Chap 27: Vô cùng vừa lòng
Giày cao gót dẫm lên từng bậc thang xi măng phát ra tiếng "cộc cộc", bởi vì đi quá nhanh, khi đến trước cửa nhà mình Lucy có cảm giác khó thở.
Nhưng mặc kệ cảm giác ấy bước chân cô vẫn không hề ngừng lại, trực tiếp đẩy cánh cửa Dragneel gia đang khép hờ, cởi giày cao gót rồi cứ vậy mà xông vào. Phòng khách vắng lặng không một bóng người, Lucy nhìn lướt qua rồi bước nhanh vào phòng Natsu.
So với Lucy nóng lòng, Natsu lúc này lại vô cùng bình tĩnh. Cả người ngồi ngay ngắn trước máy tính, ngón tay nhanh nhẹn lướt trên bàn phím. Natsu nghe thấy tiếng động, quay đầu lại, phát hiện người đến là Lucy thì hỏi: "Sao lại đến đây? Chờ....."
Còn chưa nói xong chỉ nghe "Oành" một tiếng, bánh xe dưới chân ghế trượt về phía sau nhưng nhanh chóng bị Natsu chặn lại. Hai tay của hắn vươn ra ôm lấy thắt lưng Lucy, tuy đầu óc lúc đầu còn trì độn nhưng hắn biết đột nhiên Lucy có cử chỉ nhiệt tình yêu thương nhung nhớ với hắn thật đúng là không phải bình thường. Trong đầu Natsu lúc này hiện lên một số hình ảnh dành cho người trưởng thành, khiến hắn không nhịn được cảm thấy khẩn trương hỏi: "Làm sao vậy?"
Lucy nghĩ tới chuyện Rogue vừa nói, cô hiểu không nên nhắc lại nó nữa. Lucy dang tay ôm cổ Natsu, hai tay giữ chặt, mang theo giọng mũi rất nhỏ ghé vào lỗ tai hắn than thở: "Tối nay... tối nay ra ngoài rơi mất 20 đồng."
"..."
Giọng nói mềm mại ngọt ngào nói ra câu như vậy khiến Natsu muốn hộc máu. Hai tay hắn cứng đờ. Ánh mắt hắn dừng lại trên màn hình máy tính, toàn bộ màn hình không biết từ khi nào thì chỉ còn hai màu đen trắng, chiến sĩ của hắn nằm ngay đơ trên đất mặc người chà đạp.
''Một ngày chỉ có thể đánh được một boss, đánh xong chưa biết chừng còn được đến vài trăm trang bị, vậy mà chỉ vì 20 đồng, tất cả đều đã mất...''
Trong lòng Natsu đau đớn, cảm thấy mình chết vô cùng oan ức.
''Lucy là cố tình đến phá mình phải không?'' Hai mắt Natsu nhíu lại, cánh tay không dấu vết dịch người Lucy một chút để cô thoải mái ngồi trên đùi mình lại càng thêm dán vào người hắn hơn.
Lucy khẽ kêu một tiếng nhưng cũng không phản kháng. Cô còn chưa kịp nói gì, Natsu đã lưu manh nói trước: "20 đồng a, quả thật rất lớn, hay đêm nay em ở lại đây không đi, sáng mai anh cho em 25?"
Lucy sửng sốt, giận dữ nói: "Giá trị của em chỉ có 25 thôi à? Anh muốn chết phải không?!"
''Lời này mình vừa nói ra liền cảm thấy có cái gì không đúng, như thế nào lại giống như mình có vẻ nguyện ý lưu lại?''
Nhìn thấy vẻ bất ngờ trong mắt Natsu, mặt Lucy đỏ lên. Cô tức giận cắn vào bả vai hắn một ngụm.
"Ai!! Đau ...đau! Em nhẹ chút, nhẹ chút, nếu không để anh ra đóng cửa lại, mẹ anh còn đang ở bên ngoài đấy." Ngoài miệng nói như vậy nhưng cánh tay Natsu lại càng ôm chặt Lucy hơn.
Lucy ngẩng đầu trừng mắt: "Gạt người, lúc em đến đâu có thấy dì Lena!"
"Thực không có?" Natsu ra vẻ không biết còn thật sự hỏi.
Lucy chần chờ nói: "Lúc em đến thì không nhìn thấy dì."
"À?!" Hàng mi Natsu giương lên, khóe miệng gợi lên nụ cười xấu xa, đột nhiên lớn tiếng gọi: "Mẹ! Giúp bọn con đóng lại cánh cửa!"
Lucy hoảng sợ, vụt đứng dậy nhìn về phía cánh cửa. Nhân lúc cô đang ngây người, Natsu nhanh nhẹn khóa cửa lại, Lucy còn chưa kịp phản ứng xem rốt cuộc hắn có ý gì, đã bị hắn kéo đến dựa sát vào cửa, môi cũng bị hắn hung hăng cướp đoạt.
Hai mắt Lucy không chịu khống chế khép lại, chỉ cảm thấy trong lòng run run. Có một loại khát vọng muốn đáp lại, hai tay cô không nhịn được ôm cổ Natsu, hai chân như nhũn ra lại được giữ chặt kịp thời, Lucy càng thêm phối hợp với nụ hôn nồng nhiệt của hắn.
Trong phòng yên tĩnh ngẫu nhiên truyền đến từng nhịp thở dồn dập kích thích màng tai Natsu, vừa mới chấm dứt nụ hôn nồng nhiệt, hắn cúi đầu nhìn đôi mắt ướt át quyến rũ của Lucy, trong đầu chợt vang lên một tiếng động thanh thúy.
Chỉ trong nháy mắt, khi Lucy phản ứng lại, một tay Natsu đã ôm cả người cô, tiến lại gần giường.
Ngồi lên chiếc giường mềm mại, ba phần thanh tỉnh của Lucy ý thức được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Cả người Natsu cúi xuống, đồng dạng nằm lên giường, ôm thắt lưng cô, hôn lên vành tai cô. Lucy chỉ cảm thấy từ tâm đến thân cô vì nụ hôn của hắn mà run lên đến tê dại, bàn tay to ấm áp vươn lên sờ vào hai khỏa thịt mềm mại nhất của cô. Cảm giác được nụ hôn của hắn từ vành tai đang chuyển dần xuống cổ, Lucy chợt bừng tỉnh. Bàn tay vô lực đặt lên người Natsu, khẽ run run nói: "Chờ, đợi chút."
Nhưng thanh âm của cô cũng không thể ngăn cản động tác của Natsu, Lucy đành phải thêm một lần nữa lớn tiếng nói: "Anh đợi đã."
Đột nhiên bị cản trở, Natsu liều mạng lấy lại tự chủ, cắn răng vài lần mới dừng lại được. Đến lúc này hắn mới phát hiện ra hành vi "quá đáng" của bản thân nhưng cố tình không nói lời nào, con ngươi u ám, không nhúc nhích nhìn chằm chằm Lucy.
Hai má Lucy hồng hào mê người vô cùng, cô thở hổn hển mấy hơi rồi hé miệng nói: "Anh ở chỗ này chờ em."
Lời này thật sự không rõ nghĩa, Natsu ngẩn người, cả nửa ngày cũng không biết ý cô là gì.
Hai mắt Lucy chớp chớp thấy hắn không hiểu, lại đỏ mặt nói tiếp: "Anh đợi em... em... em về nhà tắm rửa một cái rồi quay lại."
"..." Hai mi mắt Natsu co rút, rồi "rầm" một tiếng, ngã ngửa trên giường.
Lucy lại tưởng hắn đang bất mãn. Cô ngẩng đầu hôn lên hai má hắn, hai tay vươn lên khẽ véo má hắn rồi ngọt ngào dỗ dành: "Em vừa từ bên ngoài trở về, cả người đều dính dính, rất nhanh rất nhanh sẽ quay lại."
Nói xong, Lucy lại hôn Natsu một ngụm, cũng không nhìn mặt hắn nữa, cánh tay vươn ra phía sau kéo lại khóa váy sau đó nhanh chóng xuống giường nhặt lại túi rồi chạy ra ngoài cửa.
Một lúc sau, thân mình cùng biểu tình của Natsu tất cả vẫn đều là cứng ngắc. Mãi cho đến khi bóng dáng Lucy biến mất, tầm mắt hắn vẫn chưa dời đi. ''Cái gì gọi là một nhát chém đứt hoàn toàn dục vọng, mình cuối cùng cũng cảm nhận được.''
''Thế giới này có một loại sinh vật không thể nào lí giải được, gọi là phụ nữ.''
Lucy trở về nhà, không thấy dì Layla, vừa may mắn vừa vui sướng, vội vàng vào phòng tắm tắm rửa. Lần tắm rửa này vô cùng kỹ lưỡng, cô còn đặc biệt kỳ cọ sạch cổ vài lần.
Đợi đến khi Lucy mặc xong áo ngủ, cài xong nút áo cuối cùng cô mới chợt tỉnh ngộ, cả người cứng đờ.
''Hành vi của mình thế này sao giống như đang tự tắm rửa sạch sẽ chờ bị ăn vậy, không những thế còn phục vụ tận tình mang lên tới cửa?!''
''Được rồi, không phải giống mà phải nói nó vốn là như thế!''
Cuối cùng Lucy cũng cảm thấy ngượng ngùng, bước chân cô khựng lại, hai má nóng rực, bàn tay không ngừng vò góc áo. Nhưng mặc kệ như vậy, nội tâm cô lại ngàn tư vạn tưởng sang bên kia bổ nhào vào hắn.
Lucy cắn chặt môi dưới, ''dù sao sớm hay muộn cũng sẽ kết hôn, cho dù có thể không lấy nhau nhưng hiện tại mình chính là thích hắn, chỉ muốn ở trong lòng hắn, một khi đã vậy thì cần gì nói thêm nữa?! Nếu đêm nay cứ bỏ mặc mong muốn của bản thân mà không đi, về sau có lẽ lại càng không đủ quyết tâm. "Một tiếng trống phát lên tinh thần hăng hái, suy đi nghĩ lại ba lần liền thôi", người xưa đã nói như vậy, mình mới không muốn phạm phải loại sai lầm này.'' (Mình chém, chém, chém đó!)
Lucy cố gắng cổ vũ chính mình, tiếp tục bước chân tiến đến Dragneel gia.
Còn chưa kịp mở cửa nhà mình, bên ngoài đã truyền đến hai giọng nói cô không mong muốn nghe nhất. Tay Lucy run lên nhưng vẫn cố nghiêm mặt mở cửa.
Dì Lena và dì Layla đang từ từ đi lên cầu thang. Vẻ mặt cả hai đều tươi cười thoải mái, cũng không biết trò chuyện việc gì. Trên tay hai người đều cầm một cây quạt hồng rực rỡ, rõ ràng là vừa mới từ sân tập nhảy trở về.
Lòng Lucy như bị hắt cả chậu nước to vào, lạnh lẽo cả người.
Cô miễn cưỡng hé ra khuôn mặt tươi cười, nói: "Dì Lena, mẹ."
Dì Layla hoàn toàn không chú ý tới biểu tình của Lucy, hỏi: "Về rồi à?"
"Vâng." Lucy đáp lại một tiếng, chợt nghe thấy phía đối diện phát ra tiếng cửa mở, quay đầu nhìn sang, không ngoài ý muốn chút nào là Natsu Dragneel.
Hai người Natsu cùng Lucy quỷ dị nhìn nhau vài giây rồi thật vất vả chuyển tầm mắt sang nơi khác.
Natsu ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía hai vị đại nhân nói: "Dì Layla, mẹ. Ách, hôm nay về thực sớm."
"Còn sớm à, cũng sắp đến 01 rồi." Dì Lena kỳ lạ liếc nhìn con trai nhà mình một cái.(akiko: lúc trc giăng bẫy wá trời z mà zờ.... haizzz)
Vừa nói xong, hai mẹ cũng bước lên trên lầu. Dì Layla đến bên cạnh Lucy, kinh ngạc nói: "Sao hôm nay con tắm sớm vậy?"
Lucy không kịp khống chế nhìn về phía Natsu thấy khóe miệng hắn cong lên, hai mắt tràn đầy ý cười. Cô tốn cả nửa ngày mới áp chế được mong muốn xông lên đánh hắn rồi nghẹn giọng trả lời mẹ mình: "Con vừa về, nóng."
Dì Layla rất tin tưởng lời này nên không tránh được giáo dục con gái: "Lần sau đừng dùng nhiều sữa tắm như vậy, không phải mẹ sợ tốn tiền đâu, chỉ là trên người con tỏa ra quá nhiều hương thơm sữa tắm."
''Lời này thật đúng là đủ loại hàm nghĩa!''
Natsu cười "phì" một tiếng, theo sau tiếng cười này là tiếng "hừ" của Lucy, mặt cô ửng hồng, trong lòng vừa xấu hổ vừa phẫn nộ rất muốn lật bàn. Cô nhìn lướt qua Natsu đang liều mạng nghẹn cười nhưng không thể nào không chế được. Nếu không phải có hai vị đại nhân trước mặt, cô tuyệt đối sẽ không tha cho hai tai hắn.
''Cười cái rắm a hỗn đản!'' (yuuke: tạo cơ hội cho ché r' mà cái tính sạch sẽ lại.... haizzz)
''không biết rốt cuộc mình làm thế nào mà trở về phòng được, chỉ nhớ rõ sau đó tên hỗn đản Natsu còn "tặng" cho mình một ánh mắt ái muội siêu cấp đáng đánh đòn!'' Mặt cô dữ tợn, tức giận quăng gối đầu đi, trong lòng không ngừng mắng chửi.
''Tên đàn ông chết tiệt! Nha! Cười cái đầu hắn! Lần sau đừng có mà cầu xin mình đi tìm! Có quỳ cầu mình cũng không đi! Hỗn đản! Hỗn đản!''
Bên kia Natsu vừa vào cửa, dì Lena liền tức giận trừng hắn: "Ai cho con cười mà con cười còn không biết đường đi tìm con dâu an ủi."
Natsu chợt nhả nghe mẹ mình dạy bảo, một tai nghe một tay lấy điện thoại ra chơi đùa khiến dì Lena vừa tức vừa vô lực.
Lucy đá gối đầu đá đến mệt mỏi, đang thở dồn dập từng ngụm thì nghe thấy tiếng chuông báo tin nhắn. Cô ngừng lại động tác lấy điện thoại từ trong túi xách ra.
[ Hương vị trên người em so với hương hóa chất thơm hơn nhiều. Đừng nóng vội, chờ đầu gối em lành lại, chúng ta có thể nếm thử đủ các loại tư thế.]
"Vụt..." đọc xong tin nhắn Lucy tức giận đến khó thở, tay cô run rẩy, ném di động lên giường.
''Cho cái rắm! Tên hỗn đản chết tiệt! Có lần sau mới là lạ! Cứ nắm đấy mà mơ tới xuân thu đại mộng của anh đi!''
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro