Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap6.

Chap6.

"Từng ngày dài trôi qua, chỉ còn

lại nỗi nhớ

Và giờ chỉ riêng em một mình

nhớ anh

Từng giọt lệ trên mi, giờ chỉ còn là

ngày chia li

Lòng này thầm yêu anh mong chờ

tháng năm bên anh

Chiếc lá rơi rơi bên hiên cho tôi

lòng mong chờ

Thấm ướt trên mi cay cay nơi đây

hạt mưa rơi

Lời nào cho em, để em được biết

lâu nay gần anh là sai lầm

Nỗi nhớ tràn về quanh đây, khiến

khoé mi em thêm cay

Và giờ thì người đi mãi khiến trái

tim em luôn mong chờ

Phố vắng chỉ mình em bước, bước

đến khi không có anh chờ

Từng giọt mưa nhẹ rơi Oh

hoo...hoo...bước đi....oh

oh....bước đi...oh my love

Từng ngày dài trôi qua, chỉ còn lại

nỗi nhớ

Và giờ chỉ riêng em một mình

nhớ anh

Từng giọt lệ trên mi, giờ chỉ còn là

ngày chia li

Lòng này thầm yêu anh mong chờ

tháng năm bên anh

Chiếc lá rơi rơi bên hiên cho tôi

lòng mong chờ

Thấm ướt trên mi cay cay nơi đây

hạt mưa rơi

Lời nào cho em, để em được biết

lâu nay gần anh là sai lầm

Nỗi nhớ tràn về quanh đây, khiến

khoé mi em thêm cay

Và giờ thì người đi mãi khiến trái

tim em luôn mong chờ

Phố vắng chỉ mình em bước, bước

đến khi không có anh chờ

Từng giọt mưa nhẹ rơi

Oh hoo...hoo...bước đi....oh

oh....bước đi...oh my love

Đã có những khi anh yêu em bên

cạnh em

Vậy mà giờ này chỉ mình em khóc

mãi

Nước mắt rơi trên hàng mi, em

khóc nhoà

Uhhh....ohhhh h

Nổi nhớ tràn về quanh đây, khiến

khoé mi em thêm cay

Và giờ thì người đi mãi khiến trái

tim em luôn mong chờ

Phố vắng chỉ mình em bước, bước

đến khi không có anh chờ

Từng giọt mưa nhẹ rơi Oh

hoo...hoo...bước đi....oh

oh....bước đi...oh my love''

Jessica's Pov.

" Tôi không biết làm cách nào để

thoát khỏi vũng đầm lầy này nữa.

Tôi biết trái tim Joong Ki sẽ không

thể thuộc về tôi nhưng...tôi vẫn

tham vọng, vẫn mơ đến điều ấy.

Phải rồi, đây là yêu. Là yêu không

nuối tiếc. Tôi biết trái tim anh ấy

mãi chỉ có người con gái ấy. Có lẽ

trước đây khi tôi làm người con

gái anh ấy yêu thương biến mất là

sai lầm. Nhưng tôi chỉ có thể làm

như vậy và lần này, tôi sẽ lại đi con

đường ấy. Đầy máu và nước mắt"

End Jessica Pov.

Tôi cứ suy nghĩ hoài về người tên

Amber ấy. Hết giờ học lúc nào

cũng không hay nữa.

- Soo Ahn.

Huh?

Khi tôi bước ra cửa có tiếng

người gọi lại. À, ra là bạn quần đùi

bí ngô.

- Sao thế?

Tôi lo lắng, không lẽ định làm gì

tôi sao? Ôi không, tôi không

muốn.

- Cô đi bộ về đi tôi bận.

Huhm, ai có í định nhờ anh ta đâu

chứ.

- À ừm...

Hình như anh ta có í định nói gì

đó nhưng tôi mặc kệ, đi thẳng.

Mặc xác hắn ta.

- Cô ơi.

Huh? Gì? Ai gọi tôi vậy?

À bạn Xốp gì đó. Mà sao lại gọi tôi

là cô? Huh. Ghét.

- Sao vậy?

- Của cậu.

Xốp chìa ra một thứ gì đó lủng

lẳng trước mặt tôi. Huh? Móc điện

thoại. Uhm nó dễ thương quá. Tôi

chào Xốp và đi bộ về. Muộn rồi.

- Haiz cô nương cành vàng lá bạc

đây hôm nay lại phải đi bộ sao?

Huh? Tôi biết cái tiếng eo éo này

của ai rồi. Giả vờ không nghe

thấy. Huh

- Kiêu thế?

Không nghe.

- Tai cô điếc à?

Không nghe.

- Cô...

- Anh gọi tôi sao?

- Thế cô nghĩ tôi gọi ai?

- Uhm cũng không biết lắm.

Nhưng anh cứ cô này cô kia, sao

tôi biết là anh gọi tôi?

- Ai bảo cô không nói tên cho tôi.

- Ai bảo anh không hỏi.

Ơhơ. Tên đầu bò óc quả nho này.

- Thế cô tên gì?

- Soo Ahn.

- Tên xấu hoắc.

- Hơn cái đồ Ki bà... Huhm.

Phew

O.o hắn, hắn T_T

- anh bị hâm à mà...

Huh, mặt tôi đỏ bừng rồi.

- Vẫn còn cảm giác.

Huh tên đàn bà này.

- Anh nghĩ anh kiss cn gái mà

không có cảm giác được à? Nếu

thế thì đi kt đi.

Huh, tôi bỏ mặc hắn ở đấy và đi

tiếp. Lần trước là chán, giờ là môi.

Huh. Tôi qua chợ mua chút thức

ăn. Chắc các anh ấy chưa về.

CẠCH.

Tôi chút xíu nữa thì hét to vì cái

đống lù lù nằm đắp chăn trên ghế.

Tiến lại gần. Ồ là Bumie oppa đây

mà. Da trắng, lông mi dài, cong.

Nhìn anh ấy ngủ thật yên bình.

Bất chợt hình ảnh lúc sáng lại ùa

về trong tôi. Ahh, đi nấu cơm nào.

Bất chợt bàn tay tôi bị cánh tay

anh ấy nắm lại.

- Ngoài trời lạnh lắm à? Bàn tay

em lạnh quá.

Huh? Lúc nãy bị kiss, giờ bị cầm

tay. Aish.

Tôi đơ rồi, không rút nổi tay ra

nữa.

- Em, đồ ác độc. Đừng quan tâm

anh quá. Đừng hiền lành quá. Để

yên cho anh còn sống. Em cứ thế

này chắc anh chết mất. Mới gặp

em thôi nhưng em làm a tê liệt rồi.

Làm ơn đừng cười nữa, đừng

quan tâm anh nữa.

Huh? Oppa ấy, đang lảm nhảm gì

vậy?

End chap6

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: