Chap 51: Nỗi khổ khi chờ đợi
Trái tim Lucy run lên. Thanh âm của hắn đối với cô mà nói vĩnh viễn tràn ngập lực không chế, trong nháy mắt có thể làm cho quyết tâm của cô sụp đổ. Nhưng càng biết sự tồn tại của hắn có thể khống chế mình như vậy, Lucy càng cảm thấy mình không thể lún sâu thêm nữa. Bởi cô không thể ngày ngày dính sát bên người hắn, nếu vậy tầm nhìn của cô bởi vì hắn sẽ trở nên ngày càng hạn hẹp, ngoại trừ nhìn hắn cũng chỉ có thể nhìn hắn.
Cứ thế tiếp tục, bây giờ cô còn có thể khắc chế chính mình giải quyết vấn đề xảy ra giữa hai người nhưng sớm hay muộn cũng sẽ có ngày cô hoàn toàn mất đi lý trí.
Nếu yêu trở nên trầm mê cùng mất lý trí, đó tuyệt đối không phải chuyện tốt.
Lucy cảm giác trong lòng chất chứa cảm xúc nóng bỏng, vừa ấm lại sâu. Từ sau chuyện của Angel, lần đầu tiên cô ngoan ngoãn để hắn ôm vào ngực. Lucy nâng hai tay đồng dạng ôm hắn trong chốc lát, vỗ vỗ lưng trấn an hắn. Sau đó nhân lúc hắn chậm rãi thả lỏng cánh tay, cô nhẹ nhàng rời đi ôm ấp của hắn.
Lucy cười, nói với hắn: "Anh đây là làm sao? Cứ như đứa trẻ con sợ bị mẹ vứt bỏ ấy? Hay là con chó nhỏ sợ bị chủ nhân vứt bỏ?"
Khóe miệng Natsu run rẩy, không khí tốt đẹp chỉ một thoáng đã bị Lucy phá tan không còn một mảnh.
Không đợi hắn mở miệng, Lucy kéo tay hắn ngồi vào bên giường, dịu dàng nói với hắn: "Em đi cũng không lâu, chỉ có vài ngày. Aries bên đó mời em rất nhiều lần, khó có dịp nào bệnh viện không bận bịu nên em mới nhân thời gian này mà đi." ''Việc ở bệnh viện bận bịu thế nào mình căn bản không chú ý, chẳng qua ngành của mình 1 năm cũng không có bao nhiêu việc. Nói thế này, chẳng qua chỉ để dỗ Natsu.''
Giọng nói của cô thật ra lại khiến Natsu trầm tĩnh lại. ''Lucy nguyện ý dùng thái độ này nói với mình, cô hẳn là không còn tức giận nữa?''
"Nếu không để anh đi với em? Anh cũng đi xin phép!" Natsu cảm thấy chủ ý này không sai. ''Ở thành phố S mình có không ít bạn bè cùng Lucy đi có thể mang cô tới gặp bạn bè của mình thuận tiện cùng cô du lịch.''
''mình đã sớm đoán được nếu mình không nói lý do chính tại sao mình đi thành phố S, người này nhất định sẽ theo mình tới. Mình chính là muốn rời khỏi hắn một thời gian, làm sao có thể để hắn thực hiện chủ ý của mình được.''
"Sáng mai em đi rồi, anh xác định bây giờ anh xin phép còn kịp?" Lucy cười tủm tỉm nói.
''mình có thể xin phép đợt nghỉ đông lần này đều phải tốn một phen công phu, hắn làm sao có thể trong một buổi tối trực tiếp gọi điện thoại đã xin nghỉ đông được.''
Thấy Natsu nhăn mày thật sâu, Lucy tận lực làm cho giọng nói của mình trở nên vui vẻ: "Ngày mai em đi thành phố S, ngày kia em sẽ cùng Aries đi qua Fiore mua sắm. Visa đầu năm em xin sắp hết thời hạn, nếu không đi thì quá lãng phí. Kỳ thật cũng không có nhiều ngày, em sẽ mau chóng trở về." (ns lun thành phố S thuộc khu vực của Fiore nên có thể đi wa đi lại nhá)
Natsu mím chặt môi có chút không cam lòng nhìn cô. Lucy kéo mặt hắn lại gần, hôn hắn rồi nói: "Anh xem em đã lâu rồi không đi chơi, gần đây anh còn gây chuyện khiến em tức giận, chẳng lẽ còn không để em ra ngoài giải sầu sao?"
Nói tới đây, Natsu đành buông tay, môi hắn giật giật, mắt nhắm lại, một lúc lâu sau mới nói: "Đi bao nhiêu ngày?"
"Rất nhanh ." Lucy cười tủm tỉm nói.
"Này có nói hay không cũng như nhau'', da mặt Natsu run rẩy, "Vậy em phải trở về thật nhanh."
Lucy cười cười: "Yên tâm, nơi đó cũng đâu phải nhà em, em chẳng lẽ còn có thể ngây ngốc ở đó đến 10 ngày 1 tháng?"
Được Natsu chấp nhận rồi, Lucy mới nhẹ nhàng thở ra. Cô tiếp tục đứng lên thu dọn hành lý mà Natsu vẫn an vị ngồi trên giường nhìn cô bận rộn, biểu tình phá lệ rối rắm.
Hắn nhìn Lucy, trong đầu có một ý tưởng rục rịch hiện lên, ''không biết có nên nói hay không.... cô sắp phải đi rồi, vậy trước khi đi có thể cho mình nếm chút ngon ngọt được không? Hiện tại tâm trạng cô rất tốt, có thể cùng lên giường lăn qua lăn lại được không.''
Đồng chí Natsu nghĩ rồi lại nghĩ, ''Lucy có lẽ sẽ không cự tuyệt việc này, 10 phần thì chắc đến 8-9 phần thành công đi?!''
Vì thế đúng vào thời điểm hắn rốt cuộc hạ quyết tâm chuẩn bị xuống tay, lại thấy Lucy cầm một túi BVS cất vào hành lý, bất mãn than thở: "Không nghĩ tới vừa ra cửa đã gặp bà dì cả bên mẹ, thật phiền toái muốn chết."
Cái mông vừa rời giường được một thước lại nặng nề rơi xuống giường lần nữa. Natsu nhìn chăm chăm Lucy bởi vì xoay người mà lộ ra bộ ngực tuyết trắng mềm mại. Hắn thật tình cảm thấy vô cùng bi thương. (yuuke*an ủi*: ráng đi từ từ sẽ đc natsu*ủ rũ*: ừ)
Ngày hôm sau, Natsu tiếp tục ngoan ngoãn lái xe đưa Lucy đến nhà ga. Sau khi thành công chiếm được hai cái hôn má, hắn cũng chỉ có thể đau lòng nhìn cô rời đi.
Trên thực tế, lí do vì sao Lucy lại lựa chọn xa nhà một thời gian, tối hôm qua sau khi trở về hắn cố gắng suy xét, đại khái cũng đã đoán ra hơn phân nửa động cơ của cô. Hắn không cam nguyện, không vui vẻ nhưng hắn cũng sợ nếu đem Lucy giữ thật chặt sẽ khiến cô thống khổ.
Đến khi Lucy lên xe rời đi, Natsu vẫn còn dựa vào trước cửa xe, rút vài điếu thuốc lên hút lại phiền chán ném xuống.
Hắn tình nguyện Lucy tùy hứng một chút, dã man một chút cũng không muốn cô không ầm ĩ không náo loạn lại cố gắng điều chỉnh chính mình như vậy. Cô càng như thế, Natsu càng cảm thấy mình vô dụng. Cảm giác này, thật sự không thoải mái chút nào.
___^^___^^___^^___^^___^^___^^___^^___^^___^^___^^___
Mất mấy giờ xe, Lucy cuối cùng đã đến thành phố S. Vừa xuống xe liền nhìn thấy Aries đứng ở ngoài vẫy tay với cô. Lucy thấy thế thì không tự giác cong khóe miệng, bước nhanh đến bên Aries.
"Đại tiểu thư, rốt cuộc cũng đợi được cậu. Hò hét cậu lâu như vậy cũng không thấy tới, sao đột nhiên lại khai thông tư tưởng vậy?" Aries một bên đưa cho Lucy chai nước, một bên cười nói.
"Nguyên nhân nha..." Lucy nở nụ cười vài tiếng, lại thần bí nói, "Trở về mới nói cho cậu."
Aries lấy khuỷu tay huých vào cánh tay Lucy, tức giận nói: "Cho cậu cười thần bí này."
Hai người một đường cười nói, Lucy đi theo Aries tới nhà cô. Thành phố S bên này giá phòng cao, đi thuê cũng không tiện. Mà gian phòng này là Aries được chị họ cho mượn.
Lucy đi dạo một vòng. Căn nhà có một phòng bếp một toilet, căn phòng nhỏ thực bình thường lại được Aries bố trí rất đẹp.
Lucy từ trước đến nay đều rất quen thuộc với Aries, cô ngồi lên thảm, uống nước Aries đưa rồi cùng cô trò chuyện những việc gần đây.
Aries không có lập trường luôn luôn khen Natsu làm thế cũng không sai, Lucy không muốn tranh cãi, cô nói lảng sang chuyện khác, hỏi về cuộc sống gần đây của Aries.
Aries nói đến mình thì mặt mày sáng rỡ vui vẻ, liên miên nói với Lucy đủ thứ mình học được còn có thành tích gần đây. Aries nói buổi tối chờ Lucy tắm xong sẽ làm đẹp cho cô, gần đây cô ấy học được mấy ngón nghề vẫn chưa có dịp dùng thử.
Đại khái đã lâu lắm Aries không thể thoải mái nói chuyện, mãi đến khi đồng hồ điểm 1h, mới buông tha Lucy. Lucy vốn tưởng rằng mình sẽ nhớ nhà, nhớ tên đàn ông nhà cô nhưng bất kể nhớ nhung thế nào cũng đều bị cái miệng nhỏ nhắn líu ríu của Aries ép thành không nhớ.
Ngày hôm sau, Aries cùng Lucy đi tới Fiore, trong lúc ấy thì nhận được điện thoại của Natsu, Lucy vội vàng nói một hai câu rồi ngắt máy.
Đến khi Lucy từ Fiore trở về thành phố S đã là ngày thứ 3. Ngày hôm sau, Aries tỏ rõ phong độ bạn chí cốt mà xin phép nghỉ bồi Lucy đi dạo.
Mấy buổi tối này Natsu đều gọi điện thoại tới. Lucy ở trước mặt Aries không tiện nói chuyện, khi Aries nhìn chằm chằm, cô chỉ có thể "Ừ" vài tiếng sau đó lại ngắt máy.
May mắn Aries giữ vị trí phụ trách quản lí cho nên có xin nghỉ phép vài ngày cũng không có ai nói. Bất quá nghỉ lâu cũng không tốt. Thời điểm Aries đến thẩm mĩ viện làm việc, Lucy liền đi theo cô, nhìn cô làm việc thuận tiện hỗ trợ vài thứ.
Vốn Lucy cũng không định ở nhiều ngày như vậy nhưng một ngày tiếp một ngày, đều được Aries tha đi khắp nơi. Trong chốc lát lại ngày mai đi thế nào, ngày kia còn đi đâu, lại than thở lần này trở về sau sẽ rất khó mới gặp lại, nói đến chỉ thiếu nước lê hoa đái vũ.
Vì thế Lucy không ý chí ở lại thành phố S cùng cô, đợi đến khi toàn bộ ngày nghỉ chỉ còn một ngày mới một lần nữa lên xe về nhà. Vì thế, một lần đi chơi thành phố S, Lucy không cẩn thận đã đi hết 9 ngày.
9 ngày này Natsu làm sao qua được???
Natsu nghĩ, ''Lucy nhất định sẽ đi khoảng 2-4 ngày, nhiều nhất là 5-6 ngày, cho tới bây giờ cũng không nghĩ được cô có thể đi lâu như vậy!''
''Mỗi ngày buổi tối mình đều tán gẫu với cô qua điện thoại. Tuy nói dù thế nào cũng nói chuyện được vài câu, ngẫu nhiên còn có thể nghe cô ở bên kia líu ríu nói không ngừng, mình đương nhiên có thể nhận ra cô ở bên đó rất vui vẻ. Nhưng cái này đối với Natsu mình mà nói tuyệt không phải một tin tức tốt. Mình cực độ hy vọng cô ở đó ngẩn người đến nhàm chán sau đó hiểu rõ, ngoan ngoãn chạy về. Đáng tiếc, đó vẫn chỉ là hy vọng mà thôi.''
Chuyện khiến Natsu buồn rầu nhất chính là mẹ già nhà hắn. Từ sau chuyến đi về nhà cũ, mẹ già vẫn luôn tìm y hỏi dược, tìm các thầy thuốc [các bác gái?] hỏi về các loại thuốc bổ thận [tráng dương?], sau đó mỗi ngày đều đặn bưng cho hắn một bát thuốc có hương vị cổ quái, cười tủm tỉm nhìn hắn uống hết. (lưu ý cái ''[ ]'' nỳ là ns về ý nghĩ thánh nat nhá)
Natsu thật sự không thể ngỗ nghịch chỉ có thể nghe lời. Lúc ban đầu uống còn chưa có cảm giác gì, nhưng là "ngay từ đầu" không bao gồm 9 ngày Lucy đi.
Đến khi Lucy đi rồi mới là đợt thuốc có hiệt quả cao nhất. Mặc kệ hắn thống khổ cầu xin mẹ già đừng hầm canh nữa, thiếu chút còn đem chuyện "mỗi ngày rời giường quần lót đều ẩm ướt" thống khổ khai ra, may mắn còn chưa bị buộc đến mức khai hết chân tướng trước đó.
Mấy ngày liền hắn liên tục mộng xuân đến mất ngủ, nhìn bộ dáng con mình bốc hỏa đến tiều tụy, dì Lena mới ngừng hầm canh. Cái thời điểm dì Lena ngừng, đã là lúc Lucy đi được 3 ngày nhưng uy lực của nồi canh hầm đã khiến lửa của hắn không thể nào ngưng rồi.
Canh hầm ngừng, lửa của Natsu vẫn vượng như cũ. Mặc kệ hắn có vào toilet ép buộc mình làm một chút phóng thích nhưng đáy lòng vẫn là lửa to thiêu đốt. Ngọn lửa này tự mình dùng tay không thể nào tiêu diệt, thậm chí càng "động thủ" càng cảm giác không đủ.
Vì thế, cuộc sống Natsu những ngày không có Lucy thật quá thống khổ.(kai và akiko: tội anh ghê =.='')
Natsu nhàm chán tính toán. ''Trước lúc cãi nhau, mình đã có 19 ngày không cùng Lucy làm cái chuyện kia. Đừng nói tới 1 tháng, 19 ngày đối với một tên đàn ông có nhu cầu bình thường mà nói... thật sự vô cùng dài.''
''Mà Lucy lại hoàn toàn không tự giác còn ở bên ngoài một ngày tiếp một ngày, thậm chí còn đợi đến buổi tối ngày nghỉ cuối cùng mới trở về.''
Trong điện thoại thời điểm nói chuyện với Lucy, ngữ khí của Natsu vô cùng tốt nhưng điều đó có thể chứng minh Natsu thật sự hoàn toàn không tức giận sao?
Ân, điều đó đương nhiên không có khả năng.
Natsu cảm thấy 9 ngày này so với 9 năm còn dài hơn, thật vất vả mới đợi được cuộc điện thoại báo trở về của Lucy. Cô nói thời điểm mình đến nhà ga thành phố A khoảng 10h tối nhưng mới 8h Natsu đã không thể chờ. Cơm nước xong chưa bao lâu hắn liền lái xe đến nhà ga chờ cô.
_thế là xong rồi chị lu ơi, chị còn chưa về đã có con sói đói chờ sẵn ngoài cửa_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro