Chap 7
CHAP 7
-- ----------------- --
Ji Yeon bắt taxi về nhà, đến con hẻm, sau khi trả tiền xong, Ji Yeon thong thả đi lên con hẻm đó, bỗng một người đàn ông xuất hiện, đeo kính đen, trên người chỉ mặc có cái áo khoác dài qua đầu gối, tưởng tượng chỉ cần tháo cái nút kia ra thôi thì.... ôi thôi Ji Yeon không muốn nghĩ đến nó nữa
Ở nhà...
Bác gái đang bưng dĩa trái cây ra phòng khách, Jessica và Krystal đang ngồi trên sofa đọc sách, không khí im ắng đến đáng sợ, bác gái đành phá vỡ không khí nặng nề này
"Sao giờ này con bé còn chưa chịu về nhỉ? Có bị gì không?" Bác gái giả bộ lo lắng xem Jessica có biểu hiện gì không, nhưng đáp lại cũng chỉ là sự im lặng đến đáng sợ của Jessica..
"Haizz...Nếu giờ này nó chưa về thì chắc có chuyện gì rồi..Hay là...Jessica à! Con đi tìm Ji Yeon về đi!"
"Umma đừng lo. Cô ta gan lì như thế, ai dám bắt nạt chứ?! Với lại đường xá thì hồi sáng con cũng đã chỉ rồi, nên khả năng cô ta gặp tai nạn cũng chỉ có 30%
"Con đừng có nói vậy chứ! Con bé mới dọn đến, chỉ có một lần thì làm sao má nó nhớ được?"
"Phải rồi..Đầu óc kém thông minh như chị ấy thì chỉ có nước chỉ tới sáng mai" Krystal mỉa mai
"Ey! Con không được nói thế. Dù gì sau này chị ấy cũng là người nhà của mình đấy! Jessica à! Nếu nó không lạc đường thì cũng có thể nó bị té hay gì đó, vả lại quanh khu này có nhiều kẻ kì quái lắm!"
"Park Ji Yeon còn kì quái hơn." Krystal lại châm chọc
"Con lại đây! Con lại đây! Mẹ mà bắt được con là ăn đòn đấy!" Nói xong 1 người đuổi 1 người chạy ='=
Jessica thấy không gian yên tĩnh đã bị chiếm lấy bởi tiếng rượt đuổi và tiếng la của mẹ, Jesica đành ra ngoài khu vườn ngồi suy nghĩ một vài điều...
Trở lại với Ji Yeon, sau khi biết người đàn ông đó rình cô từ sáng giờ, người đàn ông tháo mắt kiếng ra, Ji Yeon nhướn mày khó hiểu, ông ta cười đểu, Ji Yeon toan chạy nhưng bị chặn lại, chạy bên phải thì chặn bên phải, chạy bên trái thì chặn bên trái, ông ta thấy Ji Yeon bí đường, cái tay từ từ cởi cái nút trên áo ra
"Khoan đã, đừng làm thế!"
"..."- Cởi tiếp =.='
"Đừng cử động!"
"..." -Cởi tiếp...
"Chú làm thế tôi cũng không nhìn đâu! Tôi mà nhắm mắt lại thì sẽ không thấy gì nữa..!"
"Er...." -Bước qua chỗ Ji Yeon
"Đừng qua đây! Đừng qua đây!" -Qươ quơ cái tay, múa chân sao mà văng luôn đôi giày mà mẹ Jessica mua tặng luôn =.=' . Ông ta toan lượm thì Ji Yeon hét lên
"Không được!!! Đó là quà của tôi!" - Nói rồi Ji Yeon liếc ông ta, như thể muốn nói "Ông mà lấy thì đừng hòng sống nữa!!!" Nhưng có vẻ người đàn ông đó không sợ, chạy lại lượm rồi bỏ chạy. Đương nhiên là Ji Yeon sẽ đuổi theo đòi trả rồi!
"Trả cho tôi! Đấy là quà của tôi!!! Chú ơi chú hông xài được đâu!!" Nói rồi Ji Yeon tăng tốc
"Chịu nhìn thì tôi sẽ trả cho cô!" -Từ nãy đến giờ ông ta mới chịu lên tiếng.
"KHÔNG ĐƯỢC!!!!! Chú muốn gí chứ?!"
"Một lần thôi. Làm ơn đi! Làm ơn đừng nhắm mắt! 1 lát cũng được mà!!"
"Chỉ là 1 lát thôi phải không?!"
"Đúng thế! Chỉ một lát thôi!"
"Thế thì chú sẽ trả cho tôi sao?"
"Đương nhiên rồi! Tôi cần nó làm gì?! Bán ve chai à?!"
"Được thôi!" -Nói xong cả 2 dừng lại thở đầy mệt nhọc
"Cô nói rồi đấy nhé."
"Tôi sẽ...nghe lời chú. Chú phải...trả lại giày cho tôi..." Ji Yeon khó khăn nói
"Đương nhiên. Tôi là một ông chú biết giữ lời mà." -Nói rồi ông ta bỏ giày zô túi, sắp cởi ra...Ji Yeon thì chuẩn bị tinh thần cho cái không nên và không muốn thấy đó...(poor Ji)
"Cô không được nhắm mắt! Nếu không cũng chẳng có tác dụng gì đâu!"
"Biết rồi! Tôi cũng là người biết giữ lời.." -Ông ta chuẩn bị cởi ra
"Khoan đã!!"
"Sao thế?"
"Để tôi chuẩn bị đã!"
"Được thôi, cô chuẩn bị đi"
10 giây trôi qua...
"Chuẩn bị lâu quá cũng không hay đâu. Bắt đầu thôi!"
Ji Yeon đành quay qua nhìn thẳng vào mắt ông ta
"1,2,3!" -Oh No!! Ông ta đã cởi ra rồi, nhưng rất tiếc...cho ông ta là Ji Yeon Không hề nhìn thấy gì hết. Vì sao ta?! Nói chung là yêu đó! Á nhầm lộn đề tài hì hì. Có một cánh tay che mắt Ji Yeon lại, vì thế đó =.=', quay người Ji Yeon lại, cô nhận ra người đứng trước mặt mình là ai rồi, hơi ấm này không lẫn vào đâu được! Nhẹ nhàng vuốt tóc Ji Yeon, Jessica trừng mắt nhìn ông ta lúc này đã bịt hết lại rồi. Ông ta bỏ chạy, Jessica đuổi theo bỏ lại Ji Yeon ngơ ngác không hiểu gì. Ông ta chạy đến ngã ba thì do vội vã nên không để ý có cái cột trước mặt, ông ta tông phải và ngã lăn ra, định đứng dậy thì bị Jessica lấy tay ghì mạnh xuống, ông ta liền vội vàng quỳ xuống van nài Jessica
"Cậu à! Chỉ lần này thôi! Tha cho tôi lần này đi! Tôi mới bắt đầu làm thôi! Đây là lần thứ 2 thôi mà! Xin cậu đừng báo cảnh sát! Tôi còn gia đình, còn con nhỏ ở nhà. Chỉ 1 lần thôi! Tha cho tôi một lần và tôi sẽ không tái diễn nữa!"
"Vậy ông cút ngay về nhà đi." - Nói nhỏ nhưng vẫn không che dấu được sự uy nghiêm, tức giận lẫn lạnh lùng và khinh bỉ của Jessica (Au có cần thiết phải nói rõ thế không nhỉ :D)
"Cảm ơn cậu" -Ông ta cuối người 90 độ, toan đi nhưng lại bị Jessica kéo mạnh đến nỗi quỳ xuống, đứng dậy rồi để Jessica soát túi áo, khi lấy được thứ mình cần, Jessica để hắn đi
"Không thể ra đi như thế được khi lấy của người ta đâu"
"Vâng, cậu đi thong thả!" -Nói rồi ông ta chạy biến mất
Thở dài nhìn chiếc giày mà mình vừa lấy lại được. Jessica quay về
Về phần của Ji Yeon, từ lúc Jessica đuổi theo tên kia thì cô đành thừ người, dựa lưng vào tường mà đợi. Khi Thấy Jessica quay lại, cô ngạc nhiên pha lẫn vui mừng, Jessica nhìn khẽ thở dài rồi đi tới chỗ Ji Yeon. Ném chiếc giày xuống đất, Ji Yeon liền xỏ vô mang lại.
"Cậu đến đón tôi vì lo cho tôi à?" Ji Yeon nói mà vẻ mặt hớn ha hớn hở
"Không phải đâu, đi siêu thị thôi." Jessica nói rồi giơ cái bịch đồ lên
"Nhưng sao lại đúng lúc thế chứ?!" Ji Yeon nghi ngờ
"Là tôi không may mắn thôi. Nhưng sao cậu..gặp tình huống lúc nãy phải ỏ giày mà chạy chứ."
"Đó là quà mẹ cậu mua cho tôi. Tôi mới đi có 1 lần mà.."
"Thế thì cũng..." Nói rồi Jessica bỏ đi, Ji Yeon lẽo đẽo theo sau
"Cậu mua gì thế? Đồ ăn phải không?! Woa nhiều quá ta!! Tôi ăn được không? Chạy nhiều quá nên tôi khát nước..." -Jessica lại thở dài, lấy trong bịch ra lon nước mới mua. Ji Yeon nhìn Jessica đầy cảm kích, Jessica lại bỏ đi. -"Sao lại thay đổi rồi? Do nóng quá à?" -Ngẫm rồi Ji Yeon chạy theo Jessica, vửa đi vừa chỉ tay lên trời -" Kia là bắc đẩu thất tinh sao? 1 2..Tiếng dế kêu ở đâu thế nhỉ?"
"Không phải dế đâu."
...
END CHAP
Chap nỳ hơi ngắn p? hk @@~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro