Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGFIC] All I Need Is You [Chap 11], Taeny |

Chap 11

5g sáng

-Yul, dậy đi. Nhanh lên nào.

-Ưhm..mm..yên nào, baby. Cho Yul ngủ lát nữa đi.

-Ai là baby của cậu ? Dậy nhanh nào.

Taeyeon lay mạnh Yuri. Chốc sau, cậu ấy cũng mò dậy. Cả ngày hôm trước và ngày hôm qua hai người tận tình chỉ dạy, truyền thụ bí kiếp siêu cấp tốc cho Tiffany đến tận hơn 12g khuya. Sau đó thì ai nấy đều nằm lăn ra giữa bếp mà ngủ ngon lành.

Taeyeon cúi người bồng hẳn nàng lên một cách nhẹ nhàng nhất, để tránh làm nàng thức thức giấc. Cô đặt nàng lên chiếc sofa dài trong phòng khách, rồi cẩn thận đắp chăn lại cho nàng.

-Không gọi cô ấy dậy luôn một thể ? – Yuri nói nhỏ.

-Không, để chốc nữa tụi mình về rồi hãy gọi. Fany mệt rồi, cho cô ấy ngủ thêm lát nữa.

Cô nói trong khi dùng tay kéo chiếc chăn lên tận cổ cho nàng, rồi sau đó cúi mặt hôn thật lâu vào gò má kia.

Taeyeon và Yuri nhanh chóng cùng nhau đi đến chợ để mua vài vật liệu chuẩn bị cho Tiffany. Nếu bạn có hỏi vì sao nhà Yuri không trữ thức ăn thì nên nhớ lại hôm trước và hôm qua đi nhé.

Sau một lúc loay hoay ở chợ, cuối cùng họ cũng về đến nhà. Trong khi Yuri lo chuẩn bị sẵn mọi thứ trong nhà bếp, thì Taeyeon gọi nàng dậy chuẩn bị và quay về căn hộ đón bà Kim. Yuri bảo rằng cứ cho nàng xài cái bếp ấy đi. Nó hư thì cho nó hư luôn đi, cho nó hư cái khác sửa lại càng tốn kém hơn T_T

...

...

-Hai ngày qua ru rú bên nhà Yul, con để ta ở nhà thế đấy.

Bà Kim ngồi yên sau chỉ trích cô. Taeyeon vừa đạp vừa nói:

-Con cũng có về mà, omma nói oan con quá.

Ừ thì, cô cũng về, mà về có chút xíu rồi bay đi đâu mất tiêu. Bà biết là cô sang nhà Yuri chứ không có đi đâu xa hết. Chưa cưới mà đã rúc bên cạnh nàng cứ như sợ nàng bốc hơi. Bà cứ tưởng là cô qua đấy chơi với nàng, hay phụ giúp nàng chuẩn bị cho ngày hôm nay. Ây dà, nếu như mà biết sự thật thì sao đây nhể ?!? Khó nói lắm nha.

-Yuri àh, lỡ tớ không làm được thì sao ?

Nàng lo lắng, hai tay xoa vào nhau, mồ hôi trong tay cứ thế mà ra nhiều hơn. Thấy vậy, Yuri và Jessica vội khuyên:

-Không sao đâu, Fany ah. Cậu cứ làm hết sức là được rồi.

Rồi thì bà Kim và Taeyeon cũng tới. Taeyeon thúc nàng nhanh chóng vào bếp.

-Em cứ nhớ gì làm đó được rồi. Đừng căng thẳng quá, và nên nhớ là nếu omma có nhìn em, em cũng đừng nhìn lại.

Cô ôm nàng vào lòng và hôn lên má nàng thật lâu. Rời ra khỏi cái ôm, cô nói:

-Tae yêu em. 5-ting !!!

Bà Kim đang ngồi ở phòng khách, nhưng chợt nhớ ra một chuyện, bèn đứng lên và đi về phía nhà bếp. Taeyeon nhìn bà lo sợ. Vì bà đang chú ý nhất cử nhất động của nàng mà.

-Omma! Đứng đây mỏi chân lắm. Omma vào phòng khách mà ngồi.

-Phải đó, bác Kim, bác…

-IM.

-Dạ T_T

Khổ thật. Bà Kim đang quan sát tỉ mỉ mới lo chứ. Taeyeon nhìn theo nàng thấp thỏm không yên. Nhìn sao giống thi nấu ăn dữ vậy ta ?

Nàng là nàng cũng luýnh quýnh lắm. Làm rớt đồ lung tung. Miệng nàng cứ liên tục thốt ra hai tiếng “OMO” khiến cho ai kia cứ liên tục lo lắng liếc vào nhìn. Taeyeon thật tình chỉ muốn bay đến làm hết giúp nàng thôi. Bà Kim trông qua thấy vẻ mặt lo lắng của con gái mà không khỏi phì cười.

“Nó yêu con bé ghê chưa.”

Sau hơn 1 tiếng sau, nàng chật vật làm xong bữa cơm sáng.

Một tiếng ? Well, siêu lâu cho một bữa cơm sáng cho một người.

Bà Kim vẫn kiên nhẫn chờ đợi nàng bê phần cơm lên. Bà nhìn quanh chẳng thấy Taeyeon đâu, con bé chắc lại bên Tiffany rồi.

-Để Tae bưng cho, em làm nãy giờ mệt rồi.

Cô đỡ lấy khay cơm nói. Nhìn nàng kìa, mồ hôi nhễ nhại mà thương quá đi. Đôi tay kia nữa, đỏ hết rồi. Taeyeon nhìn nàng mà muốn khóc ghê gớm. Bảo bối của cô mà. Oa .. Oa ..

-Thôi, Tae để em làm nốt luôn. Bác gái sẽ không vui nếu Tae làm giúp em đâu.

Nàng nói cũng có lý, mà cô thấy nàng làm nhiều là chỉ sợ nàng mệt thôi. Chậc, thương gớm. Bà Kim mà về thì thế nào cô cũng tẩm bổ lại cho nàng.

Nàng chậm rãi đặt nhẹ khay cơm xuống chiếc bàn. Nàng xếp lại cho ngay ngắn và dùng hai tay đưa đũa cho bà:

-Con mời bác ạ.

Nàng nói và cười nhẹ, còn show cả eyes smile. Bà Kim hãy chưa đón lấy đôi đũa, hướng tầm nhìn xuống bàn ăn. Lướt mắt qua các món ăn một lượt, bà chậm rãi đón lấy đôi đũa. Nàng nhẹ gật đầu rồi đứng dậy, đến bên cạnh Taeyeon.

Taeyeon, Yuri và Jessica lộ rõ sự lo lắng trên gương mặt. Còn nàng thì cũng hồi hộp không kém. Bà nâng đũa lên và chần chừ chưa biết phải ăn món nào trước. Rồi đôi đũa hạ xuống dĩa cá chiên. Bà dẻ ra một chút và gắp lên.

*Nhai nhai*

Cả bốn đều đang nhìn bà.

*Nuốt*

Cả bốn nuốt nước bọt và nhìn theo.

Bà Kim ngồi chép miệng, rồi cầm cây muỗng lên.

Chà! Canh rong biển với tàu hủ non. Nhìn ngon quá bây…

*Múc*

*Húp*

*Chẹp chẹp miệng*

Cả bốn lại nhìn và nuốt khan.

-Sao thế ạ omma ?

Bà Kim hạ muỗng xuống từ từ, cả bọn muốn rớt tim ra ngoài khi bà từ từ ngước lên. Nào ngờ, bà bảo:

-Mấy đứa vào ăn chung luôn đi. Chắc chưa đứa nào ăn phải không ?

0_o

Bốn người đứng tần ngần. Sau một lúc, họ cũng ngồi vào ăn chung. Bà Kim thì không nói gì thêm, cứ thế mà ăn tiếp. Cả bọn cũng bắt đầu ăn. Chợt…

-Fany, là em nấu thật hả ?

-Oh, ngon thật. – Yuri kinh ngạc.

-Cậu nấu tuyệt quá Fany. – Jessica trầm trồ.

Ồh, au chắc hẳn đây ai cũng ngạc nhiên nhỉ. Vâng, thật sự là nàng nấu đó. Cứ cho là nàng ăn hên đi, nhưng mà 100% là nàng nấu. Ok ?

Thôi thì cùng nhau chúc mừng Taeny nào *tung hoa*

E hèm…quay lại nào =’’=

-Con nấu ngon lắm, ta có lời khen đấy.

Bà Kim lau miệng và từ tốn nói. Bà cầm tay nàng, ánh mắt hiền từ:

-Con chăm sóc đứa trẻ này cho tốt. Ta đặt niềm tin ở con đó.

-Vâng, thưa bác.

-Omma này..

Hì hì, xem kìa. Cô mắc cỡ và đang vui lắm. Cô và nàng vượt qua của ải này nên mới vui thế đó. Bà Kim thoáng thấy nụ cười của cả hai cũng vui thầm trong bụng.

“Taeyeon, con phải yêu thương và chăm sóc con bé cho thất tốt đấy.”

Trưa hôm đó, cả bốn người đưa bà ra tận xe khách để về quê. Trước khi đi bà còn dặn dò đủ điều. Bà để con bà ở chốn xa lạ này bà cũng lo lắm chứ. Nhưng bây giờ thì chắc nỗi lo ấy được vơi bớt rồi. Bà trao cái ôm [ cho ]cô và nàng rồi lên xe đi mất.

-Aigoo! Xem nào, tay em đỏ hết rồi.

Cô ngồi bệt xuống bên cạnh nàng trong căn hộ quen thuộc của họ. Taeyeon chở nàng về ngay sau khi đưa bà Kim về quê. Và giờ thi cô đang xót xa khi bôi thuốc lên tay nàng, một cách thận trọng và nâng niu nhất.

-Chỉ là lần này thôi. Sau này Tae sẽ không để em nấu nữa đâu.

Nàng hơi chau mày một chút. Vết bỏng làm nàng cảm thấy ran rát và nhức. Taeyeon thổi phù phù vào các vết bỏng, lo lắng hỏi:

-Đau lắm không ?

-Um..mm..không.

-Nói dối. - Cô vẫn tiếp tục bôi và thổi. – Tae bị rồi sao không biết chứ ?

Nàng khẽ mỉm cười. Đường mắt lại cong theo đường vòng cung. Cô vuốt nhẹ lấy gò má ấy, hôn thật khẽ lên đó và dừng lại ở đôi môi đang hé mở kia.

Uhm…Ngọt.

Cô nhớ quá hương vị ngọt ngào đôi môi của nàng. Cũng hơn một tuần cô mới được thưởng thức nó một cách chậm rãi và đầy đê mê như vậy. Cả hai tựa trán vào nhau, hơi thở phả ra từng đợt sau nụ hôn dài vừa rồi.

-Tae nhớ em lắm đó, Fany ah~

-Em cũng vậy. Giờ thì tụi mình lại được như xưa. Em vui vì bác gái đã đồng ý.

Họ lại cười và trao cho nhau ánh nhìn yêu thương. Trước khi môi họ cuốn vào nhau một lần nữa thì điện thoại cô chợt reo lên. Taeyeon bực tức lôi nó ra và nhìn vào màn hình – nơi đang hiển thị tên phá đám.

Yul đen is calling…

-Alo ! – Taeyeon bắt máy.

-Ồ, bắt máy nhanh thế ?

-Im đi! Cậu vừa phá hỏng chuyện tốt lành của tớ đấy. – Cô bực tức.

-Hey! Không phải hai người đang hôn nhau chứ hả ? Ha ha…

-Yah!..có gì thì nói nhanh nào.

-Uhm..Tớ nhờ cậu một chuyện được không ?

-Tất nhiên rồi. Mau nói xem nào. – Taeyeon trả lời không do dự.

-Ngày mai…

Yuri đã nhờ Taeyeon cái gì mà trông mặt cô ấy lại méo xệch thế kia ??? Nếu muốn biết thì cùng nhau xem chap sau nhe. ^^

T.B.C

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: