Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 59: Cả đời chỉ cần 1 người như vậy (End)

Chap nỳ là chap cúi r' nha mina và có 2 ngoại truyện, 1 ngoại truyện ns về đám cưới của nalu và 1 ngoại truyện ns về gia đình của họ là end r' nha! ^.^ 

Còn về phần truyện ms thì mina đợi chủ nhật tuần sau sẽ có, nó vẫn theo lịch cũ 1 ngày 2 chap: trưa 1 chap, tối 1 chap. ^o^

Còn về t/g thì để mình sắp xếp lại tránh để tình trạng giống hồi nảy vì cái tội rất ''nặng'' là ghiền fim wên mất t/g. Nếu như kịp thì là t7 tuần nỳ hoặc tuần sau. Mình sẽ ra tới 2 truyện lận nên mina cứ coi thoải mái khỏi phải chờ đợi trông mong truyện kia. Bây zờ mình có 1 yêu cầu rất nhỏ là mina rời mắt khỏi phần trên và nhìn xuống phần dưới nhé! ^ v <

________________________________________________________

Trước kia đến bệnh viện làm, lúc không có chuyện gì cô sẽ lén lút dạo trang web nhưng hiện giờ, Lucy sẽ thường thường cầm một quyển sách dạy phát âm tiếng anh, nhỏ giọng ở một góc luyện tập.

Vì muốn nhanh có hiệu quả, cô đứt ruột dùng hơn 5000 tệ đăng ký một khóa học tiếng anh tốc hành. Mỗi buổi tối cô không còn đi tìm Natsu nữa, cũng không rảnh bồi dì Layla, cơm nước xong liền vội vàng chạy đi học.

Trên thực tế so với những sinh viên vừa mới tốt nghiệp ra trường vẫn còn như tờ giấy trắng, cô dù 2 năm làm một công việc nhàn tản trong bệnh viện cũng có khả năng hơn. Chính vì điều đó, Lucy càng muốn nỗ lực hết sức, để chính mình có thể trổ hết tài năng cạnh tranh với người khác.

Natsu biết cô mỗi ngày đều phải đi học thì vô cùng săn sóc, đúng giờ đều chờ cô ở bên ngoài. Mà tối nay, vẫn tiếp diễn như thế.

Lucy vừa tan học liền nhìn thấy Natsu đứng chờ cô dưới cột đèn đường. Cô vẫy vẫy tay sau đó chạy tới, thuận thế bổ nhào vào lòng hắn.

Natsu "ai" một tiếng, lùi xuống vài bước nhưng vẫn theo phản xạ dang tay ôm cô: "Lớn thế rồi mà vẫn còn ở bên ngoài yêu thương nhung nhớ, không sợ bị người ta nhìn thấy sao."

"Sợ gì? Người ta hâm mộ còn không kịp đâu." Lucy nghiêng đầu đắc ý nói.

Natsu cười cười, nắm tay đưa cô đi ăn khuya.

Lucy ở bên cạnh oán giận: "Lúc nào cũng ăn khuya như vậy, rõ ràng cả ngày rất mệt mỏi nhưng em lại cảm thấy em nặng thêm 2-3 cân rồi."

Natsu "ừm" một tiếng, chậm rì rì nói: "Vậy không đi nữa?"

Lucy nhíu mày, hơn nửa ngày mới không được tự nhiên đáp: "Đi thêm lần này nữa! Ngày mai không được đưa em đi!"

"Được được..." Natsu không chút để ý đáp, hắn căn bản không có đưa lời đề nghị của Lucy vào trong đầu.

Lucy nghe thấy thế thì khó chịu: "Em nói thật đấy! Buổi tối mai không được đưa em đi! Bằng không em sẽ không mặc nổi váy tây trang nữa!"

"Mặc không vừa anh mua mới cho em"

"Mới rất đắt... Không đúng! Em mới không cần ăn đến phát phì rồi mua quần áo mới. Anh, đồ chết tiệt, không được dụ dỗ em ăn khuya nữa."

"..."

"..."

Trăng rằm sáng tỏ, hiền hòa vương ánh trăng trên đầu vai hai người.

Lucy vô cùng may mắn khi khóa tiếng anh cô chỉ học trong 1 tháng, bằng không cô nhất định sẽ ăn thành béo mập. Sau khi khóa học kết thúc, vừa vặn đến tết âm lịch.(akiko*liếc nhìn*: s hôm Tết ko ghi đợi wa r' ms ghi kai: zờ ms nhớ yuuke: lí do chính đáng z =.='')

Hiện tại thói quen trở về quê đón tết không còn nhiều như trước nhưng giống Lucy ở lại tiểu khu đa số đều là những người cao tuổi, hoặc các bác trung niên cho nên năm mới thật ra có vẻ buồn chán.

Tối giao thừa, Dragneel gia đến Heartfilia gia, hai nhà cùng nhau đón giao thừa. Dì Lena đề cập đến chuyện kết hôn của hai người, dì Layla ở một bên đáp lời, bà hiện tại cũng chỉ muốn nhanh chóng đem Lucy gả ra ngoài. Thật sự là, con gái lớn không thể giữ. 

Dì Layla cùng dì Lena lật xem quyển lịch đỏ thẫm mới mua, Lucy cùng Natsu liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó tập trung xem chương trình ti vi.

Dì Lena cười tủm tỉm nói với Lucy và Natsu: "lu, nat, mẹ với Layla xem rồi, mấy ngày nữa hai đứa đi đăng ký đi."

Tin tức này quá mức đột ngột, Lucy không kịp phản ứng, giật mình hỏi: "Đăng ký?"

Natsu nhìn Lucy rồi nói với dì Lena: "Mẹ, còn chưa định được ngày, gấp vậy sao?"

"Gấp cái gì, 1 tháng nữa có một ngày tốt, các con còn phải chụp ảnh cưới, sau đó viết thiệp mời, mẹ với Layla còn phải chọn sính lễ cùng đồ cưới cho hai đứa nữa, rất nhiều việc." Dì Lena trừng mắt nhìn Natsu.

Lucy có chút phản ứng, ánh mắt cô mơ hồ, không nhịn được liếc mắt nhìn Natsu, thấy ý cười trong mắt đối phương, khuôn mặt Lucy nóng lên, quay đầu tiếp tục xem chương trình giao thừa trên ti vi.

Một màn này bị dì Layla bắt gặp, bà lắc đầu than thở: "Đúng là con gái lớn không thể giữ a, có giữ nữa cũng bị oán a..."

Dì Lena vui tươi hớn hở nói với dì Layla: "Hai đứa chúng nó hòa thuận tương thân tương ái, còn có cái gì tốt hơn đây."

"Cũng phải."

Dì Lena lại đẩy đẩy chú Igneel: "Ông không có ý kiến gì sao?"

Chú Igneel cười hiền từ, ngược lại nhắc nhở Natsu: "nat a, về sau đã chân chính là đàn ông trưởng thành rồi, không lâu sau còn có con nữa, con không được giống mấy thằng nhóc tóc để chỏm ngoài đường nữa."

Chú Jude cũng có chút xúc động: "Thật là nhanh, nhớ năm đó hai đứa còn là hai đứa bé lưng đeo cặp sách đến trường, hôm nay vậy mà sắp kết hôn rồi."

"Chúng ta cũng già đi." dì Layla ở bên cạnh tiếp lời.

Hai nhân vật chính được nhắc tới không hề mở miệng mà bốn phụ huynh già ngược lại tìm được đề tài bất tận hàn huyên.

Lucy nghe ba mẹ hai bên nói chuyện gần nửa ngày, trong lòng cũng ngứa ngáy muốn nói chuyện với Natsu. Cô cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho Natsu.

[tìm cớ đi ra ngoài >.<]

Natsu đọc xong tin nhắn không khỏi buồn cười, khóe mắt liếc người đang giả đứng đắn xem ti vi-Lucy, hắn cũng đồng dạng nghiêm túc hỏi cô: "Có muốn đi mua ít đồ về ăn không?"

Lucy không được tự nhiên ho nhẹ một tiếng, cô không trả lời Natsu mà ngược lại đứng lên nói với dì Layla: "Mẹ, con cùng với anh Natsu đi mua ít đồ uống."

Dì Layla đang bận việc, vừa ngẩng đầu lên còn chưa kịp nói, dì Lena đã đi trước một bước đồng ý: "Hai đứa đi đi."

Đã thế này, dì Layla cũng không tiện nói gì.

Natsu chào tạm biệt bốn vị phụ huynh sau đó bước nhanh đuổi theo Lucy.

Lucy đang đứng bên cầu thang xuống lầu, nhìn thấy Natsu đi ra thì thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nhưng nhìn đến bộ dáng cười xấu xa của hắn lại không nhịn được véo hắn một trận.

Natsu giữ chặt tay Lucy, nhỏ giọng hỏi: "Muốn đi xuống? Không bằng chúng ta lên sân thượng?"

Hai mắt Lucy sáng lên, cô gật đầu, kéo Natsu rón ra rón rén bước lên trên. Ai ngờ mới đi được một nửa Natsu đột nhiên dừng lại, hắn giữ Lucy rồi nói: "Thiếu chút nữa quên mất trên đó gió to, em chờ ở đây, anh qua nhà mình lấy áo khoác cho em."

Hắn không đợi Lucy phản ứng, đã tự mình đi xuống lấy áo khoác.

Lucy đứng ngoài hiên đợi, chỉ chốc lát sau Natsu đã trở lại. Hắn mặc cái áo khoác rộng thùng thình của mình cho Lucy, sau đó chính mình cũng mặc vào một cái áo gió. Lucy cũng đồng dạng hỗ trợ.

Đến khi mặc xong áo khoác, Lucy mỉm cười, nắm chặt tay Natsu bước lên sân thượng, mỗi lần đi qua những căn hộ khác, nghe thấy tiếng cười nói cùng âm thanh phát ra từ chương trình ti vi, khiến lòng cô không khỏi ấm áp.

Chỉ chốc lát sau, hai người đã lên đến sân thượng.

Sân thượng là của chung, nếu là ngày nắng, sẽ có không ít người phơi chăn ngoài này nên trên này cũng có không ít ghế dựa. Lucy vừa bước ra sân thượng liền cảm giác được một cơn gió lạnh lẽo thổi tới, khiến tóc cô bay lên. Cô không nhịn được rùng mình, không hề nghĩ ngợi chạy đến sau lưng Natsu trốn rồi bắt đầu than: "Lạnh quá lạnh quá."

Natsu cười cười sau đó kéo Lucy đi sang bên cạnh. Ở đây có xây một bức tường quay lại, vừa vặn thành một chỗ tốt cản gió.

Bởi vì gió đã nhỏ đi rất nhiều, Lucy cũng thích ứng kịp, cô xoa xoa tay để người nóng lên.

Natsu cầm tay Lucy, đặt giữa hai tay mình, dùng lực vừa phải chà xát. Lucy cảm thấy tay mình được bao vây bởi luồng hơi ấm dào dạt, cô tươi cười nhìn hắn.

"Này, anh nói xem, chúng ta lớn lên cùng nhau, tại sao trước kia ma sát nhiều như vậy mà không sinh lửa, đến khi em già thế này mới bắt đầu bùng lên. Ài, lãng phí bao nhiêu là năm tháng." Lucy làm bộ như thở ngắn than dài tiếc hận.

Natsu không sao cả mỉm cười: "Nếu trước kia ma sát ra lửa, vậy hiện tại chúng ta sẽ chỉ là người qua đường."

"Sao anh biết?!" Lucy nhăn mặt nhăn mũi.

"Đương nhiên là biết." Natsu đáp lời, trong mắt dường như mang theo những tia sáng ấm áp. Hắn dựa vào tường, đồng thời đem Lucy ôm vào trong ngực, hôn môi cô.

Lucy tìm một vị trí thoải mái sau đó tiếp tục rúc vào lòng hắn. Ánh mắt cô đảo qua vách tường sần sùi, mềm mại hỏi: "Anh Natsu, sau khi chúng ta kết hôn, vậy có phải chuyển ra ngoài không?"

"Em không muốn chuyển?"

"Rất muốn chuyển nhưng lại không muốn cách xa ba mẹ, chúng ta tìm một nơi gần một chút được không?"

"Được, tìm một nơi thật gần, để em có thể dắt con đi bộ đến bên này."

"Cũng không được gần quá, em muốn thoát ly khỏi tiểu khu này."

"Được, nơi này có quá nhiều tam cô lục bà, chúng ta không nên chọn nơi quá gần."

Lucy nhàm chán nghịch áo Natsu, lười biếng nói: "Ôi chao, đúng rồi, sau khi kết hôn, anh cũng phải giúp đỡ em làm việc nhà."

"Ừ."

"Tiền lương phải nộp lên một nửa."

Khóe miệng Natsu run rẩy, hắn đáp: "...Được."

"Cũng không được thay đổi thất thường, không được hái hoa ngắt cỏ, không được đi sớm về trễ..."

"Em dùng thành ngữ cũng không tệ lắm đâu."

Lucy nhăn mày, kéo lỗ tai hắn: "Không được nói lảng sang chuyện khác!"

"Được được... Đau chết mất, anh cái gì cũng nghe theo vợ là được rồi chứ..." Natsu nghiêng đầu sang một bên hít thật sâu, một bên khoa trương cầu xin tha thứ.

Lucy mặt mày vui vẻ, bàn tay kéo lỗ tai hắn chuyển sang đặt trên gáy hắn, cô kiễng chân cắn bờ môi hắn.

Được tiện nghi tội gì không chiếm, Natsu nhanh nhẹn ôm lấy cô, khiến nụ hôn này trở nên sâu sắc.

Dưới lầu có rất nhiều trẻ con tụ tập cùng một chỗ đốt pháo, bên dưới thường xuyên truyền đến tiếng nổ "Oanh Oanh", mang đến không khí tết nồng đậm. Mà lúc này trên sân thượng, đằng sau vách tường, có một đôi nam nữ đang ngọt ngào hôn môi, khiến đêm đông lạnh lẽo như được rót thêm chút hương vị ngọt ngào.

Một lúc lâu sau, Lucy nghe thấy tiếng Natsu nghi hoặc hỏi: "Sao lại có vị mặn?"

Lucy véo lên thắt lưng hắn, sau đó dùng giọng mũi thừa nhận: "Gió lớn quá, em chảy nước mũi."

Lời giải thích này, thật sự có chút ghê tởm. Nhưng Natsu chỉ cười vài tiếng, càng ôm chặt Lucy, chân thành nói: "Nếu cảm mạo thì nguy rồi, hay chúng ta tìm chỗ nào làm một chút vận động kịch liệt?"

"Anh muốn chết à!" ''Khó có được không khí tốt như vậy, thế mà tên này còn không hiểu phong tình rồi tinh trùng xông lên não!''

Nhưng Natsu lại tiếp tục nghiêm túc nói: "Nhưng vừa rồi thân thiết lâu như vậy, cứng rồi."

Lucy trong nháy mắt cảm thấy như sấm sét bổ xuống, cô đấm ngực hắn, cắn răng nói: "Trở về tự mình giải quyết đi... Ôi chao, anh sao có thể phá hỏng không khí, đó là anh tự tìm lấy..."

"Ngoan đi mà..."

"..."

"Vợ à, đừng nhẫn tâm như vậy, nửa đời sau anh chỉ trông cậy vào em giải quyết cho anh duy nhất một vấn đề này..."

"Thật đúng là... Yêu đương lãng mạn thì không nói..."

"Đúng vậy! Cho nên, chúng ta có nên nắm chặt thời gian tìm một chỗ?"

"... ... ... Làm gì?"

.

.

.

Cả đời đẹp nhất bởi một chuyện, đó là đúng thời gian gặp gỡ đúng người, cả hai đều yêu nhau, mà yêu này là dùng đến cả đời.

Tương lai thực dài lâu, còn rất nhiều điều không thể đoán trước, chỉ cần anh không rời khỏi em, bao nhiêu khó khăn cùng khổ sở đều không là vấn đề.

Vì thế hãy kiên định đi từ từ từng bước trên quãng đường đời, bởi có thể ngày nào đó ở một góc đường, ta có thể bất chợt gặp gỡ một người, dù chỉ là một người bình thường, lại nguyện ý dùng cả đời bảo vệ ta, nguyện ý cùng ta cố gắng xây dựng cuộc sống.

Cả đời nếu có một người như vậy, đã đủ rồi.

____________________________________End_______________________________________

Ngoài sân

akiko: cắt cắt, hết truyện r' dẹp hết đi mina ưi tuần s có truyện khác r' cho máu lên não để suy nghĩ đi.

kai và yuuke: ờ =.='' *xoay wa* z ai đy *giựt tờ giấy* phần nỳ là nhân vật kiêu ngạo mà trg fairy tail ai kiêu z.

lisanna*kiêu*: ê s xấu z mà cn' bày đặt lm' tg chi z hả đã yếu mà cn' ra gió hứ.

kai và yuuke*nhìn vào tờ giấy*: thui đi lisan dù có giả vờ hay thật thì cx ko đc vô âu.

lisanna*ăn vạ*: ko chịu âu tui mún vô, nhân vật phản diện cx đc mà. T^T

yukio*cười lại*: đáng đời, tui mún...

yuuke*chen vào*: pà cx ko đc âu nên đừng có mà xin.

yukio*ăn vạ lun*: tui mún vô mà, đi mà đi mà. T^T

akiko*cười lại*: hahaha ai bỉu cười ng' khác chi *xoay wa* yuu-kun, kai-nee ưi cho....

kai và yuuke: cả aki cx z khỏi ns nữa. 

akiko*theo phong trào*: ko chịu âu, mún vô mà, thành ai cx đc mà ko chịu âu. T^T

kai*nhức đầu*: ai đy trời.

minako: tui....

yuuke: khỏi ns ko có cho âu.

minako*tự kỉ 1 góc*: keo kiệt wá đi

kai: hay là ché erza đi.

yuuke*cười gian tà*: thui mira đi lâu lâu cho chỉ kiêu chút vả lại body chỉ cx hợp vs cái cảnh tả mừ.

kai*đánh vào đầu*: ừ cx đc nhg đừng có nổi máu dê ở đy.

yuuke*xoa cục u*: ừ bít òi, ai mún cho mira lên sàn diễn thì bình chọn nha ai típ tục chọn erza thì okê lun, chủ nhật tuần sau sẽ có kết wả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: