Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10



Ngón tay của Chaeyoung giật giật.

"Liên quan gì đến cô?"

"Có người thấy Lisa với một con ả đi với nhau, hai người rất thân thiết, con đàn bà đó là ai?" Tracy không lấy được đáp án, tiếp tục chất vấn.

Trong nháy mắt, con ngươi đen như mực của Lisa trở nên lạnh giá, tất cả mọi người ở đây đều biết đây là điềm báo rằng cậu sắp nổi giận.

"Được rồi Tracy, chín chắn chút đi đừng làm loạn ở đây" Mino thấy tình thế không ổn, đứng dậy hoà giải:" Có chuyện gì thì hai người tìm thời gian nơi khác mà nói chuyện riêng với nhau."

"Hừ, hiện giờ vị đại tiểu thư như cô ta làm gì còn chút thời gian quý báu nào cho tôi, bao nhiêu hồn vía chả bay đến chỗ con nhỏ nào đó rồi ý chứ?"

Jennie không khỏi nhìn sang Chaeyoung, không lẽ cô tiểu thư đỏng đảnh này cho rằng Chaeng với Lisa....

"Baek Tracy, cho cô mười giây biến khỏi mắt tôi" Lisa trừng mắt, chậm rãi ra lệnh

Tracy vốn định vào đây phá đám giờ phút này cô đã run rẩy cả người, nhìn cậu há mồm nhưng cũng không dám nói gì thêm, cuối cùng cô đành bỏ lại một câu doạ dẫm:" Đừng để tôi biết ả là ai!" Sau đó nổi giận đùng đùng bỏ đi.

Cả căn phòng lặng thinh một lúc, sắc mặt của Lisa trở lại bình thường:" Đừng để ý đến cô ta, ăn tiếp thôi"

Bobby lắc lắc ly rượu đỏ của mình, cười trêu:" Lalisa, sở thích của em thật khác biệt"

"...Con người mà luôn có lúc phạm sai làm cả" Mà sai lầm của cậu chính là không nên vì quá nhàn rỗi mà nhân nhượng với mẹ cậu, đồng ý hẹn hò với một cô tiểu thư ' dịu dàng hiền thục' đến vậy. Cậu thoáng thấy phiền chán, buông đũa, ngó Chaeyoung chỉ thấy cô thôi không ăn nữa, nhìn chăm chú vào điện thoại của mình.

    Chaeyoung không phát hiện cái nhìn của cậu, xem xong tin nhắn mới nhận được, chớp mắt nghiêng người sang thủ thỉ vào tai nói gì đó với Jennie, Jennie ngẫm nghĩ rồi gật đầu

    Được sự đồng ý của chị gái, Chaeyoung ngẩng đầu mỉm cười nói với cả bàn:" Các vị tôi xin phép vì có chút việc gấp, có lẽ phải đi trước. Chúc mọi người ngon miệng"

    "Có chuyện gì quan trọng hơn ăn tối chứ?" Mino là người đầu tiên phản đối.

    "Là ít việc riêng, rất vui được làm quen với mọi người" Cô vùa nói vừa đứng lên, đưa mắt nhìn xung quanh:" Thật ngại quá, tạm biệt mọi người"

    Lisa cau mày, cậu dán mắt vào gương mặt cô không sao nhìn thẳng được vào mắt cô.

    Đợi Chaeyoung ra khỏi sảnh phòng, Mino nói vẻ tiếc nuối:" Bỏ qua một cơ hội tốt"

    "Nhưng tao không thấy cô gái đó hứng thú với mày" Bobby đâu thèm để ý, Chaeyoung không phải đồ ăn của anh, anh thích kiểu người đầy đặn, một tay không thể ôm trọn.

    Lisa đột nhiên đứng bật dậy, không nói không rằng bước nha ra khỏi phòng. Mino không hiểu mô tê gì, sao lại vội vàng lao ra ngoài thế?

    Trong mắt Jennie loé lên tia lo lắng, cô muốn cùng em gái mình rời đi thì lại bị hubby dùng ánh mắt ngăn lại

    "Jennie" Bobby gọi

    "Dạ trưởng phòng" Jennie vội lên tiếng

    Bobby cười hai tiếng:" Bây giờ không phải thời gian đi làm, đừng câu nệ thế. Gọi tôi là Bobby được rồi"

    "Dae..."

    "Trông bộ dạng cô có vẻ rất thân với Lalisa?"

    "À thì... Chồng tôi với Lisa cũng hay qua lại với nhau" Jennie cẩn thận trả lời.

    "Ohh..." Bobby gật gù nhìn về phía JiSoo nâng ly với chị, sau đó quay lại sang nhìn cô:" Lisa chưa nói với tôi nên tôi cũng không biết. Công tác cho tốt, bạn của cô Manoban chính là bạn tôi"

    "Vâng ạ!" Jennie không kìm chế nổi sự kích động trong lòng, phải biết rằng một câu này của anh ta bằng biết bao nhiêu là thời gian cô phải cắm đầu cắm cổ công tác. Kiểu này cũng phải cám ơn Lisa đàng hoàng

    Chaeyoung đang định bước vào thang máy thì bị một lực rất mạnh kéo lại. Cô bất ngờ ngước nhìn, đột ngột nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu thẳm chỉ cách cô gang tay của Lisa. Cô không nói gì, chỉ ra sức giãy tay

    "Giận à?" Lisa túm chặt không để cô thoát, trong giọng cậu chứa đựng sự thân thiết khó tả.

    Chaeyoung cau mày:" Không hiểu Lisa đang nói gì cả" Mắt cô nhìn thẳng vào bàn tay đang nắm lấy tay cô, không cần nói cũng biết ý tứ của cái nhìn ấy.

    Lisa ngắm gương mặt xinh xắn mũm mỉm đã hơn một tuần cậu không được nhìn, cuối cùng thở dài một hơi, vẻ bất đắc dĩ:" Haizz, được rồi là sai lầm của Lisa"

    "Cô Manoban, không thấy là bản thân mình đã quá vô lý vậy sao?" Chaeyoung lạnh lùng đáp lời.

    Tiếng nói chuyện huyên náo từ xa tiến đến gần, cả hai đều làm ngơ

"Ơ không phải Lalisa Manoban đây sao?" Giọng có vẻ đã chếnh choáng say của một người đàn ông trung niên bất ngờ truyền vào tai hai người.

Cậu quay người lại nhìn, cười với vẻ thản nhiên:" Chú Chu ạ"

Người đàn ông được gọi là chú Chu cầm theo túi hồ sơ, cười thân thiết vỗ nhẹ vai cậu một cái:" Chà cô con gái lớn này càng ngày càng đẹp ra, ông nội cháu vẫn an khang chứ?"

"Sức khoẻ của ông cụ tốt lắm ạ"

Mấy người tầm tuổi trên dưới bốn mươi theo sau người đàn ông mập mạp đều lấy làm kì lạ, một bà cô mái tóc nâu vẻ mặt tươi cười hỏi:" Cục phó Chu, ông đang nói chuyện với ai thế"

"Haha, cô gái đây chính là Lalisa Manoban mà đám con cháu mọi người thường xuyên nhắc đến đó" Cục phó Chu cười lớn

"À..." Bà cô ấy giật mình hiểu ra, ánh mắt của mấy người mới đến bỗng trở nên săm soi, người mà con trai-con gái họ luôn miệng nhắc đến.

Lisa hơi cuối người gật đầu một cách khách sáo, tay phải vẫn không buông Chaeyoung ra. Người đàn ông chú ý đến, ra vẻ hiểu biết:" Cùng bạn gái đến dùng cơm hả"

Cậu cười cười, kéo cô gái bên cạnh lại gần mình:" Chaeyoung, đến chào chú Chu đi, chú ấy là Cục phó Tổng cục Hải quan"

Chaeyoung ức muốn chết, cậu giải thích một câu thì chết à!

"Cháu chào chú, chú Chu" Cô không thể không nhẫn nhịn gọi một tiếng

"Haha, tốt tốt" Người đàn ông gật gù, nhìn kĩ cô, cười ra vẻ bí hiểm sau đó quay sang Lisa:" Bao giờ cưới thế?"

Lisa vui từ trong lòng vui ra:" Chú Chu à, cứ yên tâm đi ạ, nhất định sẽ không thiếu bao lì xì của chú đâu."

"Khá lắm cô gái" Cục phó Chu nhìn sang mấy người đứng cạnh ông, cả bọn họ cùng cười. Nếu không phải là một người có văn hoá thì chắc chắn cô đã đạp cho cậu một đạp sau đó quay đầu bỏ đi.

"Thế các cháu cứ vui vẻ nhé, chúng ta đi trước đây"

Gượng cười tiễn đoàn cán bộ lãnh đạo lạ hoắc rời đi xong, Chaeyoung lập tức mặt biến sắc, dùng sức hất tay cậu ra

"Wae? Sao đấy" tâm trạng của cậu rõ ràng rất tốt

Chaeyoung mặc kệ cậu, lập tức ấn nút gọi thang máy. Lisa đè lên tay cô:" Xem ra chúng ta cần nói chuyện"

"Yah Lalisa, thói quen của cô là túm tay người khác khi nói chuyện hả" Cô có vẻ như đã nổi nóng hơn thay đổi hẳn cả cách xưng hô

Lisa cau mày, dường như cậu có thắc mắc gì:" Tưởng là Jennie unnie đã chỉ cho em rồi" Bằng cái bộ dạng chầm chạp của cô, muốn cô tự hiểu ra có khi mất cả khỏang thời gian.

"Đề nghị cô nói bằng ngôn ngữ mà tôi nghe hiểu được"

"Chuẩn bị tốt để làm người phụ nữ của Lisa chưa?"

Mặt đỏ, tim đập, ngạc nhiên, còn có một vài cảm xúc không tên khác ập tới đến với Chaeyoung, cô ngây ngẩn người khoảng vài giây cho đến khi thang máy kêu lên một tiếng, cô mới giật mình bừng khẽ mắng:" Đồ điên"

Cô bước nhanh vào buồng thang máy đang không một bóng người, Lisa theo sau cô. Cậu nhấn nút đóng cửa, đồng thời áp môi mình lên môi cô hôn cuồng nhiệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro