Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 58: Tiến lên nào.

Bởi vì trong đầu vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, gần đây khuôn mặt Lucy thường nhăn nhó. Dì Layla vừa nấu cơm vừa để ý con gái, bên ngoài trời trong mây trắng thế mà con gái bà cả ngày chỉ ủ dột u buồn. Dì Layla nhìn mà khó chịu trong lòng, bà nghĩ, ''Lucy như vậy nhất định là bởi vì Natsu. Khó có dịp hôm nay rảnh rỗi, thời tiết cũng không tệ lắm, nếu cứ cấm đoán ngày này qua ngày khác cũng không phải chuyện tốt.''

Dì Layla ho khan vài tiếng, liếc mắt nhìn Lucy rồi chậm rãi nói: "Được rồi, muốn đi thì đi đi, buổi tối trở về sớm một chút."

Dì Layla đoán nhất định Lucy sẽ vui vẻ hô to một tiếng, không ngờ cô lại mờ mịt nhìn về phía bà, như thể không hề có phản ứng với lời nói của bà. Dì Layla đang buồn bực, chợt thấy Lucy đứng bật dậy. Cô đột nhiên trở nên tỉnh táo như thường, nói với bà: "A, đúng, mẹ, con tới chỗ Lisanna một lát. Mẹ cứ ra cửa hàng trước đi, tối về con sẽ trông cùng mẹ."

"Ôi chao?" Hiện tại biến thành dì Layla mờ mịt, cho đến khi nhìn thấy Lucy xách túi bước nhanh ra ngoài, bà mới phục hồi lại tinh thần, gọi với theo: "Bên ngoài lạnh lắm, kéo khóa kín vào."

Xa xa truyền đến tiếng đáp lại của Lucy, dì Layla vì được an ủi mà tươi cười. ''Mình quả nhiên là thông minh, không nghĩ tới nhanh như vậy mà đã có hiệu quả.'' (tại chỉ đg nghĩ về chuyện khác thui ạ =.='')

Không quan tâm dì Layla hiểu lầm cái gì, Lucy gọi điện thoại cho Lisanna, vội vàng nói có việc muốn tìm. Lisanna ngơ ngác một lát rồi lập tức phản ứng lại, bảo Lucy đến nhà cô.

Phòng tân hôn của Lisanna và Bickslow đã sớm trở thành một căn nhà bình thường. Lisanna ra mở cửa, Lucy bước vào trong, thuần thục ngồi xuống sô pha.

Lisanna còn chưa mở miệng nói gì, Bickslow đã nhiệt tình chào đón: "Lucy, gần đây thế nào?"

Lucy cười tủm tỉm đáp: "Cảm ơn đã quan tâm, mình rất tốt."

Lisanna nghe hai người công thức hóa việc thăm hỏi thì nổi da gà. Cô không khách khí quát Bickslow: "Ôi chao, anh hỏi cái gì vô nghĩa vậy, nhanh đi rót cho bọn em cốc nước rồi ra chỗ nào khác đi."

Lucy cười cười vài tiếng, đã thấy Bickslow bày ra bộ dáng bất đắc dĩ nhưng vẫn ngoan ngoãn đi vào phòng bếp lấy nước ra.

Vừa thấy Bickslow rời đi, Lisanna vội vàng hỏi: "Vội vã tới đây như vậy, là xảy ra chuyện gì?"

Lucy lắc đầu nói: "Không có việc gì, chỉ là mình có một chuyện băn khoăn, muốn cậu cho mình ý kiến."

Lisanna có vẻ hứng thú: "Sao?" 

Lucy hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng về phía Lisanna: "Mình muốn đổi công việc khác, cậu cảm thấy thế nào?"

Nếu là đang uống nước, Lisanna tuyệt đối sẽ đem tất cả phun lên mặt Lucy. Cô trừng to mắt, kinh ngạc hỏi: "Đổi việc làm?"

Nhìn phản ứng của Lisanna, cảm xúc kích động của Lucy rút đi hơn nửa, cô gật đầu: "Tên đàn ông nhà mình muốn tìm công việc mới, có lẽ anh ấy sẽ nhanh chóng tìm được nhưng vấn đề là ở mình, mình cảm thấy..." Lucy nhìn Bickslow vẫn đang pha cà phê trong phòng bếp, nhỏ giọng nói, "Mình cảm thấy, mình để ý anh ấy quá mức, như vậy không tốt, sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra vấn đề. Mấy ngày nay mình trái lo phải nghĩ, cảm thấy vấn đề này xuất phát từ công việc nhàn rỗi của mình, mình suy nghĩ, không biết có nên cho bản thân một mục tiêu theo đuổi khác..."

Lucy ngừng một chút rồi nói tiếp: "Mình vẫn tiếc công việc hiện tại, vừa nhàn rỗi vừa có tiền. Tuy tiền lương không cao lắm nhưng rất ổn định, bao nhiêu người trầy da tróc vảy cũng không thể đi vào, mình bỏ ra như vậy, rất đáng tiếc."

Lisanna nhìn khuôn mặt đượm vẻ tiếc nuối của Lucy, cô xoa nhẹ đầu Lucy nói: "Ôi chao? Công việc kia của cậu được coi là tốt à? Đừng có đùa, 2500 tệ tiền lương đều phải bỏ ra 4 năm làm việc mới có, buông tha nó mà cũng cảm thấy đáng tiếc sao?! Cậu có biết có bao nhiêu người không muốn làm công chức mà muốn cầm tiền lương cao không? Công việc của cậu chỉ đủ tiền nuôi sống chính mình, còn chưa đưa được đồng nào cho bố mẹ làm tiền dưỡng lão, cậu có cái rắm gì đáng tiếc?!"

Lucy sửng sốt, ''lời này của lisan ý là?''

Lisanna tiếp tục cằn nhằn không ngừng: "Tớ nói với cậu, tớ đã sớm không vừa mắt với công việc hiện giờ của cậu rồi. Hoàn cảnh thế nào tạo con người thế ấy. Còn nhớ trước khi cậu với Natsu yêu nhau không? Ài, ăn mặc mà cũng như mấy bác gái, quần áo thì không biết là chọn từ mấy chục năm trước, bộ nào cũng giống bộ nào, khiến người cậu cộng thêm được 7-8 tuổi! Đây là vì sao? Còn không phải bởi vì chung quanh cậu chỉ toàn bác gái nên cậu tự nhiên cũng trở thành mẹ già sao!"

Lucy hít sâu một hơi, cô vừa véo Lisanna vừa độc ác quát: "Đồ chết tiệt! Cậu chừa cho mình một chút khẩu đức là được rồi!"

Lisanna "a" một tiếng, cô vừa xoa cánh tay vừa ôm bả vai Lucy nói: "Cậu không tin sao? Môi trường công việc đối với một người mà nói là vô cùng quan trọng, xung quanh đều là những người tinh thần phấn chấn nhiệt huyết sẵn sàng, bản thân cũng sẽ trở nên trẻ trung hơn nhưng nếu xung quanh là..." Bị Lucy trừng, Lisanna ho nhẹ vài tiếng rồi nói tiếp, "Bây giờ còn được, nói như thế nào thì cậu cũng chưa kết hôn cho nên không hề có đề tài chung với mọi người, các bác gái ấy cũng lười tìm đến cậu. Nhưng đến khi cậu kết hôn rồi, có chồng con, mình tin rằng cậu sẽ nhanh chóng trở nên giống như mấy người đó. Cả ngày không có việc gì ngồi tâm sự linh tinh, kể lể chuyện chồng con nhà mình tốt ra sao. Bề ngoài thì hạnh phúc nhưng thực tế khi về nhà thì sao? Nói không chừng ban ngày còn kể lể chồng mình yêu thương mình bao nhiêu, buổi tối lại vụng trộm tìm hiểu tin nhắn của hắn. Dù sao, ai bảo các bác gái đó không có chuyện gì để làm? Cậu nói có đúng không?"

Tuy những lời này của Lisanna, Lucy cũng đã suy nghĩ đến nhưng bị Lisanna nói trắng ra như vậy, Lucy vẫn cảm thấy sửng sốt. Cô nghiêng đầu sang một bên, không thể không thừa nhận: ''lisan, thực sự là một châm thấy máu.''

Lisanna nhìn bộ dáng rối rắm của Lucy, cô cười xấu xa rồi cố gắng điều chỉnh sắc mặt mình: "Đừng nói rằng mình không nhắc nhở cậu, mục tiêu của cậu là cả đời chỉ lấy 2500 trăm tệ tiền lương sao? Làm công việc nhàm chán đó cả đời sao? Không cảm xúc, không tiến bộ, không cảm thụ được một chút nào gọi là thành công, không bao giờ có thể để cho người khác thấy được sự vui vẻ của mình khi đạt được thành tựu. Cả ngày cậu chỉ nghĩ duy nhất một việc, hôm nay nên chọn món gì làm cơm tối, mà vấn đề này, mỗi ngày cậu đều nghĩ từ buổi sáng bắt đầu làm việc cho đến lúc tan tầm..."

Lucy không khống chế được mở to đôi mắt vừa gắt gao nhắm chặt: "Đủ rồi! Cậu dừng được rồi! Mình đổi công việc khác còn chưa được sao!"

Lisanna bị phản ứng kích động của Lucy chọc cười. Cô vỗ vỗ đầu Lucy rồi cầm lấy tách cà phê Bickslow vừa mới đặt trên bàn từng ngụm từng ngụm uống. (kai*giơ ngón trỏ*: ché chơi thâm wá lisanna*ngẩng mặt lên trời*: đương nhin, ché mà)

Lucy cũng cầm tách cà phê lên uống: "Cậu cũng biết trình độ của mình, mình không muốn bỏ công việc này nguyên nhân rất lớn là bởi vì mình thực sự rất khó tìm ra một công việc khác tốt hơn. Nếu cậu cũng tán thành với mình, vậy cho mình ý kiến xem mình nên làm gì?"

Nghe xong vấn đề của Lucy, Lisanna xoa cằm tự hỏi nhưng còn chưa nghĩ được nhiều, Bickslow vẫn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh từ đầu chợt mở miệng: "Anh có một thông tin. Lúc trước có một công ty kinh doanh thiết bị y tế có hợp đồng mua máy điều hòa ở công ty anh. Nghe nói công ty này kinh doanh không tốt nên sau đó đã bị một công ty khác thu mua nên cần tuyển rất nhiều nhân viên mới. Ông chủ công ty thu mua là người nước ngoài, rất có thủ đoạn. Công ty đó đang được trang trí lại, chờ đến khi chuẩn bị tốt, hẳn sẽ là một nơi rất được còn về phần tiền lương thì anh không rõ lắm."

Mắt Lucy sáng ngời, lại nghe tiếng Lisanna nói: "Được a, anh rốt cuộc cũng có chút ý kiến xây dựng!"

Lisanna rất vui vẻ, cô nói: "Lucy, cứ làm đi, tiền lương đừng lo lắng, dù có thấp thì cũng cao hơn công việc của cậu bây giờ."

So với Lisanna vui vẻ, Lucy vẫn còn chút chần chờ: "Nói như vậy thì công ty đó hẳn rất tốt, vậy yêu cầu chọn người có cao không?"

Bickslow nghĩ một lát rồi nói: "Mình thấy nếu cậu nộp đơn thì so với những người vừa tốt nghiệp ra ngoài xã hội sẽ có ưu thế hơn. Huống chi công việc của cậu là làm hành chính ở bệnh viện, đối với các vấn đề về bệnh viện đều rất quen thuộc, khả năng nhận sẽ rất cao."

Lisanna vội vàng gật đầu nhìn về phía Lucy.

Đại khái tin tức này đến quá mức thình lình, Lucy vẫn còn ngẩn ngơ, cô suy nghĩ một lần nữa sau đó mới kiên định gật đầu nói: "Mình sẽ thử!"

Tin tức này cũng khiến Lucy thanh tỉnh. Có động lực rồi, cô bắt đầu cùng Bickslow hỏi thăm về công ty này.

Biết là công ty này qua năm sau mới bắt đầu tuyển người, Lucy nhẹ nhàng thở ra. Ít nhất cũng có thời gian cho cô chuẩn bị. Dù sao nếu là ông chủ người nước ngoài, cái muốn kiểm tra đầu tiên nhất định là khả năng tiếng anh của cô. Mà trình độ tiếng anh của cô, tuy rằng cũng đạt được cấp 6 nhưng hiện tại đã quên gần hết. Chỉ còn 1 tháng nữa là sang năm mới, năm sau sẽ bắt đầu thời gian tuyển dụng, hiện tại Lucy chỉ có thể nắm chắc thời gian bổ túc khả năng của mình.

Trò chuyện xong, Lucy là mười phần tinh thần khí trở về nhà.

Ăn xong cơm tối, Lucy xin dì Layla cho cô gặp Natsu.

Dì Layla làm bộ dạng "biết ngay mà" trừng mắt nhìn Lucy nhưng cuối cùng vẫn phê chuẩn.

Lucy trên đường từ ngoài cửa hàng trở về nhà liền trực tiếp đến Dragneel gia luôn.

Dì Lena thấy Lucy đến liền cười tủm tỉm nói: "lu nha đầu đã lâu không tới nha."

Lucy cười vài tiếng rồi đáp: "Gần đây buổi tối cháu đều giúp mẹ trông cửa hàng, mẹ cháu vẫn luôn mồm kêu nhàm chán, nếu không dì Lena đến cùng bà ấy được không?"

Dì Lena cũng cảm thấy chủ ý này rất tốt, bà mỉm cười gật đầu: "Vừa vặn bộ phim dì xem vừa hết, để dì thay quần áo rồi đi."

Lucy lên tiếng đáp rồi đi vào phòng Natsu.

Natsu đang đọc sách, nhìn thấy Lucy đến liền trực tiếp bỏ sách sang một bên, kéo Lucy vào trong lòng: "Buổi tối anh sang tìm em, mẹ em nói em đến chỗ Lisanna?"

Nghe thấy hắn đến tìm mình, trong lòng Lucy rất vui sướng, cô ngoan ngoãn ở trong lòng hắn xê dịch tìm vị trí, cọ cọ cổ hắn: "Đúng vậy, tìm Lisanna giúp em quyết định một việc."

Natsu nghi hoặc hỏi: "Việc gì?"

Lucy nhìn mặt Natsu, mặc dù có chút do dự nhưng cô vẫn rời khỏi ôm ấp của hắn, hé miệng: "Em cũng muốn đổi công việc khác."

Natsu ngẩn ra, có chút không phản ứng kịp, một lúc lâu sau mới hỏi: "Thật sao?"

Thấy hắn không có lập tức phản đối, Lucy an tâm, "Đúng vậy, em cảm thấy môi trường công việc hiện nay không thích hợp lắm, muốn đổi một nơi tốt hơn."

Natsu không nghĩ rằng đây là nguyên nhân chủ yếu nhưng ngoài dự kiến của Lucy, hắn không hề có chút phản đối nào, mà còn hỏi: "Vậy công việc mới em đã xác định rõ ràng chưa?"

"Có, là công ty kinh doanh thiết bị y tế." Trong lòng Lucy có điểm khẩn trương.

Natsu gật đầu nói: "Vậy cũng tốt, công việc quan trọng nhất là em yêu thích nhưng ít nhất cũng không cần quá trái ngược với chuyên môn của mình, bằng không cứ ngốc nghếch cố gắng cũng không có ý nghĩa."

Lucy thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại chần chờ nói: "Anh đồng ý thật rồi, em chỉ sợ anh không đồng ý."

"Có gì mà không đồng ý, dù sao em không thích làm thì từ chức, anh nuôi em là được." Natsu xoa đầu Lucy.

Lucy nghe đến đó thì nổi lên cảnh báo, tuy rằng ngoài mặt vẫn mềm mại nhưng trong lòng thì quật cường nghĩ, ''nếu đã quyết định sẽ không thể tùy tiện mà từ chức đâu!''

Khó có được cơ hội, Natsu và Lucy tiếp tục ngọt ngào thêm một lát. Hôn hôn, lại ôm ôm, sau đó hỏi hắn gần đây tìm kiếm tư liệu về các công ty thế nào, ...nói chung là đủ loại.

Đến khi thấy dì Layla từ cửa hàng trở về nhà, cô mới nhanh chóng chạy về.

Vốn lúc Lucy rời khỏi Natsu cô vẫn còn chút không thỏa nhưng đến khi trở về phòng, Lucy nghĩ tới lời nói của Lisanna, ngực cô dấy lên một ngọn lửa, vô cùng mạnh mẽ mà vì công việc này chuẩn bị mọi thứ.

Lucy nhớ tới lúc học đại học, cô vẫn luôn hy vọng sau khi tốt nghiệp có thể đạt được vị trí nào đó cùng tôn nghiêm của bản thân, có thể biểu hiện thực lực của mình cùng với kiếm được nhiều thành tích. Cô nhớ lại cảm giác khi đó, khát vọng trong đầu càng trở nên nồng đậm.

_________________________________________

mình ghiền fim wên mất t/g nên gomen mina nha yên tâm lát nữa mình sẽ coi zờ mà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: