Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Warn~ nhè nhẹ.~

Chap 2

Đêm mát mẻ, bầu trời thoáng đãng lấp lánh bởi những vì tinh tú, vầng trăng tròn sáng tỏa một khoảng trời đen. Họ Kwon đứng đó, hít thở chút không khí se lạnh, đôi môi quyến rũ nở nụ cười nữa miệng khi nghe thấy tiếng bước chân mỗi lúc càng gần. Chẳng cần quay lại cũng biết gia tinh(1) của mình đang đến. Vòng tay thon dài của ai đó vòng qua vòng eo họ Kwon rồi siết chặt, đôi môi đỏ thấm tìm đến chiếc cổ trắng, hôn nhẹ rồi miết một đường thật ngọt đến tận tai. Họ Kwon mỉm cười quay lại, đưa bàn tay vuốt dọc khuôn mặt thanh tú rồi dừng lại tại cánh mũi nhỏ nhắn.

-"Em lâu quá" Họ Kwon khẽ trách nhưng môi vẫn giữ nguyên nụ cười, cô gái mỉm cười rạng rời rồi lao vào ngấu nghiến bờ môi quyến rũ như thể, chỉ chậm lại một chút, đôi môi ấy sẽ bốc hơi biến mất. Họ Kwon khẽ mở miệng như đồng ý sự xâm nhập của chiếc lưỡi ướt át, quấn lấy nhau. Ve vuốt rồi tận hưởng mùi hương thơm ngát của đối phương. 

-"Yuri..." Giọng nói nhỏ vang lên cùng nhịp thở, cô gái quằng người khi đôi môi quyến rũ cạ nhẹ vài cổ rồi nhanh như cắt, cắn phập hai chiếc nanh nhọn hoắt vào cổ, vòng tay mỗi lúc lại siết chặt, cơ thể căn cứng nhưng tuyệt nhiên nụ cười của cô gái vẫn rạng rỡ trên môi. Họ Kwon với bàn tay hư hỏng lướt nhẹ trên tấm lưng trắng rồi luồng vào lớp áo mỏng. Những đầu ngón tay dịu dàng lướt dọc sống lưng rồi dừng lại nơi vòng eo nhỏ, xoa nhẹ. Đôi môi họ Kwon vẫn làm việc nó nên làm, dòng máu đỏ chảy từ cổ cô gái xuống, ướt át và gợi tình đầy thu thút.

-"Yuri a..." Tiếng thở khó nhọc, khuôn mặt vốn trắng nay lại càng trắng hơn. Cô gái nhỏ nói trong hơi thở, nhưng âm giọng đầy vẻ kích thích. Làm họ Kwon cũng nhoẻn môi cười rồi nhẹ nhàng dứt khỏi cần cổ trắng. Đưa bàn tay hư hỏng nãy giờ đang yên vị ở vòng eo mỏng giờ cũng chịu di chuyển lên cổ cô gái rồi xoa nhẹ như làm dịu cơn đau.

-"Yuri..."

-"Đc rồi, tới đây thôi. Em về ngủ đi mai còn phải dậy sớm." Họ Kwon mỉm cười cúi xuống hôn nhẹ vào chớp mũi nhỏ, cô gái mím môi nhưng cũng gật đầu, quay người bước về phía cánh cửa đang mở sẵng. Giọng nói trong veo vang lên khi cô gái bước từng bước nhẹ tênh.

-"Làm ơn...gọi tên em đi" 

Yuri vẫn im lặng đưa mắt nhìn về hướng bầu trời đêm, thở dài một cái bất lực, cô gái bước nhanh rồi đóng cánh cữa gỗ lại. Để Yuri trên sân thượng một mình với đống suy nghĩ ngỗn ngang. Đôi môi quyến rũ khẽ nhấp nháy như thì thầm với những ngôi sang sáo trên bầu trời đêm

-"Hara.."

Bình minh buông từng tia nắng nhạt, Taeyeon trở mình vài cái rồi lại ôm cái gối hình hạt đậu cứng ngắt đi tiếp vào giấc ngủ dỡ dang. Tiếng chuông báo thức vang lên ồn ào, um sùm khiến khuôn mặt trẻ con nhíu lại, tiện tay quăng luôn cái thứ nhức đầu màu xanh vào tường vỡ vụn. Ngoài phòng khách, một cao một lùn đã ngồi đó từ bao giờ, nhâm nhi tách Espresso vừa pha, từng làn khói trắng quyện vào nhau rồi tan biến. Họ Kwon đưa tay như với lấy làn khói, nhưng đáp lại là cái lắc đầu ngao ngán của kẻ ngồi bên 

-"Yuri, cậu thôi cái trò điên rồ ấy đi" Hyoyeon nhắm mắt tận hưởng mùi hương coffee nứt mũi nhưng miệng vẫn thì thầm thật nhẹ, Yuri nhướng mày tỏ vẻ k hiểu ý nhưng vẫn cứ gật đầu cho có

-"Cậu biết tớ nói gì k mà gật đầu?" *lườm liếc*

-"Haiz, k hiểu, nhưng cứ cho là tớ hiểu đi. Hyoyeon, cậu cũng làm ơn, đừng giỡ bộ mặt chán đời, bất cần ấy ra khi sáng sớm tớ phải đối diện với cậu" Họ Kown đáp lại rồi ngẩng đầu uống một hơi, khuôn mặt xinh đẹp nhíu lại, cái thứ chất lỏng đắng nghét này k đùa đc mà

-"Việc cậu làm tối qua, đừng nghĩ mình k biết. Seo gia k làm gì đc cậu, nhưng những cụ lão trong giới Vampire sẽ giết cậu nếu cậu cứ tiếp tục" Hyoyeon vẫn nói với chất giọng đều đều k cảm xúc, nhưng thật lòng họ Kwon kia biết, người bạn "bức tượng" của cô đang rất lo lắng, choàng tay qua vai Hyoyeon, Yuri ngã đầu lên vai bạn mình rồi thở dài

-"Hyoyeon, cậu biết bọn già bất lực đó k làm gì đc mình. Họ Kwon bây giờ chỉ còn mỗi tớ, thử hỏi họ dám làm gì tớ. Đừng quá lo"

-"Aiz~, nói chuyện với cậu thật chán, thôi quên đi" Với tay cầm lấy hai cái tách trống rỗng Hyo đi vào bếp rồi chuẩn bị bữa sáng cho cả bọn. Nhiệm vụ cao cả luôn dành cho cô, dù rằng Vampire có ăn hay k cũng chả quan trọng. Cánh cửa một màu hồng bật mở, Tiffany bước ra với bộ dạng ngái ngủ, khuôn mặt lơ mơ, tay vẫn ôm chặt cái gối ôm hình cây nấm màu hồng. 

-"Fany, good morning" 

-"Good morning Yuri" *dụi dụi mắt-ngó dao dát*

-"Taeyeon và Sooyoung vẫn còn ngủ, có cần tớ kêu bọn họ dậy không?" *gật gật đầu, phóng eyessmile* Dáng người lả lướt bước vào phòng tắm nhưng cũng k quên quăng cây nấm màu hồng lên ghế sofa, Yuri mỉm cười trước tính cách trẻ con của bạn mình rồi cũng đứng lên đi về phía phòng của hai người bạn mới.

-"Taeyeon, dậy thôi" *khều khều*

-"...."

-"Taeyeon, tới giờ rồi" 

-"Hmmmmm"

-"Taeyeon, dậy" 

-"Ồn quá....Để tớ ngủ" 

-"DẬY, cháy nhà rồi" Yuri hét lên, tiện tay quăng cái chăn dày cộm sang bên, để lộ cái người đang cuốn tròn như con tôm luộc. Taeyeon nhíu mài, chớp chớp mắt vài lần rồi mỉm cười với Yuri trước khi ôm gối ngủ tiếp

-"Kim Taeyeon, cậu k dậy, tớ sẽ để Fany kêu cậu dậy, lúc đó đừng trách tớ k nói trước" Yuri khoang hai tay, nhịp nhịp chân xuống nền đất lạnh, Taeyeon uể oải ngồi dậy, giương cặp mắt to tròn nhìn người trước mặt rồi lủi thủi đi vào phòng tắm. Mỉm cười hài lòng, Yuri bước ra khỏi phòng định bụng sẽ kêu Sooyoung.

-"Yuri, morning" 

-"Tớ định qua kêu cậu dậy" Cả hai ngồi xuống ghế, trước mặt là vài món đơn giản mà Hyoyeon nãy giờ đã nấu, cả ba ngồi đó chẳng nói gì, hết đưa mắt nhìn người này đến người kia. Phòng tắm bật mở, Fany với bộ dạng tươm tất bước ra cùng lúc với Taeyeon, cả hai gật đầu chào nhau rồi tiến tới chiếc bàn đầy ắp thức ăn

-"Ăn xong, Fany sẽ dẫn hai cậu đi tham quan học viện, tớ có việc k đi cùng đc" Hyo nói rồi đứng lên tiện tay cầm luôn phần sandwich của mình mà biến mất. 

-"Kệ cậu ấy đi, lần nào mà k vậy. Ba cậu cứ ăn đi, tớ đi đây một chút. Hẹn chiều gặp lại. Fany, nhớ nhắc các cậu ấy về luật và hình phạt của trường" Tới lượt Yuri cũng vội vã bước nhanh ra cửa, nhưng bàn tay của ai kia đã nhanh chóng nắm lại, khuôn mặt vốn trẻ nít bây giờ nhíu lại nghiêm nghị đến lạ thường

-"Yuri, tốt nhất nên cẩn thận. Nếu có ra đường thì nên tránh những chỗ đông người, đêm qua tớ mơ thấy cậu k điều k may"

-"Biết rồi mà, Nấm hường" 

Tiffany's POV

Tôi, Sooyoung và Taeyeon cùng nhau đi tham quan học viện, hai cậu ấy k nói gì nhiều, cũng k hỏi gì nhiều, chỉ là đôi lúc gật đầu khi tôi giải thích những nơi hay những vật mà hai cậu ấy thắc mắc. Đúng là quyết định sáng suốt khi bọn tôi đi sớm thế này, bầu không khí mát lạnh bởi hơi sương, chút nắng dịu của buổi sáng ngọt. Căn-tin lác đác vài người tới sớm, k ồn ào cũng k um sùm như mọi khi, tìm một góc khuất phía trong căn-tin rồi ngồi xuống, tôi bắt đầu giải thích những điều bắt buộc phải biết khi và học viện

-"Choi, cậu có thắc mắc gì nữa k?" Sooyoung gật đầu nhìn tôi rồi chậm rãi nói

-"Việc hôm qua ấy, vì sao mỗi lần Yuri ra đường là hai cậu cứ như cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm vậy"

-"Well, chắc cậu k biết, hoặc Seo gia k nói cho hai cậu biết. Kwon là thành viên duy nhất còn sót lại của Kwon tộc, việc có người muốn ám sát hay nguy hại đến tính mạng của cậu ấy nhiều đến độ đếm k hết. Thế nên bọn tớ luôn hạn chế việc Kwon đi lại bên ngoài học viện. Gần đây nhất là vụ Kwon lên sân thượng trường ngủ vào buổi trưa và mém tí bị ám sát bới một số vampire lạ mặt."

-"Theo cậu nói Kwon tộc là dòng giỏi hoàng gia, vậy người trong hoàng tộc k biết cách bảo vệ an toan cho Kwon hay sao, mà còn để cậu ấy học ở học viện này, với nữa từ hôm qua đến giờ tớ cũng chẳng thấy ai đi cạnh bảo vệ cậu ấy cả" Taeyeon nói một hơi rồi nhìn tôi mỉm cười, tôi hơi ngạc nhiên vì từ nãy tới giờ câu hỏi này chắc là câu hỏi nhiều từ nhất mà tôi đc nghe cậu ấy nói

-"Thứ 1: Kwon có quyền quyết định mọi thứ về bản thân. Cậu ấy muốn học trường nào hay làm gì thì k ai cấm đc. Thứ 2: điều này thì chắc k liên quan lắm nhưng tớ cũng nói luôn, Kwon là một trong 4 vampire sỡ hữu cùng lúc nhiều quyền năng nhất và cũng là người đứng vị trí thứ hai về sức mạnh. Thứ 3: Những thế lực muốn hại cậu ấy k phải dạng vampire tép riu tầm thường, thế nên có người bảo vệ hay k cũng k quan trọng. Bởi lẽ đợi đến đám người bảo vệ xuất chiêu thì Kwon có nước xuống mồ với tổ tiên rồi."

-"Vậy Fany sao cậu quen đc Yuri - AAAAAA" Sooyoung hét lên rồi ôm chặt đầu mình, khuôn mặt nhăn nhúm lại tỏ vẻ đau đớn, tôi thở dài rồi đặt hai bàn tay vào thái dương của cậu ấy, xoa nhẹ. Taeyeon cũng hoảng hồn khi nghe tiếng hét của Sooyoung mà quay lại nhìn tôi.

-"Tớ quên mất, cái này quan trọng hơn, khi cậu kêu tên những người trong lớp S, 3 lần hoặc hơn. Cậu sẽ nhận hình phạt của học viện bằng cách gây đau đầu. Hình phạt sẽ tăng theo chiều hướng khủng khiếp hơn nhiều nếu cậu tiếp tục tái phạm."

-"Quái, cái học viện đáng chết" Sooyoung rít lên thở hắt ra rồi nhìn tôi chầm chầm như đợi tôi trả lời câu hỏi của cậu ấy

-"Chuyện tại sao tớ quen Kwon thì để nói sau đi. giờ bọn mình cần lên phòng hiệu trưởng để hoàn tất hồ sơ cho hai cậu." Tôi bước đi trước, để hai cậu ấy theo sau. Đầu bỗng nhức lên một chút khi nhận đc lời nói của Hyo "Fany, tốt nhất để hai cậu ấy tránh xa dãy A của khối C ra. Người của tớ vừa phát hiện ra mùi máu tươi gần khu vực đó. Và với vampire thuần chủng như hai cậu ấy, việc cưỡng lại cái thứ quyến rũ ấy khó khăn lắm. Thế nên tốt nhất cậu nên đi đường vòng, có gì tớ sẽ thông báo sau". 

End Tiffany's POV

Chiếc Audi R8 màu trắng thắng lại rồi đổ cái kịt trước một quán ăn kiểu gia đình truyền thống. Người tiếp tân trông thấy liền nở nụ cười tươi mà săn đón người vừa bước xuống khỏi chiếc hộp trắng đắt tiền. Nở nụ cười lừa tình, Yuri đưa chìa khóa cho người tiếp tân rồi bước vào quán ăn với người phục vụ đi kế bên. Nhìn quanh quất một hồi mới nhận ra cái đầu vàng chóe cụt ngũn đang ẩn hiện dưới bốn bề màu tóc khác. Yuri bước nhanh tới độ người ta chỉ thấy cô lướt trên mặt đất bằng những đầu ngón chân, dang hai tay thật rộng cô ôm cô gái trước mặt vào lòng rồi dùng tay xoa xoa mái đầu vàng chóe đậm chất tomboy. Chất giọng khó chịu của cô gái cất lên kèm theo là tiếng "Chát" đau điếng vang lên khi bàn tay nhỏ nhắn của ai kia yên vị trên bờ vai nóng bỏng

-"Sunny, đau đó" Yuri nhăn mặt, xoa xoa vai rồi ngồi xuống giương cặp mắt to tròn của mình chớp chớp vài cái. 

-"Kwon-"

-"Yuri đc rồi" *chớp tiếp*

-"Thôi lừa tình tớ đi, k có thời gian giỡn với cậu đâu. Tớ muốn cậu giúp một việc" Sunny nhấp nhẹ chút rượu vang rồi nhìn chầm chầm người đối diện, Yuri mỉm cười ra hiệu nói tiếp khi mà mắt vẫn k ngừng ngó xung quanh tìm người phục vụ

-"Làm dùm tớ hai bản đăng ký vào học viện-"

-"Trước hết, tớ muốn ăn một chút gì đó. Còn nữa, chuyện đó đâu cần nhờ tới tớ, với sự thân thiết của nhà họ Lee và Kim gia thì đừng nói 2 bản, 2 chục ngàn bản vẫn đc cơ mà" Yuri ngoắt ngoắt tay ra hiệu cho người phục vụ tới bàn mình, quay sang nhìn Sunny như hỏi cô ấy ăn gì. Nhận đc cái gật đầu Yuri mỉm cười nói "Ok, hai phần như cũ" 

-"Yuri, nghiêm túc đó. Có dấu đỏ của cậu thì việc bọn tớ chuyển về sẽ nhanh hơn là của Kim gia" 

-"Tớ sẽ k thắc mắc việc tại sao lại là 2 bản, nhưng tớ sẽ hỏi, tớ đc gì khi giúp cậu" Con-người-ta đôi khi cũng thiết thực ghê, bạn bè nhờ giúp mà hỏi câu này. Họ Kwon à, cô thật nghĩa khí

-"Đồ đen nhà cô, bạn bè nhờ mà hỏi thế à?" Sunny nhíu mài rồi nhìn cái người đang nhăn răng cười nham nhở kia, thở dài một cái "Nói đi, cậu muốn gì"

-"Hẹn hò với tớ đi, đừng nói hai bản và cái dấu đỏ kia. Trăm ngàn bảng cũng có cho cậu" *Cười tươi, Pr Ps"

-"Cậu...Kwon Yuri, tớ k đùa" Sunny rít lên, ánh mắt đột ngột chuyển sang màu xám khói làm Yuri cũng bật cười khúc khích, với tay nắm lấy bàn tay nhỏ đang nắm thành nắm đấm. Yuri nói trong tiếng cười

-"Ok Ok, đùa thôi. Cậu nóng quá Thỏ con, đc rồi. Tối nay sẽ có cho cậu, nhưng dù gì tớ cũng muốn cậu hẹn hò với tớ" 

-"Kwon-..."

-"Lee Sunny, tớ nói thật đấy, việc cậu nhờ tớ. K khó, nhưng tớ tự hỏi với mối thâm giao ngàn năm với họ Kim, cậu k lẽ k thể nhờ họ giúp? Còn nữa, việc có dấu đỏ của tớ hay k, cũng k quan trọng. Cậu nên biết Seo gia trước giờ là cổ đông lớn nhất của học viện. Mà nhắc luôn, phòng khi cậu quên, Kwon tộc luôn là gia tộc đứng ngoài luồng với những cuộc xung đột của những gia tộc lớn trong giới vampire. Chẳng hạn như cuộc chiến giữa Lee-Seo vào mấy trăm năm trước. Hay xung đột nội bộ của Kim gia." Ánh mắt chuyển sang màu cam đỏ, Yuri nhấp nhẹ thứ nước sóng sánh đỏ sẫm một màu. Nhưng nụ cười dành cho người con gái trước mặt vẫn luôn hiện hữu trên môi. Sunny thở hắt ra một cái thật ảo não

-"Tớ nhớ, bởi vì tớ nhớ chuyện của mấy trăn năm trước. Nên k thể nhờ Kim gia, k thể để họ Kim dính vào những chuyện xung đột bè phái với hai họ Lee-Seo nữa. K phải như vậy quá rắc rối sao?"

-"Vậy cậu chấp nhận để Kwon tộc nhà tớ dính vào mớ bù nhùi giữa hai họ Lee-Seo à?" Kwon Yuri, sống mấy trăm năm. Châm ngôn của họ Kwon này k ai k biết -Đừng nói bạn bè, có là người thân cũng sẽ k giúp nếu k thích-

Sunny lắc nhẹ đầu, miễn cưỡng đứng lên, cô là cô hiểu cái tên đen này. Đừng hòng họ Kwon giúp gì đó nếu k có ích cho họ. Đằng này k những k ích lợi gì mà có khi còn lỗ vốn.

-"Sunny, nếu cậu chịu đổi sang họ Kwon, tớ sẽ giúp cậu" Yuri hờ hững nói, nụ cười nữa miệng mĩa mai điểm xuyến trên khuôn mặt đểu giả, ly rượu vang vơi đi phân nữa của Sunny giờ yên vi vào bản mặt đáng ghét. Yuri bật cười, kéo bàn tay đang nổi gân vì tức giận của bạn mình mà xoa xoa, vuốt vuốt 

-"Đấy mới là Sunny tớ biết. Đc rồi, tớ giúp cậu, nhưng phải để tớ ghi vào sổ "Những điều Lee Sunny aka Lee Sunkyu nợ Kwon Yuri xinh đẹp,quyến rũ". K thì lúc cần cậu lại chối chày chối cội thì thật là lỗ vốn" 

-"Tên đen nhà cậu, chán sống rồi" Sunny gằn từng tiếng như nụ cười lại tươi trên đôi môi nhỏ. Nói cô hiểu Kwon Yuri, chắc hẳn k phải, nhưng cô biết cái người đáng ghét này sẽ k từ chối những gì cô nhờ giúp. Chỉ là đôi lúc sẽ làm khó cô thôi. Hà, còn một việc chưa nói cho họ Kwon kia biết, k biết nghe rồi có định k giúp cô k nữa đây

-"Sunny, cậu có thấy tớ vô dụng không?" Yuri bất ngờ hỏi một cậu khi đang nhồm nhoài đầy miệng, bít-tết sống 7 phần luôn là món cả hai yêu thích ở quán ăn này. Khẽ lắc đầu một cái Sunny chăm chú vào món ăn ngon đang dang dỡ

-"Những người khác nghĩ tớ k biết làm gì cả, chỉ biết ăn chơi trác tát. Cơ mà tớ tự hỏi, có tiền, có quyền k ăn chơi thì làm gì bây giờ?" Câu nói của Yuri làm Sunny mém tí đã nuốt trọn miếng thịt bò k cần nhai. Mở to hai mắt nhìn đâm đâm cái người đáng ghét kia, đáp lại cô là hành động dịu dàng của Yuri khi chồm lên lau đi những thứ còn sót lại nơi khóe môi

-"Tớ biết cậu định nói gì, và k cần nhắc cậu chắc hẳn biết. Kwon Yuri này k phải chỉ ngồi một chỗ để người khác đè đầu cưỡi cổ, những gì cậu, Hyoyeon, Tiffany và cả việc cậu muốn đăng ký cho con gái nhà họ Jung nhập học tớ đều biết."

Kwon Yuri, k hổ danh là người đứng đầu gia tộc Kwon. Cơ mà cả tộc chỉ có mỗi mình cô thôi, k đứng đầu thì đứng đâu?. Nhưng đúng là cái con người này, k đùa đc. Vẻ mặt hời hợt thế thôi chứ có chuyện gì qua mặt đc cô. Sunny mỉm cười nhìn bạn mình khẽ bật ngón tay cái lên khen thưởng làm Yuri cười khúc khích mà lập lại cái bản tự sướng dù ngàn năm vẫn thế...

-"Yuri, k làm khó cậu chứ?"

-"Tớ nói k là tớ xạo đấy"

-"Vậy..."

-"Mà tớ nói có cũng là nói xạo đó"

-"Kwon Yul, cậu nói gì vậy hả ==?"

-"Hờ hờ, trên đời này k có chuyện gì làm khó đc Kwon Yuri xính đẹp, quyến rũ, thánh thiện cả. Mà nếu như là có, chắc là lúc cậu chịu đồng ý hẹn hò với tớ" Sunny đạp một cái thật mạnh vào mông Yuri làm cô chúi dủi về phía trước, mém tí đã ập nguyên cái mặt ăn tiền xuống đường. Khẽ rú lên một tiếng, Yuri xoa xoa mông rồi lườm liếc Sunny muốn tróc da đầu. 

-"Sunny, tớ nói thật. Với thâm tình của họ Lee và tình bạn của cậu với tớ, đứng nói một chuyện, một trăm chuyện tớ vẫn sẽ giúp. Nhưng tốt nhất...cậu nên suy nghĩ thật kỹ mỗi khi nhờ tớ. Vì cậu biết Kwon tộc k làm k công cho bất kỳ ai. Đây sẽ là ngoại lệ cuối cùng dành cho cậu cũng như người nhà họ Lee" Yuri mỉm cười thật hiền, nụ cười k tươi như lúc nãy nhưng ánh lên sự ấm áp. Sunny bất giác gật đầu vì cô hiểu hơn bất kỳ ai. Nếu k vì cô mang họ Lee và k vì cô là bạn của Yuri, đừng hòng họ Kwon đen đó giúp gì mà k trả giá. 

-"Kwon Yuri, cám ơn" Vòng tay ôm lấy cơ thể nóng bỏng, Sunny dụi nhẹ đầu vào hỏm cổ Yuri, hít hà mùi hương quyến rũ. Quyền năng đi đôi với trách nhiệm, có trách thì nên trách ông bà tổ tiên đã đổ mọi gánh nặng vào cô. Yuri xoa xoa đầu bạn mình rồi bước vào chiếc R8 đang đợi sẵng. Cái nháy mắt tinh nghịch đầy ẩn ý, cộng thêm cái liếm môi gợi tình của Yuri, làm Sunny chỉ còn biết nở nụ cười thật tươi dành cho người bạn "ngốc nghếch". Quả thật, cô nợ họ Kwon rất rất nhiều.

[Flashback]

Cô gái nhỏ ôm chặt thân thể đầy máu của bố mẹ mình vào lòng rồi nấc lên từng tiếng nghẹn ngào. Chỉ sau một đêm cả gia đình của cô chết sạch, chết dưới tay thứ quỷ dữ đội lốt thiên thần. Cô nhớ như in nụ cười đầy máu, nhớ nhìn in cái nhìn sắc như dao cạo và những móng tay sắc nhọn như vuốt nhọn của loài sói. Tiếng khóc ai oán vang đầy căn nhà đẫm máu, cô ngồi đó giữa bộn bề xác người. Đôi mắt sưng húp vì khóc nhiều giờ trở nên vô cảm đến đáng sợ.

-"Đừng khóc nữa." Giọng nói như thì thầm vang lên làm cô gái nhỏ giật mình, quay quắt nhìn xung quanh rồi bàng hoàng nhận ra cái bóng đen đang đi lại gần. Giật lùi lại vì sợ hãi, cô gái nhỏ ôm chặt thi thể của mẹ vào lòng.

-"đừng sợ, ta sẽ k hại ngươi"

-"Cút đi...Cút đi đồ quỷ dữ." Cái chất giọng cá heo vang lên hòa cùng tiếng nấc, lòng ngực phập phồng cùng từng nhịp thở. Bóng đen tiến lại gần cô, ôm gọn cô vào lòng rồi thì thầm thật khẽ

-"Ta sẽ giúp họ chăm sóc ngươi. Ngươi rồi sẽ sống thật tốt, hãy nhớ. Đừng gạt bỏ bản năng" 

-"Sunny, cẩn thận" Cái bóng trắng thập thò nãy giờ ngoài cửa phòng lao vào, rồi đẩy cả Sunny và cô gái nhỏ ra sang bên mà lãnh trọn cú đâm chí mạng. Đáng ra cô nên ra tay mạnh hơn một chút để cái kẻ quỷ sứ này k còn dịp làm đau cô. Khẽ rít lên một tiếng khi tự tay mình rút con dao sắc lạnh ra khỏi ngực trái, cô thở phào nhẹ nhõm, thật may là cô chẳng có tim. K thì chắc đã để dòng tộc họ Kwon tuyệt đường vì người lãnh đạo duy nhất cũng lìa đời bởi cái chết lãng xẹt từ một đứa quỷ sứ lãng nhách.

-"Cậu k sao chứ?" Sunny vội vã chạy lại hỏi, tay vẫn ôm đứa trẻ vào lòng, Yuri mỉm cười xoa xoa đầu một lớn một nhỏ rồi biến mất chỉ để lại lời nói cuối cùng "Sunny, gia đình họ Jung từ nay k có con cháu. Phải nhớ điều đó. Nhất định phải ghi nhớ điều đó"

End~

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~'

(1)Gia tinh: Cái này ai coi harry potter thì biết nè, gia tinh tất là nô lệ ấy, hay nói theo cách rất thuần viện là con sen :">~. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yulsic