghé vợ bạn!?"
"Oáiiii, cụ đừng đánh mà" Mino không sợ cây gậy mà sợ mức độ nghiêm trọng của tội danh cụ Manoban gán cho anh, nếu không làm sáng tỏ thì anh sẽ phải bỏ ra nước ngoài mất. Người tốt khó làm thế cơ à, chả trách sau khi chết sẽ được mọi người ngưỡng mộ
Thế là đối mặt với ba người cáo cụ, anh khai hết mọi chuyện cũng định xem xét có moi được tin gì không. Anh nói xong ba người còn lại lộ ra ba biểu cảm khác nhau, xét về tổng thể anh là một người anh em tốt nhưng mà...
Cây gậy đầu rồng lập tức đáp thẳng lên người Mino, anh đau quá rú ầm lên, hai ông bà quan lớn quay đầu đi 'trùng hợp' chẳng nom thấy cảnh cụ Manoban bạo hành
"Cái thằng ranh vô liêm sỉ! Gặp phải vấn đề không nói Lisa được sao mày không tìm chúng tao mà hỏi hả?! Nếu cháu dâu tao mà bị mày cuỗm mất thì tao sẽ đánh chết mày!" May mà cụ đến đúng lúc
"Sao thế? Có chuyện gì ạ?" Quả nhiên là có vấn đề
Ông cụ Manoban hừ mạnh, một năm một mười kể rõ chuyện năm đó cho anh chàng, vốn ông không muốn để quá nhiều người biết chuyện đó nhưng nếu chả nói cho thằng ranh này thì ai biết nó sẽ còn gây ra chuyện gì
Ban đầu Mino nghe chuyện với tinh thần hóng hớt nhưng càng về sau biểu cảm của anh chàng thay đổi hoàn toàn, sau khi cụ Manoban kể xong anh quay ra ngắm tầng mây trắng xóa ngoài cửa sổ với vẻ phức tạp, hóa ra người phụ nữ đó...
Bạn sóc chuột nhỏ Chaeyoung luôn chậm chạp nên sau khi về đến nhà và chỉ còn có cô với cô ấy, cô mới nhận ra ý nghĩa cái gật đầu của mình. Sau này hai người họ sẽ cùng nhau chung sống dưới một mái nhà, cùng chia sẻ với nhau mọi niềm vui, nỗi buồn, sẽ cùng nhau nắm tay ở bên nhau đến khi mất đi sinh mạng. Một cảm giác ấm áp trào dâng trong cô, lan tỏa khắp cơ thể cô một cách mạnh mẽ nhưng cũng đủ dịu dàng để khiến cô nghẹn ngào
Đêm đến, Lisa tắm xong bước vào phòng ngủ, Chaeyoung đã đang nằm trong chăn nghịch điện thoại rồi. Cô ngước lên thấy cậu đi vào thì mỉm cười. Tóc còn giọt nước, Lisa say sưa ngắm người con gái trên giường, ánh mắt cậu càng lúc càng nồng cháy.
Chỉ cần đối nhãn với cậu thôi là cô đã dễ dàng nhận thấy được sự thèm khát của cậu, bàn tay cầm điện thoại của cô siết lại, cơ thể bé nhỏ dưới tấm chăn nhẹ run lên một cách bất an, một bầu không khí hết sức ám mụi lưu chuyển trong căn phòng
"Lalisa Manoban ..." Cô khẽ lí nhí gọi
"Ừm?" Hôm nay chắc có nài cô ấy cũng chẳng cho
"Hai đứa mình đều bị đau đầu gối..." Giọng nói nhỏ như tiếng mèo kêu làm đối phương ngứa ngáy hết cả người:" Lisa nhẹ thôi nhá..." Trước khi bị che phủ bởi bóng cậu, cuối cùng cô cũng có thể nói ra suy nghĩ của mình khi nhìn vào lồng ngực cậu.
Người kia ngẩn ra, cười sung sướng thế nhưng lại quên mất cái cô nàng sóc chuột này đã nhận lời chuyện gì rồi là sẽ không biết phải đổi ý thế nào, cậu nằm xuống cạnh cô, nâng mặt cô lên thơm chụt vào hai bên má:" Bảo bối yên tâm, Lili thương em"
Ánh sáng nơi trăng trên cao mờ ảo xuyên qua khung cửa sổ chiếu vào hai cơ thể đang quấn chặt lấy nhau, những tiếng thở dốc vang lên, chiếc giường lớn sau nhiều năm chỉ có một người năm giờ đây lại là tổ ấm cho đôi uyên ương âu yếm
Chaeyoung từ từ tỉnh giấc, giường còn vương hơi ấm của cậu mà chẳng thấy cậu đâu. Bên ngoài phòng thấp thoáng có tiếng nói chuyện nhưng không nghe ra cậu đang nói chuyện điện thoại với ai cũng chẳng biết tại sao mà đôi môi cô chợt cong lên nụ cười hạnh phúc
Lăn một vòng trên giường, gắng gượng ngồi dậy, tối hôm qua cô ấy luôn nhớ việc cô đang bị thương nên dù chưa hoàn toàn thỏa mãn thì cô ấy cũng chỉ nhẹ nhàng rồi để cô ngủ, chỉ có điều một lần ấy thôi cũng đủ cô mệt nhoài. Bóp bóp chiếc cổ đang nhức mỏi, một ánh bạc lấp lánh rơi vào tầm nhìn của cô, đưa tay lên thì thấy từ bao giờ mà một chiếc nhẫn bạch kim đã được đeo vào ngón giữa của mình?
Cử động ngón tay cô bỗng nhớ đến hôm qua ngay sau khi về đến nhà, cô ấy đã vội vàng đi ra ngoài, cô còn tưởng là có chuyện gì hóa ra... Hì hì! Cô thích sự lãng mạn kính đáo kiểu này
Xỏ dép bông và bước ra ngoài, cô vốn định cho cậu một chiếc ôm chào biểu sáng lại thấy đối phương đang ngồi trong phòng bếp - nơi xa phòng ngủ nhất, trước mặt là chiếc laptop, hai tay cậu lướt trên bàn phím và đeo tai nghe Bluetooth nhỏ giọng nói gì đó. Nghe được tĩnh động từ phòng ngủ, cặp mắt đang chăm chú vào màn hình tia thẳng về phía cô, thấy cô trong chiếc váy ngủ dễ thương mỉm cười ngắm nghía cậu, biểu cảm nghiêm nghị trên mặt Lisa lập tức tan biến như bong bóng, đôi môi nhẹ cong lên thành một nụ cười tuyệt đẹp
Thấy đối phương đang bận mà vẫn không biết xấu hổ quấy rối cô, cô cười với cậu rồi đi vào phòng tắm
Khi làm vệ sinh cá nhân xong, đối phương vẫn bận bịu thế là cô nhón chân đến gần cậu nhỏ giọng hỏi đã ăn sáng chưa. Lisa lắc đầu dù bận vẫn tranh thủ kéo cô lại mi một cái
Chaeyoung e thẹn lắm, sợ người đang nói chuyện điện thoại với cậu nghe được nên chỉ cho hôn phớt một cái rồi lập tức né ra. Lisa chẳng mấy hài lòng, siết nhẹ vòng eo thon của cô.
Chả thèm để ý đến cậu, cô xoay người đi mở tủ lạnh xem xét, định nướng mấy lát bánh mì dùng với trứng chiên với hâm hai ly sữa.
Ánh mắt của người đang làm việc đã rời khỏi công việc mà lẽ phải tập trung từ bao giờ, ánh mắt ấy quấn lấy hình bóng người đang loay hoay nấu nướng, xem đi vợ cậu mới ngoan hiền làm sao
Không cưỡng nổi sức hấp dẫn ấy, Lisa rời khỏi bàn ăn bước đến bên cô, ôm lấy từ phía sau. Cậu như gấu Koala to bám riết lấy cô, cô di chuyển đến đâu cậu liền theo đấy vừa nói chuyện điện thoại vừa hôn trộm cô, hơi thở ấm nóng của cậu cứ phả vào tai cô. Trong im lặng, Chaeyoung dỗi liếc xéo Lisa một cái, đúng là thật hư, cứ toàn làm theo ý mình thôi. Nhất là sau khi thấy ngón giữa của cô đeo nhẫn, cậu hoàn toàn không kìm chế được thỉnh thoảng lại nâng bàn tay ấy lên mà hôn, không quan tâm lúc đó cô đang rửa đồ ăn hay làm cái gì, lại còn chìa tay mình ra khoe chiếc nhẫn cặp cùng với nhẫn cô.
Vác theo gánh nặng, cuối cùng Chaeyoung cũng chuẩn bị xong bữa sáng, bày bữa sáng ra hai chiếc đĩa, nhẹ đẩy người đang dính vào mình ra chỉ vào bàn ăn. Trong khi đó Lisa cúp điện thoại song chỉ mới kịp nói với cô mấy câu, đang trao cô nụ hôn buổi sáng chính thức thì lại có cuộc gọi, cậu không muốn tiếp nhưng cô né ra, đỏ mặt nhắc cậu làm việc cho nghiêm túc. Lisa không thể không một lần nữa đeo tai nghe lên, thật sự hết cách rồi, tin cậu xuất ngũ rốt cuộc cũng đã truyền ra ngoài thành ra ầm ĩ, hôm nay cậu vừa thay sim mình hay dùng vào máy là điện thoại khắp phương hướng đều dồn dập đổ về.
Thế là cậu ngoan ngoãn bưng hai chiếc đĩa đặt lên bàn ăn đã được dọn gọn gàng, Chaeyoung đặt thêm hai ly sữa được làm nóng lên
Lisa khách sao mấy câu với người ở đầu dây bên kia rồi cúp điện thoại luôn, cậu định ăn cho đàng hoàng bữa sáng vợ yêu nấu cho mình nhưng máy tính cứ liên hoàng vang lên tiếng 'ting', liếc màn hình với vẻ bất đắc dĩ rồi lập tức trở nên nghiêm túc ngồi về vị trí cũ, vắt chéo hai chân đeo tai nghe lên và lạch cạch gõ phím
Chaeyoung ăn bữa sáng một cách nhỏ nhẹ vì thấy cậu đối thoại ít mà dùng phím thì nhiều nên vội vàng giải quyết chỗ đồ ăn của mình sau đó đi đến ngồi xuống cạnh cậu, chọn dịp đối phương không nói chuyện, xé nhỏ bánh mì đút vào miệng cậu
Lisa nhướng mày, ánh mắt cậu nhìn cô chan chứa niềm hạnh phúc, cậu há miệng ngoạm lấy những miếng bánh mì cô đút tiện thể cắn nhẹ đầu ngón tay cô
Chaeyoung bực mình liếc xéo Lisa song vẫn tiếp tục công việc đút bánh mì, thỉnh thoảng lại bưng cốc sữa lên cho cậu nhấp một ngụm. Hầu cậu ăn sáng xong, cô loay hoay dọn dẹp sau khi cất dọn sạch sẽ, thấy cậu vẫn bận rộn cô quyết định quay vào phòng làm việc một lát
"Làm gì thế?" Thấy cô rời đi, Lisa giữ lại
"Em đi làm việc" Cô chỉ về hướng phòng ngủ
"Lisa ở cạnh sẽ không ảnh hưởng em chứ?"
Chaeyoung gật đầu, hai người đi vào phòng, cô để cậu ngồi ở bàn học và cẩn thận cắm nguồn cho cậu còn mình thì ngồi ở bàn máy tính cũng đeo tai nghe lên, nhìn cậu một cái rồi bắt đầu công việc
Hai người đều thuộc tuýp người đã làm việc là sẽ hết sức tập trung vào đó nên thời gian trôi qua nhanh cũng là chuyện bình thường. Chẳng biết bao lâu, Chaeyoung tạm giải lai, cô vặn vặn cổ ngó sang người bên cạnh chợt thấy một chút hạnh phúc len lỏi trong lòng
Cả hai làm việc đến tận trưa, trong bữa cơm Chaeyoung cắn đũa mở miệng hỏi:" Bao giờ Lisa về Seoul thế?" Nghe cô ấy nói chuyện điện thoại thì có vẻ rất nhiều người đang giục về
Lisa nhướng mày:" Đợi ba mẹ qua đây tổ chức hôn lễ cho hai đứa mình xong rồi chúng ta cùng về luôn"
"Hả?!"
"Hả cái gì, ông cụ đã về Seoul chuẩn bị mọi chuyện, cô em cũng bắt đầu thu xếp đám cưới của chúng ta ở đây cũng chỉ mấy hôm là xong thôi, đợi ngày tốt là em có thể lấy Lisa rồi đó" Đồ ăn rất hợp khẩu vị nên cậu ăn ngon lành
"Đừng mà!" Cô còn tưởng chỉ đùa thôi chả nhẽ là thật ư?
"Đừng mà cái gì nữa? Nếu không phải ông cụ càm ràm một đống 'công việc' thì hôm nay Lisa đã đưa em lên sở đăng kí rồi" Để tránh đêm dài lắm mộng
Chaeyoung sặc luôn:" Có cần gấp vậy không?"
Lisa đặt bát đũa xuống:" Cô sóc chuột này, em có quyết tâm hành hạ Lisa để Lisa nội thương à? Thái độ gì đây, vậy là chẳng muốn lấy Lisa phỏng?!"
"Không phải..."
"Được rồi, một người tình nguyện cưới, một người tình nguyện gả em còn ý kiến gì nữa nào?" Lisa ngắt lời cô, hỏi một cách hết sức nghiêm nghị
Chaeyoung thoáng ngẩn ra phì cười:" Có ai 'ép cưới' như Lisa không hả?"
"Em nhầm rồi bảo bối, Lisa là đang cầu hôn ấy chứ"
Cô phá ra cười:" Vậy giải thưởng 'Lời cầu hôn kém lãng mạn nhất' chỉ có thể trao cho Lisa rồi"
"Rước được bảo bối về là tốt, hoa hòe lòe loẹt làm gì" Cậu cười lớn rồi đưa tay cưng nựng chiếc cằm thanh mảnh của cô
"Với cái thái độ này của Lisa, ai mà dám gả cho đâu hử!" Chaeyoung bĩu môi, liếc cậu một cái
"Sóc chuột bảo bối, muộn quá rồi" Lisa tỏ vẻ 'cực kì đau xót' lắc đầu:" Mùa xoài tới thì liệu phải thu hoạch, em có muốn gắn lại trên cây cũng khó"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro