Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 55: Yêu đương vụng trộm

kai, akiko và yuuke: nhìn cái hình là hỉu r' nha nhg mà xin mina tha lỗi cho 3 đứa nhỏ vô tội nỳ chỉ là bất đắc dĩ phải lm' z *dập đầu tạ tội* nên mina hãy chuẩn pị tâm lí đi nha! *xách dép chuồn trc*

__________________________________________ 

Trong lòng Lucy suy nghĩ mông lung, buổi tối ngủ cũng không an ổn, cho đến nửa đêm đột nhiên vì muốn đi vệ sinh mà tỉnh lại rồi tiếp tục suy nghĩ đến chuyện công việc của Natsu, ''cảm thấy mình thực ngốc. Cũng đâu phải cô tìm công việc mới, Natsu tự mình quyết định là tốt rồi, khuyên cái gì mà khuyên.''

Nghĩ đến đây, Lucy hạ quyết tâm, không lo lắng lựa chọn của hắn nữa. Sau đó ư? Từ nửa đêm trở đi cô ngủ rất ngon.

Ngày hôm sau tan tầm Natsu đón Lucy về nhà. Lucy nghĩ đến chính mình đã lâu không ăn cơm Tây, đột nhiên nổi lên khát vọng. Vừa mới đi thành phố S nơi đến ăn cũng tiêu tiền như nước, Lucy đồng dạng lây dính "thói quen" này. Vốn còn có ý giúp đỡ Natsu tiết kiệm tiền nhưng cứ nghĩ đến cô đang cất giấu hơn 50 vạn trong người, mặc dù có cố ép mình tiết kiệm nhưng vẫn không nhịn được muốn phóng túng hưởng thụ một chút, rồi bị cái thói hư tật xấu này không ngừng thúc giục.

Lucy đề nghị gì Natsu đều nhất nhất phục tùng. Hắn để Lucy gọi điện thoại về nhà nói một tiếng sau đó chở Lucy đến một nhà hàng sang trọng ăn cơm tây.

Uống một ngụm rượu vang nhỏ, Lucy nhịn không được cười đến ngọt ngào. Ngày trôi qua như vậy, thực sự rất tốt.

"Anh Natsu, anh xác định phải tìm công việc mới thật sao?" Lucy đặt ly rượu xuống, ngước mắt nhìn hắn.

"Tìm chứ, anh hiện giờ ngẩn ngơ trong công ty, bên trong đều là con cháu trong tộc, sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra chuyện, còn không bằng sớm chạy lấy người." Natsu đáp.

"Vâng." Lucy lên tiếng, trong đầu định đem chuyện dì Lena sẽ đưa khế ước nhà đất cho hai người nói ra nhưng Lucy theo bản năng nuốt vào bụng. ''Natsu đâu phải loại người cắn vào vốn ban đầu của ba mẹ, nếu đem lời này nói ra, nhất định sẽ không vui.''

Trong lòng Lucy suy nghĩ một vòng, cuối cùng cho hắn một nụ cười xán lạn: "Em tin anh, lấy năng lực của anh, mọi chuyện tuyệt đối không thành vấn đề."

Natsu nhìn Lucy vừa rồi trầm mặc thật lâu, biết cô cũng suy nghĩ rất nhiều, hắn ngược lại cười an ủi: "Em đừng lo lắng, anh sẽ không tìm những công việc xã giao nhiều đâu."

Nghe Natsu nói thế, hai mắt Lucy sáng rực lên, vội vàng gật đầu.

"Vậy anh tính khi nào bắt đầu?"

"À... Việc này không vội."

Nói chuyện phiếm một lúc, bít tết chỉ chốc lát sau đã được đem lên, hai người hưởng thụ bữa tối lãng mạn, sau đó mỹ mãn trở về nhà.

Đêm nay đại khái lại không biết tốt xấu trước khi ngủ còn uống nước , hơn nửa đêm Lucy lại vì muốn đi vệ sinh mà tỉnh lại. Lucy hấp tấp chạy vào toilet, ngáp mấy cái rồi trở về phòng. Cô ghé vào giường nhưng một chút cũng không buồn ngủ.

Lucy cố gắng nhắm mắt lại, trằn trọc nửa giờ, bất chợt "Oành" một tiếng rời giường. Cô ôm lấy cái chăn ấm áp, rốt cuộc thừa nhận chỉ tại ý nghĩ sinh động quá độ của mình mà mất ngủ.

Lucy theo thói quen cầm điện thoại di động ở đầu giường xem thời gian. Thực ra vẫn chưa quá muộn, còn chưa đến 1h sáng. Lucy không ngủ được, lại nghịch di động giết thời gian. Điện thoại di động này cô đã mua từ rất lâu rồi, đại khái là gần 2 năm trước, bởi vì tiện ích so với điện thoại bây giờ kém rất nhiều nên Lucy không thích. Lucy rối rắm nghĩ chỉ có thời điểm nghịch điện thoại cô mới nhớ đến điện thoại của cô bây giờ vẫn chưa có mua.

Lucy mở hộp thư, nhíu nhíu mày, tùy tay gửi một tin nhắn:

[anh còn chưa đi mua điện thoại với em.]

Tin nhắn này viết ra hoàn toàn chưa được lý trí kiểm định, cũng không có một chút lo lắng nào về vấn đề thời gian linh tinh... Tóm lại nhớ ra thì viết, sau đó cứ thế mà gửi thôi.

Lucy không nghĩ tới chỉ một thời gian ngắn sau đã nhận được tin đáp lại nhưng lại không hề đề cập tới câu trả lời.

[còn chưa ngủ?]

Ngắn ngủn ba chữ, Lucy muốn phun máu. Có điều gì vui hơn việc mình nửa đêm mất ngủ, đột nhiên biết người quan trọng nhất với mình cũng giống vậy không ngủ.

Lucy không cần nghĩ ngợi liền trực tiếp gọi điện thoại qua. Natsu như dự kiến, nhận điện thoại rất nhanh.

"Sao còn chưa ngủ?" Lucy mở miệng chất vấn trước.

"Khụ, xem bóng đá." Natsu đáp.

Nghe đến đây, khóe miệng Lucy giật giật, có chút không thể lí giải.

"Xem xong rồi?" Lucy hỏi tiếp.

"...Vừa mới bắt đầu."

''Trận bóng ở bên kia trái đất mới bắt đầu, thật đúng là...'' Lucy cào tóc, ''không công bằng. Có người thức đêm bởi vì xem bóng đá, có người rõ ràng muốn đi ngủ lại không ngủ được.''

Tầm mắt Lucy dừng trên trần nhà, đột nhiên giật mình, nhịn không được cong khóe miệng, tận lực làm nũng: "Anh Natsu, em không ngủ được... rất cô đơn..."

Nháy mắt sau Lucy nghe bên kia truyền đến tiếng uống nước, không khống chế được bị chọc cười. Cô nằm trên giường thống khoái nở nụ cười sau lại cố gắng khống chế ý cười của mình nói tiếp: "Anh Natsu, anh chỉ ngủ thôi à? Không tính chơi với em sao..." Lucy suy nghĩ nửa ngày, trùm chăn lên che khuôn mặt nóng bừng cố gắng không thẹn thùng nói, "Chơi điện thoại "sắc tình" ?"

Vì thế, trong nháy mắt Lucy lại nghe tiếng bên kia sặc nước, cô ôm bụng cười, thì nghe giọng nói trầm thấp của Natsu ở bên kia truyền tới: "Em làm sao lại biết nhiều thể loại chơi linh tinh như vậy?"

Lucy ho nhẹ vài tiếng: "Ai cần anh lo?!"

Lucy vừa rồi là nhất thời muốn trêu đùa, tuy không phải mong muốn gì nhưng vẫn là có chút. Nghe Natsu nói thế, cô thật sự thấy cũng ngượng ngùng, "Được rồi, anh xem bóng đá của anh đi, em cố gắng ngủ của em."

Nghe thấy tiếng đáp của Natsu, Lucy liền ngắt điện thoại.

''Bây giờ, so với lúc trước nhàm chán nghịch điện thoại lại càng chán nản hơn, chán quá đi.''

Natsu đặt điện thoại sang một bên, nhìn chằm chằm màn hình máy tính hồi lâu nhưng đầu óc vẫn suy nghĩ lung tung tới các loại... Được rồi, trừ bỏ hình ảnh hạn chế trẻ em ra còn có thể trông cậy vào hắn nghĩ cái gì khác sao.

Bống dưng, Natsu tắt máy tính, ''Mình rốt cuộc cũng tỉnh ngộ! Trận bóng thì ngày mai có thể xem được nhưng cơ hội như vậy mà đánh mất thì không biết bao giờ có lại! Lucy không phải ngày nào cũng không ngủ được!''

Natsu cầm điện thoại lên gọi cho Lucy.

Lucy bên kia nổi lên cơn buồn ngủ, bị tiếng chuông điện thoại đánh thức khiến cơn buồn ngủ của cô lần nữa tan biến mất, cô buồn bực nghe điện thoại: "Làm sao vậy? Quấy rầy em ngủ."

Giọng nói của Natsu có chút nghiêm túc: "Không phải em nói mình cô đơn không ngủ được sao?"

Lucy thiếu chút nữa bị hắn chọc cười, cô mím môi không để mình cười ra tiếng, hồi lâu sau mới nhàn nhạt đáp: "Có liên quan gì tới anh?"

"Anh dậy rồi, làm người yêu của em, để em một mình như vậy là không được." Natsu nói xong lại tiếp tục chân chó dụ dỗ, "Nếu không anh đi giúp em giải quyết cô đơn?"

Lucy "Xì" một tiếng, còn chưa mở miệng đáp lại đã nghe Natsu nói trước: "Điện thoại gì thì miễn, chúng ta làm thật sự luôn."

Lucy kinh ngạc, vẫn không đáp lời, tiếp tục bụm miệng cười.

Natsu ngừng một chút, bỉ ổi cười vài tiếng, hạ thấp giọng nói: "Vợ ngoan, mẹ em ngủ chưa? Mở cửa ra, chúng ta vụng trộm?"

Lucy nghe hắn nói như vậy, hai vai dựng thẳng hơn nửa ngày mới trấn an cảm xúc của mình. Cô ngồi dậy, cầm quần áo mặc lên người, đáy mắt mang theo ý cười thấp giọng hỏi: "Anh tới đi, nhớ mang theo chìa khóa, em mở cửa cho anh."

Natsu vừa lòng ngắt điện thoại, nhanh chóng cầm theo chìa khóa, rón ra rón rén đi ra ngoài.

Việc đầu tiên Lucy làm là dán lỗ tai lên cửa phòng dì Layla, nghe thấy tiếng ngáy của bà thì an tâm, cô nhẹ nhàng thở ra rồi tiếp tục lén lút chạy ra ngoài mở cửa.

Chuyện kích thích này khiến hai mắt Lucy sáng rực rỡ.

Lucy chậm rãi mở cửa ra, liền thấy Natsu đứng trước cửa nhà hắn đang vặn vặn khóa cửa. Hắn xoay người nhìn thấy Lucy, trên mặt liền nở nụ cười xấu xa.

Lucy bĩu môi nhưng tay vẫn kéo hắn vào trong nhà.

Bên ngoài độ ấm so với trong phòng thấp hơn nhiều, Lucy kéo Natsu vào sau đó cũng cẩn thận khóa chặt cửa.

Phòng khách tối đen như mực, chỉ có một bóng đèn ngủ phát ra ánh sáng mỏng manh đủ nhận biết đồ đạc trong phòng, Lucy quay lại nhìn Natsu vẫn đứng một bên chờ.

Lucy không cần suy nghĩ liền kiễng mũi chân ôm cổ Natsu, ngửa đầu hôn hắn, Sau đó chính mình lại cảm thấy cảnh tượng bây giờ thật buồn cười, nhịn không được nở nụ cười vài tiếng. Natsu đồng dạng ôm cô, vuốt sói nhanh nhẹn hướng vào trong quần áo Lucy.

Lucy vội vàng rút tay hắn ra, trừng mắt liếc hắn một cái nói: "Gấp như vậy sao?!"

"Đây không phải phối hợp với em sao?" Natsu da mặt dày đáp.

Lucy véo hắn một cái nhưng nơi này thực sự không thích hợp làm gì nhiều nên cô chỉ có thể giữ chặt tay Natsu, kéo hắn vừa nhẹ vừa nhanh bước vào phòng.

Đến khi đóng cửa khóa chốt, Lucy mới nhẹ nhàng thở ra. Natsu một tay đặt cô lên mặt cửa, một tay nhẹ nhàng xoa xoa phần ngực mềm mại của cô.

"Không mặc nội y thật là thuận tiện."

Natsu vừa nói xong một câu này, liện nhận ngay một cái giẫm của Lucy. Hắn cũng hoàn toàn không để ý. Cô đánh của cô, hắn "làm" của hắn. Vừa muốn thân thân vừa muốn cởi đồ, làm sao còn có thời giờ kêu đau.

Lucy bị hắn o ép, chỉ có thể phụ giúp hắn, nhẹ nhàng thở gấp: "Lạnh chết, đừng cởi ở chỗ này."

Natsu hiểu ý nên ôm cô đưa lên giường, kéo chăn bông trùm lên sau đó đặt cô ở dưới thân.

Có tiếng thở dồn dập, tiếng đàn ông hô hấp thô suyễn phối hợp cùng chiếc giường rung động, tất cả hé ra một đôi nam nữ vụng trộm ngọt ngào.

Đợi đến khi o ép xong, Lucy mơ mơ màng màng tiếc hận. ''Tại sao bây giờ mới phát hiện ra phương pháp yêu đương vụng trộm này?! Rõ ràng nên sớm làm thế rồi!''  (lm' sớm baby ra sớm đý chị =.='')

_______________________________________

kai, akiko và yuuke: s òi có đứa n' tin về cái hình và cái thông báo ở trên ko z *bụm miệng cười* chỉ là hiện zờ đg rãnh rỗi sinh nông nổi kcj lm' nên ms troll chút cho vui thui, cái nỳ là ''lần đầu tiên'' troll mấy pạn chứ kcj nhìu âu đừng có zận nha hạ hỏa nha! *đưa cốc nc lạnh*

À mà tụi mình chốt lun 1 ngày 2 chap nhá! Nếu ngày hôm sau ko thý ra chap ms thì có nghĩa là tụi mình pận hc hôm khác ra chap ms cn' ko là chủ nhật ra z nha! ^ v <

Hạ hỏa chưa z mấy thánh mấy chế của tui... mốt troll nữa tụi tui xin thề sẽ ko ra chap ms hay truyện ms.... a nhầm sẽ chừa chứ ko ra mina hỏa thiu pỏ vô cầu tiu s... thui mai gặp lại *ns nhỏ* có khi wa TK ms cx chưa gặp nữa híhíhí. *xách dép chạy* 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: