[LONGFIC] Byun cat - JeTi (Chap 3)
~~~Happy JeTi's Day~~~
Chap 3
Jessica nằm gối đầu lên tay, nhắm hờ mắt chờ Tiffany chuẩn bị đi làm.
Tiffany liếc mắt nhìn cái con người à không phải gọi là con mèo mới đúng chứ đang nhàn nhã nằm một đống ở trên giường của cô.
Đúng là xui xẻo mà, biết vậy cô đã không giúp con mèo thành tinh ấy rồi.
Chỉ vì một phút nông nổi, rũ lòng thương mèo mà giờ đây phải bị con mèo đáng ghét đó bám theo.
Rốt cuộc cô đã làm gì nên tội mà phải chịu cái cảnh này chứ?
Ôi trời!
Tiffany chỉ còn biết gào thét trong lòng mà thôi.
Tiffany quơ tay lấy chùm chìa khóa trên bàn ra khỏi nhà để khóa cửa lại.
Tiffany mặc kệ.
Cô không quan tâm đến sự hiện diện của cô ta.
Cô cần phải đi làm, công việc chất chồng chất đống như núi đang chờ cô giải quyết, cô không nên vì cô ta mà ảnh hưởng đến tiến độ công việc của mình.
Cứ coi như cô ta là người vô hình, chán nản cô ta sẽ tự động bỏ đi thôi.
Thế nhưng việc cô ta cướp đi nụ hôn đầu của cô cũng như dám lột đồ cô ra như thế cô không thể nhịn được cục tức này.
Cô ta đúng là mặt dày mà, còn dám mở miệng nói cô là người của cô ta nữa chứ.
Mà Tiffany lại không làm gì được cô ta, đúng là tức chết.
- Á. Trễ giờ của mình mất rồi.
Mãi lo suy nghĩ, chửi mắng Jessica mà Tiffany quên mất thời gian.
Đến khi nhận ra thì đã trễ mất 5 phút rồi.
Việc đi trễ đối với một người luôn nghiêm túc, tuân thủ theo thời gian như Tiffany là một điều không thể chấp nhận.
Tiffany hối hả nhảy vào xe phóng đi.
Trước khi đi, Tiffany còn không quên nhìn lại một cái, căm giận nói:
- Jessica Jung, cô hãy chờ đó. Chuyện ngày hôm nay tôi sẽ ghi vào sổ hồng, rồi từ từ tính với cô. Hừ.
Jessica nằm trên giường cũng từ từ ngồi dậy, lắc đầu cười cười.
- Tính khí đúng là trẻ con, Tiffany à, em vẫn không thay đổi tí nào.
===
Cộp cộp.
Tiếng giày cao gót nện xuống nền hành lang vang lên một cách hối hả chứng tỏ người này đang rất vội vàng.
- Sao sếp của chúng ta hôm nay đi trể thế nhỉ? Đây đúng là chuyện lạ mà (Bà tám nói)
- Sếp lại còn ăn mặc không chỉnh tề, đầu tóc có chút lộn xộn nữa. Chẳng lẽ là… (Bà chín nói)
- Híhí.
Cả đám chụm đầu lại cười lén trước những biểu hiện khác lạ của sếp mình.
Tiffany quay đầu lại trừng mắt nhìn về phía những nhân viên rãnh rỗi không có chuyện gì làm bàn tán chuyện của người khác kia một cái làm họ nín bặt.
- Giải tán. Giải tán.
Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, bà mười lên tiếng xua tay giải tán đám đông, đuổi mấy người kia về chỗ làm việc của mình.
Rầm.
Tiffany đóng cửa một cái thật mạnh như muốn trút hết tất cả bực tức của mình lên cánh cửa vô tội kia.
Đám nhân viên bên ngoài cũng một phen hú hồn khi chứng kiến cơn thịnh nộ của sếp.
Bình thường hòa nhã, hiền lành thế kia nhưng khi nổi giận cũng thật kinh người.
Vừa vào đến phòng là Tiffany liền ngồi vào bàn làm việc chỉnh lí một số hồ sơ sổ sách.
Cộp cộp. Cả văn phòng dường như ngưng hết tất cả mọi công việc khi nhìn thấy một cô gái lạ bước vào.
Cô gái với mái tóc nhuộm vàng, gương mặt thanh tú với những đường nét hoàn hảo.
Dáng đi, trang phục, cả con người đều mang vẻ quý phái, sang trọng.
Xinh đẹp nhưng hơi lạnh, hấp dẫn ánh nhìn của người khác.
- Xin cho hỏi. Phòng làm việc của Tiffany Hwang nằm ở đâu?
Giọng nói thật ngọt ngào.
Đó là nhận xét của mọi người khi nghe Jessica lên tiếng hỏi.
Một chàng trai ăn mặc lịch sự tiến lên trả lời:
- Phòng của Miss Hwang ở đằng kia. Xin hỏi cô đây là…
Jessica mỉm cười thân thiện, cúi đầu chào mọi người:
- Xin chào. Tôi là Jessica Jung, là thư kí riêng của Miss Hwang, mong được mọi người giúp đỡ.
Sau một màn chào hỏi rườm rà của các đồng nghiệp, Jessica mới được bước vào phòng làm việc của Tiffany.
Cốc cốc.
Tiffany đang phê duyệt văn bản nghe tiếng gõ cửa cũng không ngẩng đầu lên nói:
- Come in.
- Good morning.
Nhận ra giọng nói quen thuộc, Tiffany ngẩng đầu lên nhìn.
Quả nhiên không sai, chính là cô ta.
- Là cô? Sao cô lại tới đây?
- Từ nay Sica là thư kí riêng của em, nên tất nhiên Sica phải có mặt ở đây thôi.
Jessica thản nhiên ngồi xuống ghế sofa vắt chéo chân nói.
Tiffany buông bút, khoanh tay hỏi Jessica giọng cáu gắt:
- WHAT? Ai nói cô làm thư kí cho tôi chứ?
Jessica mỉm cười thích thú trước dáng vẻ tức giận của Tiffany.
Khi tức giận trông cô ấy thật đáng yêu.
- Sica nói chứ ai.
- TÔI KHÔNG ĐỒNG Ý.
Dáng vẻ cười cười đắc ý của Jessica chỉ làm cho cơn tức giận của Tiffany tăng lên thêm thôi.
Thật là điên người mà.
Ở đâu ra loại người vô lại như vậy chứ?
Jessica đứng dậy tiến tới bàn làm việc của Tiffany.
Jessica xoay ghế của Tiffany về phía mình, khom người xuống nói:
- Em không đồng ý của phải đồng ý.
- Cô… cô…
Tiffany tức giận đỏ bừng cả mặt, chẳng lẽ không có cách nào để trị cô ta hết hay sao?
Chẳng lẽ cô cứ nghe theo mọi lời cô ta nói mà không có quyền chống đối sao?
Thật vô lí.
Jessica vuốt ve má của Tiffany rồi hôn nhẹ vào đấy nói:
- Em có biết khi em tức giận trông em rất là dễ thương không?
Mặt đã đỏ nay càng đỏ hơn trước những hành động thân mật của Jessica, Tiffany đẩy cô ấy ra khỏi người của mình, xoay ghế quay lại bàn làm việc.
- Tôi mặc kệ cô. Cô muốn làm gì thì làm đi, miễn là đừng có làm ảnh hưởng đến tôi. Còn nữa, tôi cấm cô có những hành động thân mật đối với tôi. Nếu không bị ăn tát thì đừng trách.
- Em có thể làm gì Sica nào? Tát, hay cắn như lần trước? Sica không thấy đau đâu, em cũng không mạnh bằng Sica. Em đừng làm những việc đó, chỉ phí công thôi.
- Tôi không tin tôi không có cách trị cô.
Tiffany vo tay thành nắm đấm trước gương mặt dương dương tự đắc của cô ta.
Tiffany lại nghiến răng ken két:
- Jessica Jung. Cô hãy chờ đó. Tôi sẽ làm cho cô khóc không ra nước mắt.
Tobe continue...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro