Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11 : Quá khứ

Flash back....
- Kim Eun à , chúng mình làm quen nha ! - Một cậu con trai vô cùng " xinh trai " đứng trước Eun
- Tại sao không chứ ? Tớ rất hân hạnh làm quen với cậu đó , trưởng khoa à ! - Eun cười tươi
- Đừng khách sáo thế chứ , gọi tớ là ByungHun ! - Cậu trai kia gãi đầu
- Um , ByungHun a~ - Eun chun mũi . - Gọi cậu như vậy thật sự không quen , trưởng khoa !
- Dần dần rồi cậu sẽ quen thôi ! Tiết sau của cậu là Toán đúng không ? Đi cùng mình luôn nha!- ByungHun khoác vai Eun
- À... ừ - Eun cười
Ở cách đó không xa...
- Hầy hầy , chưa gì đã có trai theo ruồi . Bỏ bạn luôn mới ghê cơ . - Jang bĩu môi
- Thôi , tao cũng theo nó luôn đây ! ChanHee à , đợi taooo - Mi cũng với theo một cậu trai
- Hai con này , không biết trân trọng điều trước mắt . Thật là , haizzz - Jang vừa cằn nhằn vừa đi về phòng văn
... Hai tháng sau......
- Eunie à , đợi tớ với - ByungHun chạy đến xoa đầu Eun - Sao cậu lùn mà chạy nhanh thế ??
- Ya , tớ không có lùn nha ! Nếu nói đến lùn thì con Jang lùn hơn tớ đó ! - Eyn chun mũi cãi lại
- Cậu lùn hơn tớ cũng là lùn rồi a~ . Sao cậu đáng yêu thế hả Eun ? - ByungHun véo má Eun
- Thằng này nữa . Bà đây không còn kiên nhẫn đâu nhá - Eun chuẩn bị dùng chiêu phi " dép " thần chưởng
- Chụy êi chụy tha em chụy êiiii - ByungHun chạy ra chỗ Jang gần đấy nấp
- Thôi , hai cái đứa này ! Bọn mày bao nhiêu tuổi đầu rồi còn chơi trò này hả ? Còn anh nữa , anh đường đường chính chính là trưởng khoa Toán đấy ! - Jang nói
- Chắc mày lại bị đứa nào chọc tức hay sao mặt hằm hằm như bát nước mắm thế ?? - Eun trêu
- Chắc FA lâu ngày đâm ra thế ý mà ! Thôi kệ đi , vào phòng Hóa thôi , tiết sau cả tớ với cậu đều có Hóa mà ! - ByungHun dắt tay Eun đi
............... Một năm sau.......
Chiếc ô tô bóng loáng đỗ trước một căn biệt thự xinh xắn . Từ trên xe bước xuống một bóng người con trai đẹp truyệt vời . Vẻ đẹp nam tính của anh không biết đã đốn tim bao cô gái : Bộ vest đen tôn lên vẻ tinh tế và bó hoa hồng trên tay anh làm anh càng thêm hoàn hảo . Đứng trước ngôi biệt thự , anh thở dài . Nhìn anh bây giờ như một chàng hoàng tử sẵn lòng chờ đợi công chúa của mình vậy :
- Anh đang tìm chủ nhân của căn nhà này sao ? - Một cô bé đi tới , kéo ống quần anh
- Ừ , họ có nhà không em ? - Anh rất thích trẻ con nên vừa thấy đứa bé , anh liền quỳ xuống cho bằng chiều cao bé rồi nhẹ nhàng xoa đầu em ấy
- Họ vừa dọn đi rồi ạ - Cô bé thẳng thắn nói
- Vậy sao ? Họ dọn đi đâu chứ ? - ByungHun bất ngờ
- Jangie unni bảo em rằng các chị ấy về Hàn luôn rồi . Em cũng không muốn các chị ý về đâu nhưng... biết sao được chứ - Cô bé nói xong cũng ngoảnh mặt đi luôn
" Dọn.. dọn đi rồi sao ? Sao có thể chứ ? Còn chưa hết năm học kia mà ? " Byung Hun vẫn còn ngỡ ngàng
- Đặt nhanh cho tôi 1 vé máy bay sang Hàn , thu dọn những thứ cần thiết ở căn hộ t và mang sang đó , nhanh - ByungHun lại trở thành một tổng tài lạnh lẽo
__________ Trở về thực tại lào_____
- Sao ? Anh theo bọn tôi sang tận đây hả.... Trưởng khoa ?? - Jang cười
- Sao mà anh ở đấy được nữa chứ ? Người anh yêu đã bỏ anh mà không một lời từ biệt như vậy kìa ! - ByungHun ngồi xuống trước mặt Jang , cởi bỏ lớp băng bó vụng về của Eun , băng lại một cách cẩn thận
- Người anh yêu ? Eunie sao ? Rất tiếc nhưng anh đến muộn rồi , trưởng khoa à ! Mà nếu anh yêu cô ấy như vậy , sao anh không đưa thứ thuốc kinh tởm kia cho cô ấy chứ ? Cô ấy lại chả yêu anh luôn ý ! - Jang dường như không sợ gì cả , cô đang coi ByungHun như một người bạn để trò chuyện cùng
- Thứ thuốc kinh tởm ? À , hôm đó em đã thấy rồi phải không ? Cô gái ấy đã bị đầu độc từ trước bởi trưởng khoa Hóa . Anh chỉ giải tỏa cho cô ta thôi mà ! Còn với Eun , cô ấy là mục tiêu tiếp theo của trưởng khoa Hóa nên anh kết bạn với cô ấy chỉ để bảo vệ cô ấy thôi ! Anh có vẻ giống một kẻ bám đuôi nhỉ ? - ByungHun cười , anh cười thật sự rất đẹp . Chả trách con gái theo anh không thiếu
- Sao em có thể tin anh nhanh vậy được chứ ? Bằng chứng ! - Jang nhăn mặt lại . Lời anh nói có vẻ rất đáng tin nhưng ai mà lại tin người dễ dàng như vậy chứ ?
- Alo ? Trưởng khoa ạ ? Anh đang làm gì vậy ? - ByungHun nói qua điện thoại . Anh biết rằng cô sẽ không tin nên trong khi cô nói , anh đã chuẩn bị trước điện thoại
- ByungHun hả ? Sao đột nhiên chú lại gọi anh thế ? Có chuyện gì hả ? Anh đang " rình mồi " có gì chú nói nhanh đi , con nào sắp sập bẫy rồi ! - Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói đây thô bỉ
- Em chỉ muốn nói là em đang ở Hàn thôi ! - ByungHun liếc nhìn gương mặt ngạc nhiên quá mức của Jang
- Thế hả ? À anh bảo ChanHee mang bằng sang cho chú rồi đấy ! Thằng bé còn biết cả chú đang ở Hàn nữa kìa ! Thôi , thế nhá ! - Đầu dây bên kia dập máy sau khi nói hết câu
- Sao ? Bây giờ thì em tin aNh rồi chứ ? - ByungHun nhìn Jang . Cô vẫn chưa hết kinh ngạc
- Sao... trưởng khoa có thể ? - Jang khó khăn nói ra - Vậy là em đã hiểu lầm anh trong suốt thời gian qua sao ? Thật xin lỗi anh , ByungHun à ! - Bắt đầu ngõng nhẽo
- Hầy... Em không biết cái cảm giác bị người mình y....
- ByungHun , mày đi còn không thèm lấy bằng nữa luôn hả ? Hay mày giỏi quá không thèm lấy bằng luôn ?
Từ ngoài cửa bước vào một cậu con trai vô cùng xinh đẹp . Có lẽ cậu còn xinh hơn bao nhiêu người con gái ngoài kia nữa kìa . Làn da trắng hồng , đôi mắt to tròn ngây thơ , sống mũi cao thanh tú , đôi môi anh đào đỏ mọng , dáng người chuẩn mực . Nếu không nhìn kĩ , rất có thể sẽ nhìn ra cậu là con gái
- ChanHee , mày đến từ đời nào đấy con ? Còn không thèm gọi tao nữa chứ ! - ByungHun chạy ra phía cửa
- Tao vừa từ máy bay xuống xong đấy con ! Mà.... Jangie à - ChanHee phát hiện ra Jang - Mày lại bắt nạt Jangie hả ?
- Lạy mày ! Tao bắt nạt được tao đã phúc - ByungHun nhìn ChanHee đang ôm Jang , cười . Nhưng trong nụ cười đó ẩn chứa một điều rất khó nói
- Nhưng em tưởng ChanHee nhỏ tuổi hơn anh mà , sao cậu ấy lại...
- Tại nó thích gọi bố láo thế đấy ! Mà bọn em đang đi du lịch ở đây đúng không ? Cho bọn anh ăn bám vơi nha ! Nha nha nha ! - ByungHun giở trò
- Tại sao không chứ ? - Jang đứng dậy . Vì vẫn còn hơi kiệt sức nên việc đi đứng của cô hơi khó khăn
- Có cần tao đỡ mày không ? Đi đứng cẩn thận vào ! - ChanHee lao ra
- Tao không s... - Jang ngất đi do mất máu và vừa chịu đựng hơi nhiều cú sốc.........
________Sáng hôm sau________
Ánh mặt trời nhẹ chiếu vào cửa sổ , tìm đến con người đang nằm vật ra ngủ không biết trời đất gì cả . Giấc ngủ yên bình đã bị phá tan bởi những tia nắng , con người đang nằm trên giường khẽ mở mắt ra : " Sao mình có thể lết về nhà được ? Hôm qua , mình ngất ở nhà ông ByungHun mà ? " Jang tự hỏi
- Sao , dậy rồi hả con quễ lợn này ? - Eun từ cửa bước vào
- Sáng ngày ra đã chửi tao rồi hả con quễ ? Mà sao tao về đây được ? - Jang ngước mắt ra chỗ Eun
- Khổ quá ! Được hẳn 2 mĩ nam đưa về còn không nhớ kìa ! - Eun nhìn Jang khinh bỉ
- Hả ? Hai mĩ nam nào ? - Jang nhăn mặt
- Jang , em tỉnh rồi sao ? - ByungHun từ đâu chui ra
- Sao anh lại... - Jang ấp úng
- Thì anh bảo anh sẽ ăn bám ở đây mà ! - ByungHun cười . Mỗi lần cười , mắt anh biến thành một đường chỉ rất đáng yêu . Chả trách con gái theo anh không ít .
- Mấy đứa à , xuống ăn cơm đi ! - Jin nói vọng lên
Xuống đến bếp , Jang còn bất ngờ hơn nữa :
- ChanHee à , mày bây giờ nhìn giống người vợ đảm đang lắm đấy biết không ? Ôi ôi mĩ thụ của tôi - Jang thấy ChanHee đứng bếp liền chạy vào . ChanHee bây giờ nhìn thật sự rất rất xinh chỉ với chiếc áo thun trắng , một chiếc quàn jean đen và một áp khoác bò màu đen . Nhưng điểm làm cậu trở nên dễ thương chính là chiếc tạp dề màu hường cậu đanc đeo
- Mày... nói gì ? Thụ công cái gì ở đây ? Jin huyng cũng như tao sao mày không nói ? - ChanHee đỏ mặt
- Bởi vì Jin là mẹ tao mà nên tao nhìn quen lắm lắm rồi ! - Jang cười
- Mẹ con gì ở đây hả ? Cô có ra ăn không tôi ăn hêt phần bây giờ này ! ChanHee à , kệ nó đi em ! Ra đây ăn đi - Jin gọi sau khi dọn xong hết thức ăn ra bàn
- Đồ con hêu ! Hêu Jinie - Jang bĩu môi
- Này nhớ ! Có là hêu thì cũng là hêu của anh nghe chưa ? - NamJoon thấy vợ bị bắt nạt là phải can ngay
- Tae Tae à , nhanh lên , em đói lắm rồi - Từ trên tầng truyền đến chất giọng con gái
- Bình tĩnh nào ! Anh cũng đói chứ bộ ! Nhưng là đói vì muốn ăn em cơ - Tae thì thầm vào tai Hye
- Thôi ngay , hai đứa kia ! Tụi bay có định ăn sáng không đây ? - Jin lần nữa phá game
Sau khi mọi người có mặt ở bàn ăn , Eun bắt đầu giới thiệu về ByubgHun , ChanHee và những hiểu lầm của Jang về ByungHun . Eun biết là ByungHun tiếp cận là vì muốn bảo vệ cô và Eun cũng biết , người mà ByungHun yêu là ai...
- Mọi người à , hay hôm nay chúng ta ra biển đi ! - Hye gợi ý
- Okkkkk - Cả lũ đồng thanh , trừ Jang . Không phải cô không thích biển , cô rất thích là đằng khác nhưng lần này , cô thật sự có một cảm giác không lành về lời gợi ý đó . Như thể nó đang hướng về cô vậy....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: