Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sự thật ư ?!...Tôi không tin!




*Pằng Pằng *

Tiếng súng lạnh lẽo vang lên . Máu .... máu .... máu ở khắp nơi , vương vãi khắp nơi . Liễu Ánh Nguyệt ngã xuống .... Đau quá ! Là anh ta ..... là anh ta .....là anh ta ..... Cô ngã xuống nền đất đẫm máu . *xoạt xoạt * .Từ trong bụi cây bước ra một người đàn ông trẻ tuổi . Anh ta và người đang đứng trước giống nhau y như đúc , chỉ khác ở nụ cười khinh khỉnh giữa kẻ trước mặt và sự nghiêm túc của anh .

- Xong rồi ! Tiền đây ! Cút đi và gỡ mặt nạ ra !

Anh ta khẽ nói . Kẻ đó gỡ mặt nạ và vẫn điệu cười ấy :

- Không ngờ thiếu gia tập đoàn Dương Thị lại nhờ đến ta để làm việc này . Nhỡ cô ta chết rồi thì sao ?!

- Không phải chuyện của mày ! Xong việc rồi thì cút ngay !

- Ta cũng không muốn dính dáng đến ông anh nhiều ! Có vụ gì thì gọi nhưng tiền gấp 10 lần đấy ! Dương Thị giàu mà ! Hahaha!!!!

Kẻ đó bỏ đi . Anh ta lại gần Ánh Nguyệt , nhẹ nhàng vuốt tóc cô . Anh là người để cô ra nông nỗi này . Anh kẻ đáng trách nhưng cô đâu biết ngày ấy anh ra đi tất cả vì cô . Anh cố tỏ ra vô tâm nhưng trong lòng thì đau xót tựa ngàn mũi dao đâm . Anh - Dương Hiểu Phàm - nhị thiếu gia của Dương Thị đã lần đầu biết yêu khi gặp cô - một cô gái hiền lành chân thật. Nhưng giờ cô gái ở trước mặt anh thật không phải người con gái anh biết . 5 năm cô lại thành ra tàn nhẫn và tâm hồn cô hình như đã lạnh hơn đá . Cô không chấp nhận anh ... không tha thứ cho anh ..... Hiểu Phàm mỉm cười - một nụ cười thoáng buồn . Anh bế cô ra khỏi khu rừng và đưa cô về khu biệt thự của anh.

———————ta là dải phân cách thời gian——————-

Sáng hôm sau ....

Những tia nắng sớm mai khẽ nhẹ nhàng đùa nghịch trên mái tóc của Ánh Nguyệt . Khẽ nhíu mày , cô tỉnh dậy và nhận ra mình đang ở một nơi xa lạ . Tiếng cạch cửa và theo phản xạ của một sát thủ chuyên nghiệp , cô đưa hai tay chắn phía trước . Một cô hầu gái . Ánh Nguyệt hỏi cô ta :

- Đây là đâu ? Cô là ai ?

- Đây là biệt thự của thiếu gia ! Tôi là người hầu ở đây ! Tối qua thiếu gia đưa cô về đây , đồ ăn đây , cô ăn rồi thay trang phục này vào ! Xong tôi dẫn cô xuống thư phòng gặp thiếu gia !

Cô định hỏi tiếp thì cô hầu cắt ngang :

- Xin lỗi nhưng tôi không biết gì hơn ! Xin lỗi cô !

Nói rồi cô hầu đó đóng cửa lại để lại Ánh Nguyệt đầy những thắc mắc . Sau khi xong , cô đẹp tựa nàng tiên bước ra .

Váy của chị nhà ! Đừng bận tâm đến cô người mẫu tưởng tượng chị tóc ngắn như hình ở chap 1

Theo hầu gái xuống thư phòng , cô vừa đi vừa cảm thấy thân quen và lờ mờ đoán ra nhị thiếu gia đó là ai . Và đúng như dự đoán , đó là kẻ phản bội cô - Dương Hiểu Phàm . Anh chỉ nhẹ cười nói :

- Chào em !

- Anh không có tư cách để chào tôi !?

-Năm đó em đã không biết sự thật

Cô không nhịn được liền hét lên :

-TÔI VÌ ANH MÀ KHỔ CẢ ĐỜI RỒI ! KHÔNG BAO GIỜ TÔI TIN ANH NỮA ! SỰ THẬT Ư ?! TÔI BIẾT HẾT RỒI ! 5 NĂM TRƯỚC NGÀY NÀY ! ANH NHỚ CHỨ !?...

Kết thúc chap 3 rồi nha !😘😘😘😘

Ủng hộ Shu Bếu nha ! Các bạn cứ ném đá đi Shu nhận hết đó ! Và nếu thấy truyện ok thì có ngôi sao bên tay phải đấy nhấn cho Shu vui nha ! Cảm ơn nha ! 🤗🤗🤗🤗

Vì lần đầu Shu viết nên có phần không được lắm nên cứ vô ném nha ! Shu sẽ nhận và thay đổi để truyện hay hơn á !!😅😅😅

Căn biệt thư bé tí đây ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro