~C H A P T E R 1~
The Meeting
~ * ~
Tan trường, tung tăng dạo chơi trên đường phố, vừa cố gắng hít mùi vị thịt nướng đang lan tỏa từ một quán ăn nào đó, vừa đeo tai nghe ngâm nga câu hát và nhìn túi đồ ăn mua ở siêu thị ra, tôi thích thú nhảy chân sáo chuẩn bị về khu chung cư Kangnam gần nhà.
Ở đây đã được một tháng rồi, mọi thứ dường như bắt đầu trở nên quen thuộc. Tâm trạng tôi vui thế này là cả một thành công của chị Ella đấy. Nhớ đến tuần thứ nhất khi tôi tới đây, không lạ chỗ ngủ nhưng lại rất nhớ nhà, nhớ giọng nói cũng như tiếng cười của ba mẹ khi cả nhà ngồi quây quần bên nhau ăn cơm, xem tivi. Nhớ những người bạn đã suốt ngày tụ tập ăn uống, đi chơi và ở cạnh nhau lúc khó khăn. Đã hứa sẽ ở bên nhau không bao giờ xa rời, vậy mà cuối cùng tôi lại là người bỏ rơi họ.
Xa ba mẹ rồi cuộc sống cũng có nhiều thứ buộc mình phải tự lập hơn. Ngày trước, ngủ đến gần 7h mới tỉnh dậy, cuống cuồng vệ sinh cá nhân, thay quần áo và vớ vội cái bánh mang đi học. Bây giờ, mới 6h sáng đã phải dậy chuẩn bị đồ ăn cho hai chị em, lại phải là quần áo,chuẩn bị mọi thứ và ra bến xe bus tới trường nên cơ thể tôi cũng được rèn luyện nhiều. Từ 47kg đã sút xuống 45kg rồi, thật tuyệt vời.
Két........
Mải suy nghĩ không để ý đến đường đi, rút cuộc cũng xảy ra chuyện rắc rối - ngay khi tôi bước chân xuống lòng đường đã bị một chiếc xe phanh gấp lại. Tiếng phanh hãm lại như muốn làm thủng lỗ tai người ta vậy.
Và...tiêu rồi, một người mở cửa xe bước xuống, tiến sát đến chỗ tôi. Đó là một nam trung niên mặt mày thanh tú, nước da rám nắng cùng đôi lông mày đen đậm khiến anh ấy toát lên một vẻ nghiêm nghị khó mà không run sợ.
"Này cô bé, có biết không được đeo tai nghe khi đang đi trên đường không hả? Không muốn sống nữa sao?" Giọng nói khàn khàn trầm thấp vang lên khiến tôi giật mình, tự giác ưỡn ngực đứng thẳng dậy, tôi không muốn run sợ, ít ra là như thế.
" Xin lỗi anh, chẳng may em đang nghĩ đến bài học, hihi, có thể bỏ qua cho em lần này không ạ?" Tôi đưa tay lên xoa mái tóc ngắn mềm mượt của mình sau đó cố tình đẩy gọng kính màu đen lên cao, nghiêng người nhìn chiếc xe sang trọng ở đằng sau. Đó chắc hẳn phải là loại xe 8 chỗ, không hiểu trong đó có những ai nhỉ?
" Em có biết suýt nữa bản thân mình đã gây ra phiền phức không hả? Nếu chúng tôi không kịp thời hãm phanh, liệu em còn đứng đây không?" Anh ta vẫn muốn làm khó dễ cho tôi bằng cái cách chất vấn đó. Thật đáng sợ!
"Em xin lỗi, em mới tới Hàn Quốc nên không có rõ luật. Mong anh bỏ qua lần này được không?" Tôi lí nhí cúi đầu xuống sau đó ngẩng lên xoa xoa hai tay vào nhau tỏ vẻ hối lối.
"Không thể bỏ qua dễ dàng được" Anh ta khoanh tay nhìn tôi.
"Vậy trong xe của bọn anh có bao nhiêu người?" Tôi hỏi lảng đi câu khác, còn có 20 phút để tôi về nhà, nếu không mau nấu cơm, tối nay chị Ella sẽ kêu đói ghê lắm.
"Hỏi làm gì?" Anh ta nheo mày quay ra nhìn chiếc xe, mặc dù miệng hỏi nhưng vẫn trả lời tôi " Sáu người tất cả"
"Vậy......đây ạ" Tôi lục trong túi và tìm ra sáu cái kẹo mút hương dâu đưa cho anh ta, lấy hết sức nhét vào bàn tay thô ráp của nam trung niên đó " Em chỉ có cái này thôi. Đền như thế được chưa?"
"Cái này?" Anh ta ngạc nhiên tròn mắt nhìn tôi
" Nae! Cái này sẽ khiến người ta nhận được một sự an ủi hết sức "ngọt ngào" đấy ạ. Em đảm bảo luôn. Khi chán em thường hay ăn cái này mà, bạn anh chắc cũng sẽ không bực mình đâu ạ" Tôi lấy hết sức thuyết phục người đàn ông khó tính trước mặt mình.
"Nhóc..." Anh ta hình như định nói gì đó nhưng còi xe phía sau đã vang lên, như thúc dục một điều gì đó. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi thấy anh ta phẩy phấy cái tay quay về phía chiếc xe ô tô
"Oppa đi thong thả nha!" Hehe, đến phút cuối vẫn phải bày đặt trêu ngươi người khác, đó vốn dĩ là tính cách của Anna này. Thứ lỗi, chỉ tại anh trai lắm lời quá, nên em gái mới đành phải dùng biện pháp kẹo mút thôi đấy, đống tiền của người ta chứ ít à?
Reng Reng
A, có chuông điên thoại! Tôi vội vàng cầm hết đồ sang một tay và mở máy nghe, giọng nói điều chỉnh dịu dàng hết sức có thể.
"Annyonghaseyo! Anna xin nghe!"
"Cô có phải là người đã thiết kế nên bộ trang phục mùa xuân mà Ella đã gửi tới công ty chúng tôi không?" Thật thẳng thắn à nha, vừa mới nói đã đi thẳng vào vấn đề rồi. Tôi thích tác phong của người này.
"Dạ vâng, đó là do em thiết kế. Có vấn đề gì vậy ạ? Nó không ổn sao?" Tôi hơi do dự, họ gọi cho tôi đột ngột thế này một là có tin vui, hai là có tin buồn. Cứ hỏi về tin buồn trước, tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi.
"À...chiều này Anna có thể sắp xếp đến HyeNa's Fashion Company không? Giám đốc muốn bàn bạc kí hợp đồng với em" Giọng nữ trung niên vừa rồi lại điềm đạm vang lên, đem theo tâm hồn tôi bay bổng lên chín tầng mây
"Kí....kí hợp đồng sao? Vậy được, em sẽ thu xếp..." Mặc dù vui mừng đến phát điên nhưng tôi không thể nhảy cẫng lên được, người ta sẽ tưởng tôi bị tâm thần mất. Tốt nhất là giữ bình tĩnh, bình tĩnh nào....
"Được, vậy hẹn em 2h chiều này"
"Vâng, kamsahamnita!" Tôi gật đầu chào rồi cúp máy, sau đó tung tăng xách túi đồ ăn về nhà. Nhưng mà...quái lạ nghen, vừa rồi khi nghe điện thoại, tôi luôn có cảm giác ai đó đang nhìn mình, quay về phía sau lại chỉ thấy cái bóng chiếc xe vừa suýt "đưa tiễn" tôi đang biến thành một chấm đen phía xa xa.
Trụ sở HyeNa's Fashion Company 02:00 PM
" Chúc mừng em nhé, bắt đầu từ ngày mai, em sẽ làm vào buổi chiều như hợp đồng đã ký kết. Em sẽ thử việc một tuần ở phòng Sáng tạo. Sau đó hãy thiết kế cho bọn anh xem bản thiết kế mà em định tạo hình theo chủ đề lần này" Anh giám đốc đưa tay ra bắt tay tôi rất thân thiện. Hóa ra đây là người mà chị Ella đang hẹn hò, nhìn anh ấy bảnh bao quá, có thua gì mấy Idol đâu.
"Vâng, cảm ơn anh, cảm ơn cả chị Ella nữa, đã giúp em có một cơ hội tốt thế này" Tôi cúi đầu lễ phép cúi chào rồi ra hiệu muốn về nhà. Anh ấy cũng nhướn mày lên nhìn tôi rồi mỉm cười ấm áp. Quả là thân thiệt!
Soạch
Cửa phòng giám đốc đóng lại rồi, nhìn bản hợp đồng màu vàng trên tay mình, ngắm nghía mức lương thử việc 1.000.000won/ tháng ( Nếu mà tôi tính không lầm, khoảng vào 12.600.971 VNĐ đúng không nhỉ?) Với mức lương này, tôi có thể lo trả tiền học phí và còn có thể gửi về cho ba mẹ một ít. Như vậy là không phụ thuộc vào ai cả. Tuyệt quá!
Cuộc sống có nhiều lựa chọn, phải không?
Và tôi đã chọn con đường tự lập.
Phía trước còn rất khó khăn, tôi nhất định sẽ không thể bỏ cuộc. Ước mơ lớn nhất của tôi phải bắt đầu từ đây, để trở thành một stylist chuyên nghiệp, cái tôi cần là một công việc ổn định giúp mình học hỏi kinh nghiệm. Tự tin nào, Anna!
.
.
.
Các bạn chắc hẳn vẫn còn thắc mắc tại sao câu chuyện mà tôi viết lên cho chính mình lại nhàm chán thế này? Đơn giản, nếu chỉ dừng lại ở chuyện tôi được tuyển chọn và HyeNa's Fashion Company thì tốt nhất là tôi không viết còn hơn. Điểm mấu chốt và cũng chính là màn đầu tiên đi vào câu chuyện này nằm ở dưới đây, chuyện mà kể cả nằm mơ tôi cũng không bao giờ ngờ tới - Anna đã gặp thần tượng của mình:
Ngày hôm ấy, chính là ngày đi làm thứ ba của tôi. Đang ngồi ở vị trí của mình để đọc tin tức về một số mẫu thời trang của các nhà thiết kế châu Âu nổi tiếng mới ra thì anh trưởng phòng bước vào. Cả văn phòng cùng chỉnh lại trang phục và đứng lên chào anh.
"Chào trưởng phòng"
"Cảm ơn các bạn, tất cả ngồi xuống vị trí và nghe tôi thông báo đôi chút" Anh trưởng phòng nới lỏng cravat và lật lật một tập giấy dày cộp trên tay ra " Lịch làm việc của chúng ta trong tháng này có chút thay đổi. Mọi người vẫn phụ trách những chuyên mục như cũ riêng có một người sẽ được ghép vào nhóm của Eunmi, Anna sẽ vào nhóm Eunmi nhé"
"Vâng" Tôi gật đầu như một cỗ máy. Chỉ là ghép chung nhóm thôi mà, từ ngày đầu đi làm đến giờ, tôi và Eunmi luôn bàn bạc và thảo luận với nhau, cô ấy chính là một người con gái Busan chính gốc, cũng mới vào làm cùng ngày với tôi. Nhìn bao quát thì phải nhận xét chúng tôi là một cặp đôi ăn ý đấy.
"Nhưng mà.....giám đốc đã xem những bản thiết kế làm bài kiểm tra của Anna, anh ấy quyết định sẽ để Anna phụ trách lượt trang phục đầu tiên và cũng sẽ là chuẩn bị trang phục trong vòng 6 tháng cho boyband E.X.O , thấy thế nào?"
"Sao ạ?" Tôi tròn mắt nhìn anh trưởng phòng, không thể tin vào tai mình. Tình yêu của tôi, chẳng lẽ tôi được chúa ban cho đặc quyền ấy sao? Tuyệt, không còn gì tuyệt hơn.
" Thế nào? Em đồng ý chứ?" Anh trưởng phòng khoanh tay nhìn tôi mỉm cười, mọi ánh mắt trong phòng cũng đổ dồn về phía tôi. Có đố kị không? Có ngưỡng mộ không?
Tôi do dự quay ra nhìn Eunmi, ánh mắt cô ấy van nài gần như xúc động rằng " Tớ đổi cả mạng sống của tớ đấy, Anna, đồng ý đi". Thế là tôi quyết định gật đầu.
Sau đó, anh trưởng phòng thông báo cho tôi ngày mai đến công ty SM để trực tiếp gặp manager của E.X.O và chủ tịch Lee So Man ^^
.
.
.
Sáng sớm, ngắm nhìn mái tóc ngắn ôm sát khuôn mặt bầu bình xinh xắn của mình tôi cảm thấy rất tự hào. Không phải tôi kiêu mà bởi vì đối với cô gái nào cũng vậy, họ luôn muốn mình là một người con gái xinh đẹp. Tôi yêu vẻ đẹp của tôi lúc này, không phấn son, không cầu kì kiểu tóc. Chỉ đơn giản là một Anna giản dị ngày thường.
Thế nhưng.....quần áo của tôi hình như cũng thuộc vào loại bắt mắt quá. Hôm qua, chị Ella đã dẫn tôi đi khắp trung tâm thương mại, chọn mua một bộ đồ mới và bắt tôi phải diện nó. Theo như lời chị ấy nói thì sẽ là : " Em phải mặc thật chỉnh chu, giám đốc của em đã nói với chị như thế. Phải gây ấn tượng là một stylist chuyên nghiệp"
Haizz, tôi xoay người một vòng. Đầu tiên là kính thời trang màu đen đeo trên mặt trông con người ta thật "tri thức". Tiếp theo là chiếc áo mullet màu hồng phấn có kiểu cánh tay dơi rất chi là nữ tính, cách phối hợp áo mullet này với legging màu đen tuyền thì quả thật hết chỗ chê nhé. Nhiều lúc chính tôi cũng phải khâm phục chị Ella khi vớ bừa một túi đồ mà lại khiến cho bộ đồ trở nên đẹp hơn. Đúng vậy, chiếc túi Trolley mà tôi đang cầm trên tay, không biết chị ấy kiếm ở đâu ra nữa. Nhìn còn rất mới mà.
"Anna, ra ăn sáng" Tiếng chị Ella phá tan mọi suy nghĩ của tôi. Vội vàng chải lại mái tóc cho mượt, tôi xoay núm cửa bước ra, giọng nói vô cùng tự nhiên.
"Hi chị yêu dấu, em ra đây nè" Tự tôi hỏi không biết mình bao giờ đã trở nên thân thiết với chị ấy thế nhỉ?
" Hừm...cô nương mau ra ăn đi, ngắm nghía mãi cũng không thấy mình xinh ở chỗ nào đâu!" Ella bĩu môi ngồi xuống ghế đối diện, tự phết mứt hoa quả lên bánh mì của mình và tiện tay lấy luôn lon cocacola tôi vừa mới bóc miệng.
" Unnie! Sao lại có thể nói như thế chứ!" Tôi phụng phịu ngay lập tức, nói gì thì nói, chê tôi xấu và già là chết với tôi.
" Giá như em thêm ít phấn son lên mặt, nhìn sẽ rạng ngời hơn đấy, còn che khuyết điểm cho cái mũi "quả táo" của em nữa" Chị Ella vẫn không ngừng trêu trọc
"Unnie! Nó có bằng quả táo đâu chứ, chị phóng đại quá rồi đấy, hic"
"Thôi....không trêu cô nương nữa, mau ăn đi rồi còn đi cho kịp giờ. Eunmi nó qua bây giờ liền đấy" Ella nuốt xong miếng bánh mì thì ngước mắt lên nhìn đồng hồ, tôi để ý thấy hết, nhưng chưa kịp nói gì thì chuông cửa đã vang lên bốn hồi liền. Vậy là chưa ăn xong bữa sáng, tôi lại phải cầm hộp sữa tươi chạy theo Eunmi xuống dưới bến xe bus gần khu nhà ở.
"Anna, hôm nay nhìn cậu xinh quá" Eunmi lên tiếng khen rồi cứ nhìn tôi mãi, chính tôi cũng thấy ngượng. So với cô ấy, tôi còn thua xa, chỉ còn biết cười ngượng nghịu
"Hihi, Eunmi của tớ mặc mini dress họa tiết houndstooh mix cùng với blazer màu hồng thì còn gì tuyệt hơn chứ. Nhìn cậu quá ư là nữ tính, haha"
"Con nhỏ này, trêu tớ hoài à, cho ăn gạch đấy" Eunmi thấy mình được khen hơi quá thì mặt mũi đỏ bừng, quay lại định giáng cho tôi một cái gõ đầu, thật may mắn vì Anna này đã tránh được
.
.
.
Trụ sở SM Entertainment
"Annyonghaseyo! Em là Anna, thực tập sinh của HyeNa's Fashion Company" Tôi đứng nghiêm chỉnh cúi người chào vị chủ tịch đáng kính trước mặt mình sau đó quay sang nhìn Eunmi.
" Annyong! Em là Eunmi, thực tập sinh của HyeNa's Fashion Company!" Lời nói ngắn gọn nhưng nhẹ nhàng, rất dễ nghe khiến chủ tích SoMan quay lại, đẩy gọng kính nhìn chằm chằm vào cả hai đứa. Tôi có chút không thoải mái, muốn thở dài mà lại phải nén vào trong lòng, thật sự là quá bức bí.
"Chào hai em, như các em biết, mới đây...SM của ta đã chính thức đưa E.X.O ra hoạt động ở hai thị trường Hàn và Trung. Vì nhóm có 12 người mà lại tách ra ở hai nơi. Vì thế....thầy muốn tuyển hai stylist riêng cho mỗi nhóm, đảm nhận nhiệm vụ theo chân các nhóm sang thị trường của họ hoạt động, giúp họ về phần trang phục, các em thấy thế nào?" Chủ tịch SoMan đáng kính vừa xem xét bản hợp đồng, vừa nói không ngừng nghỉ. Chà....quả là người quen nói trước công chúng có khác!
"Em...đồng ý hoàn toàn ạ" Eunmi mỉm cười
"Thưa thấy.....vậy...việc học ở trường SongJi của tụi em thì sao ạ?" Tôi e lẹ hỏi lại, đây chính là điểm khó quyết định nhất của tôi.
" Việc này sau khi được thống nhất sẽ thông báo với trường các em, dạy riêng các em một lớp" Chủ tịch không do dự trả lời, hình như ông ấy đã chuẩn bị từ trước rồi hay sao ý.
" Vậy...em cũng không thắc mắc gì nữa, em đồng ý" Tôi thở phào nhẹ nhõm, như thế là không bị mất buổi học, kể ra được theo chân idol đi mọi nơi là niềm mơ ước của nhiều cô gái mà.
"Vậy các em hãy chọn nhóm mình muốn được kí kết. Tùy các em" Chủ tích SoMan đặt ra hai bản hợp đồng trước mặt và đưa sẵn cho chúng tôi hai chiếc bút bi màu xanh.
"Em sẽ chọn EXO - M, có thần tượng Kris thì tuyệt quá còn gì" Eunmi vui vẻ lên tiếng, cô ấy nhanh tay định ghi luôn vào bảng chọn nhóm kí kết nhưng không ngờ chủ tịch lại lấy bút gạt cổ tay cô ấy ra, quay sang nhìn tồi
"Anna, em chọn nhóm nào?"
"Ơ...thưa thấy....em thì nhóm nào cũng được, nếu Eunmi chọn EXO - M thì em sẽ chọn EXO - K" Tôi không đòi hỏi nhiều ở việc lựa chọn nhóm. Mặc dù....Luhan mới là thần tượng của tôi, nhưng....chiều Eunmi thôi, chọn công việc chứ có phải chọn người yêu đâu mà M với K. Rắc rối.
"Eunmi nhà còn có một em gái nhỏ học lớp 4, đúng không?" Chủ tịch có vẻ hài lòng với câu trả lời của tôi. Quay sang hỏi Eunmi. Tôi thấy cô ấy do dự hồi lâu mới gật đầu. Và ngay lập tức chủ tịch đưa lại bản hợp đồng cho Eunmi
"Tôi nghĩ Eunmi nên phụ trách cho nhóm hoạt động ở Hàn, còn Anna phụ trách nhóm bên Trung. Nhà Eunmi còn có em nhỏ, nếu như em suốt ngày đi đi về về giữa Trung và Hàn thì làm sao chăm sóc cho trẻ con được? Đúng không?"
"Vâng....em cũng nghĩ là vậy, chọn K cũng không sao ạ" Eunmi nhoẻn miệng cười rồi cầm lấy bản hợp đồng, không do dự tích vào ô EXO- K. Cô nàng quả là tham lam mà. Cô ấy đã từng nói với tôi " Mình thích Kris nhưng lại mê mẩn vẻ trẻ con đến chết người của Kai"
"Vậy bắt đầu từ ngày mai, các em sẽ đến đây làm việc. Tình hình cụ thể tôi sẽ thông báo qua điện thoại của các em. Số điện thoại của từng thành viên nhóm EXO cũng sẽ cung cấp cho các em. Điều kiện là không được làm mất!" Chủ tịch SoMan kí vào hai bản hợp đồng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn chúng tôi, sau đó bắt tay chúng tôi nở một nụ cười.
Ông ấy đã cười, một nụ cười không hề che dấu gì cả. Tôi thấy ông ấy cũng không hẳn là người xấu mà. Đúng không?
.
.
.
" Anna, cậu quả là sướng mà, thế là được ở bên Hannie của cậu rồi nhé" Eunmi than thở khi hai người đang ở trong thang máy.
"Gì chứ con nhỏ này, bộ cứ tưởng tớ thấy anh ta là mắt sáng lên sao? Không có à nghen...tớ hết hâm mộ anh ta rồi, tớ thích Sehun đáng yêu hay e thẹn cơ" Tôi ngại ngùng tìm một lý do không chính đáng cho lắm để an ủi Eunmi. Tôi biết cô ấy đang thực sự tiếc nuối. Nhưng tôi cũng không đành lòng nhìn bạn mình như thế, nói dối một chút chắc cũng không tệ hại lắm nhỉ?
" Nhưng còn Kris của tớ....cậu phải đảm bảo cho anh ấy bảnh trai nhất mỗi khi lên sàn đấy. Cơ mà dạo này lại thích Sehun hả? Yêu ghê cơ" Eunmi phụng phịu beo beo má tôi. Có chút nhột nhột khiến tôi phá lên cười " Haha có gì đâu chứ...Eunmi bé nhỏ của tớ đang yêu hay đang hâm mộ Kris vậy?"
"Anna à....nhưng mà dù gì thì cậu cũng được ở gần các anh ấy, chăm sóc tốt đi rồi tớ giúp cậu với Sehun oppa nhá" Eunmi cười nhoẻn, ánh mắt lại lộ lên vẻ gian gian mọi ngày. Con nhỏ này, ai thèm nó giúp chứ. Cũng chẳng ai mơ tưởng yêu được mấy idol. Đã là idol thì chuyện tình cảm cực kì lăng nhăng. Tôi nghĩ như thế.
Ding!
Chuông vang lên và thang máy từ từ mở cửa, tôi vội vàng bước ra, rẽ phải mà không để ý phía trước có vật cản cực kì cao lớn
Binh
"Ui da" Đưa tay lên xoa xoa đầu, tôi thực sự cảm thấy có chút hoa mắt. May mắn là kịp thời Eunmi đã chạy ra theo, dùng sức đỡ ở eo đẩy tôi đứng lên chứ không thì tôi đã ngã lăn ra đất như con ếch chổng hai chân lên trời rồi >.<
"Không sao chứ?" Giọng nam trong trẻo cất lên đẩy lùi sự bực tức của tôi xuống tận dạ dày. Tôi ngẩng lên thấy Eunmi đang há hốc miệng, cũng biết thể nào người mình va phải sẽ là một nghệ sĩ của SM, thôi thì cứ chuẩn bị sẵn tinh thần để tỏ ra không shock nào
"I'm sorry, I have not really noticed the aisle!"
"Baby, I actually speak Korean" Anh ta cũng đáp lại rất sành sỏi. Thế là tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta, và......bịch, cái túi xách Trolley rơi xuống không báo trước. Đứng trước mặt tôi là một thanh niên có khuôn mặt rất đẹp. Lông mày đẹp, cằm đẹp, mắt đẹp, đôi môi cũng đẹp luôn! Chỉ có điều, mắt anh ấy đẹp theo một kiểu lạnh lùng gì đó. Sau hàng mi dày kia, cứ như chất chứa rất nhiều nỗi buồn.
"Jong In oppa . I apologize to you . Next time I will pay more attention. I promise!" Vốn tiếng anh ít ỏi bấy lâu nay của tôi phải đem ra vận dụng, tôi đúng là ngớ ngẩn mà. Tại sao lại phải nói tiếng anh khi tôi đang ở Seoul cớ chứ " Ack...ý em là.....em xin lỗi"
" Không sao, lần sau chú ý hơn. Giờ tôi có việc, phải đi trước. Chào hai bạn" Thế là mĩ nam Kai của chúng ta đã cười gượng một chút, anh ấy xoa xoa bả vai trái của chính mình và đút tay vào túi, thẳng lưng bước vào phía thang máy, để lại sau lưng một là ánh nhìn đầy mê say của Eunmi, một là ánh nhìn kì lạ khó hiểu của tôi.
Không biết sẽ thế nào, nhưng....mọi chuyện của tôi chính thực khởi điểm ở đây!
*Hết Chap 1*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro