Chap 14: Tim tớ đau quá...
Lucy cảm thấy 2 ngày cuối tuần của cô rất thống khổ, ngày hôm qua bị nha đầu Lisanna đánh thức, hôm nay ....lại bị người này đánh thức.
Lucy nhìn người nào đó sáng sớm đã tới, vẻ mặt không sao cả nhìn cô đánh răng rửa mặt. Lucy buồn bực nghĩ, ''có phải trong tiệc rượu mình nhìn Bickslow vài lần nên người này đến đây báo thù.''
Bất quá theo như lời Lisanna đại tiểu thư tiết lộ thì hôm nay cô đến là để thăm bệnh.
"Cậu là đồ độc ác, không biết ngủ không đủ sẽ ảnh hưởng tới quá trình phục hồi của vết thương sao?" Lucy dựa vào giường ăn bánh lại nhịn không được ngáp một cái.
"Cậu còn định ngủ? Mình sợ cậu ngủ nữa sẽ thành đồ ngốc đó."
Lisanna há miệng ăn nho mà dì Layla mới mang vào, vô cùng có lí phản bác lại.
Lucy nhìn đồng hồ, ''ara, 11h, quả thật có hơi muộn nhưng tại hôm qua mình bị một số chuyện ép buộc nên rất lâu sau mới ngủ được mà.''
Ban đầu hai người đều ngồi dưới đất nói chuyện, Lisanna cảm thấy ngồi như vậy lâu sẽ mệt, cô cầm lấy chiếc gối ôm đặt cuối giường Lucy.
Hai mắt mông lung của Lucy nhìn thấy động tác của Lisanna thì chợt mở to ra, nhân lúc Lisanna còn đang với lấy chiếc gối, cô nhanh chóng rút nó ra khỏi tay Lisanna. Động tác mạnh mẽ của Lucy dọa Lisanna nhảy dựng. Một lúc sau, nhìn thấy bộ dáng gắt gao ôm gối trong ngực của bạn mới thoải mái nói: "Cậu làm cái gì vậy? Bên trong giấu tiền à?"
Lucy lúc này mới ý thức được hành động vừa rồi cả mình có chút lỗ mãng, mặt cô đỏ hồng đem gối đặt ở sau lưng. Sau đó lấy một cái gối khác trên giường ném cho Lisanna: "Dùng cái này! Cái gối kia cậu không được dùng."
Lisanna nhìn cô kì quái, cảm thấy biểu tình của Lucy vô cùng mất tự nhiên, đột nhiên tỉnh ngộ: "À, của bạn trai tặng, là người cậu bảo lần trước sao?"
Lucy cứng đờ vài giây rồi nói, ''được rồi, thực ra cái gối này mua khi bọn mình đi dạo, ở một hàng ven đường. Tuy chỉ tùy tiện mua nhưng dục vọng chiếm hữu của mình với nó khiến mình cũng không giải thích được.''
Lisanna nhanh chóng dịch người lại gần bạn tốt: "Nhìn cậu như vậy có phải động tâm rồi không? Lúc trước không phải nói với mình chỉ thuận tiện tìm hiểu thôi sao?"
Lucy quăng cho cô một ánh mắt xem thường: "Ai nói mình động tâm?"
"Cậu ngồi yên không nhúc nhích thì đỏ mặt cái gì? Còn ra vẻ khẩn trương giành gối với ai? Vịt chết còn mạnh miệng."
Lucy còn muốn tranh cãi lại nghe thấy bên ngoài truyền đến giọng nói quen thuộc: "Dì Layla, Lucy có ở nhà không?"
Lisanna lập tức đứng lên chuẩn bị đi xem người đàn ông vừa nói lại nghĩ, ''cứ ra ngoài như vậy thì không tốt'', vội vàng chạy đến kéo theo Lucy, lôi kéo dọa nạt bắt cô ra khỏi phòng.
Natsu sửng sốt, ''mình không nghĩ tới Lucy có khách.''
Lucy sợ Lisanna nói năng xằng bậy nên nhanh chóng giới thiệu: "Đây là bạn học thời trung học của em, Lisanna Strauss còn đây là... là hàng xóm của mình, anh ấy tên là Natsu Dragneel." Lucy rối rắm một lúc sau mới tìm được từ.
Natsu nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Lucy, trong mắt nổi lên ý cười, hắn tự nhiên hào phóng tiếp nhận ánh mắt đánh giá của Lisanna, mỉm cười nói: "Xin chào."
Lisanna dường như rất vừa lòng, cũng tủm tỉm cười nói: "Tốt~~~"
Khung cảnh này có điểm quái dị, Lucy ho nhẹ một tiếng, hỏi Natsu: "Anh tìm em có việc?"
Natsu nhẹ nhàng đáp: "Mẹ anh làm kem xoài, các em cùng đến ăn đi."
Không đợi Lucy đáp lời, dì Layla vui tươi hớn hở quyết định luôn: "lu nha đầu mang lisan cùng sang, từ nhỏ mấy đứa đã thích ăn cái này, chúng ta già rồi, không ăn nổi thứ đồ lạnh lẽo đó."
Nhìn Lisanna hứng trí bừng bừng, Lucy không dám từ chối, hai người theo sau Natsu đến Dragneel gia ăn kem.
Dì Lena vốn tính hay nói lại gặp một người nhiệt tình như Lisanna nên hai người ngay lập tức chuyện trò rôm rả. Biết Lisanna mấy tháng sau thì kết hôn, bà luôn mồm khen tốt. Bất quá dì Lena không nói chuyện bao lâu thì nhớ tới người bạn hàng xóm: "Tủ lạnh còn nhiều nhưng các con đừng ăn nhiều quá, kẻo bị đau họng."
Dì Lena trước khi đi vẫn dặn dò thêm vài câu, ba người đồng thanh đáp ứng, bà mới an tâm đến Heartfilia gia.
Ba người ngồi mãi như vậy cũng không có việc gì, Natsu từ dưới bàn lấy ra một bộ bài: "Vừa vặn đủ ba người, có muốn đánh bài không?"
Lisanna vội vàng gật đầu: "Em đã lâu không chơi rồi, được đấy."
Lucy cũng đồng ý: "Chơi cái gì, đấu địa chủ nhé."
"Bằng không còn có thể thế nào nữa, không phải cậu chỉ biết mỗi trò này sao?"
"hì hì"
Chơi được hai ván, điện thoại Lisanna đổ chuông, vừa cúp máy, Lucy đã từ tốn châm trọc: "Ôi, ngọt ngào quá, đúng là con gái đang yêu a."
Mặt Lisanna nóng lên lấy tay chọc Lucy một hồi rồi nói: "Chờ một ít thời gian nữa, mình sẽ đem những lời này trả cho cậu."
Sau đó cô lưu loát đứng lên nhìn Natsu cười nói: "Hiện tại em phải đi rồi, khi nào rảnh, bốn người chúng ta cùng đi chơi."
Lucy (=.='') còn Natsu cười đáp lại: "Nhất định, khi nào có cơ hội thì cùng đi."
Tiễn Lisanna ra khỏi cửa, Lucy nhìn vào trong nhà thấy mẹ mình và dì Lena còn đang nói chuyện nên quay lại Dragneel gia, ngồi trên sô pha bật ti vi.
Hai người cùng tán gẫu, không khí khá thoải mái.
Ngày hôm sau, Lucy bắt đầu đi làm, nghỉ trưa không có chuyện gì vốn định tìm Aries nhưng đến phòng trực ban hỏi thì cô ấy xin nghỉ phép rồi.
Lucy không biết chuyện gì xảy ra, trên đường trở về phòng gọi điện cho Aries.
Điện thoại đổ chuông hồi lâu cũng không có ai nhấc máy, Lucy đang định ngắt điện thoại, vừa vặn nghe thấy giọng nói từ đầu bên kia truyền đến, thanh âm yếu ớt giống như của bệnh nhân.
Trong lòng Lucy cả kinh, vội vàng hỏi: "Aries, giọng của cậu sao khàn vậy? Cậu bị bệnh?"
Một lúc sau Aries mới trả lời: "Mình... mình không sao."
Lucy nhíu mày, vừa tức vừa vội hỏi: "Cậu rốt cuộc làm sao vậy, ngay cả mình cũng nói dối à?"
Lucy còn muốn nói thêm vài câu, đầu bên kia truyền đến tiếng khóc nghẹn ngào, Lucy càng lo lắng: "Cậu làm sao vậy, nói đi!"
"Lucy...mình đau quá, đau quá, tim mình rất rất đau..." Giọng nói mơ hồ không rõ xen lẫn tiếng khóc, vừa thê lương vừa đau khổ.
Lucy căng thẳng, trái tim đập lợi hại, giọng nói của cô run run: "Cậu... cậu đang ở đâu?"
"Nhà, mình ở nhà." Aries nức nở nói.
"Được rồi, cậu chờ mình, mình sẽ lập tức đến." Lucy cúp điện thoại, trở về văn phòng lấy túi, nhanh chóng xin phép rồi đến nhà Aries.
Phụ nữ là một sinh vật vừa xinh đẹp lại vừa phiền toái. Các cô khát vọng yêu thậm chí có thể vì yêu mà sống, nguyện ý cùng người đàn ông mình yêu bên nhau cả đời. Các cô cũng sẽ chịu đau đớn khổ sở đủ 9 tháng để sinh ra đứa nhỏ của mình.
Nhưng nếu người đàn ông cô yêu không muốn đứa nhỏ này ...thì làm sao bây giờ?
Nhìn Aries mặt tái nhợt nghiêng người tựa vào tường mở cửa, Lucy ngửi thấy mùi máu quanh quẩn. Lucy còn chưa kịp hỏi, mắt đã thấy Aries sắp ngã xuống, cô vội vàng dìu Aries đến sô pha. May mắn Aries thân hình nhỏ nhắn, cô nâng cũng không quá khó khăn.
Aries vừa ngồi xuống, nước mắt lại chảy ra, đôi mắt cô sưng lên đỏ bừng, sắc mặt tái nhợt tiều tụy. Khác hẳn với sức sống bắn ra tứ phía ngày xưa, lúc này cô tựa như đóa hoa héo non rũ xuống.
Lucy vỗ lên lưng cô an ủi nhìn trên bàn đầy vỏ thuốc đã đoán ra phần nào sự việc.
"Lucy, mình cảm thấy mình sẽ chết mất, cậu nói tại sao mình lại không chết đi..." Aries túm lấy quần áo Lucy, liều mạng giữ chặt.
"...Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Lucy giận dữ.
Sự thật nói trắng ra thì chính là câu chuyện thường xảy ra với nạn nhân của những tên đàn ông khốn khiếp nhưng có chút quanh co hơn. Cha mẹ của bạn trai Aries li dị. Mẹ hắn ở thành phố G, cha hắn lại ở thành phố A. Từ ngày bé hắn đã lớn lên bên mẹ cho nên rất thân thiết với mẹ, ngược lại với cha hắn thường xuyên không gặp mặt. Bởi vì tình cảm của hắn với Aries có khúc mắc, hắn sợ mẹ mình lo lắng nên vẫn chưa nói. Mẹ hắn bên kia rảnh rỗi tìm cho hắn một cô gái rồi bảo hắn đi xem mắt. Bạn trai Aries từ đầu chỉ định ứng phó xem mắt với người con gái kia, định tìm cơ hội nói chuyện thẳng thắn với mẹ mình. Nhưng tình cảm nam nữ khó đoán trước, ban đầu ứng phó, bạn trai Aries vậy mà thật sự yêu thương người con gái kia.
Lâu ngày này hắn trở về vốn muốn thừa nhận với Aries nhưng không biết vì sao vẫn chưa dám. Cho tới khi Aries thông báo mang thai, hắn quýnh lên mới nói ra toàn bộ sự việc.
Lucy cắn răng, đối với tên đàn ông kia phẫn hận vô cùng: "Nếu đã có người khác tại sao còn làm cậu mang thai! Đúng là đồ khốn!"
Aries run lên rồi lại nở nụ cười chua chát: "Thời gian đầu trở về anh ấy tỏ vẻ không yên lòng, mình rất lo lắng, nên... A, là mình chủ động, kỳ thật nói đến nói đi nguyên nhân đều tại mình."
Nụ cười của Aries khiến Lucy muốn khóc nhưng cô cố gắng nhịn xuống, thanh âm vẫn mang theo giọng mũi: "Aries, cậu còn trẻ, trải qua lần này, về sau nhất định sẽ tốt hơn."
"Lucy, cậu không hiểu, thời điểm anh ấy muốn mình xoá bỏ đứa nhỏ không được ảnh hưởng đến hạnh phúc của anh ấy, mình... mình..." Aries không nói được nữa, cô dựa vào vai Lucy, nước mắt nóng bỏng thấm ướt quần áo Lucy.
Lucy không giỏi nói lời an ủi, cô chỉ có thể không tiếng động ôm lấy Aries cho tới khi cô ấy khóc đến mệt mỏi thì đem cô ấy đỡ lên giường.
Khi Lucy vào toilet nhìn thấy mặt đất đầy máu, cô mới biết được mùi máu lúc vào cửa từ đâu tới. ''Phỏng chừng Aries sợ gặp phải người quen cho nên lựa chọn uống thuốc. Nhưng uống thuốc phá thai rất dễ xảy ra tình trạng xuất huyết nhiều, hơn nữa còn khiến người uống nôn mửa liên tục kèm theo đau nhức, nếu làm không tốt còn có thể dẫn đến nguy hiểm.''
Lucy lại muốn rơi nước mắt, cô cảm thấy rất đau lòng. ''Aries phải tuyệt vọng đến mức nào, khổ sở đến mức nào mới có thể lựa chọn cách làm đau đớn như thế.''
''Máu chảy tràn ra khắp mặt sàn trông thật đáng sợ cũng may là không khó tẩy sạch. Bất quá, mặt sàn bên dưới máy giặt rất khó lau chùi''. Lucy ép buộc hơn nửa ngày, cuối cùng cũng đem toàn bộ trở nên sạch sẽ.
Cô quay lại phòng ngủ nhìn Aries còn đang mê man, trên mặt ẩn ẩn mồ hôi lạnh. Lucy thở dài lấy khăn mặt giúp cô ấy lau đi.
Aries như vậy khiến cô rất lo lắng nên cô định xin phép mẹ, hôm nay qua ở nhà Aries.
Việc này xin cũng không khó, mẹ chỉ dặn cô cẩn thận một chút mà không hỏi thêm gì nhiều. Lucy nhìn đồng hồ thấy không còn sớm nên đến phòng bếp nấu cháo mặn làm bữa tối.
Buổi tối, Aries ngoan ngoãn xuống dưới nhà ăn cháo rồi lại tiếp tục lên giường ngủ. Có thể ngủ sẽ giúp cô ấy hồi phục tốt hơn là thức dậy suy nghĩ miên man, Lucy giúp cô dịch chăn lại mượn một bộ quần áo của Aries tắm rửa.
Thời điểm chuông điện thoại vang lên, Lucy sợ ầm ĩ đến Aries đang ngủ, cô vội vàng chạy ra ngoài ban công.
"Alô."
"Hôm nay em không về nhà sao?"
Lucy nghe thấy giọng nói đầu bên kia truyền tới mới biết Natsu gọi đến. Nội tâm rung chuyển không thôi ngày hôm nay của cô như được vuốt nhẹ, giọng nói Lucy hòa hoãn: "Không về, hôm nay em ở lại nhà của đồng nghiệp."
"Đi chơi sao?" Giọng nói của Natsu có phần lười biếng khiến Lucy nghe xong cảm thấy thư thái hơn.
Lucy thấp giọng nói: "Không phải."
Đoán được lí do tại sao Natsu hỏi, Lucy nói tiếp: "Bạn em bị bệnh, em phải ở lại chăm sóc cô ấy."
"Có nghiêm trọng không?"
"Rất nặng... đừng hỏi bệnh gì!"
Natsu bất đắc dĩ nói: "Vậy tối nay em có thay băng được không? Có nhớ chuyện này không?"
Lucy nhìn cánh tay quấn đầy băng gạc của mình, vừa rồi lau sàn dính phải nước, cô đau nhức hồi lâu, hiện tại bên trong vẫn còn ẩm ướt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro