Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 61

"Em không..." Câu từ chối nghẹn trong cổ, Chaeyoung chẳng thể thốt nên lời, cô rũ mắt xuống:" Thế thì Lisa thuyết phục mẹ đi"

"Yên tâm sẽ không lâu lắm đâu" Lisa cam đoan với cô:" Em vào ngủ đi, Lisa chờ em khóa cửa rồi sẽ đi"

Chaeyoung siết chặt nắm tay, ngắm trộm cậu từ đầu đến chân, khi chắc chắn rằng cậu không bị thương ở đâu cả, cô mới nói một cách miễn cưỡng:" Vậy Lisa...đi đường cẩn thận"

"Ừm" Cậu muốn hỏi cô có nhớ cậu không song lại thấy hiện tại mình không có tư cách đó bởi vì điều làm cô khổ sở có liên quan đến cậu. Không thể bảo cô mở cửa cho cậu ôm một cái, hôn một cái, cậu cố nén xuống nội tâm đang dâng trào nói với tông giọng trầm:" Vào nhà đi"

Chaeyoung khẽ gật đầu, chậm rãi đóng cửa lại, một tiếng 'lách cách' vang lên - cô khóa cửa rồi. Bên trong, cô nín thở lắng nghe những bước chân bên ngoài cánh cửa này

Chỉ có điều: bên ngoài không có động tĩnh gì cả cứ như là không có ai ngoài đó vậy. Cô tì người lên cửa, im ắng đến mức cô như nghe được cả tiếng tim mình đập

Rất lâu sau đó, vẫn không nghe được một tiếng động nhỏ nào, cô bặm môi bắt đầu nghĩ miên man: là cậu đi rồi? Hay là cậu bị thương nên ngất rồi? Ngay khi cô tính mở cửa ra thì cuối cùng tiếng bước chân cũng vang lên ngoài kia, cũng không biết là mình đang thấy nhẹ nhóm hay đang thấy nặng nề nữa

Không kìm nổi lòng, cô khẽ hé cửa ra, qua khe hẹp ấy có thể trông theo bóng lưng cậu rời đi, bất giác cô cắn môi dưới

Sự cảnh giác có được do nhiều năm rèn dũa giúp Lisa biết cô đang nhìn trộm mình nhưng cậu không quay đầu lại cũng chả chịu nhận là mình vừa thở phào một hơi. Vào thời điểm cô dứt khoát rời bỏ cậu mà đi, chết tiệt là nhiệm vụ của ban chấp hành đang trong gian đoạn mấu chốt cậu chẳng thể không tham gia, khiến cậu hết lo cho cô lại phiền lòng phải làm sao mới tốt

Cậu cười khổ một tiếng, ai có thể biết được chứ, Lalisa- đường đường là đại tiểu thư nhà Manoban... lại luôn lo được mất khi gặp chuyện liên quan đến cô sóc chuột nhà mình

Lisa quay về Seoul nghỉ ngơi một lát rồi đến khu trung tâm thể dục thể thao cao cấp tìm mẹ, tuần nào mẹ cậu cũng đến đây tập Yoga. Nhưng cậu không ngờ Jun cũng có mặt ở đây

"Jun, cả huấn luyện viên cũng phải khen động tác của con, hôm nào cô phải bái con làm sư phụ mới được" Phu nhân Manoban đã thay quần áo xong và đang từ phòng thay đồ đi ra. Vừa đi, bà vừa cười, chuyện trò rôm rả với cô gái cao, xinh đẹp vô cùng

"Con chỉ 'múa rìu qua mắt thợ thôi' cô à hơi của cô rất dài, con tập theo mãi mà chả bằng được" Cô cười đáp

Thấy hai người cười cười nói nói đi đến, Lisa đang ngồi bắt chéo chân, dựa người vào thành ghế nhắm hờ đôi mắt

"Lisa lần làm nhiệm vụ này thế nào? Có bị thương ở đâu không? Mặt con sao thế này?!" Tự dưng được một lần con gái yêu chạy đến tìm mẹ, đương nhiên là phu nhân Manoban rất vui. Bà kéo tay cậu nhìn trái nhìn phải thấy trên mặt có vết cắt thì ngạc nhiên thốt lên

"Không sao ạ. Nào hai mẹ con mình đi ăn thôi"

"Tốt, đi thôi Jun, chúng ta ăn cho nó sạch túi luôn" Phu nhân Manoban cười dài, quay lại gọi

"Cô, con không đi đâu" Jun chối khéo

"Con nói gì vậy, Lisa nhà cô không keo kiệt đến mức đó đâu, thêm con nữa nó vẫn mời nốt" Bà nháy mắt với con gái ý bảo cậu nói gì đó

Vì mẹ cậu yêu cầu nên bản thân tỏ thái độ rất hợp tác:" Nếu đã gặp thì cùng dùng bữa luôn"

Cô nàng cười lạnh:" Chỉ sợ tâm trạng Lisa lúc tốt lúc không"

"Đúng rồi lần trước con chọc tức con bé, người ta còn chưa nguôi giận đâu đấy. Chiều nay con đi với Jun đi, xem con bé thích gì thì mua tặng coi như quà tạ lỗi" Nhân cơ hội này, bà dặn con mình

"Được, không thành vấn đề"

Tia kinh hỉ thoáng lóe lên trong mắt Jun, cơn tức của cô nàng chả bay đến chốn nào rồi

Trong bữa ăn, khi Jun tạm rời bàn, Lisa bảo với mẹ:" Mẹ, con chiều ý mẹ một lần thì mẹ cũng phải chiều ý con"

"Đã bao giờ mẹ không chiều ý con đâu nào?" Phu nhân Manoban nhấp một ngụm vang, chợt bà đính chính lại một cách cảnh giác:" Trừ chuyện Chaeyoung ra"

"Vâng, không nhắc đến cô ấy, mẹ nhớ là mẹ đã nhận lời con rồi đấy, tối nay hai mẹ con mình nói chuyện sau"

Thấy cậu đồng ý dứt khoát, bà cũng không nghĩ nhiều gật đầu đồng ý luôn

Cơm nước xong xuôi, phu nhân Manoban nói là còn việc nên đi trước, Lisa tựa người vào ghế hỏi:" Đại tiểu thư, cô thích đồ chơi gì nào?"

"Hừ, Lisa đang dỗ trẻ con đấy hả, nếu Lisa muốn xin lỗi thì đi chỗ này với tôi"

Nửa tiếng sau, hai người vào quán trò chơi trong khu trung tâm thương mại lớn. Quán này là khuê mật của Jun mở, kiến trúc bên trong khá nhã nhặn pha tí cổ điển. Trong sảnh lớn của quán có khoảng tám bàn bida, lệch về hướng bên phải thì có cả khu vực bắn cung và bên trái là khu những dải đường banh lớn dành cho bowling, vì là ban trưa chiều nên chỉ có một số người khách đang chơi

Jun cong môi cười với cậu:" Ai thèm quà Lisa tặng, làm với tôi một ván bắn cung coi như Lisa đã tạ lỗi với tôi rồi"

Cậu nhíu mày, đút hai tay vào túi áo khoát đi theo cô nàng vào quán

Một cô gái xinh đẹp trong bộ đồng phục nhân viên tiến đến họ, hỏi hai người có cần nhân viên phục vụ hướng dẫn chơi không. Chợt giọng bà chủ quán truyền đến từ sau lưng cô nàng:" Nếu hai người họ gọi nhân viên đến hướng dẫn thì là họ đến đá quán tôi đó"

Cô nhân viên xinh đẹp đi xuống, một cô gái trẻ tuổi, cao gầy vận bộ đồ thể thao mỉm cười ra đón họ. Cô ngẩng lên nhìn người trước mặt:" Nhất định cô là 'cô Manoban', tôi nghe danh cô đã lâu, tôi là Tzuyu"

Nhìn thẳng vào khuôn mặt dù đã trang điểm tỉ mỉ cũng không che được vẻ nhợt nhạt, Lisa chỉ gật đầu không thèm đáp lời

"Tìm cho tụi tớ một bàn yên tĩnh vào nhé, lâu rồi tớ không tới chỗ cậu thư giãn" - Jun nói

Tzuyu gật đầu, tự mình dẫn bọn họ vào bàn đứng phía bên phải, bức tường gần đó treo một bể cá cảnh, không gian nhìn sáng sủa tươi vui"

"Cậu không bận gì thì ở đây chơi với tụi tớ mấy ván nha" Jun nói:" Lâu rồi tớ không gặp cậu"

"Tớ chỉ sợ tớ sẽ chói sáng quá thôi" Mina cười nói bóng nói gió

Jun liếc người đứng cạnh mình một cái:" Yên tâm đi với người nào đó thì càng nhiều người đẹp càng tốt"

Thế là Tzuyu ở lại, Jun để cô nàng đọ với Lisa ván đầu tiên, cậu cũng lâu rồi không chơi bắn cung hơn nữa hôm nay cậu có phần bồn chồn, bắn hai phát nhưng vẫn chưa trúng hồng tâm, Tzuyu có phần do dự nói:" Cô Manoban hay chúng ta tập bắn trước đã nhé? Tuy hôm nào tôi cũng ở đây lâu nhưng không chơi cũng có chút cứng tay"

Jun đang ngay chiếc bàn nhâm nhi ly cocktail cạnh đó nhìn họ:" Cứ mặc kệ cô ấy, cô ấy chơi giỏi lắm. Hồi trước cô ấy mà chơi là chẳng ai trong tụi tớ trúng hồng tâm"

Lisa khẽ nhíu mày:" Cô chơi đi"

Jun giễu cậu:" Thế nào, có bắn cung mà cô Manoban đại tiểu thư cũng không biết bắn à"

"Trình của cô có thế thôi à?" Lisa cười mỉm

Jun hốt hoảng, trong trí nhớ của cô, cậu chưa bao giờ chịu được kiểu khiêu khích đó lúc nào cũng ngông nghênh, kiêu ngạo như thể cả thế giới quỳ dưới chân cậu. Vốn cho là cậu không hề thay đổi nhưng kì thật... có ai là chẳng thay đổi đâu?

"Này tôi có một trò chơi mới muốn được cô Manoban đây duyệt" Cô bỗng thấy cậu rất xa, cố tìm đề tài có thể kéo gần khoảng cách giữa hai người

"Ừ cô xác định rõ cô muốn gì đi, rồi đưa bản kế hoạch cho tôi, càng chi tiết càng tốt: " Ý hay đó, cho cô ta đỡ làm phiền cậu

"Xác suất thành công?"

Lisa nhấp ngụm rượu, cong môi. Nụ cười của cậu như nói với cô rằng:" Cô đang hỏi câu ngu xuẩn gì vậy?" Jun đã hiểu không phải cậu không còn ngông nghênh nữa mà hôm nay cậu chẳng thèm đếm xỉa tới những khiêu khích từ bên ngoài, bởi vì sự tự tin đã ngấm sâu vào xương tủy cậu trở thành chính cậu rồi! Như thấy được khí phách toát ra từ cậu, cô thoáng ngẩng người.

"Ai cha, xem tôi may mắn đến mức nào" Một giọng cợt nhả quen tai vang lên, đánh vỡ giây phút thất thần của cô nàng, Jun đến là đau đầu, là Mino

"Người đẹp à đúng là cái duyên số nó vồ lấy nhau, tôi đến chơi bida mà cũng gặp được em. Hay hôm nào đôi ta đến Cục Dân Chính đi, tôi mời em" Mái tóc bạc bắt mắt được phối với bộ comple hàng hiệu may thủ công theo đơn đặt hàng của anh chàng, ngắm kiểu gì cũng thấy quá hợp với câu 'mặt người dạ thú'

"Một mình Lisa biết đến đây chơi sao?" Jun hiểu ra, cô nhìn sang Lisa - ánh nhìn giận dữ, lạnh giọng hỏi

Mino húng hắng ho vài tiếng:" Chẳng phải ở đây rất nhiều cô em xinh đẹp à?" Ý là tôi đến đây vì mấy cô nhân viên xinh đẹp

Jun đâu có tin, cô thấy cơn giận dâng lên trong mình:" Hừ..." Cô xoay người bỏ đi

"Jun ah!" Tzuyu vội đuổi theo

Hai người không đuổi theo họ, Mino vỗ mạnh cậu một phát:" Mày giỏi ghê ta, gọi tao đến chắn hoa đào cho mày hả?" Rõ là nó biết anh chưa cưa được cô nàng, nó lại còn khoe ra?

"Chẳng phải là tạo điều kiện cho mày sao?"

"Bố không thèm!"

Lisa liếc xéo anh chàng một cái

"Bố đến là vì tình bạn"

"Khổ thân ghê"

"Thì biết làm sao, mày mà không có bố là không được"

"Tao có số điện thoại của Nancy đấy" Lisa tốt bụng nhắc nhở, người đẹp tốt ở chỗ không phải lo không có hộ hoa sứ giả

Câu này chọc đúng cục tức của Mino:" Mẹ nó chứ, mày dám!" Anh không cưa được không phải vấn đề mà vấn đề là anh không cưa được nhưng thằng khác cưa được

Nếu uống nốt phần rượu còn lại, cầm cung lên cũng chơi được nốt ván bắn cung còn dang dở

Khi này Tzuyu đã dỗ được Jun quay lại, cô nàng vẫn chưa hết tức, nghiêng người đứng dựa vào một bàn đứng khác cạnh đó

Mino thấy được người đẹp mặt ủ mày chau là lại không chịu nổi, anh phát huy sở trường dỗ dành của anh chàng ra sức nịnh nọt cô nàng. Dù không phải là người trong tim mình nhưng được một cỡ người Mino dỗ dành cũng đã thỏa mãn thói hư vinh của phụ nữ nơi cô nàng lắm rồi. Thêm vào đó, Tzuyu đứng cạnh ra sức hòa giải, cuối cùng cô nàng không xị mặt ra nữa, nhận lời Tzuyu cùng bắn

Song đại thiếu gia chính mình đề nghị được chung phe với Jun, người đẹp cũng không có ý kiến gì thế là hai phe bắt đầu ván đấu

Tâm trí của Lisa cứ để đâu đâu, bắn trật tấm bia rồi lùi ra sau, Jun lướt qua cậu không thèm nhìn cái nào

Không buồn chú ý đến cơn giận của cô, cậu ngồi xuống chiếc ghế cao, rút di động ra ngó qua màn hình một cái, thấy không có tin nhắn mới nào đành cất máy vào túi áo

"Con bé kia của mày đâu?" Mino ra vẻ thuận miệng thì hỏi

"Mày hỏi cô ấy để làm gì?" Lisa ngẩng lên, quét mắt về phía anh chàng, Jun ngay trước mắt mà nó còn không quên Chaeyoung?

"Chẳng phải chỉ thuận miệng thì hỏi ư? Vẫn còn theo mày chứ?"

"....Hỏi vớ va vớ vẩn"

"Tao thấy con bé đó mặt mũi không quá xinh, nó dụ dỗ mày kiểu gì thế?"

"Nghề phụ của mày là paparazzi?"

"Mày định chơi con bé bao lâu? Không lẽ định cưới thật à?" Mino trưng cái vẻ 'mày đừng nghịch nữa':" Người ta chỉ là một cô bé thôi đừng để cô ấy ôm ảo tưởng quá lớn, cẩn thận kẻo con giun xéo lắm cũng oằn, là tao cũng từng trải"

"Mày muốn nói gì" Lisa nheo mắt

"Đương nhiên là khuyên mày sớm bỏ con bé ấy đi, nếu mày thấy tổn thương thì tao tặng Jun cho mày là được" Mino nói như anh hào phóng lắm:" Dù sao con bé đó có ngon thế nào cũng không bằng Jun...."

Cậu đạp mạnh chiếc ghế xoay một phát, Mino đang đà ngồi không kịp đề phòng nên ngã bổ chảng

"Mày làm cái mẹ gì đó!" Bị biến thành tiêu điểm sự chú ý, Mino thẹn quá hoá giận, anh vác hẳn chiếc ghế ném sang

Lisa nghiêng người né, chiếc ghế đập vào bức tường sau lưng cậu, vài bức tranh nhỏ treo cũng rớt xuống

"Tao làm gì à?! Tao đánh cái mồm thối của mày!!" Cô bé là của cậu nó có tư cách gì mà phán xét

"Oh wow, nói cứ như thật nhỉ? Chỉ vì một người phụ nữ mới quen mà mày dám đánh người anh em chơi với mày chục năm trời?" Mino quát

"Nếu cô ấy nói mày thế, tao cũng sẽ mắng cô ấy!" Nhưng sự thật chứng minh, mỗi khi Chaeyoung mắng Mino, Lisa cũng sẽ tát nước theo mưa

Song đại thiếu gia nóng giận:" Tao thì mày đánh, con bé kia chỉ mắng thôi ư!"

"Cô ấy là phụ nữ, mày có phải phụ nữ không?" Cô ấy không nói không rằng cứ bỏ về mà cậu còn chẳng dám nói nặng cô một câu

"....." Họ đang gây nhau về chuyện gì vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro