Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4


Ngày hôm sau, hơn chín giờ sáng Chaeyoung mới vươn vai tỉnh giấc. Cô kéo rèm cửa sổ, ánh nắng chói chang đâm vào mắt cô...Ưmm, thời tiết đẹp.

Cô rời khỏi phòng, đương nhiên là cả Jennie unnie và JiSoo unnie đều đã đi làm. Jennie để lại một mẩu giấy cho cô trên bàn cơm, chặn trên mẩu giấy là chiếc chìa khoá "Tự lực cánh sinh nhé! Tối chị lại về với em"

Chaeyoung cười khẽ, cầm lấy chìa khoá đút vào ví. Sau khi rửa mặt, cô thay một chiếc áo croptop trắng họa tiết đơn giản mặc quần jean đen rách gối. Đội thêm một chiếc mũ lưỡi trai, môi tô nhẹ một lớp son hồng nhạt. Nhìn vào gương thầm nhủ Trông được ghê đó chứ, tâm trạng cô cũng đang rất tốt.

Chaeyoung luôn không quá chú trọng trong việc ăn mặc, nhưng những lúc tâm trạng tốt thì cô sẽ ăn diện cho mình, hưởng thụ thời gian thư giãn cá nhân.

Đi xuống lầu hít thở bầu không khí đặc trưng của Seoul, không hiểu sao cô bỗng có một loại cảm giác như hoài niệm. Cô đưa tay lên che, híp mắt nhìn lên bầu trời sáng lạng trong lòng bỗng hiện lên một tia buồn thương nhàn nhạt. Một lát sau cô ra sức lắc lắc đầu bước những bước dài ra khỏi khu chung cư

Chọn một tiệm ăn trông có vẻ đã rất lâu năm để ăn bữa brunch, sau đó Chaeyoung hoà mình vào dòng người tấp nập, cô đi bộ thêm khoảng vài phút cuối cùng dừng lại trước tấm biển trạm dừng xe bus.

Đông người thật... Cô nhìn đám đông ồn ào hối hả, hầu hết họ mang theo vẻ mặt không chút biểu cảm. Người mất kiên nhẫn chờ xe bus, người thoải mái nghịch di động đến quên cả xung quanh, khó lắm mới thấy một nhóm bạn cùng đứng đợi xe thì cả nhóm ai ai cũng ngó nghiêng xem xe tới chưa. Cuộc sống chốn đô thị luôn lạnh lùng, đô thị nào cũng vậy. Mãi nghiêng cứu biểu cảm và cử chỉ của một nhóm người đi trên đường nên Chaeyoung chìm dần trong những suy nghĩ riêng tư của mình mà không hay biết.

Không biết đã qua bao lâu, bên tai cô vang lên hai tiếng còi xe cô bỗng giật mình tỉnh hồn. Theo bản năng, cô nhìn về phía có âm thanh phát ra trước mặt mình là một chiếc SUV hầm hố bóng loáng từ từ hạ kính xuống. "Đi đâu thế?" Lisa tháo kính râm ra hỏi.

Ở một nơi đông người tụ tập như trạm dừng xe bus đột nhiên đậu một chiếc Hummer khoẻ khoắn thì sao có thể không gây sự chú ý của người khác? Chaeyoung nhìn xung quanh sau khi xác định cậu đang nói chuyện với cô, mới không thể không cười đáp: "Đi tham quan" Cậu nhận ra cô bằng cách nào? Thậm chí cô đã thay cả mắt kính. Chaeyoung ủ ê.

Cô bé trong trang phục học sinh đứng sau cô mắt sắc thấy được gương mặt của người trong xe, trong chớp mắt cô bé bắt đầu mộng mơ hưng phấn rì rầm với đứa bạn bên cạnh.

"Lên xe đi, Lisa đưa em đi" Lisa đề nghị

"Không cần đâu, em đi xe bus được rồi" Chaeyoung nhanh nhảu từ chối.

    "Lisa không cho rằng vào tầm giờ này chen lên xe bus ở Seoul là một ý kiến hay, lên xe đi dù sao Lisa cũng xong việc rồi"

    Cảm nhận một cách sâu sắc rằng càng có nhiều người nhìn mình, Chaeyoung không biết phải chối khéo cậu như thế nào.

"Mau lên, Lisa cản đường xe bus rồi" Tuy nói thì nói vậy nhưng Lisa cũng không có ý lái xe đi

Người này có lẽ không biết sự khác nhau giữa từ chối thật và từ chối giả vờ. Chaeyoung không muốn đôi co với cậu trước mắt bao nhiêu người, đành phải mở cửa lên xe

"Cẩn thận kẻo cụng đầu"

"Cám ơn"

Cửa vừa đóng lại, chiếc xe Hummer màu xanh bộ đội lập tức rầm rú lướt đi.

"Đáng ghét, vì sao không phải là tôi chứ!!" Một cô gái trẻ đang vội đi gặp khách hàng không khỏi thốt ra lời thật tận đáy lòng.

Trong xe phát ra bản nhạc du dương, hai người lặng im trong chốc lát, Chaeyoung ho khẽ một tiếng mở lời:"Thật khéo"

"Lisa có chút việc gần đây" Lisa giải thích một cách đơn giản

"À.." Chaeyoung gật đầu, không biết nên nói gì tiếp.

"Em muốn đi đâu?"

"Địa điểm tham quan gần đây nhất là ở đâu?"

Cậu nghiêng đầu thoáng nhìn cô:" Lisa bảo rồi, Lisa có rảnh"

Có rảnh cũng không liên quan gì đến cô nha:" Em không có kế họach gì cả, định đi chơi dọc theo tuyến xe bus"

"Thật không đó?" Lisa nhíu mày

"..." Chaeyoung quệt trán bất đắc dĩ:" Em muốn đi Gyeongbokgung"

Lisa chỉ khẽ cười, đến chỗ đèn xanh đèn đỏ thì vòng xe. Chaeyoung mấp máy môi định nói gì đó rồi lại thôi

"Rất ít người khi đến Seoul chọn điểm tới đầu tiên là Gyeongbokgung"

"Ah thì em chỉ nghĩ là chỗ ấy có thể vắng người hơn chỗ khác"

Sự yên tĩnh lại đến với cả hai một hồi "Hôm nay em thật xinh đẹp" Giọng nói ấm của Lisa vang lên trong không gian, Chaeyoung cảm thấy trái tim mình như chiếc chuông lớn đang rung lên

"Cám ơn" Cô đành cười một cách lịch sự

"Suýt nữa là Lisa không nhận ra em rồi"

Điều đó đúng là điều mà cô lấy làm lạ

"Lisa còn cho là em không thích ăn diện"

"Không có người phụ nữa nào là không thích đẹp" Cảnh đẹp ý vui thật tốt biết bao

"Phải không?" Lisa mỉm cười

"Em chỉ góp ý thôi nhé, cô Manoban vẫn nên ít đi khen người phụ nữ khác mà ca ngợi bạn gái của mình có lẽ tốt hơn đấy"

"Lisa" Cậu sửa lại sau đó tỏ ra hào hứng:" Wae? Khi thấy một cô gái xinh đẹp, khen ngợi cô ấy một cách thật thà là sai ư"

"Cũng như cảm giác của Lisa khi bạn gái Lisa khen người khác đẹp trước mặt Lisa thôi"

"À...có sao?"

Chaeyoung bật cười, xoay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ

"Đùa thôi, kỳ thực Lisa rất ít khen phụ nữ xinh đẹp" Ngắm khoé môi cô cong lên nụ cười, trong mắt cậu thoáng hiện tia sáng không tên

Chaeyoung ho khẽ một tiếng, quả nhiên cô không hợp nói chuyện với người giỏi giao tiếp cỡ vậy.

Đến cửa Tây Gyeongbokgung, Chaeyoung ngước nhìn lên chiếc cổng chào bắt mắt, cô tháo dây an toàn :"Rất cám ơn Lisa" Cô nhìn cậu vẻ cảm kích

"Ở đây đợi một lát, Lisa đi đậu xe" Cậu đặt tay lên tay lái nói

"Hả?" Chaeyoung tròn mắt

"Cũng lâu Lisa chưa vào đây rồi, vừa khéo nay rãnh rỗi"

Vẻ mặt của Chaeyoung trông rất ngốc, cô gật gật một cách bị động và xuống xe

"Đứng vào chỗ râm ý, tuy bây giờ mùa thu nhưng trời vẫn rất gắt" Lisa dặn dò rồi cua xe rời đi

    Hai hàng mày của Chaeyoung nhíu chặt, cô cứ đứng ở đó mà phân vân: đợi hay không đợi

    "Okay, đi thôi" Bên người vang lên tông giọng lúc nảy thay cô ra quyết định

   "À được" Chút không tình nguyện giấu trong lời nói khẽ khàng.

    Đến gần cổng chào lớn, Chaeyoung ngẩng đầu trông lên.

    "Có muốn chụp ảnh không?" Cậu hỏi

    "Chỗ này trông mới quá" Cô lắc đầu, không có cảm giác mà cô muốn

     Lisa chớp cặp mi dài, cậu nhìn cô:" Vậy đi nào. Lisa nghĩ mình có thể làm hướng dẫn viên du lịch cho em đó. Hồi Lisa vừa chuyển sang đây, Gyeongbokgung gần như nhà Lisa vậy"

    Hai người bước trên con đường dài thẳng tắp đi về phía trước. Cậu giới thiệu với cô về vị trí các điểm tham quan trong khuôn viên cung điện, thỉnh thoảng cậu lại rỉ tai cô vài mẩu tin vỉa hè. Ban đầu Chaeyoung còn thấy cậu phiền nhiễu, nhưng đến cuối cùng cô lại nghe rất hăng say.

Cả hai bước đến gần điện Gangnyeongjeon bầu không khí thoáng đãng như ùa đến, Chaeyoung ngoái đầu nhìn bốn phương, quanh khu này dường như không xây thêm kiến trúc nào khác. Cô lại ngẩng đầu trông lên tế đàn vẻ mặt thoáng đăm chiêu.

"Đây là chiếc lư hoàng đế dùng để tế"

"Ừm, em biết..." Chaeyoung gật đầu, cô vừa dạo quanh đây vừa ngẫm nghĩ. Có lúc cô bỗng đưa tay sờ chiếc ghế đá hay đôi khi đếm cả bước chân để tính xem chiều dài của một tảng đá nào đó là bao nhiêu, trông cô cực kì thích thú.

Lisa khoanh tay trước ngực, không phát biểu gì về hành vi hơi kì quặc của cô. Chaeyoung đi vòng quanh tế đàn một vòng sau đó bước chậm lên thềm đá, cô lẩm bẩm một mình:" Nhịp điệu khi bước trên kiểu bậc thang này quả nhiên rất tuyệt" Cô bước lên nơi trung tâm của tế đàn, híp mắt lại nhìn tứ phía bản thân như phần nào hiểu được tâm trạng của một hoàng đế: đứng nơi cao nhất, vạn người ngước nhìn.

"Giỏi quá..." Không biết Chaeyoung khen người nào, cô đứng thẳng người ở nơi đó mà hồn phách thì không biết bay đến chốn nao.

Lisa nhướng mày vẻ thích thú, cậu cũng đi lên tế đàn đứng cạnh cô, che đi bớt phần nắng cho cô. Cậu đưa mắt nhìn gương mặt cô, lúc này cô đang chìm đắm trong thế giới của mình.

Không biết đã bao nhiều thời gian rồi mà cô vẫn chưa hồi hồn, cậu thử gọi cô:" Chaeyoung, chúng ta đi chỗ khác xem nha?"

"Ừm" Chaeyoung cứ như bị mà nhập vậy, gật đầu lấy lệ rồi theo cậu đi xuống, cô suýt giẫm hụt bậc thang

"Cẩn thận!" Lisa nhanh nhẹn đỡ cô, sau đó dắt tay cô một cách tự nhiên:" Đừng để ngã chứ"

Tuy giật mình nhưng vì không muốn làm đứt mạch liên tưởng nên Chaeyoung chỉ chau mày, cố nối lại dòng suy nghĩ vừa rồi. Cô hoàn toàn không phát hiện ra bàn tay mình hiện đang đặt ở vị trí nào.

Cứ như thế, Lisa kéo Chaeyoung đến Gaegok:" Ở trong này chắc chắn sẽ có thứ khiến em hứng thú"

Chaeyoung ngẩng đầu một cách bị động:" Gaegok? Ahhh nơi thờ cúng các vị thần, trong này còn có cổ vật nè" Hứng thú của cô được khơi dậy, bước nhanh vào trong mà không hề nhận ra rằng: có một người cũng bị cô lôi vào theo.

Thú vị quá! Ở sau lưng cô, Lisa phô hàm răng trắng vì nụ cười nở đến mang tai.

Đến tận khi họ vòng khỏi cửa Nam, Chaeyoung mới chấm dứt trạng thái thất thần của mình. Cô nhìn trời, nhìn đất, sau đó ánh mắt cô rơi vào hai bàn tay đang nắm lấy nhau của họ. Cô không rõ sao lại xuất hiện tình huống kì quặc này. Cuối cùng nhìn sang Lisa với ánh mắt tràn đầy nghi hoặc

"Có lẽ là em sợ Lisa rời xa" Cậu nhún vai ra vẻ vô tội

Nghe vậy Chaeyoung lập tức rụt tay lại:" Xin...xin lỗi" Cô lắp bắp mở lời, đúng là lúc mơ màng thì không thể biết chính xác mình đã làm chuyện gì.

Lisa nhịn cười đến xém nội thương:" Không vấn đề gì, dù sao Lisa cũng đâu chịu thiệt" Cậu cười hì hì trước mặt cô

Chaeyoung chợt đỏ mặt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro